
15-11-2009, 07:54 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Bài gởi: 23
Thời gian online: 650052
Thanks: 150
Thanked 1 Time in 1 Post
|
|
LONG MA NGŨ TRẢO
Quyển 1: Nguyễn Cữu
Chương 4: tự do hay là chết ?
Tác giả: Hoàng Kim Hồng Hoa
Mật thất chìm vào tĩnh lặng, tiếng tim đập nhộn nhạo của Nguyễn cữu cũng cò thể nghe được rõ ràng. Nguyễn Cữu ngồi bệt cuống nơi bị cỗ Hỏa diễm đẩy đến, nó hoàn toàn chấn động. Vẫn biết lưc lượng bí ẩn của Bàn Thạch là không yếu nhưng nó vẫn không dám nghĩ chỉ mới dời một viên bảo thạch mà đã như vậy. Mồ hôi một lần nữa thấm ướt người nó.
-Tiểu tử! tại sao ngươi lại ở đây? có biết ngươi sẽ phải chết chắc không hả?
Một âm thanh khàn đục từ bốn bức tường đánh vào tai Nguyễn Cữu. Nó hoảng sợ nghĩ: chẳng lẽ mình bị phát điên rồi sao? đây là tiếng nói của ai? tiếng nói của con người hay ma quỷ?
-Tiểu tử! trả lời ta!
Sau một lúc không thấy trả lời thanh âm kia lại một lần nữa vang lên. Lần này mang thêm một chút uy áp tinh tinh thần.
-Đại Trưởng Lão cho ta đến đây tu luyện. Ta không có ý làm phiền ngươi đâu.
Nguyễn Cữu run run trả lời.
-Vậy sao! Một tên vô dụng như ngươi mà cũng có thể tu luyện dưới Hỏa Công của ta sao? ha ha. Hắn thực muốn ngươi chết thì đúng hơn.
Âm thanh kì lạ vừa nói vừa cuồng tiếu. Chỉ là một câu nói mà âm thanh kia đã đánh trúng tử huyệt của Nguyễn Cữu. Nó một lần nữa khẳng định Đại trưởng Lão muốn giết mình. Nó một lần nữa đau khổ tự hỏi tại sao cái người cao cao tại thượng kia đối xử như vậy với nó?
-Ngươi chắc là một tên đệ tử bất đắc dĩ của Long Ma võ đường hả? Rõ ràng cái tên tiểu tử đó muốn ngươi chết trong tay ta nhưng ta lại không có hứng thú giết ngươi. Ngươi muốn sống không?
Im lặng, Nguyễn Cữu không dám lên tiếng. Mười bốn năm nay cũng chỉ là người khác áp đặt hắn. Bây giờ bị hỏi, nó nhất thời không quyết được. Nó không phải không muốn sống mà là nó không dám tin âm thanh kia nói là thật.
-Tiểu tử ngươi không tin ta sao? Được rồi, Ngươi thử nhất thêm một viên "Ma Ngọc Thạch ấn" nữa xem.
Âm thanh sau khi đề nghị Nguyễn Cữu tiếp tục dời thêm một viên ngọc thạch liền im lặng. Nguyễn Cữu liền do dự suy nghĩ: "mới nhất một viên Ngọc thạch đã bị kình lực chấn đau nhức cả người, nếu mình nhất thêm một viên nữa không biết có bị chấn cho gãy xương hay không?" nhưng rất nhanh Nguyễn Cữu đã đứng lên tiến lại gần Thach Bàn trực tiếp di chuyển một viên bảo thach. Nguyễn Cữu sở dĩ không do dự đã di chuyển thêm một viên bảo thạch là vì một lý do khá đơn giản: nó đang đánh cược với cuộc đời mình. Một là bị kình lực bộc phát chấn chết, hai là như âm thanh kia đã nói nó sẽ được cứu sống. Và sự thật là không có kình lực, không có hỏa diễm nào phát ra từ Hỏa Ma văn thứ hai vừa lộ ra trên mặt Thạch Bàn. Trong một thoáng Nguyễn Cữu còn nghi ngờ Hỏa ma văn thứ hai này không giống Hỏa Ma Văn thứ nhất.
-Ha Ha Ha ..!! ngươi thật sự là một kẻ ngây thơ nhưng ngươi đã chọn đúng. Ta sẽ không giết ngươi. thậm chí ta còn giúp ngươi tu luyện nếu ngươi giải thoát cho ta. Hãy tiếp tục di chuyển hết đám ngọc thạch còn lại đi.
Âm thanh nọ sau một hồi cuồng tiếu lại tiếp tục bảo Nguyễn Cữu di chuyển ngọc thạch. Nhưng lần này Nguyễn Cữu lại phát hiện ra một vấn đề nên liền hỏi.
-Ngươi là ai tại sao lại bảo ta di chuyển đám ngọc thạch này? ngươi thực sự muốn gì?
Âm thanh nọ một lần nữa vang lên, lần này mang thêm một chút giận dữ nên làm tinh thần Nguyễn Cữu vốn không tôt run lên.
-Tiểu tử như ngươi cũng muốn biết tên ta nữa sao? Hảo. Ta cho ngươi biết, ta chính là Hỏa Hồ Lưu Nhị, bài danh đệ thất trong Bát Đại Cường Thú đại danh đỉnh đỉnh.
"Bát Đại Cường Thú, Hỏa Hồ", mấy chữ này lập tức như cự chuy nện mạnh vào não Nguyễn Cữu. Hắn tuy không phải kiến thức uyên thâm nhưng làm sao không biết tới truyền thuyết về Hỏa Hồ và Bát Đại Cường Thú chứ? Trong truyền thuyết, Bát Đại Cường Thú với sức mạnh cường hãn đã từng mấy lần giúp Thú Vương xâm chiếm Nhân Loại. Mỗi lần họ xuất chiến đều là một hồi tinh phong huyết vũ thảm thiết, vô số tinh anh của loài người đã hy sinh mới đánh lùi được bọn họ. Nếu không phải họ không bao giờ cùng xuất chiến thì có lẽ cả nhân loại đã nằm dưới chân thủ thú tộc. Bài vị của mỗi người trong Bát Đại Cường thú cũng tượng trưng cho cấp bật của họ nhưng cũng không vì vậy mà Hỏa Hồ bài danh thứ bảy bị nhân loại xem thường mà ngược lại, hắn mới là kẻ nhân loại sợ hãi nhất. Hỏa Hồ sở dĩ trở thành kẻ đáng sợ nhất vì trong các cuộc chiến giữa nhân loại và thú tộc hắn là người xuất chiến nhiều lần nhất và những kẻ chết dưới tay hắn luôn biến thanh tro bụi. Có truyền thuyết kể rằng hắn đã từ một mình lấy đầu của một vị tướng được ngàn người bảo vệ. Nhưng không hiểu vì sao hai trăm năm trước lại xông vào Thiên Lai thành rồi bị Tam Đại Trưởng Lão của Long Ma võ đường đánh chết.
Nguyễn Cựu lại toát mồ hôi khi nghĩ đến truyền thuyết về Hoả Hồ. Với tât cả những gì nó biết thì Hỏa Hồ hiện lên với một diện mạo cùng hung cực ác, một đại ma đầu khát máu. Nếu Nguyễn Cữu như lời Hỏa Hồ nói cứu hắn ra liệu hắn có hay không giết mình?
-Ngươi thật sự cứu ta?
Nguyễn cữu gần như vô thức nói ra nghi vấn trong lòng.
Last edited by soicon87; 24-11-2009 at 10:10 AM.
|