HÀN MAI KIẾM
Hồi 1Thảm án trong đêm mưa sấm
Ãêm rất khuya!
Gió lồng lộng!
Trong má»™t đêm mưa sấm đầy trá»i.
Trong Thất Lạc cốc nằm giữa đồi núi cháºp chùng.
Trong má»™t khe suối sâu nước chảy cuồn cuá»™n, bá»—ng có má»™t, hai, ba... khoảng mưá»i mấy váºt Ä‘en lá»nh bá»nh trôi Ä‘i, chả lẽ đó là xác dã thú bị nước dìm chết hay sao?
Ãá»™t nhiên, má»™t tia chá»›p bạc lướt qua, lại thấy nhiá»u váºt Ä‘en nữa theo giòng nước trôi Ä‘i.
Cứ thế, hết tốp nầy đến tốp khác, tổng cá»™ng có đến hÆ¡n trăm váºt Ä‘en lá»nh bá»nh trôi Ä‘i trên mặt nước.
Tốp sau cùng trôi Ä‘i không lâu, bá»—ng từ trong thâm cốc trên thượng lưu xuất hiện hai bóng ngưá»i, lướt Ä‘i như bay trên mặt nước.
Hai ngưá»i ấy trên tay Ä‘á»u có má»™t thanh trưá»ng kiếm sáng ngá»i, Ä‘uổi theo những váºt Ä‘en trôi Ä‘i trên mặt nước.
Hai ngưá»i ấy há»… gặp má»™t váºt Ä‘en là vung kiếm đâm má»™t nhát, thá»§ pháp nhanh khôn tả, qua đó chứng tá» há» Ä‘á»u là cao thá»§ tuyệt đỉnh trên giang hồ.
Hai ngưá»i áo Ä‘en cầm kiếm vừa má»›i phóng qua trên mặt nước, trên ngá»n núi bên phải thâm cốc đột nhiên vang lên má»™t chuá»—i cưá»i to đầy vẻ đắc ý, trong đêm mưa nghe hết sức ghê rợn, hệt như vượn hú cú kêu, tiếng cưá»i kéo dà i và lảnh lót, dưá»ng như là do nữ nhân phát ra.
Nếu phân tÃch kỹ, tiếng cưá»i ấy phần đầu có vẻ rất đắc ý, nhưng phần sau thì lại hết sức bi thương, tiếng cưá»i phát ra từ tâm trạng vui buồn lẫn lá»™n như váºy, sao không khó nghe cho được?
Tiếng cưá»i vừa dứt, trên mặt nước lại xuất hiện má»™t váºt Ä‘en, nhưng váºt Ä‘en ấy không trôi theo giòng nước mà đảo quanh mấy vòng rồi trôi vá» phÃa bên kia sÆ¡n cốc.
Trải qua má»™t thá»i gian chống chá»i không ngắn vá»›i giòng nước chảy xiết, sau cùng váºt Ä‘en ấy bám và o má»™t chá»— má»c đầy dây leo trên lưng núi, Ä‘u lên khá»i mặt nước, thì ra đó là má»™t ngưá»i đà n ông trung niên áo xanh rất vạm vỡ.
Ngưá»i đà n ông trung niên ấy trên lưng cõng má»™t thiếu niên khoảng mưá»i lăm, mưá»i sáu tuổi, khó nhá»c trèo lên má»™t má»m đá, đặt chà ng thiếu niên trên lưng xuống, lau Ä‘i nước mưa trên mặt, chỉ thấy thiếu niên toà n thân đầy vết Ä‘ao, mặt bê bết máu tươi, hÆ¡i thở thoi thóp, bản thân ngưá»i đà n ông trung niên trước ngá»±c và đùi cÅ©ng có má»™t vết Ä‘ao dà i khoảng ba tấc, máu tươi hòa vá»›i nước mưa tuôn chảy không ngừng.
Ngưá»i đà n ông trung niên như quên mất sá»± Ä‘au đớn cá»§a bản thân, sau chốc lát nghỉ ngÆ¡i, lại bồng lấy chà ng thiếu niên sắp chết đội mưa gió gắng sức trèo lên núi.
Gió vẫn chưa ngưng, mưa mỗi lúc cà ng to!
Ãá»™t nhiên, má»™t tiếng huýt dà i như rồng kêu nổi lên, vang vá»ng núi rừng, tuy mưa to gió lá»›n, nhưng không lấn át nổi tiếng huýt lảnh lót ấy.
Theo sau tiếng huýt, má»™t bóng ngưá»i áo Ä‘en từ trên núi sa xuống cốc như sao xa, vừa chạm mặt nước, hai chân Ä‘iểm nhẹ, hệt như tên bắn ngược dòng nước lướt Ä‘i, khinh công ngưá»i nà y xem ra còn cao hÆ¡n hai ngưá»i cầm kiếm khi nãy rất nhiá»u.
NÆ¡i táºn cùng sÆ¡n cốc là má»™t khoảng đất bằng cao hÆ¡n, trên là má»™t trang viện lầu các liên miên, khà phái hết sức hùng vÄ©.
Lúc nà y, trong má»™t ngôi nhà to trong trang viện Ä‘ang có hai mươi mấy nhân váºt võ lâm tụ táºp, có đủ trẻ già trai gái và tăng ni đạo tục, vẻ mặt ngưá»i nà o cÅ©ng hết sức nghiêm nặng.
Hai mươi mấy nhân váºt võ lâm ấy y phục thảy Ä‘á»u ướt sÅ©ng, hiển nhiên là hỠđã đội mưa đến đây.
Trong đại sảnh có mưá»i mấy bà n tiệc, nhưng hết sức bừa bá»™n, chung ấm đổ ngã đầy bà n, thi thể ngổn ngang trên đất, mùi máu tanh hòa vá»›i mùi rượu ná»±c nồng, không khà hết sức tởm lợm.
Ngoà i sân tỠthi cũng ngổn ngang, máu tươi hòa với nước mưa chảy lênh láng, có một số tỠthi bị là n nước cuốn đi.
- A Di Ãà Pháºt!
Bá»—ng thấy má»™t hòa thượng trung niên mặc áo cà sa xám và tay cầm thiá»n trượng quét mắt nhìn má»i ngưá»i trong sảnh, Ä‘oạn vá»›i giá»ng thấp trầm bi thương nói:
- Chúng ta đến muá»™n má»™t bước, Ở lại đây có Ãch gì?
Dứt lá»i, dẫn trước cất bước ra ngoà i.
- Ha ha ha ha...
Bá»—ng má»™t chuá»—i cưá»i đầy bi thương và phẫn ná»™ đến từ giữa trá»i, Ä‘inh tai nhức óc.
Tiếng cưá»i vừa dứt, má»™t lão nhân áo Ä‘en mặt vuông râu bạc đã hiện ra nÆ¡i cá»a sảnh, ánh mắt sắc lạnh quét nhìn má»i ngưá»i, tay áo nhẹ phất, má»™t luồng kình lá»±c mạnh khôn tả đã đẩy vị hòa thượng trung niên lui trở và o đại sảnh.
Má»i ngưá»i trong sảnh vừa thấy lão nhân áo Ä‘en xuất hiện, thảy Ä‘á»u mặt mà y tái mét, kinh hãi đứng thừ ra.
Lão nhân áo Ä‘en xuất thá»§ đẩy hòa thượng áo xám lui và o, gằn giá»ng nói:
- Giết ngưá»i là phải Ä‘á»n mạng, hôm nay má»™t ngưá»i cÅ©ng đừng hòng thoát khá»i đây.
Ãoạn soạt má»™t tiếng, từ trong tay áo rút ra má»™t thanh Ä‘oản kiếm dà i hÆ¡n thước, bóng ngưá»i nhấp nhoáng, đã và o đến trong sảnh.
Liá»n sau đó tiếng rú thảm khốc vang lên, máu tươi tung tóe.
Vút vút vút!
Những chiếc đầu trá»c rÆ¡i xuống đất, mấy đệ tá» tam bảo đứng trước gục ngã.
Lại mấy tiếng há»± vang lên, ba môn hạ huyá»n thanh nối tiếp ngã xuống trong vÅ©ng máu. Những nhân váºt võ lâm hiện diện như sá»›m đã khiếp đởm trước lão nhân áo Ä‘en, đứng thừ ra quên mất ra tay chống cá»± hoặc đà o tẩu, lúc nà y má»›i bừng tỉnh bởi tiếng rú thảm, cùng buông tiếng quát vang, rút binh khà lao và o tấn công lão nhân áo Ä‘en.
Lão nhân áo Ä‘en như chẳng chút báºn tâm trước sá»± phản kháng cá»§a há», buông tiếng cưá»i khẩy, hữu kiếm tả chưởng cùng lúc tung ra, chỉ thấy bóng chưởng ánh kiếm rợp trá»i, phá»§ trùm tất cả mưá»i mấy ngưá»i còn lại.
Thế là , tiếng binh khà chạm nhau chát chúa, tiếng rú thảm khốc vang dá»™i. Chừng má»™t tuần trà sau, tất cả trở nên tÄ©nh lặng, chỉ còn tiếng gió mưa và tiếng sấm rá»n, như truy Ä‘iệu cho những kẻ xấu số vừa từ giã cõi Ä‘á»i...
Gió ngưng mưa dứt, mặt trá»i lại xuất hiện, ánh nắng chan hòa.
Thế nhưng, trong đêm mưa gió bão bùng vừa qua đã xảy ra một vụ thảm sát khiến toà n thể võ lâm chấn động.
Cả nhà má»™t vị đại hiệp danh chấn giang hồ Ở Vân Nam hÆ¡n trăm thi thể đã được dân cư hai bên bá» sông Lan Thương vá»›t lên. Lúc đầu, má»i ngưá»i tưởng những thi thể ấy là cư dân bị nước lÅ© dìm chết, nhưng xem xét kỹ, trên má»—i thi thể Ä‘á»u có má»™t vết Ä‘ao trà mạng.
Sá»± kiện ấy đã là m kinh động má»i nhân váºt giang hồ, liá»n tức đến xem, qua phục sức cá»§a những tá» thi ấy, đã nháºn ra há» là ngưá»i cá»§a Hà n Mai bảo trong Thất Lạc cốc.
Bảo chá»§ Hà n Mai bảo chÃnh là Nhất Tiá»…n Thần Tiên âu Dương Hà n đã đột nhiên tuyên bố lui ẩn hồi năm năm trước, ông ta tÃnh nóng như lá»a, hà o khà ngút mây, vá»›i Nhất Tiá»…n Thần Tiên tung hoà nh khắp mưá»i ba tỉnh nam bắc, cả hai giá»›i hắc bạch Ä‘á»u rất kÃnh nể.
Nhưng vị đại hiệp võ lâm nà y trong lúc Ä‘ang vang danh tứ hải, như vầng thái dương giữa trá»i lại đột nhiên phong Ä‘ao duy ẩn. ông ta nguyên quán Ở Côn Minh, nhưng chá»— ẩn cư lại là má»™t ác cốc đầy thú dữ, hiếm có bóng ngưá»i, sÆ¡n trang được xây cất ná»a năm má»›i hoà n Nhất Tiá»…n Thần Tiên âu Dương Hà n sau khi định cư tại ác cốc nà y đã đặt tên là Thất Lạc cốc và tên trang là Hà n Mai bảo, trên vách chắn trong cổng bảo có khảm má»™t thanh bảo kiếm, thân kiếm có khắc má»™t đóa hà n mai.
Ná»™i cái tên Thất Lạc cốc và Hà n Mai bảo đã khiến ngưá»i có ấn tượng tiêu Ä‘iá»u và cô quạnh rồi, vừa và o cổng lại thấy má»™t biểu tượng CÔ ngạo như váºy, sao không khiến ngưá»i thắc mắc vá» dụng tâm cá»§a vị hiệp sÄ© ẩn dáºt nà y?
Cùng lúc vụ thảm sát cả nhà Nhất Tiá»…n Thần Tiên âu Dương Hà n lan truyá»n trên giang hồ, các đại môn phái trong võ lâm Trung Nguyên cÅ©ng tuyên bố danh tánh các đệ tá» môn hạ đã thảm tá» tại Hà n Mai bảo, cả thảy đến hai mươi bảy ngưá»i.
Thế là , hai tên Thất Lạc cốc và Hà n Mai bảo lan nhanh trên giang hồ, đã trở thà nh má»™t nÆ¡i thần bÃ, ghê rợn và khiến ngưá»i thương cảm.
Thế là , giá»›i giang hồ sau năm năm bình yên kể từ khi Thiên Hạ VÕ Lâm Tiêu được thà nh láºp dưới sá»± chá»§ trì cá»§a Linh Nghiêm An SÄ© tại Bạch Vân Phong Hoa SÆ¡n, giỠđây lại nổi cÆ¡n giông tố, má»™t hà o kiếp võ lâm đã sắp xảy đến.
Bởi trong những tá» thi trôi nổi trên sông Lan Thương không có Nhất Tiá»…n Thần Tiên âu Dương Hà n và đứa con trai độc nhất âu Dương Thu tuổi má»›i mưá»i lăm, nên vụ thảm án nà y lại cà ng thêm bà ẩn và phức tạp.
Các đại môn phái Trung Nguyên lần lượt xuất động, khắp nÆ¡i tìm kiếm tung tÃch cá»§a hai cha con âu Dương Hà n hầu Ä‘iá»u tra rõ sá»± tháºt vá» vụ án mạng liên quan rá»™ng rãi nà y.
CÅ©ng có các hà o sÄ© võ lâm hai giá»›i hắc bạch vá»›i lòng hiếu kỳ chẳng quảng vạn dăm xa xôi kéo đến Ãại Tuyết SÆ¡n, do thám Thất Lạc cốc và Hà n Mai bảo.
Nhưng không lâu sau, sá»± tháºt đã chứng minh là bất kỳ ai tiến và o Thất Lạc cốc Ä‘á»u không má»™t ngưá»i nà o sống sót, còn như có ngưá»i tiến và o Hà n Mai bảo hay không, đó là má»™t Ä‘iá»u bà ẩn không sao khám phá nổi.
Trên giang hồ tuy bà n tán xôn xao, nhưng chuyện không liên quan đến mình, ai muốn mạo hiểm đến tÃnh mạng?
Kể từ đó, Thất Lạc cốc trong Ãại Tuyết SÆ¡n đã trở thà nh má»™t nÆ¡i khá»§ng khiếp, không ai dám đặt chân đến nữa.
Thế nhưng, chuyện đến đây chưa kết thúc, trái lại, các đại môn phái truy tìm hung thủ cà ng thêm ráo riết hơn...
Nước sông Lan Thương nhẹ vá»— và o những má»m đá hai bên bá», phát ra âm thanh tháºt não nùng ai oán, hệt như tiếng khóc tỉ tê cá»§a má»™t thiếu phụ bị hất há»§i.
Má»™t thiếu niên áo xanh tuổi chừng mưá»i lăm, mưá»i sáu, khắp ngưá»i đầy đất cát, quần áo rách bươm đứng trên bá» sông, mắt nhìn theo nước sông cuồn cuá»™n chảy Ä‘i, nước mắt rướm lệ Ä‘au đớn lẩm bẩm:
- Phụ thân đã chết thảm quá, vì cứu mạng Thu nhi, đã tiêu hao hết chân nguyên bản thân... Phụ thân, hãy nhắm mắt yên nghỉ, Thu nhi nhất định sẽ báo thù cho phụ thân và những ngưá»i nhà đã chết.
Ãoạn hai tay nắm chặt lại, cụng mạnh và o nhau, hai hà ng nước mắt chảy dà i.
Nước mắt chảy đầy hai má, chỉ thấy chà ng cắn răng bặm môi, khắp ngưá»i run rẩy Ä‘au đớn.
Sự đau đớn khiến chà ng trai đang lâm và o trạng thái thần kinh tê liệt nà y nhớ đến vết thương trên mặt và khôi phục trà ức mấy ngà y trước...
ÃÓ là má»™t đêm mưa to gió lá»›n, chÃnh là ngà y mừng thá» bốn mươi lăm tuổi cá»§a phụ thân chà ng, mưá»i mấy bà n tiệc được bà y trong đại sảnh, Ä‘ang lúc các gia nhân tráng Ä‘inh há»›n hở ăn uống, đột nhiên như trúng phải phong ma lần lượt ngã xuống.
Lúc bấy giá», thân ngưá»i khôi vÄ© như thiết tháp cá»§a phụ thân chà ng sau khi lảo đảo mấy lượt, vá»™i từ bên mình móc ra dược hoà n nuốt và o.
Chà ng thấy váºy ngỡ là má»i ngưá»i say rượu, Ä‘ang mừng thầm vì mình không há» uống giá»t nà o, bá»—ng thấy hai ngưá»i áo xanh cầm kiếm từ ngoà i bước và o, má»™t lao bổ và o phụ thân, má»™t vung kiếm đâm và o chà ng.
Chà ng tuy từ bé đã theo phụ thân há»c luyện võ công, căn cÆ¡ vững chắc, nhưng đối phương võ công quá cao, chưa nhìn thấy rõ mặt, đầu đã bị trúng kiếm, trong cÆ¡n Ä‘au đớn ngất xỉu tức khắc.
Khi hồi tỉnh, chà ng thấy mình Ä‘ang nằm trong má»™t sÆ¡n động khô ráo, phụ thân Ä‘ang ngồi xếp bằng bên cạnh, toà n thân lạnh cứng, hai tay chống trên đất, đã chết tá»± bao giá».
Chà ng tháºt không dám tin đây là sá»± tháºt, nhưng phụ thân mắt trợn trừng đầy vẻ phẫn ná»™, hết sức ghê rợn, chà ng không tin cÅ©ng chẳng được Chà ng ôm lấy thi thể phụ thân khóc nức nở, chẳng rõ đã qua bao lâu, chà ng má»›i mÆ¡ mà ng nhá»› lại phần nà o sá»± việc đã qua.
Trên đất đá dưới tay phải phụ thân, chà ng phát hiện có năm chữ Thu nhi hãy phục thù. qua vê t tÃch cá»§a năm chữ ấy, hiển nhiên thân phụ đã gom hê t tà n lá»±c trước lúc chê t dùng ngón tay viê t nên. Ngoà i ra váºt duy nhất tìm thấy là ngá»n nhuyá»…n tiên bằng gân giao cởi ra từ di hà i phụ thân, đó chÃnh là món binh khà thà nh danh cá»§a phụ thân, chà ng muốn giữ là m ká»· niệm và dùng để phục thù.
Sau đó, chà ng Ở lại trong sÆ¡n động bầu bạn vá»›i di hà i phụ thân ba hôm, rồi khiêng đá bÃt kÃn cá»a động, thất thểu xuống núi, Ä‘i đến bên bá» sông Lan Thương nà y.
GiỠđây, chà ng đã không còn má»™t ngưá»i thân thÃch, trở thà nh má»™t cô nhi có nhà mà không vỠđược, cõi Ä‘á»i mênh mang, biết dung thân nÆ¡i nà o?
- Thu nhi hãy phục thù!
Chà ng phảng phất như nghe tiếng nói hùng hồn của phụ thân vang lên bên tai, nhưng phục thù với ai? Chà ng hoà n toà n mù tịt.
Nước mắt chà ng như nước sông Lan Thương tuôn chảy không ngừng, thấm ướt vết thương trên mặt, Ä‘au nhức khôn tả, nhưng lòng chà ng còn Ä‘au nhức hÆ¡n nhiá»u.
Bá»—ng chà ng như chợt nghÄ© đến, quay ngưá»i Ä‘i đến bên má»™t vÅ©ng nước trong Ä‘á»ng trên má»™t phiến đá xanh, cúi xuống nhìn...
ô! Trong nước hiện ra má»™t gương mặt xấu xà và xa lạ, ngang dá»c ba vết thương sâu và dà i, mặc dù thịt đã dần khép lại, nhưng chà ng sẽ vÄ©nh viá»…n trở thà nh má»™t ngưá»i rất xấu xÃ.
CÓ lẽ nước mắt đã khô cạn, biến bi ai thà nh lá»a háºn phục thù, chà ng thá» thẫn nhìn và o gương mặt trong nước, lẩm bẩm:
- Váºy cÅ©ng tốt, từ nay sẽ không còn ai nháºn ra mình nữa, ha ha ha!
âu Dương Thu nà y quyết phải phục thù, thỠquyết phải phục thù...
- Hắc hắc hắc...
Ba tiếng cưá»i sắc lạnh đột nhiên vang lên, đã khiến chà ng trai lá»a thù ngáºp lòng gương mặt quay vá» hiện thá»±c, quay đầu lại nhìn, chỉ thấy má»™t lão bà tuổi ngoà i bẩy mươi, mặt cưu lưng gù, và má»™t thiếu nữ tuổi chừng mưá»i bốn, mưá»i lăm đã đến gần khoảng ba trượng.
Lão bà tay chá»i má»™t ngá»n quải trượng đầu rồng, thiếu nữ tay cầm trưá»ng kiếm, chòng chá»c nhìn chà ng vá»›i ánh mắt trà n đầy căm thù.
Nhưng chà ng nháºn ra lão bà chÃnh là ảo Diện Thiên Pháºt Mai Nghinh Sương mà giá»›i võ lâm nghe danh khiếp đởm, nhạc mẫu cá»§a Lam Tâm Long chưởng môn nhân phái Bình Giang, và bà cÅ©ng là bạn thân cá»§a phụ thân chà ng lúc sinh tiá»n. Còn thiếu nữ là Lam Thái Ãiệp, con gái út cá»§a Lam Tâm Long, và cÅ©ng là bạn thân cá»§a chà ng, thưá»ng cùng nhau chÆ¡i đùa lúc chà ng theo cha đến chÆ¡i phái Bình Giang.
Chà ng chẳng hiểu vì sao lúc nà y gặp nhau lại nhìn mình vá»›i ánh mắt căm thù như váºy, hết sức lấy là m lạ, vừa định thi lá»… chà o há»i, chỉ thấy ảo Diện Thiên Pháºt chá»i mạnh quải trượng trên đất, trá» tay và o chà ng mắng:
- Tiểu súc sanh ngươi, dù ngươi có lá»™t da lão thân cÅ©ng nháºn ra ngươi là nghiệt tá» cá»§a âu Dương Hà n. âu Dương Thu, lão thân há»i ngươi, phụ thân lòng lang dạ sói cá»§a ngươi đâu?
Trong thâm tâm âu Dương Thu, phụ thân là ngưá»i ngoại mạo uy nghiêm, lòng dạ hiá»n từ, giá» bị ảo Diện Thiên Pháºt chá»i mắng tháºm tệ, nên vốn định kể rõ chuyện bất hạnh vừa qua, lại đổi ý lắc đầu nói:
- Vãn bối không biết!
ảo Diện Thiên Pháºt tức giáºn:
- Tiểu nghiệt súc, không cho ngươi nếm mùi Ä‘au khổ, hẳn ngươi chẳng chịu nói ra sá»± tháºt.
Dứt lá»i ngưá»i đã lướt tá»›i, vù má»™t quải bổ chéo xuống vai âu Dương Thu, uy thế hung mãnh tuyệt luân.
âu Dương Thu kinh hãi lướt lùi ra sau, cÅ©ng may chà ng sá»›m đã giá»›i bị, không thì khó thể tránh khá»i má»™t quải chá»›p nhoáng cá»§a Mai Nghinh Sương.
Ngay khi Mai Nghinh Sương như bóng theo hình Ä‘uổi đến, chiêu thứ nhì chưa xuất thá»§, chà ng trầm giá»ng quát:
- âu Dương Thu nà y có háºn thù gì vá»›i bà , vừa gặp mặt đã chá»i mắng, động thá»§ thế nà y, không thấy quá đáng sao?
Mai Nghinh Sương buông tiếng cưá»i khẩy, trừng mắt:
- âu Dương Hà n đã sát hại nữ nhi và nữ tế cá»§a lão thân, tiểu súc sanh ngươi lại còn nói là có thù háºn gì, chẳng những mắng chá»i đánh ngươi, lão thân còn phải bắt sống ngươi để cho Thái Ãiệp báo thù cho song thân.
Dứt lá»i, chẳng để cho âu Dương Thu phân trần, quải trượng trong tay lại vá»›i chiêu Hoà nh Tảo Thiên Quân quét ngang ra.
Mai Nghinh Sương chiêu nà y đã váºn đến năm thà nh công lá»±c, khiến âu Dương Thu phải nhà o xuống đất lăn Ä‘i má»›i tránh khá»i được Mai Nghinh Sương thấy chà ng trai nà y đã tránh khá»i hai chiêu, cà ng thêm tức giáºn, trong tiếng quát vang, quải pháp Giao Long Tam Ãiểm thà nh danh đã thi triển.
Chỉ thấy ngá»n quải trượng đầu rồng cá»§a bà hệt như linh xà xuất động, bóng xanh trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp, phá»§ trùm hết ba mươi sáu yếu huyệt khắp ngưá»i âu Dương Thu.
Phải biết quải pháp Giao Long Tam Ãiểm cá»§a bà là Thiên Ãịa Nhân, tức là ngưá»i nhắm và o thượng, trung và hạ bà n đối phương, thế quải hết sức ảo diệu, khiến đối thá»§ hoa mắt, không biết chống đỡ cách nà o, rất khó ứng phó.
âu Dương Thu thấy đối phương đã thi triển sát thá»§, bất giác hoảng kinh hồn vÃa, vá»™i thi triển thế Phong Hồi Lãng Toà n (gió xoay sóng Cuá»™n) trong thân pháp bảo mạng gia truyá»n Hồi Phong Tam Toà n, ngưá»i xoay tÃt, kình khà như gió lốc, thoáng cản lại quải thế cá»§a đối phương, thoát ra xa hÆ¡n ba trượng, quay ngưá»i tức giáºn nói:
- Gia phụ là ngưá»i tốt, và lại là thế giao vá»›i Lam bá phụ, sao thể sát hại hai vị ấy? Vãn bối không tin, lão bà chá»› ngáºm máu phun ngưá»i, cáºy già hiếp trẻ.
Mai Nghinh Sương mắt thấy đã sắp lấy được mạng con trai kẻ thù, chẳng ngá» trong chá»›p mắt y đã thoát ra, lại còn bị y mắng nhiếc, liá»n tức lá»a giáºn xung thiên quát:
- Nghiệt súc, hôm nay lão thân phải cho ngươi chết nhắm mắt, hãy xem đây là gì?
Dứt lá»i, vung tay ném ra má»™t váºt.
âu Dương Thu chú mắt nhìn, váºt rÆ¡i xuống trước mặt là má»™t thanh kiếm nhá» mà u và ng kim dà i cỡ ba tấc, trên thân kiếm có chạm má»™t đóa hà n mai, giống hệt như thanh kiếm trên vách chắn cổng bảo mình, có Ä‘iá»u là nhá» hÆ¡n nhiá»u lần mà thôi.
Chà ng tuy nhá» tuổi, nhưng bản tÃnh thông minh, vừa thấy bảo kiếm hà n mai, liá»n tức vỡ lẽ, biết là sau khi Lam Tâm Long bị giết, hung thá»§ đã để lại váºt biểu trưng nà y.
Mai Nghinh Sương trầm giá»ng nói tiếp:
- Nghiệt súc, ngươi còn gì nói nữa? Ngoà i phụ thân ngươi ra, còn ai dùng váºt biểu trưng nà y nữa?
Ãồng thá»i bà đã thầm váºn công lá»±c, định xuất kỳ bất ý nhất cỠđắc thá»§. Lam Thái Ãiệp Ä‘i đến bên ngoại tổ mẫu, ngước mặt lên, mắt ngấn lệ nói:
- Lão lão, hãy mau bắt hắn để cho Ãiệp nhi chÃnh tay moi lấy tim gan y và phụ thân y để cúng tế vong linh song thân.
âu Dương Thu nằm mÆ¡ cÅ©ng chẳng ngá» vị Lam tiểu muá»™i từng gá»i Chà ng là Thu ca nà y giỠđây lại trở mặt thà nh thù, thốt ra những lá»i tà n nhẫn nà y.
Mặc dù chà ng tin là phụ thân mình không phải hung thá»§, nhưng biết lúc nà y dù giải thÃch vá»›i hai ngưá»i thế nà o cÅ©ng chỉ hoà i công, nên bèn nói:
- Mai lão bà bà , Lam tiểu muá»™i, âu Dương Thu Ä‘i đây, nhưng tại hạ dám cam Ä‘oan gia phụ quyết không phải hung thá»§ giết ngưá»i.
Dứt lá»i, liá»n tung mình phóng Ä‘i và o má»™t hạp cốc thâm u.
Mai Nghinh Sương giáºn dữ quát:
- Súc sanh, ngươi nói nghe nhẹ nhà ng quá, để xem ngươi trốn đâu cho thoát?
Ãoạn cùng Lam Thái Ãiệp tung mình Ä‘uổi theo ngay.
âu Dương Thu biết nếu bị Mai Nghinh Sương Ä‘uổi kịp ắt khó thể toà n mạng, nên đầu cÅ©ng không dám quay lại, toà n lá»±c phóng Ä‘i, may là khinh công chà ng cÅ©ng khá và lại trong tình thế nguy bách, nhất thá»i cÅ©ng chưa đến ná»—i bị đối phương Ä‘uổi kịp.
Vá»›i võ công cá»§a Mai Nghinh Sương, vốn ra Ä‘uổi bắt âu Dương Thu hết sức dá»… dà ng, ngặt ná»—i lão bà nà y tÃnh rất cố chấp, sợ bá» rÆ¡i ngoại tôn nữ xảy ra bất trắc, vì váºy má»›i bị âu Dương Thu thoát ra xa hÆ¡n mưá»i trượng.
âu Dương Thu thấy sÆ¡n cốc nà y cây cối ráºm rạp, đá núi đầy rẫy, cà ng và o sâu cà ng hẹp, tiện bỠẩn thân đà o thoát, bèn chẳng chút do dá»± phi thân và o.
Thế là chà ng đã thoát khá»i tầm mắt cá»§a Mai Nghinh Sương và Lam Thái Ãiệp, lại phóng Ä‘i má»™t hồi, chui và o má»™t lùm cây ẩn nấp, Ä‘iá»u hòa hÆ¡i thở rồi ngưng thần lắng nghe, không có động tÄ©nh gì, bèn lại chui ra, vạch cá» tiến sâu và o sÆ¡n cốc.
Lúc nà y là tháng sáu, khà háºu nóng ná»±c, đã sắp đến giá» ngá», trong sÆ¡n cốc cây cao cá» ráºm, tuy rất ẩm ướt, nhưng hai bên núi cao chót vót, không há» có má»™t ngá»n gió.
âu Dương Thu mấy hôm nay chỉ khát uống nước suối, đói ăn quả dại, lúc nà y bị hai bà cháu Mai Nghinh Sương rượt Ä‘uổi, chạy suốt cả buổi trá»i, giỠđã đói lã mệt nhoà i, không sao chịu đựng nổi nữa.
Nhưng chà ng cÅ©ng biết, nếu không nhân cÆ¡ há»™i nà y thoát ra khá»i sÆ¡n cốc, sá»›m muá»™n gì cÅ©ng sẽ bị Mai Nghinh Sương bắt được, lúc ấy mình chết Ä‘i cÅ©ng chẳng há» gì, nhưng mối háºn thù giữa phụ thân vá»›i ngưá»i ta sẽ vÄ©nh viá»…n không minh oan được còn gì?
NghÄ© váºy, chà ng liá»n vá»±c dáºy tinh thần, cố chị đựng đói khát, gắng sức chệnh choạng phóng Ä‘i.
SÆ¡n cốc tuy cà ng lúc cà ng hẹp, hai bên vách núi ngước nhìn không thấy đỉnh, ánh nắng không soi và o được, má»i lúc cà ng tối, nhưng lại không thấy nÆ¡i táºn cùng.
âu Dương Thu tuy biết lúc nà y mình vẫn còn Ở Ãại Tuyết SÆ¡n, nhưng không biết sÆ¡n cốc nà y tên là gì, nếu đây là má»™t tá» cốc, hai bên núi cao thế nà y, Mai Nghinh Sương từ phÃa sau Ä‘uổi lên, mình sao thể thoát thân được?
Chết, chà ng chẳng sợ, chỉ sợ mình chết rồi không ai báo thù cho phụ thân. HÆ¡n nữa, tÃnh mạng chà ng chÃnh do phụ thân đã hy sinh bản thân giữ lại, nên chà ng phải sống, và phải sống má»™t cách kiên cưá»ng.
Ngưá»i ta thưá»ng nói, cõi Ä‘á»i không có con đưá»ng cùng, âu Dương Thu tuy tuổi má»›i mưá»i lăm, nhưng trong đầu óc chứa đầy ca dao tục ngữ.
Theo suy Ä‘oán, Mai Nghinh Sương vá»›i Lam Thái Ãiệp hẳn Ä‘ang Ä‘uổi theo sau, âu Dương Thu phải tiếp tục sống, váºy thì chỉ có tiến tá»›i, bất chấp tất cả tiến tá»›i.
Câu "cõi Ä‘á»i không có con đưá»ng cùng" đã gieo và o lòng âu Dương Thu má»™t niá»m hy vá»ng và khÃch lệ to lá»›n.
Chà ng chạy đến mồ hôi đẫm ướt y phục, hai chân nổi phồng, hơi thở hà o hển.
Cuối cùng, âu Dương Thu đã đạt đến mục Ä‘Ãch, chạy đến nÆ¡i táºn cùng sÆ¡n cốc.
Thế nhưng, khi chà ng ngước lên nhìn lên trên và cúi nhìn xuống đất, bất giác sá»ng sá», suýt nữa bá»§n rá»§n ngã xuống.
Thì ra trước mắt chà ng là con đưá»ng cùng, ba mặt vách núi cao chót vót, bên dưới là má»™t đầm nước Ä‘en nghịt, không rõ sâu đến mức nao.
âu Dương Thu tuyệt vá»ng ngá»a mặt thở than:
- Trá»i đã tuyệt đưá»ng âu Dương Thu nà y rồi!
Má»™t niá»m chua xót dâng lên ngáºp lòng, bất giác nước mắt tuôn trảo.
- súc sanh! Ngươi còn muốn đà o tẩu nữa hả?
âu Dương Thu gương mặt kinh hoà ng, quay đầu lại nhìn, chÃnh là ảo Diện Thiên Pháºt Mai Nghinh Sương dẫn theo Lam Thái Ãiệp đã Ä‘uổi đến, theo sau còn có mưá»i bốn mưá»i lăm ngưá»i không quen biết nữa!
Mai Nghinh Sương đưa tay chỉ âu Dương Thu, quay sang một vị lão hòa thượng mà y từ mắt thỠmặc áo cà sa đỠnói:
- Hắn chÃnh là âu Dương Thu, nghiệt tá» cá»§a âu Dương Hà n, đại sư có gì cứ há»i, há»i xong lão thân sẽ bắt sống hắn mang vá» tổng đà phái Bình Giang để báo thù cho tiểu nữ và tiểu tế.
Lão hòa thượng áo đỠtuyên má»™t câu pháºt hiệu, thoáng nhưá»ng mà y nhìn âu Dương Thu há»i:
- Tiểu thà chủ, lệnh tôn hiện Ở đâu, có thể dẫn lão nạp và các vị đây đi gặp ông ấy được không?
âu Dương Thu nén nước mắt, ngẫm nghÄ© chốc lát, không đáp mà lại há»i:
- Các vị từ đâu đến, tìm gia phụ để là m gì?
Lão hòa thượng nghe váºy, thoáng biến sắc mặt, do dá»± chốc lát má»›i đáp:
- Lão nạp thiá»n hiệu Không Minh, chá»§ trì Giá»›i Luáºt viện Thiếu Lâm tá»±, các vị thà chá»§ Ä‘i cùng Ä‘á»u là ngưá»i trong chÃn đại môn phái, phụng mệnh chưởng môn đến đây tìm lệnh tôn và tiểu thà chá»§ để Ä‘iá»u tra má»™t vụ án ly kỳ.
âu Dương Thu ngạc nhiên trố mắt há»i:
- Vụ án mạng ly kỳ gì váºy?
- Chả lẽ tiểu thà chủ chưa biết chuyện cả nhà tiểu thà chủ bị giết ư?
âu Dương Thu sá»ng sốt:
- Cả nhà vãn bối đã bị giết ư?
Không Minh đại sư gáºt đầu:
- Ãúng váºy, cả nhà tiểu thà chá»§ đã bị thảm sát, trong những thì thể được vá»›t lên từ sông Lan Thương chỉ không có lệnh tôn và tiểu thà chá»§, cho nên...
âu Dương Thu xẵng giá»ng tiếp lá»i:
- Cho nên các vị định diệt cá» táºn gốc, truy tìm âu Dương Thu nà y chứ gì?
Chà ng phừng lá»a giáºn, tiện tay cởi ngá»n nhuyá»…n tiên gân giao bên lưng ra.
Tháºt ra âu Dương Thu lúc bấy giá» tuy nhìn thấy và i gia nhân bị giết, nhưng không biết cả nhà đã thảm từ, giá» nghe Không Minh đại sư nói váºy, liá»n tức đầu óc choáng váng, thấy những ngưá»i nà y cùng Mai Nghinh Sương Ä‘uổi theo đến, dÄ© nhiên cÅ©ng chẳng có thiện ý, nên bất chấp tất cả, chuẩn bị liá»u mạng.
Không Minh đại sư thấy váºy, môi mấp máy, chưa kịp lên tiếng, ảo Diện Thiên Pháºt đã giáºn dữ quát:
- Ãại sư không cần lý luáºn vá»›i hắn nữa, để lão thân bắt lấy hắn rồi hẵng há»i!
Ãoạn quải trượng đầu rồng trong tay vung lên, vừa xuất thá»§ đã thi triển tuyệt chiêu Giao Long Tam Ãiểm, uy thế như vÅ© bão giáng xuống đỉnh đầu âu Dương Thu.
âu Dương Thu cả nhà bị giết, phụ thân thảm tá», lại còn bị Mai Nghinh Sương vu khống là hung thá»§ giết ngưá»i, quyết không buông tha chà ng, đã đến mức nà y, chỉ còn có cách là thà mạng thôi.
Chà ng giáºn dữ gầm lên:
- Mai lão bà , chá»› hiếp ngưá»i quá đáng!
Ãồng thá»i đã thi triển thân pháp Hồi Phong Tam Toà n, thoát khá»i thế quải cá»§a đối phương, nhuyá»…n tiên vung ra thẳng Ä‘uá»™t, vút vút vút! Liên tiếp phản kÃch ba chiêu.
Mai Nghinh Sương chẳng ngá» chà ng thiếu niên nà y lại khó đối phó như váºy, vá»™i và ng lách tránh, Ä‘oạn liá»n tung ra sát thá»§.
âu Dương Thu tuy căn cÆ¡ võ công vững chắc, theo phụ thân há»c được và i pho tiên pháp, nhưng so vá»›i ảo Diện Thiên Pháºt thì vẫn kém xa má»™t trá»i má»™t vá»±c.
Hai ngưá»i giao thá»§ má»›i mưá»i mấy chiêu, ngá»n nhuyá»…n tiên cá»§a âu Dương Thu đã bị quải trượng cá»§a Mai Nghinh Sương đánh văng, chỉ nghe tÅ©m má»™t tiếng, đã rÆ¡i xuống đầm nước Ä‘en phÃa sau chà ng.
âu Dương Thu binh khà bị mất, đà nh vá»›i hai tay không cố sức kháng cá»±, nếu ảo Diện Thiên Pháºt mà không định tâm bắt sống chà ng, e sá»›m đã táng mạng dưới quải trượng rồi.
Trong lúc nà y, âu Dương Thu bị bức bách thoái lui liên hồi, đã đến bên bỠđầm, ngay lúc cấp ấy, quải trượng cá»§a Mai Nghinh Sương lại như bà i sÆ¡n đảo hải quét đến, bá»—ng cảm thấy tay phải tê dại, huyệt Khúc Trì đã bị Ä‘iểm trúng, đồng thá»i vai phải cÅ©ng bị quải trượng bổ trúng, cả hai cánh tay Ä‘á»u mất tác dụng, Ä‘au thấu tim gan, khiến chà ng run rẩy chá»±c ngã.
Ngay khi ấy bóng ngưá»i nhấp nhoáng, má»™t thanh trưá»ng kiếm nhắm ngay giữa ngá»±c âu Dương Thu đâm đến.
âu Dương Thu kinh hãi nhắm mắt lại, buột miệng nói:
- Tiểu Ãiệp, gia phụ...
Cùng lúc ấy, Không Minh đại sư quát to:
- Nữ thà chủ, đừng giết y!
ảo Diện Thiên Pháºt đứng gần hÆ¡n, vá»™i vung quải trượng Ä‘iểm và o trưá»ng kiếm cá»§a Lam Thái Ãiệp.
Nhưng tất cả Ä‘á»u đã muá»™n, chỉ nghe âu Dương Thu rú lên má»™t tiếng thảm thiết, ngưá»i báºt ngã ra sau. Keng má»™t tiếng, trưá»ng kiếm cá»§a Lam Thái Ãiệp đã rÆ¡i xuống đất, mÅ©i kiếm nhuốm máu.
Lam Thái Ãiệp nhà o và o lòng ảo Diện Thiên Pháºt khóc sướt mướt, chẳng rõ vị tiểu cô nương nà y khóc vì vui sướng bởi đã báo được thân thù, hay là vì giết chết má»™t ngưá»i bạn mai trúc, trong lòng bất nhẫn?
Khi má»i ngưá»i đến bên bỠđầm, chỉ còn thấy những gợn sóng trà n lan rá»™ng ra, chốc lát sau bình lặng như trước.
Không Minh đại sư niệm má»™t câu pháºt hiệu, quay sang ảo Diện Thiên Pháºt nói:
- Mai lão thà chủ đối phó với một thiếu niên thế nà y không thấy quá đáng ư?
ảo Diện Thiên Pháºt lừ mắt:
- Hai mạng nữ nhi và nữ tế cá»§a lão thân, mưá»i âu Dương Thu cÅ©ng không đủ Ä‘á»n bù.
Ãoạn cùng Lam Thái Ãiệp vẫn còn rưng rức khóc quay ra trước.
Không Minh đại sư khẽ thở dà i một tiếng, lẩm bẩm:
- ÃỨC Pháºt từ bi, nhân quả tuần hoà n, báo ứng nhãn tiá»n... Ãáng háºn là lão nạp đã ngăn cản quá muá»™n mà ng.
Lão hòa thượng nói không sai, chẳng những ngăn cản quá muá»™n mà há» còn đến sá»›m má»™t bước, nếu ngưá»i cá»§a chÃn đại môn phái mà không xuất hiện cùng lúc vá»›i hai bà cháu ảo Diện Thiên Pháºt khiến âu Dương Thu trước khi thá» nạn đã khắc sâu và o lòng mối háºn thù đối vá»›i chÃn đại môn phái, thì đâu gây nên má»™t hà o kiếp võ lâm trong tương lai.
Thì ra những ngưá»i cá»§a chÃn đại môn phái do Không Minh đại sư cầm đầu nà y không phải đã phụng mệnh chưởng môn nhân đến đây, mà là há» Ä‘ang Ä‘i lại trên giang hồ, nghe đồn vá» vụ thảm án đã xảy ra tại Thất Lạc cốc, bèn rá»§ nhau đến xem xét nà o ngá» lại ngẫu nhiên gặp ảo Diện Thiên Pháºt Ä‘ang Ä‘uổi theo âu Dương Thu, để rồi khÆ¡i dáºy má»™t tráºn gió tanh mưa máu kinh hoà ng.
Không Minh đại sư thấy việc đã trót lỡ, ảo Diện Thiên Pháºt đã dẫn theo ngoại tôn nữ bá» Ä‘i, sau khi buông ra những lá»i cảm thán vá»›i ngưá»i cá»§a các đại môn phái, vừa cÅ©ng định rá»i khá»i, bá»—ng nghe Liá»…u Tâm hòa thượng, sư đệ cá»§a trưởng lão đương gia Tiết Trúc tá»± Ở Vân Nam là Liá»…u Minh đại sư, cháºm rãi nói:
- Không Minh sư huynh có biết hạp cốc nà y khởi nguồn từ đâu không?
Thì ra trưởng lão đương gia Ä‘á»i trước cá»§a Tiết Trúc tá»± xuất thân từ phái Thiếu Lâm, bối pháºn Liá»…u Tâm ngang hà ng vá»›i Không Minh, nên má»›i xưng hô như váºy.
Không Minh đại sư đưa mắt nhìn quanh hạp cốc, đoạn đáp:
- Ngu huynh tuy lần đầu tiên thâm nháºp Ãại Tuyết SÆ¡n, nhưng được biết ngá»n núi nà y có hai tuyệt cốc, má»™t là Thất Lạc cốc má»›i nổi danh gần đây, còn má»™t nghe đâu là Nhạn Lạc giản. Nhạn Lạc giản nà y sá»›m đã có tiếng... chả lẽ chúng ta Ä‘ang Ở trong Nhạn Lạc giản ư?
Liá»…u Tâm hòa thượng là ngưá»i già u tâm cÆ¡ và biết nhiá»u hiểu rá»™ng, vừa nghe Không Minh đại sư nói ra tên cốc nà y, vá» là m ra vẻ thần bà cưá»i nói:
- Sư huynh biết nhiá»u hiểu rá»™ng, quả không hổ là má»™t trong bốn đại chá»§ trì Thiếu Lâm tá»±, chúng ta hiện đúng là Ở trong Nhạn Lạc giản...
Lão ta ngưng chốc lát, quay nhìn đầm nước đen nghịt,nói tiếp:
- Thế nhưng... hồi hai mươi năm trước Nhạn Lạc giản nà y không phải như váºy, nó vốn là má»™t khe núi sâu, nước chảy cuồn cuá»™n, nay đã hoà n toà n đổi khác, chẳng hay sư huynh có biết nguyên nhân vì sao không?
Không Minh đại sư đã cổ lai hi, là má»™t cao tăng có hạng đương thá»i, sao không biết nguyên nhân biến hóa cá»§a Nhạn Lạc giản, có Ä‘iá»u là ông rất có tu dưỡng, không muốn khoe khoang đồng thá»i cÅ©ng biết Liá»…u Tâm cố ý muốn phô trương kiến thức trước các cao thá»§ các đại môn phái, nên bèn nói:
- sư đệ vân du thiên hạ nhiá»u năm, hẳn biết rất rõ vá» danh sÆ¡n khắp nÆ¡i, có thể nói nguyên nhân sá»± biến hóa cá»§a Nhạn Lạc giản để má»i ngưá»i thêm phần nà o hiểu biết chăng?
Má»™t đạo sÄ© áo bà o xanh mặt tÃm, mà y ráºm mắt to cưá»i ha hả xen lá»i:
- Liá»…u Tâm đạo huynh nếu biết sá»± tÃch vá» Nhạn Lạc giản, xin hãy nói cho má»i ngưá»i nghe ngay, chúng ta còn phải đến Thất Lạc cốc nữa!
Liá»…u Tâm thấy ngưá»i nà y chÃnh là đại đệ tá» cá»§a chưởng môn hiện nhiệm phái VÕ Ãang, đạo hiệu Huyá»n Thiên, ngoại hiệu Du Long Nhất Kiếm Vu Thương Lãng, danh chấn giang hồ, lại cà ng thêm đắc ý, ngá»a mặt buông tiếng cưá»i dà i.
Phải biết Tiết Trúc tá»± tuy là bà ng chi cá»§a phái Thiếu Lâm, nhưng những năm gần đây quáºt khá»i võ lâm, thế lá»±c hùng mạnh, nghiá»…m nhiên độc láºp môn phái, lãnh đạo hai giá»›i hắc bạch các tỉnh Há»’ Nam, Quảng Tây và Vân Nam, cÆ¡ hồ sánh ngang vá»›i Thiếu Lâm tá»±.
Liá»…u Tâm hòa thượng chÃnh là muốn khoe khoang sở trưá»ng trước các cao thá»§ chÃn đại môn phái, để má»i ngưá»i lác mắt đối vá»›i Tiết Trúc tá»±, giá» thấy hai nhân váºt có địa vị cao trong phái Thiếu Lâm và VÕ Ãang phải thỉnh giáo y vá» sá»± tÃch cá»§a Nhạn Lạc giản, lẽ dÄ© nhiên là y hết sức khoái trá.
Cưá»i xong, y nghiêm mặt cháºm rãi nói:
- Hồi hai mươi năm trước Nhạn Lạc giản nà y quả là danh phù kỳ thá»±c, chẳng những ngưá»i thú không dám đến gần, chim muông khó bay qua, mà còn ngà y đêm nước chảy cuồn cuá»™n, khiến lòng sông thượng du Lan Thương giang không chứa nổi thưá»ng gây lÅ© lụt, là m hại dân cư trong vùng không kể xiết.
Vá» sau có ngưá»i thăm dò đến đây, má»›i phát hiện ra nguồn nước chảy xiết nà y là má»™t vách đá cheo leo, chẳng rõ nước từ đâu mà có?
Thế là , sau khi há»p bà n đã khẳng định là dưới vách núi nà y hẳn có thần rồng cư trú, bèn kéo nhau đến đây thắp hương cúng tế, cầu xin thần rồng đừng dâng nước gây lụt, nhưng nhiá»u lần vẫn không có hiệu quả.
Nhưng có má»™t lần đã phát sinh kỳ tÃch, Ä‘ang lúc dân chúng thắp hương cúng vái, có hai huynh muá»™i tuổi khoảng mưá»i bốn mưá»i lăm đứng ngoà i ba bốn chục trượng đột nhiên mất tÃch, má»i ngưá»i Ä‘ang lúc kinh hoà ng, bá»—ng nghe dưới khe suối vang động, nước tung lên cao, má»™t chiếc Ä‘uôi đầy vẩy xanh như giao long thò lên khá»i mặt nước nguẩy mấy cái rồi lặn xuống mất, liá»n sau đó, nước trong khe nhanh chóng hạ xuống, qua đó má»i ngưá»i cà ng tin là có rồng thần cư trú tại đây, và hai huynh muá»™i mất tÃch là bị rồng thần ăn mất.
Kể từ đó Nhạn Lạc giản quả tháºt đã bình lặng má»™t năm, nhưng má»™t hôm nước bá»—ng lại dâng cao gây lÅ© lụt, dân chúng bèn tÃnh ngà y, vừa tròn má»™t năm ngà y hai huynh muá»™i kia bị rồng thần ăn mất, liá»n cùng nhau bà n tÃnh, góp tiá»n mua lấy má»™t đôi đồng nam đồng nữ, ném xuống khe suối để tế rồng thần, kể cÅ©ng lạ, nước lại hạ xuống, từ đó trở thà nh tục lệ, hà ng năm và o ngà y mùng năm tháng năm Ä‘á»u có hai đứa bé vô tá»™i táng thân tại đây.
Trong một lần tế thần hồi hai năm trước, khi dân chúng thắp hương xong, vừa định ném đôi hà i đồng xuống khe suối, bỗng có một lão nhân không rõ danh tánh, từ trên núi phóng xuống, quát to:
- Ãừng ném chúng xuống, để lão già nà y chết thay hỠđược rồi!
Lão nhân ấy nói xong, má»i ngưá»i chưa kịp nhìn rõ mặt mÅ©i, ông đã tung mình xuống khe suối, liá»n tức sóng nổi cuồn cuá»™n, dưới suối vang động như sấm rá»n, khiến má»i ngưá»i thảy Ä‘á»u hồn phi phách tán.
Khoảng ná»a ngà y sau, nước suối dần bình lặng và nhanh chóng hạ xuống, sau cùng đã cạn khô, chỉ còn lại đầm sâu nà y, lão nhân ấy cÅ©ng chẳng rõ sống chết ra sao, nhưng kể từ đó Nhạn Lạc giản đã trở nên như ngà y nay...
Liễu Tâm hòa thượng dương dương tự đắc nói đến nó, đưa mắt nhìn đầm nước đen, nói tiếp:
- Ãầm nà y má»±c nước quanh năm không thay đổi, Ä‘en nghịt chẳng rõ bao sâu, chẳng phải chuyện quái lạ ư?
Không Minh đại sư bỗng nói:
- Quái lạ hÆ¡n hết là con quái váºt gây ra nạn lụt khi xưa chưa chết.
Các cao thá»§ võ lâm hiện diện kể cả Liá»…u Tâm hòa thượng nghe váºy thảy Ä‘á»u hết sức kinh ngạc, giá» má»›i hiểu ra Không Minh đại sư chẳng phải không biết, mà tháºt ra không muốn khoe khoang đó thôi.
Liễu Tâm mặt nóng bừng, ngượng ngùng không nói nữa.
Du Long Nhất Kiếm Vu Thương Lãng nhìn Không Minh đại sư nôn nóng há»i:
- Xin há»i đại sư, quái váºt chưa chết đó là gì váºy?
- ÃÓ là má»™t con giao long ngà n năm đã thà nh tinh...
Bá»—ng má»™t tiếng động rá»n rÄ© vang lên cắt đứt câu nói cá»§a Không Minh đại sư, tiếp theo là má»™t là n nước tung lên như mưa, xối xả trúng và o quần hà o.
Má»i ngưá»i kinh hãi đưa mắt nhìn xuống đầm, chỉ thấy má»™t cá»™t nước to cỡ sáu bảy trượng từ giữa đầm tung lên, cao gần đến đỉnh nul.
Không Minh đại sư biến sắc mặt, vội lớn tiếng nói:
- Nguy rồi, có lẽ là súc sanh đó lại tác quái, chúng ta chạy ra ngoà i mau, không thì bị dìm chết mất.
Vừa dứt lá»i, hai tay áo vung mạnh, lướt Ä‘i như má»™t cánh chim to, ra xa hÆ¡n năm sáu trượng.
Quần hà o cả kinh thất sắc, hết sức thi triển khinh công theo sau phóng đi ra ngoà i hạp cốc.
Liễu Tâm hòa thượng tự cao tự đại lúc nà y hồn phi phách tán, chạy nhanh hơn ai hết.
Nhóm cao thá»§ nà y khinh công Ä‘á»u và o hạng báºc nhất, chỉ chốc lát đã phóng Ä‘i đến chá»— khe núi hẹp, đáy cốc dần rá»™ng ra, vá»›i khinh công cá»§a quần hà o, nếu nước mà trảo đến, tung mình lên hai đỉnh núi cÅ©ng chẳng khó.
Không Minh đại sư bỗng đứng lại, chỠquần hà o đến gần, ông đưa tay lên khoát, rồi phi thân lên núi.
Trong quần hà o thì có ngưá»i khinh công kém hÆ¡n thì nhá» và o những chá»— đá lòi hay dây leo trên vách núi đặt chân phi thân lên.
Khi má»i ngưá»i lên hết đến đỉnh núi, quay lại nhìn xuống. Lạ thay, không há» có nước trà n lên.
Liễu Tâm hòa thượng tưởng là Không Minh đại sư đã phán đoán sai lầm, vừa định thừa cơ là m nhục ông trước quần hà o, Không Minh đại sư đã cất tiếng nói:
- Nước đầm không dâng trà n, hẳn là con giao long ngà n năm đó nổi lên rồi lại lặn xuống, nếu quả như váºy thì con trai cá»§a âu Dương Hà n được cứu rồi.
Liá»…u Tâm cưá»i ha hả tiếp lá»i:
- Bần tăng thì không nghÄ© váºy, nếu trong đầm tháºt sá»± có giao long như sư huynh đã nói, vừa rồi nước đầm tung cao, chứng tỠđó là giao long nổi oai, váºy thì chắc chắn âu Dương Thu đã táng thân trong bụng giao long rồi.
Du Long Nhất Kiếm Vu Thương Lãng tiếp lá»i:
- Bần đạo cÅ©ng nháºn thấy là Liá»…u Tâm đạo huynh đã nói đúng!
Không Minh đại sư không mà ng đến lá»i nói cá»§a hai ngưá»i, chỉ thở dà i tháºm thượt nói:
- Trước khi rÆ¡i xuống đầm, âu Dương Thu đã khắc sâu trong lòng niá»m căm háºn đối vá»›i các đại môn phái chúng ta, nếu đúng những lá»i bất hạnh cá»§a lão nạp, năm năm sau, các vị hiện diện hôm nay kể cả lão nạp e rằng sẽ không má»™t ai thoát nạn, có lẽ đó là ý trá»i...
Những lá»i thâm thúy khó hiểu ấy lại khiến Liá»…u Tâm hòa thượng buông tiếng cưá»i vang, quần hà o cÅ©ng nháºn thấy lão hòa thượng nà y nói nhiá»u chuyện quá viá»…n vông.
Sau một hồi yên lặng, Du Long Nhất Kiếm Vu Thương Lãng bỗng nói:
- Những Ä‘iá»u phải trái ấy chúng ta cÅ©ng chẳng cần bà n sâu trong lúc nà y, bây giỠđây không còn việc gì nữa, chúng ta hãy đến Hà n Mai bảo trong Thất Lạc cốc thì hÆ¡n.
- Các vị không nên đến đó để chết uổng mạng!
Tiếng nói ấy vá»ng và o tai má»i ngưá»i rất rõ, nhưng không biết từ đâu phát ra.
Không Minh đại sư biến sắc, tung mình tá»›i trước hÆ¡n trượng, cúi ngưá»i nhặt lấy má»™t thanh kiếm nhỠánh và ng sáng chói, dà i hÆ¡n ba tấc, trên thân kiếm có khắc má»™t đóa hà n mai.
Quần hà o thấy váºt biểu trưng kỳ dị ấy, thảy Ä‘á»u kinh tâm động phách.
Không Minh đại sư tay cầm thanh kiếm và ng ấy ngắm nhìn một hồi, đoạn nghiêm mặt nói:
- Lão nạp tuổi đã cổ lai hi, xuất sư hà nh đạo, bôn tẩu giang hồ đã không dưới năm mươi năm, bình sanh đã gặp biết bao cao nhân dị sÄ©, nhưng chưa từng thấy ngưá»i nà o có khinh công thế nà y, tiếng nói rõ rà ng phát ra gần đây, và lại ném ta thanh kiếm nà y, váºy mà chúng ta không há» nhìn thấy, võ công ngưá»i nà y tháºt đã đến mức xuất thần nháºp hóa, cao thâm khôn lưá»ng...
Ãoạn giÆ¡ thanh kiếm và ng trong tay lên quÆ¡ má»™t cái, nói tiếp:
- Theo lá»i Mai Nghinh Sương thà chá»§, hung thá»§ sát hại Lam Tâm Long phu phụ, chưởng môn nhân phái Bình Giang cÅ©ng là để lại váºt biểu trưng nà y, nhưng chốn võ lâm chưa từng có kẻ dùng váºt biểu trưng nà y giết ngưá»i.
Liễu Tâm hòa thượng không đồng ý nói:
- Sao lại chưa từng có? Bần tăng tuy chưa từng đặt chân đến Hà n Mai bảo trong Thất Lạc cốc, nhưng biết trên vách chắn cá»a cổng Hà n Mai bảo có khảm má»™t thanh Hà n Mai kiếm mà u và ng, Nhất Tiá»…n Thần Tiên âu Dương Hà n dã dùng váºt ấy phô bà y trước mắt má»i ngưá»i, hiển nhiên là có ý định dùng Hà n Mai kiếm là m lệnh...
- Ãạo huynh nói váºy, chắc chắn là âu Dương Hà n chưa chết, chÃnh y đã bà máºt hạ sát Lam Tâm Long phu phụ, và cÅ©ng chÃnh y vừa rồi đã lên tiếng cảnh cáo và ban Hà n Mai Kiếm Lệnh cho chúng ta.
Du Long Nhất Kiếm Vu Thương Lãng nói xong, đưa mắt nhìn Không Minh đại sư, ra ý muốn há»i ý kiến ông.
Nhưng Không Minh đại sư lắc đầu, quả quyết nói:
- Nếu bảo hung thá»§ đã sát hại phu phụ chưởng môn nhân phái Bình Giang vá»›i ngưá»i vừa lên tiếng cảnh cáo chúng ta là má»™t, lão nạp đồng ý, nhưng bảo đó là âu Dương Hà n thì lão nạp không dám tán đồng Bởi thứ nhất, âu Dương Hà n đã tuyên bố lui ẩn hồi năm năm trước, vá»›i cá tÃnh và nhân cách cá»§a ông ấy, hẳn không bao giá» nuốt lá»i, lại gây sóng gió sau khi lui ẩn. Thứ nhì, ông ấy vá»›i Lam Tâm Long phu phụ giao tình rất máºt thiết, chẳng khác huynh đệ, lại cà ng không có lý do sát hại há». Ngược lại, lão nạp dám quả quyết là âu Dương Hà n đã chết, và cÅ©ng là đã chết dưới tay chá»§ nhân cá»§a Hà n Mai Kiếm Lệnh nà y.
- Ãại sư nói váºy lại cà ng khó hiểu hÆ¡n, nếu âu Dương Hà n đã chết tháºt, tại sao không có thi thể cá»§a ông ta trên sông Lan Thương? Và gì lẽ gì âu Dương Thu lại không chịu nói tháºt vá»›i chúng ta?
Quần hà o quay nhìn ngưá»i vừa lên tiếng, thì ra là Cá»u Chỉ Phi Hoà n TÔ Nhất Chỉ, đệ tá» phái Cung Lai, giá»›i giang hồ ai thấy cÅ©ng sợ.
Ngưá»i nà y bẩm sinh tay trái không có ngón cái, mặt trắng, mắt to, mÅ©i cao, vóc dáng mảnh khảnh, tuổi đã bốn mươi, nhìn bá» ngoà i nho nhã như má»™t thư sinh, nhưng lòng dạ hết sức thâm hiểm độc ác, là má»™t nhân váºt đứng giữa hai giá»›i hắc bạch.
Phái Cung Lai chỉ má»›i nổi lên trên giang hồ gần đây, thế lá»±c chằng kém gì hai phái Thiếu Lâm và VÕ Ãang, hầu hết Ä‘á»u nhá» và o sá»± tham mưu cá»§a Cá»u Chỉ Phi Hoà n TÔ Nhất Chỉ, nên địa vị trong phái cá»§a y rất cao, nắm nhiá»u quyá»n lá»±c.
Lúc nà y, trong số mưá»i lăm ngưá»i hiện diện, phái Cung Lai ngoà i TÔ Nhất Chỉ còn có hai cao thá»§ khác, nhiá»u ngưá»i thế mạnh, tiếng nói cÅ©ng dá»… gây ngưá»i chú ý. HÆ¡n nữa, lá»i nói cá»§a TÔ Nhất Chỉ lại hợp tình hợp lý, nên khi y đưa ra ý kiến trái ngược vá»›i Không Minh đại sư, liá»n được các cao thá»§ phái Thiên SÆ¡n, Ãiểm Thương và Hoa SÆ¡n tán đồng, Ä‘á»u cho là lá»i nói cá»§a y hữu lý, phản bác nháºn xét cá»§a Không Minh đại sư.
Không Minh đại sư thấy má»i ngưá»i không nghe lá»i mình, và nhất thá»i cÅ©ng không đưa ra được chứng cá»› cụ thể xác định là âu Dương Hà n đã chết, đà nh lắc đầu thở dà i, ngáºm miệng không nói gì nữa.
Thế là , vá» vụ thảm án tại Hà n Mai bảo, quần hà o đã có kết luáºn như sau:
Cả nhà Nhất Tiá»…n Thần Tiên đã bị kẻ địch chẳng rõ là ai sát hại, âu Dương Hà n sau khi đà o thoát đã quyết tâm báo thù, có lẽ do hiểu lầm, đã sinh lòng hoà i nghi Lam Tâm Long phu phụ, nên hạ sát hai ngưá»i ấy trước. Sau đó, phà m là nhân váºt võ lâm bị âu Dương Hà n hoà i nghi, vá»›i võ công trác tuyệt đã được dị nhân truyá»n thụ cá»§a âu Dương Hà n, e Ä‘á»u sẽ lần lượt chết dưới Hà n Mai Kiếm Lệnh.
Quần hà o đã có được kết luáºn như váºy, bèn chẳng mà ng đến lá»i cảnh cáo cá»§a Hà n Mai Kiếm Lệnh, quyết định trước tiên kéo đến Thất Lạc cốc xem xét tình hình thá»±c địa, rồi sau đó ngưá»i nà o trở vá» phái nấy, báo cáo lại vá»›i chưởng môn nhân những gì đã chứng kiến.
Không Minh đại sư tuy không đồng ý vá»›i kết luáºn ấy, nhưng lúc nà y tranh cãi cÅ©ng vô Ãch, chi bằng cùng Ä‘i vá»›i má»i ngưá»i đến Thất Lạc cốc xem thá» rồi hẵng liệu, nên ông lặng thinh không nói gì.
Phải biết lúc Nhất Tiá»…n Thần Tiên âu Dương Hà n hà nh hiệp giang hồ, thanh danh lừng lẫy, rất được đồng đạo võ lâm kÃnh ngưỡng và Ãt nhiá»u cÅ©ng có giao tình vá»›i các chÃnh đại môn phái, nếu không, vụ thảm án tại Hà n Mai bảo cÅ©ng đâu khiến nhiá»u hà o kiệt võ lâm quan tâm thế nà y.
Thế là , mưá»i lăm cao thá»§ võ lâm dưới sá»± lãnh đạo cá»§a Liá»…u Tâm hòa thượng Tiết Trúc tá»± rá»i khá»i Nhạn Lạc giản, má»—i ngưá»i thi triển khinh công phóng Ä‘i vá» phÃa Thất Lạc cốc.
Nhạn Lạc giản tuy cách Thất Lạc cốc đến mấy ngá»n núi, nhưng Liá»…u Tâm hòa thượng quen thuá»™c đưá»ng lối và quần hà o lại khinh công trác tuyệt, chỉ sau bữa ăn đã đến gần cá»a cốc.
Do bởi mấy hôm trước có mưa to, nước trong cốc tuy hạ thấp, nhưng vẫn chảy rất mạnh.
Lúc nà y, vầng thái dương đã ngã sang tây, trá»i đã sắp hoà ng hôn.
Mưá»i lăm cao thá»§ võ lâm dừng lại cách cá»a cốc khoảng năm sáu trượng, cùng chú mắt nhìn, chỉ thấy đưá»ng sÆ¡n cốc khúc khuá»·u, hai bên núi cao chót vót, cá»±c kỳ hiểm trở và thế núi nÆ¡i cá»a cốc có hình dạng như gá»ng kìm, tuy rá»™ng bảy tám trượng, nhưng hai bên vách núi cao đến mưá»i mấy trượng nước từ dưới vách tuôn ra, phát ra tiếng ầm ấm như sấm rá»n.
Liễu Tâm hòa thượng xem xong, quay sang quần hà o nói:
- Thất Lạc cốc chỉ có duy nhất cá»a và o nà y, muốn đến Hà n Mai bảo bắt buá»™c phải Ä‘i qua đây, có lẽ còn phải Ä‘i mưá»i mấy dặm đưá»ng nữa.
Du Long Nhất Kiếm Vu Thương Lãng đưa mắt nhìn hiểm cốc, lắc đầu nói:
- Thất Lạc cốc hiểm trở thế nà y, nếu như trên vách đá có bố trà cÆ¡ quan mai phục thì chúng ta tháºt khó mà vượt qua được. Chẳng hay các vị ngưá»i nà o đã từng và o cốc nà y, xin hãy Ä‘i trước dẫn đưá»ng, được chăng?
Quần hà o nghe váºy cùng đưa mắt nhìn nhau, không ngưá»i nà o dám đứng ra nháºn lãnh vai trò tiên phong.
Cá»u Chỉ Phi Hoà n TÔ Nhất Chỉ đưa tay chỉ Liá»…u Tâm hòa thượng, cưá»i giòn nói:
- Liá»…u Tâm đại sư rất rà nh vỠđịa thế vùng Vân Quý, xin đại sư dẫn đưá»ng và o cốc là ổn hÆ¡n cả!
Lá»i nói tuy có phần tâng bốc, nhưng tháºt ra lại có ý khảo nghiệm lòng can đảm cá»§a Liá»…u Tâm, bởi y biết việc xuất lÄ©nh quần hà o tiến và o Thất Lạc cốc không phải là má»™t nhiệm vụ đơn giản, chẳng kể từng có ngưá»i võ công cao thâm khôn lưá»ng Ở trong tối cảnh cáo há», ná»™i địa thế hiểm trở cá»§a sÆ¡n cốc nà y, nếu không có ngưá»i can đảm hướng dẫn, tháºt khó mà đến được Hà n Mai bảo.
Liá»…u Tâm hòa thượng tuy có chút tiếng tăm Ở vùng Vân Quý, và cÅ©ng biết rõ hình thế núi non khắp nÆ¡i, nhưng chưa từng bước chân và o sÆ¡n cốc nà y, nên khi Du Long Nhất Kiếm đỠnghị ngưá»i dẫn đưá»ng, y cÅ©ng không dám đứng ra nháºn lãnh nhiệm vụ.
Lúc nà y, y bị TÔ Nhất Chỉ nói váºy, mặc dù biết dụng ý cá»§a TÔ Nhất Chỉ, song vì muốn giữ uy danh cá»§a mình và Tiết Trúc tá»±, tuy trong lòng rất không muốn, nhưng cÅ©ng chẳng tiện thoái thác, tá» ra mình nhút nhát bất tà i, đà nh cưá»i khẩy nói:
- ÃÆ°á»£c TÔ thà chá»§ xem trá»ng như váºy, bần tăng dù tan xương nát thịt cÅ©ng phải xuất lÄ©nh các vị tiến và o Thất Lạc cốc thăm dò hư thá»±c, xin các vị hãy Ä‘i theo bần tăng.
Ãoạn hai tay vung nhẹ, dẫn trước phi thân lên vách núi hình gá»ng kìm bên phải.
Ãỉnh núi ấy cách tảng đá to chá»— quần hà o Ä‘ang đứng cao Ãt ra cÅ©ng mưá»i bốn mưá»i lăm thước, chỉ thấy Liá»…u Tâm hòa thượng má»™t cách chim xám to bay vút lên, chỉ hai lần đỠkhà đã nhẹ nhà ng lên đến đỉnh núi.
Lăng không đỠkhà mà không cần Ä‘iểm tá»±a như váºy tháºt là trác tuyệt, khiến quần hà o bên dưới không khá»i thầm thán phục, nháºn thấy việc Tiết Trúc tá»± xưng hùng Nam Cương trong những năm gần đây chẳng phải là chuyện ngẫu nhiên.
Ngay khi quần hà o Ä‘ang đỠkhà chuẩn bị tung mình lên, bá»—ng nghe má»™t tiếng há»± Ä‘au đớn từ trên đỉnh núi vá»ng xuống, quần hà o giáºt mình cả kinh, bất giác cùng chững ngưá»i đứng lại.
Má»i ngưá»i ngước nhìn lên, chỉ thấy bóng xám cá»§a Liá»…u Tâm hòa thượng nhu bị mất trá»ng tâm, từ trên đỉnh núi rÆ¡i xuống, hiển nhiên Liá»…u Tâm hòa thượng đã bị phục kÃch trên đỉnh núi.
Không Minh đại sư thấy váºy, vá»™i tung mình lên, hai tay đón lấy Liá»…u Tâm trên không, nhẹ nhà ng hạ trở xuống trên tảng đá to.
Vị cao tăng Thiếu Lâm nà y tuy trong lòng bất mãn Liá»…u Tâm, nhưng dẫu sao cÅ©ng là đệ tá» Pháºt môn, cùng chung cá»™i nguồn, dÄ© nhiên chẳng thể trÆ¡ mắt nhìn Liá»…u Tâm lâm nguy.
Nà o ngá» ngay khi Không Minh đại sư đón lấy Liá»…u Tâm trở xuống tảng đá to, trên đỉnh núi bá»—ng vang lên má»™t tiếng cưá»i sắc lạnh, rồi có năm bóng ngưá»i lần lượt phóng xuống.
Tiếng bịch bịch vang lên liên hồi, năm ngưá»i Ä‘á»u rÆ¡i lên trên tảng đá to, đầu nứt sá» vỡ, máu thịt nhầy nhụa, mùi hôi thối ná»±c nồng, thì ra là năm thi thể đã chết từ lâu.
Trên đỉnh núi lại vá»ng xuống má»™t tiếng sắc lạnh nói:
- Kẻ nà o không nghe lá»i cảnh cáo, vá»ng động tiến và o cốc, hãy lấy đó là m gương.
Dứt lá»i, trên đỉnh núi lại hoà n toà n tÄ©nh lặng, quần hà o cả kinh thất sắc, Cùng đưa mắt nhìn Liá»…u Tâm hòa thượng Ä‘ang nằm trên tay Không Minh đại sư, chỉ thấy vị hòa thượng Tiết Trúc tá»± ấy hai mắt nhắm nghiá»n, hÆ¡i thở gấp rút, khóe miệng rỉ máu tươi, hiển nhiên đã thá» ná»™i thương trầm trá»ng.
Ngưá»i võ công cao như Liá»…u Tâm mà lại bị ngưá»i má»™t chiêu đả thương thế nà y, quần hà o hiện diện thảy Ä‘á»u kinh tâm động phách, tá»± lượng sức mình, ngưá»i nà o còn dám đứng ra nữa?
Không Minh đại sư đặt Liá»…u Tâm nằm xuống trên tảng đá, từ trong lòng móc ra má»™t lá» ngá»c, trút ra viên dược hoà n, cho Liá»…u Tâm uống xong, lại đỡ y ngồi dáºy, hai tay đặt lên bối tâm, vá»›i mấy mươi năm ná»™i lá»±c chân nguyên truyá»n và o thân thể Liá»…u Tâm.
Quần hà o thấy Không Minh đại sư dùng chân nguyên bản thân Ä‘iá»u trị ná»™i thương cho Liá»…u Tâm, hết sức kÃnh phục vị cao tăng nà y, thảy Ä‘á»u ngưng thần giá»›i bị, lưu tâm xung quanh bảo vệ cho ông.
sau khoảng thá»i gian má»™t tuần trà , chỉ thấy Không Minh đại sư trán đẫm mồ hôi, từ từ thu tay vá», khẽ nói:
- Sư đệ, thương thế cá»§a sư đệ đã không còn nguy hiểm nữa, hãy tá»± váºn công Ä‘iá»u tức má»™t hồi là sẽ bình phục.
Liá»…u Tâm tuy vẫn còn nhắm mắt không trả lá»i, nhưng sắc mặt đã hồng hà o trở lại, quần hà o biết là lá»i cá»§a Không Minh đại sư không ngoa.
Không Minh đại sư ngồi xếp bằng dưỡng thần má»™t hồi, từ từ mở mắt ra, đứng phắt dáºy, vá»›i ánh mắt đầy cảm kÃch quét nhìn quần hà o nói:
- Lão nạp xin đa tạ các vị đã hộ vệ cho!
Ãoạn hai tay chắp trước ngá»±c, thi lá»… má»™t vòng, lại nói tiếp:
- Các vị có nháºn ra năm thi thể nà y là ai không?
Quần hà o vừa nghe lão hòa thượng nhắc nhở, liá»n vá»™i đáp lá»…, rồi Cùng Ä‘i đến bên năm tá» thi máu thịt nhầy nhụa, chú mắt nhìn kỹ, và có ngưá»i láºt tá» thi lại, xem xét má»™t hồi, nháºn thấy năm ngưá»i nà y đã chết Ãt nhất má»™t ngà y trở lên, nhưng không tìm ra được vết thương trà mạng, Ä‘iá»u duy giống nhau trên ngá»±c áo năm tá» thi Ä‘á»u có cà i má»™t Hà n Mai Kiếm Lệnh. Cá»u Chỉ Phi Hoà n TÔ Nhất Chỉ sá»ng sốt kêu lên:
- ô! Ãây chẳng phải Nghiêm Phụng Cương, trưởng tá» Nghiêm gia Ở Ngô Châu là gì?
Du Long Nhất Kiếm Vu Thương Lãng vừa nhìn kỹ một tỠthi vừa nói:
- Nhìn y phục vóc dáng, ngưá»i nà y có lẽ là Toà n Phong Thá»§ Triá»u Tiểu Thanh, thứ đồ cá»§a Ãá»™ng Ãình Há»’ Tam Phong!
Tiếp theo, ba tá» thi khác cÅ©ng được nháºn ra, má»™t là Liêu Khải Hà ng, đệ tá» phái Bình Giang, má»™t là Hà nh Dương Nhất Hạc Lâm vạn Thương, má»™t là Cà n Khôn Chưởng Mạc Bất Sầu uy trấn Giang Nam.
Năm ngưá»i nà y tuy không phải đệ tá» cá»§a chÃn đại môn phái, nhưng cÅ©ng Ä‘á»u là cao thá»§ lừng danh, trong số Cà n Khôn Chưởng Mạc Bất Sầu võ công cao hÆ¡n hết và uy danh cÅ©ng lừng lẫy hÆ¡n hết, y chÃnh là trang chá»§ Liá»…u Lâm Trang Ở TÔ Châu, váºy mà cÅ©ng bị táng mạng tại đây Sau khi quần hà o nháºn ra thân pháºn cá»§a năm tá» thi, Liá»…u Tâm cÅ©ng đã váºn công Ä‘iá»u tức xong, từ từ đứng lên, hướng vá» Không Minh đại sư mặt Ä‘ang đầy vẻ bi thương nói:
- Ãại ân cứu mạng cá»§a sư huynh, đệ vÄ©nh viá»…n khắc ghi và o lòng, trước hết xin nháºn đệ má»™t lạy.
Ãoạn chắp tay xá dà i đến đất, mặt đầy vẻ hổ thẹn.
Không Minh đại sư chắp tay đáp lễ:
- Hai ta Ä‘á»u là ngưá»i trong Pháºt môn, vá»›i từ bi là m gốc, hà tất Ä‘a lá»… như váºy Ãoạn quay sang quần hà o Ä‘ang thá» thẫn nói:
- Theo lão nạp nháºn thấy, chuyến Ä‘i Thất Lạc cốc cá»§a chúng ta nên dừng lại tại đây, nhưng đó chẳng phải là lão nạp khiếp sợ, mà tháºt sá»± - Hứ! Váºy má»›i là hà nh động thông minh!
Tiếng nói sắc lạnh lại từ trên núi vá»ng xuống.
Trong lúc quần hà o kinh hoà ng, Du Long Nhất Kiếm trầm giá»ng quát:
- Trên kia là ai? Hà tất tháºm thà tháºm thụt, sao không hiện thân ra gặp?
- Hắc hắc hắc...
Tiếng cưá»i tuy thấp trầm nhưng chấn động lòng ngưá»i, hồi âm vang vá»ng khắp sÆ¡n cốc.
Tiếng cưá»i hồi lâu má»›i ngưng, tiếng nói sắc lạnh lại vang lên:
- Thôi được, để cho các vị xem bổn nhân là ai!
Bá»—ng dưới ánh chiá»u tà từ trên đỉnh núi soi xuống, má»™t bóng ngưá»i dà i thượt bay lên, kèm theo là tiếng động như sấm rá»n, những tảng đá to bị chấn động lăn rÆ¡i xuống giòng nước chảy xiết nÆ¡i cá»a cốc, vang lên tiếng ầm ầm rá»n rỉ.
Quần hà o chú mắt nhìn lên đỉnh núi, chỉ thấy má»™t bóng ngưá»i khôi vÄ©, áo xanh phất phá»›i, hệt như cÆ¡n gió lốc vá»t lên cao hÆ¡n ba trượng, rồi hạ nhanh xuống biến mất.
Quần hà o tinh mắt, trong lúc ngưá»i áo xanh vá»t lên hạ xuống nhanh như chá»›p, đã nhìn thấy trước và sau ngưá»i ấy Ä‘á»u có má»™t thanh trưá»ng kiếm mà u và ng và khắc má»™t đóa hà n mai. Ãồng thá»i trong tay áo còn kéo má»™t váºt dà i, rõ rà ng là ngá»n nhuyá»…n tiên.
có ngưá»i thảng thốt nói:
- Nhất Tiễn Thần Tiên âu Dương Hà n!
áo xanh, trưá»ng tiên, thân pháp Hồi Phong Tam Toà n, cá»™ng thêm Hà n Mai Kiếm Lệnh, biểu hiệu đặc biệt cá»§a Hà n Mai bảo, ngưá»i đó không phải là Nhất Tiá»…n Thần Tiên âu Dương Hà n thì còn là ai nữa?
Tiếng nói sắc lạnh lại từ trên núi vá»ng xuống:
- Hắc hắc! Các vị hà i lòng rồi chứ?
Du Long Nhất Kiếm lại trầm giá»ng quát há»i:
- âu Dương Hà n! Vì sao các hạ lại sát hại nhiá»u đồng đạo võ lâm như váºy?
ám má»™t tiếng vang rá»n, má»™t phiến đá to cỡ bánh xe từ trên bay xuống, rÆ¡i ngay chá»— quần hà o Ä‘ang đứng, trả lá»i cho câu há»i cá»§a Du Long Nhất Kiếm.
Quần hà o cả kinh thất sắc, vội tung mình lui ra sau tránh.
Không Minh đại sư trong lúc vội và ng vẫn không quên Liễu Tâm thỠthương vừa mới hồi tỉnh, cắp lấy cánh tay phải y, nhanh như chớp lướt ra xa hơn bảy trượng.
Dưới tình thế nà y, quần hà o đà nh phải từ bỠý định tiến và o Thất Lạc cốc. Sau khi thảo luáºn, vá»™i vã rá»i khá»i Ãại Tuyết SÆ¡n, ai nấy trở vá» bổn phái, bẩm cáo má»i sá»± vá»›i chưởng môn nhân.
Nhưng khi nhóm quần hà o ấy vừa má»›i rá»i khá»i, các đại môn phái vì Ä‘iá»u tra sá»± tháºt vá» việc đệ tá» táng mạng tại Hà n Mai bảo, đã lần lượt phái ra má»™t toán đệ tá» khác, cùng kéo đến Ãại Tuyết SÆ¡n.
Hai toán cao thá»§ má»™t đến má»™t Ä‘i, vì không cùng đưá»ng nên hỠđã không gặp nhau, để khiến những cao thá»§ cá»§a các đại môn phái đến sau chẳng những không hoà n thà nh sứ mạng mà còn thảy Ä‘á»u táng mạng tại Thất Lạc cốc, không má»™t ngưá»i sống sót.
Thế là , tin Nhất Tiá»…n Thần Tiên âu Dương Hà n chưa chết liá»n tức truyá»n khắp giang hồ, hà nh vi thần bà và tà n ác cá»§a ông đã khiến giá»›i võ lâm kinh khiếp, trở thà nh má»™t sát tinh mà má»i ngưá»i Ä‘á»u muốn trừ diệt.
Trong thá»i gian ấy, Không Minh đại sư phái Thiếu Lâm tuy có nháºn định khác, nhưng không có chứng cá»› cụ thể để biện bác, cÅ©ng đà nh phải giữ im lặng.
Từ đó, Thất Lạc cốc đã trở thà nh Tá» Vong cốc, má»™t nÆ¡i thần bà và ghê rợn, khiến má»i ngưá»i nghe danh táng đởm, không dám bén mảng đến.
Ai có thể ngỠlà một vị đại hiệp giang hồ danh tiếng lừng lẫy lại đột nhiên trở thà nh một ma vương sát nhân tà n bạo, sau khi nhà gặp thảm biến đã gây nên gió tanh mưa máu khủng khiếp trên giang hồ?
Nhưng con trai duy nhất cá»§a âu Dương Hà n là âu Dương Thu sau khi nháºn lãnh hai quải cá»§a ảo Diện Thiên Pháºt Mai Nghinh Sương, hai cánh tay không cất lên nổi, bị bức bách đến bỠđầm, và Lam Thái Ãiệp bất thần má»™t kiếm đâm đến.
âu Dương Thu lúc ấy còn có thể thi thân pháp bảo mạng gia truyá»n Hồi Phong Tam Toà n tránh khá»i, nhưng chà ng chợt nảy sinh má»™t ý nghÄ© kỳ lạ, cho là phụ thân tuyệt đối không phải là hung thá»§ sát hại song thân Lam Thái Ãiệp, nếu trá»i quả có mắt thì chà ng sẽ không bị đâm chết, còn như phụ thân quả đã sát hại song thân Lam Thái Ãiệp thì chà ng chết dưới kiếm Lam Thái Ãiệp cÅ©ng là lẽ trá»i báo ứng số mệnh phải như váºy, chết có gì đáng oán háºn?
Nhưng con ngưá»i dầu sao cÅ©ng tham sanh úy tá», huống âu Dương Thu hãy còn là má»™t thiếu niên thÆ¡ dại, nên ngay khi trưá»ng kiếm cá»§a Lam Thái Ãiệp sắp xuyên thá»§ng tim, đôi mắt vốn nhắm nghiá»n định chá» chết bá»—ng sáng rá»±c thần quang và cất tiếng nói:
- Tiểu Ãiệp, gia phụ...
âu Dương Hà n vá»›i Lam Tâm Long vốn là bái chi giao, tình như thá»§ túc sau khi lui ẩn vẫn thưá»ng dẫn con trai đến chÆ¡i Lam gia, có khi Ở lại đến cả tháng. âu Dương Thu vá»›i Lam Thái Ãiệp hÆ¡n kém nhau má»™t tuổi, hai trẻ hồn nhiên vô tư, xem nhau như huynh muá»™i.
Trai gái gần gÅ©i bên nhau lâu ngà y, khó khá»i nảy sinh tÆ¡ tình, trong lòng âu Dương Thu và Lam Thái Ãiệp chẳng rõ từ lúc nà o mầm tình đã nãy nở, nhưng đó chỉ là điá»u thầm kÃn trong lòng, chưa ngưá»i nà o bà y tá».
Tuy nhiên, ngưá»i ta thưá»ng nói: "Mắt là cá»a ngõ cá»§a tâm hồn" ánh mắt cá»§a tình nhân dÄ© nhiên khác hẳn má»i ngưá»i, nên ngay trong khoảnh khắc sá»± sống chết chỉ trong đưá»ng tÆ¡ kẻ tóc, ánh mắt cá»§a âu Dương Thu lá»t và o thu ba cá»§a Lam Thái Ãiệp không phải là van xin, cÅ©ng không phải oán háºn, mà là ...
Lam Thái Ãiệp trong lúc lòng ngáºp đầy thù háºn, tuy nhất thá»i không hiểu trong ánh mắt âu Dương Thu lúc sắp chết đã ẩn chứa gì, nhưng con tim thÆ¡ ngây cá»§a nà ng cÅ©ng bất giác rúng động, và ngay khi ấy âu Dương Thu lại cất tiếng gá»i tên nà ng, khiến thanh trưá»ng kiếm trong tay nà ng bất giác từ tim trượt sang vai.
Ãến khi Lam Thái Ãiệp ý nghÄ© xoay chuyển, trưá»ng kiếm đã đâm và o da thịt âu Dương Thu, rụt tay vỠđã không còn kịp nữa.
Cùng trong lúc ấy, Không Minh đại sư buông tiếng quát, và quải trượng cá»§a ảo Diện Thiên Pháºt cÅ©ng đã quét ra, đánh rÆ¡i trưá»ng kiếm cá»§a Lam Thái Ãiệp, nhưng âu Dương Thu trong cÆ¡n Ä‘au đớn đã rÆ¡i xuống đầm sâu.
Ãầm nước chẳng những sâu mà còn rất lạnh, và có má»™t luồng hấp lá»±c mạnh khá»§ng khiếp, tá»™i nghiệp cho âu Dương Thu thân thá» trá»ng thương, trong ná»—i kinh hoà ng và đau đớn, ngưá»i vừa chạm nước đã bất tỉnh nhÆ¡n sá»±.
Chẳng rõ đã qua bao lâu, âu Dương Thu từ từ hồi tỉnh, mắt vừa hé mở đã bị ánh sáng chói chang soi đến vội nhắm trở lại.
Chà ng dần hồi phục trà nhớ, thầm nhủ:
- Sao? Mình chưa chết ư?
Bèn đưa tay sá», toà n thân y phục ướt sÅ©ng, nhưng hai cánh tay đã không còn Ä‘au đớn, và phát hiện mình Ä‘ang nằm trên má»™t tảng đá cứng răn.
Chà ng thá» co duá»—i hai tay và hai chân, cảm thấy gân mạch bình thưá»ng, không há» có gì khác lạ. Lại đưa tay sá» vết kiếm bị Lam Thái Ãiệp đâm trúng nÆ¡i vai phải, vết thương đã khép miệng lại rồi.
Bá»—ng, lòng chà ng hết sức khÃch động, nháºn thấy sá»± sống cá»§a mình chứng thá»±c phụ thân không phải là hung thá»§ sát hại song thân Lam Thái Ãiệp, nếu không, lúc nà y chắc chắn chà ng đã táng mạng rồi.
Trong lúc tâm niệm chuyển động chà ng ngồi báºt dáºy, hai tay dụi mắt má»™t hồi lâu, lại từ từ mở mắt ra. Lát sau, hai mắt má»›i thÃch ứng vá»›i ánh sáng chói chang.
Thế nhưng, cảnh váºt hiện ra trước mắt lại khiến chà ng vá»™i nhắm mắt lại, không dám nhìn tiếp.