“Ãi phi! Trẫm...... rất xấu có phải không?â€
ÄÆ°á»ng Huyá»n nhìn và o gương đồng trông bá»™ dạng cá»§a mình thấp giá»ng há»i má»™t câu.
PhÃa sau hắn là má»™t vị mỹ nữ, lả lướt, ôn nhu quấn lấy hắn, hai tay trắng như tuyết, thân thể má»m mại bóng loáng, dịu dà ng như ngá»c! Mỹ nữ nghe ÄÆ°á»ng Huyá»n há»i, đình chỉ nà ng thở gấp, cưá»i hì hì khen ngợi hắn:“Hoà ng thượng dáng vẻ anh tuấn, trác nhã bất phà m. Phan An, Tống Ngá»c thấy Hoà ng thượng, cÅ©ng phải tá»± ti mặc cảm.â€
“Nga? bá»™ dạng như thế nà y được gá»i là : anh tuấn, trác nhã bất phà m!â€ ÄÆ°á»ng Huyá»n bất chợt hiểu ra, hắn cưá»i lên nói. Có hắn nhìn và o trong gương khuôn mặt bảy phần giống quá»·, ba phần giống ngưá»i như “Quái váºt†là bản thân hắn hiện tại, đầu tóc thưa thá»›t, mặt mà y hốc hác, hai mắt vô thần, hốc mắt trÅ©ng sâu, lõm Ä‘i và o,“Nếu như lão tá» xuất hiện ở Ai Cáºp , khẳng định bị má»i ngưá»i gá»i xác ướp!â€
“Ai! Nhân gia xuyên qua, ta cÅ©ng xuyên qua, vì sao ta nháºp và o cái nà y hôn quân? xấu má»™t chút cÅ©ng không sao! nhưng cá»› sao tiểu jj cứ như bún giống nhau. Má»™t Ä‘iểm Ä‘á»u không dùng tốt! Lúc đầu ở địa phá»§ liá»u mạng nịnh bợ lão ngưu, cho rằng chiếm thiên đại tiện nghi? Äáng tiếc, ngưá»i tÃnh không bằng ngưu tÃnh? Ta lại mắc lừa! Lão ngưu! Ta đây khinh bỉ ngươi!â€ ÄÆ°á»ng Huyá»n lá»±c bất tòng tâm, mưá»i phần không cam lòng, nhìn ra ngoà i cá»a sổ thấy mặt trá»i, hắn hung hăng dá»±ng lên ngón giữa!
Má»™t tiếng uy nghiêm, trong đầu hắn quát:“Tiểu tá» thúi, được tiện nghi còn ra vẻ! Nói ta nói báºy? Hừ! Nếu không là ngươi gian trá thắng lão phu, lão phu sá»›m Ä‘em ngươi xuyên qua thà nh con ruồi, con nhặng, khiến ngươi hà ng ngà y ăn C…!â€
ÄÆ°á»ng Huyá»n sợ đến lưỡi dà i ra, ở trong lòng cẩn tháºn nói:“Ngưu gia gia, ta nà o dám oán ngà i? Ta đối vá»›i ngà i chỉ có cảm kÃch, kÃnh ngưỡng, ai nha! có ngưá»i kêu ngà i ăn cÆ¡m, ngà i trở vá» Ä‘i sao! Chá»— nà y cá»§a ta không cần ngà i báºn tâm, đúng rồi! Giúp ta há»i thăm ngà i toà n gia!â€
Lúc nà y thanh âm má»›i hừ má»™t tiếng:“như thế còn kém không nhiá»u lắm! ÄÆ°á»£c rồi! chúc ngươi sống lâu cả Ä‘á»i! Ta phải Ä‘i, ngươi cÅ©ng thay ta há»i thăm ngươi toà n gia! Ta lão ngưu cÅ©ng là giảng cái đạo lý.â€
“Như thế...... như thế...... cÅ©ng không cần nha?â€ ÄÆ°á»ng Huyá»n khó xá» mồ hôi chảy ra dòng dòng! May lão ngưu không có hiểu! Chỉ là thanh âm như váºy... không truyá»n đến, chắc là đã Ä‘i.
“Hoà ng thượng!!...... Hoà ng thượng a!......â€
Mỹ nữ thấy ÄÆ°á»ng Huyá»n ngẩn ngưá»i, là m nÅ©ng lắc đầu hắn!
ÄÆ°á»ng Huyá»n lúc nà y má»›i phục hồi tinh thần, sắc mị há»i:“Chuyện gì? ái phi?â€
Miệng nà ng cong lên:“Hoà ng thượng, nhân gia vừa má»›i há»i ngươi, TÄ©nh nhi có đẹp không?â€
ÄÆ°á»ng Huyá»n xoay ngưá»i lại, nâng cằm nà ng lên, cưá»i cưá»i nói:“nà ng xinh đẹp như cung nữ trên trá»i, nhưng không được kiêu ngạo!â€
Mỹ nữ khẽ cưá»i, đắc ý nói:“Hoà ng thượng, ngà i vẫn là đang đùa hay sao! Sắc trá»i vẫn còn sá»›m mà ?â€ ÄÆ°á»ng Huyá»n cúi đầu, nhìn má»™t chút tiểu con giun, nghÄ© thầm:“như thế nà y, là m sao sá» dụng? tháºt là chưa bao giá» như thế! NghÄ© lúc trước, ta đây có khẩu pháo! Ai! Thôi! Hảo hán không so Ä‘o việc nhá»! Ta nhẫn!â€ ÄÆ°á»ng Huyá»n đà nh chịu nói:“Quên Ä‘i, hôm nay trẫm mệt má»i! Thay đồ cho trẫm!â€Mỹ nữ nhẹ nhà ng ứng thanh là , liá»n giúp đở ÄÆ°á»ng Huyá»n mặc và o y phục , ân cần há»i nói:“Hoà ng thượng, thượng triá»u là m gì cho mệt, ngà i cÅ©ng không cần Ä‘i ! Trước kia ngà i cÅ©ng không phải mưá»i bữa ná»a tháng má»›i má»™t lần thượng triá»u hay sao?â€
ÄÆ°á»ng Huyá»n nghe xong thầm mắng má»™t tiếng hôn quân!
Chỉ chốc lát sau, lão thái giám vá»™i và ng chạy tá»›i, ở ngoà i cá»a cẩn tháºn há»i:“Hoà ng thượng, hôm nay lâm triá»u?†Thái giám thanh âm bén nhá»n, lại cố ý dà i giá»ng, nghe thấy ÄÆ°á»ng Huyá»n nổi da gà , nhá»› lại lúc trong bá»™ đội, có má»™t lần giúp má»™t vị thiếu tướng chuyển nhà , mụ vợ lão cÅ©ng như thế, má»™t lúc lại kêu lên:“Ai yêu, đừng Ä‘em bình hoa là m vỡ, đây chÃnh là sản phẩm Minh triá»u!†Má»™t lát lại kêu lên:“nhẹ nhà ng, nhẹ nhà ng a! Các ngươi đám ngưá»i không lá»… phép, Ä‘em mặt đất Ä‘á»u cà y lên sao! Äây là gạch từ Italy đó! Rất Quý báu có biết không!†Kết quả bá»n ÄÆ°á»ng Huyá»n thừa dịp mụ vợ béo phì không chú ý, đái má»™t bãi và o bình hoa, lại vẩy và o bình nước hoa. Cái bình kia nghe nói là má»™t vạn nguyên má»™t cái, thả ba con chuá»™t nhá», và i chục con gián và o, lúc nà y má»›i Ä‘i vá»!
ÄÆ°á»ng Huyá»n Ä‘i theo lão thái giám, Ä‘i đông rẽ tây má»™t lúc sau tiến và o đại Ä‘iện, ngồi tại long á»·, hướng xuống đánh giá thấy phần lá»›n quan lại Ä‘á»u bụng béo phệ, đầy sắc dục, trong miệng thầm há»i thăm toà n gia bá»n chúng. Từ xưa tá»›i nay, tham quan ô lại, quốc gia sâu má»t, không phải như váºy hình dạng?
Văn võ bá quan hô to vạn tuế, liá»n má»™t lão già đứng ra nói:“Bẩm hoà ng thượng, phÃa đông đất nước thiên tai xảy ra, trăm vạn lê dân đói khổ lưu ly lạc khắp nÆ¡i, má»i hoà ng thượng chuẩn tai!â€
“Có thiên tai đương nhiên muốn chẩn!â€ ÄÆ°á»ng suy nghÄ©, rồi nói:“Chuẩn tấu! Việc nà y trẫm giao cho ngưá»i!†Lão quan hÆ¡i chút ngẩn ngưá»i, láºp tức đại hỉ, nói tạ Æ¡n, liá»n lui Ä‘i vá». Lúc nà y lại má»™t ngưá»i Ä‘i ra nói:“Bẩm hoà ng thượng, ngá»± hoa viên hiện tại còn chưa hoà n thà nh, cần số lượng lá»›n bạc để sá» dụng, quốc khố eo hẹp! Nếu như chẩn tai ...... Chỉ sợ ngá»± hoa viên không thể hoà n thà nh trước đại thá» hai mươi cá»§a ngà i! ý kiến thần là , những...nà y nạn dân, khiến bá»n há» tá»± sinh tá»± diệt, đà o chút rá»… cây, ngá»n cá» mà ăn, cÅ©ng có thể vượt qua thiên tai, trước kia Ä‘á»u là như váºy?â€
Äến lượt ÄÆ°á»ng Huyá»n sững sá», đại thá» hai mươi? khiến nạn dân tá»± sinh tá»± diệt? Hừ! Quan bức dân phản, lão tá» cÅ©ng không muốn chết sá»›m như váºy! Tháºt không hiểu, hôn quân là m sao có thể sống đến bây giá»? Tháºt là kỳ tÃch!
ÄÆ°á»ng Huyá»n lần đầu lâm triá»u, đại bá»™ pháºn quan viên Ä‘á»u không biết, trong lòng thầm suy nghÄ© :“Trước thá» xem các đại thần trung gian rồi tÃnh sau! Không biết trong số nà y, ai là ngưá»i tốt, ai là xấu?†hắn cao giá»ng nói:“Việc nà y tháºt là khó? các vị đại thần, ý các ngươi thế nà o? Thiên tai có nên hay không chẩn? Cứ nói Ä‘i đừng ngại!â€
Lá»i vừa nói ra, các vị đại thần xôn xao nghị luáºn, tranh cãi nổ ra, tá»± nhiên là đại Ä‘a số tán thà nh xây dá»±ng ngá»± hoa viên, chỉ có năm vị đại thần, cố gắng, thuyết phục hắn chẩn tai.
ÄÆ°á»ng Huyá»n xem tất cả trong mắt, đột nhiên hắc hắc cưá»i lạnh, quay vá» năm vị đại thần nói:“ngá»± hoa viên cỡ nà o trá»ng yếu? Các ngươi mấy cái lão già cÅ©ng không biết xấu tốt! nói cái gì chẩn tai, sẽ không sợ là m trẫm mất nhã hứng?â€
Trong số năm ngưá»i, má»™t ngưá»i gầy gò, thần sắc kiên quyết, cháºm rãi nói:“Hoà ng thượng, dân chúng má»›i là váºn mệnh quốc gia! thiên tai phải chẩn, để tránh mất Ä‘i dân tâm! Lão thần nguyện lấy cái chết can gián, mong hoà ng thượng ân chuẩn!†Nói xong, lão đầu ngạo nghá»… quỳ xuống! Còn lại bốn ngưá»i, hÆ¡i chút do dá»±, cÅ©ng quỳ xuống theo hắn, đồng thanh nói:“mong hoà ng thượng khai khố chẩn tai!â€
ÄÆ°á»ng Huyá»n nhìn lại các đại thần khác, thấy bá»n há» Ä‘á»u cưá»i trên tai há»a cá»§a ngưá»i khác, má»—i ngưá»i khóe miệng mỉm cưá»i, như là xem má»™t bản kịch hay! ÄÆ°á»ng Huyá»n thầm nghÄ©:“Các ngươi, lÅ© vương bát đản các ngươi muốn như thế ta liá»n thá»a mãn các ngươi!†hắn giả há»n giáºn nói:“Lão đầu tá» kia,ngươi không biết trẫm nhìn ngươi không thuáºn? Còn dám đỠchẩn tai!†Trên thá»±c tế, ÄÆ°á»ng Huyá»n căn bản không biết lão nhân nà y là ai? Chẳng qua lấy hôn quân tiêu chuẩn, lão nhân nà y tháºt sá»± quá ghê tởm! Cho nên ÄÆ°á»ng Huyá»n suy Ä‘oán, vị hôn quân kia khẳng định chán ghét lão gia hoả nà y! Liá»n lên tiếng dò xét Ä‘i ra.
Quả nhiên, lão nhân kia quỳ xuống, lưng thẳng lên, dứt khoát nói:“Lão thần thà rằng bị hoà ng thượng háºn, cÅ©ng không để cho thiên hạ dân chúng háºn hoà ng thượng!â€
“Tốt! Nói rất hay!â€
ÄÆ°á»ng Huyá»n ở trong lòng vổ tay, thêm chút an á»§i! Chà Ãt lão nhân nà y còn có thể dùng! Trên mặt lại là m như không có gì, phẩy tay nói:“Việc nà y nói sau Ä‘i! Còn có chuyện gì, các khanh bẩm tấu, nếu không bãi triá»u!â€
Vẫn là lão đầu kia, từ trong lòng lấy ra và i chục bản tấu chương, từng cái mở ra nói:“Tô bắc, tô nam, gần đây giặc cá» nổi lên, hai phá»§ nhiá»u lần tảo phạt nhưng không thà nh công, mong hoà ng thượng phái thêm binh lá»±c!â€
“Duyên Hải mấy năm gần đây, hải đạo cà n rỡ, giết ngưá»i cướp cá»§a, cướp bóc thương thuyá»n, duyên Hai dân chúng ngưá»i chết vô số, Ä‘á»u không dám ra biển đánh cá, Ä‘á»i sông khó khăn, thỉnh hoà ng thượng xuất binh bảo vệ!â€
“biên giá»›i, Y Äá»™ quốc, Khải Tá» Tư quốc, Ngư Nam quốc, Mã lai quốc Ä‘á»u ngo ngoe muốn động, tại biên giá»›i cần thêm quân đội, cổ vÅ© quốc bách tÃnh ở đây khai hoang cư trú, quân đội đã bị bức lùi vá» sau mấy chục dặm!â€
“Vùng cao nguyên, Liên Hoa giáo là m loạn, mê hoặc dân tâm, đảo lá»™n thị phi, cùng cao nguyên quan lại cấu kết, binh lá»±c có đến mấy chục vạn. Rất có thể tạo phản! Còn thỉnh hoà ng thượng nhanh chóng phái binh trấn áp!â€
“Tấn vương, Khang vương, Äức vương, Uy vương tứ đại phiên vương, Ä‘á»u lên tiếng nói năm nay mất mùa, thỉnh hoà ng thượng nhanh cấp lương thảo, để tránh dân chúng bạo động!â€
“Biên thùy quân đội lương, thưởng đã có hai năm chưa phát , và i vị đại tướng quân liên danh lên tiếng, thỉnh hoà ng thượng khai phát quân thưởng, bằng không...... Chỉ sợ lòng quân bất an! Ngoà i ra biên cương phòng thá»§ cÅ©ng nên tu sá»a! Bằng không quân địch vừa đến, liá»n không thể chống đỡ!â€
...............
Lão nhân kia Ä‘em kia và i chục bản tấu chương nói xong, ÄÆ°á»ng Huyá»n thiếu Ä‘iểm muốn hôn mê bất tỉnh, VỊ hôn quân nà y tháºt là cá»±c phẩm a! Quốc gia xấu đến bá»±c nà y! Hắn còn có tâm tình xây cái gì hoa viên? ÄÆ°á»ng Huyá»n mồ hôi ứa ra, đứng ngồi không yên, xem ra mình là m hoà ng đế là sui sẻo, tùy thá»i Ä‘á»u có thể mất nước!
“Äá»§ rồi! Äá»§ rồi! lão gia hoả, là m sao nhiá»u như váºy tin tức xấu? Trẫm không muốn nghe !†các đại thần cưá»i trá»™m má»™t tiếng, ÄÆ°á»ng Huyá»n giả bá»™ mưá»i phần tức giáºn, đại ná»™ nói:“Lão già kia, bãi triá»u xong ngươi Ä‘i ngá»± thư phòng quét dá»n má»™t lần! không sạch sẽ má»™t Ä‘iểm, trẫm quyết không tha ngươi! bãi triá»u! Trẫm mệt rồi!â€
“Ai! Cái nà y rắm chó hoà ng đế tháºt là không tốt!â€
ÄÆ°á»ng Huyá»n vá» tá»›i phòng nghỉ, căm phẫn nghÄ© tá»›i:“Trước kia gia há»a, chết tháºt là tốt, lưu lại cái quốc gia rách nát cho lão tá», lão tá» giúp ngươi trả nợ! Thiên hạ nà o có như váºy tiện nghi? Không được, ta phải Ä‘i!......... ChÃnh là ......... Ta có thể Ä‘i tá»›i nÆ¡i nà o? Ta như thế nà y, ra hoà ng cung nhất định sẽ chết đói!â€
ÄÆ°á»ng Huyá»n Ä‘ang nghÄ© ngợi, lão thái giám Ä‘i tá»›i, trong tay Ä‘ang cầm má»™t bát canh, cẩn tháºn bưng lên, nói:“Äây là ngà i thÃch uống tiêu hồn thang! Lão nô cho ngà i bưng tá»›i !â€
“Tiêu hồn thang?â€ ÄÆ°á»ng Huyá»n âm thầm cảnh giác:“Tên nà y là m sao nghe cùng độc dược giống nhau?†Hắn cần bát thuốc, uống má»™t ngụm, phì má»™t tiếng nhổ Ä‘i ra. Trong lòng cả giáºn nói:“Nguyên lai như thế, nguyên lai như thế! Trách không được hoà ng đế gầy như thế nà y. Nguyên lai là uống cái nà y duyên cá»›! Bát thuốc nà y, ÄÆ°á»ng Huyá»n có Ä‘iểm quen thuá»™c, quân đội tốt nghiệp đêm đó, bá»n há» Ä‘i ra sà n nhảy, có ngưá»i lấy mấy bao phấn mạt cho bá»n há» nếm thá», ÄÆ°á»ng Huyá»n thá» qua má»™t ngụm, vị đạo cùng thuốc nà y giống nhau! rõ rà ng đây là thuốc phiện!â€
Lão thái giám thấy ÄÆ°á»ng Huyá»n sắc mặt ngưng trá»ng, vá»™i há»i :“Hoà ng thượng, ngà i là m sao? Nà y thang không hợp khẩu vị!â€ ÄÆ°á»ng Huyá»n nghe váºy, phục hồi tinh thần, Ä‘em thang đưa cho lão giám, cưá»i nói:“Uống quá vá»™i, sặc lên, thấy ngươi như thế trung tâm, còn lại ngươi uống Ä‘i!â€
Lão thái giám cả kinh, sắc mặt nhăn nhó, ấp a ấp úng nói:“Hoà ng thượng...... Lão nô...... Không dám!â€
ÄÆ°á»ng Huyá»n mắng thầm:“Nhìn đến lão tá» uống nà y thang, biến thà nh ngưá»i không ra ngưá»i, quá»· không ra quá»·, ngươi đương nhiên không dám!†Trên mặt lại không chút biểu tình, nhà n nhạt nói:“Váºy đặt ở chá»— nà y Ä‘i! Äúng rồi! thuốc nà y ai đã hiến cho trẫm váºy?â€
Lão thái giám thấy ÄÆ°á»ng Huyá»n ép mình uống canh, tâm tình đại hỉ, nói:“Thang là tam vương gia dùng bà pháp chế ra, chuyên môn hiến cho hoà ng thượng! Hắn chÃnh là má»™t mảnh trung tâm a!â€
“Hắn không phải má»™t mảnh trung tâm, mà là tam vương gia xem ra nằm mÆ¡ cÅ©ng muốn lão tá» phải chết! Hừ! Ta nhìn xem, đến cùng là ai giết ai? Äừng quên, ta xuyên qua thá»i gian tá»›i! Mà lão tỠđầy kinh nghiệm!â€
ÄÆ°á»ng Huyá»n phẫn ná»™, sắc mặt không biểu tình, hừ má»™t tiếng:“Mấy ngà y gần đây, sá»± tình rất nhiá»u, trẫm không nhá»› rõ !†Lão thái giám lại cưá»i nói:“Hoà ng thượng, Ô Thái sư tại ngá»± thư phòng quét dá»n, ngà i muốn hay không Ä‘i xem?â€
“Ô Thái sư?â€ ÄÆ°á»ng Huyá»n trầm ngâm nói:“Nguyên lai lão nhân kia là Ô Thái sư!â€
Lão thái giám nói tiếp:“Bẩm Hoà ng thượng! Khi Ngà i còn nhá», Ô Thái sư dạy ngà i rất nghiêm khắc, hÆ¡i má»™t tà là quở trách, trong lòng lão nô tức giáºn đến phát khóc! Ah! CÅ©ng là thiên lý tuần hoà n, lão nhân nà y phải phạt phạt hắn tháºt nhiá»u!â€
“Nguyên hắn là sư phụ cá»§a ta? Trách không được! Chắc lão thái giám không có cái gì chá»— tốt, bằng không sẽ không bỠđá xuống giếng.â€ ÄÆ°á»ng Huyá»n phục hồi tinh thần, đối vá»›i lão thái giám nói:â€œÄÆ°a ta tá»›i ngá»± thư phòng xem xem!â€
Lão thái giám liá»n dẫn theo ÄÆ°á»ng Huyá»n Ä‘i .
Äến cá»a ngá»± thư phòng, ÄÆ°á»ng Huyá»n mệnh lão thái giám không cần hô to hoà ng thượng giá lâm. Lưu hắn ở bên ngoà i, má»™t mình lén lút Ä‘i và o Ä‘i.
Bên trong ngá»± thư phòng rất an tÄ©nh, chỉ có tiếng lau sách, Ô Thái sư tỉ mỉ lau từng quyển, nhìn hắn sau lưng, ÄÆ°á»ng Huyá»n đột nhiên nghÄ© trụ cá»™t! Nếu như quốc gia không có Ô Thái sư như váºy đại thần, chắc sá»›m xong rồi.
ÄÆ°á»ng Huyá»n ho nhẹ má»™t tiếng, Ô Thái sư ngá»› ngưá»i, quay đầu lại, cuống cuồng quỳ xuống:“Hoà ng thượng vạn tuế! Lão thần không biết hoà ng thượng giá lâm, tháºt là bất kÃnh!â€
ÄÆ°á»ng Huyá»n ngồi xuống trên ghế, há» hững nói:“Ngươi đứng lên Ä‘i! Biết trẫm vì cái gì phạt ngươi quét dá»n ngá»± thư phòng không?â€
Ô Thái sư đứng dáºy, cẩn tháºn đáp nói:“Lão thần...... Lão thần...... không biết!â€
ÄÆ°á»ng Huyá»n thở dà i má»™t hÆ¡i, há»n giáºn nói:“Ngưá»i xưa nói, dạy không nghiêm, lá»—i ở thầy! Ngươi thân là trẫm sư phụ, lại không Ä‘em trẫm dạy tốt! là m cho quốc gia đến bá»±c nà y! Ngươi nói xem, ngươi đến cùng có hay không bị phạt?â€
Ô Thái sư láºp tức in lặng, trong lòng thầm nói:“Dạy không nghiêm, Lá»—i ở thầy! Dạy không nghiêm, lá»—i ở thầy!......†xem ra câu nà y, không có trong Tam Tá»± kinh. Ô Thái sư cà ng suy nghÄ©, cà ng cảm thấy hoà ng đế có lý, nếu như lúc đầu mình nghiêm khắc má»™t Ãt, nói không chừng hoà ng đế sẽ anh minh!
ÄÆ°á»ng Huyá»n thấy hắn sợ run, nói:“Ngươi ngồi xuống Ä‘i!†Quay ra cá»a phân phó lão thái giám:“Lão dư, ngươi Ä‘i an bà i chút rượu, ta cùng vá»›i ô thái sư uống mấy chén!â€
Lá»i nà y vừa ra, hai vị lão nhân Ä‘á»u là kinh hãi, nà y...... Nà y hoà n toà n không giống hoà ng đế trước kia! Chẳng qua hai vị lão đầu Ä‘á»u là tinh minh, láºp tức bất động thanh sắc.
Má»™t lát sau, rượu Ä‘i lên, ÄÆ°á»ng Huyá»n lệch lão thái giám đứng bên ngoà i, cùng ô thái sư uống rượu. Ô Thái sư cảm thấy sung sướng, chà Ãt mưá»i năm, hoà ng đế không cùng mình ngồi cùng má»™t chá»—, cà ng đừng nói uống rượu, lão nhân kÃch động, bà n tay run rẩy, mặt đỠbừng.
Và i uống và i chén rượu, ÄÆ°á»ng Huyá»n cưá»i nói:“Ô thái sư, trước kia ngươi không dạy tốt trẫm, hiện tại cho ngươi má»™t cÆ¡ há»™i bù đắp! Ngươi Ä‘em sá»± tình quốc gia cho trẫm hiểu rõ coi như là dạy trẫm, thế nà o?â€
Ô thái sư sắc mặt hÆ¡i lạnh, đặt chén rượu xuống, nặng ná» thở dà i má»™t hÆ¡i, nói:“Trước mắt quốc gia là nguy hiểm dá»… vỡ như trứng!†Liá»n Ä‘em tình thế phân tÃch má»™t lần, ÄÆ°á»ng Huyá»n nghe đến, như sấm nổ bên tai! so vá»›i lúc lâm triá»u tháºt là hung hiểm vạn phần. Ô thái sư không dám nói rõ, nhưng mấy câu kết bè đảng tư lợi, gian thần vô số, phượng hoà ng rá»i tổ, quạ Ä‘en leo cây, đủ để hình dung hết thảy! Còn bát tiêu hồn thang vừa xong!
ÄÆ°á»ng Huyá»n má»™t bên nghe ô thái sư giảng giải, má»™t bên âm thầm tÃnh toán, trước mắt hắn không có đưá»ng lui, đừng nói trong triá»u đại thần, và i vị vương gia, ngay cả đại ná»™i thị vệ, phần lá»›n từ các vương gia trong phá»§ phái tá»›i, ngưá»i sá» dụng được tháºt là hiếm!
“Hừ! lão tá» xem các ngươi không có má»™t cái ngưá»i tốt!â€ ÄÆ°á»ng Huyá»n chá»i rá»§a lên.
Ô thái sư phân tÃch xong tình thế, bầu trá»i nhanh sáng, ÄÆ°á»ng Huyá»n không có thể ngá»§? Lôi kéo ô Thượng chÆ¡i cá». Ai ngỠÔ Thái sư chưa nghe nói qua cá» vua! ÄÆ°á»ng Huyá»n liá»n dạy hắn há»c, lại sợ Ô Thái sư thả nước, hạ lệnh không cần dung tình! bảo chứng, chỉ cần Ô Thái sư có thể thắng, má»™t ván thắng đáp ứng hắn má»™t kiện tấu chương. Ô Thái sư nghe váºy đại hỉ, kết quả ÄÆ°á»ng Huyá»n không ngá» tá»›i lão nhân thông minh tuyệt đỉnh, từ ván thứ hai trở Ä‘i, liên tiếp hai mươi ván, ÄÆ°á»ng Huyá»n ...không có thắng quá má»™t lần, hÆ¡n nữa cà ng gần cuối, lão nhân thắng cà ng nhanh! Nhìn ÄÆ°á»ng Huyá»n trợn mắt há mồm, Ô Thái sư khó xá» cưá»i cưá»i, đại khái ngoà i ý muốn, hoặc là hắn kỳ nghệ quá thấp kém, ÄÆ°á»ng Huyá»n sắc mặt không đổi giáo huấn:“Ngươi xem, trẫm so vá»›i ngươi giá»i hÆ¡n! Ngươi dạy trẫm giáo và i chục năm, cái gì Ä‘á»u há»c không xong? Mà trẫm chỉ dạy ngươi một buổi tôÌi, ngươi như thế lợi hại! Dạy há»c phương pháp rất trá»ng yếu! Muốn ngưá»i dẫn dắt, mà không thể ép buá»™c! Nếu như trẫm nói, ngươi thắng trẫm má»™t Ván, trẫm chặt ngươi má»™t ngón tay, ước Ä‘oán ngươi má»™t đêm không thể há»c được cá», ta nói có đúng không? Cho nên ngươi lão nhân cần phải há»c trẫm! Phương pháp cá»§a ngươi trước kia Ä‘á»u sai à nha!â€
Ô thái sư ở trong lòng nghÄ©, hoà ng thượng nói rất hợp lý! Láºp tức thần sắc cung kÃnh rất nhiá»u. ÄÆ°á»ng Huyá»n tất nhiên đắc ý dương dương, vừa má»›i thua hai mươi ván cá» như gió thoảng mây bay.
ÄÆ°á»ng Huyá»n trong lòng tÃnh toán:“Lão nhân là trung thần, đầu óc cà ng lợi hại, xem hắn đánh cá» vua liá»n biết, kỳ chiêu Ä‘á»u xuất ra, hư tháºt khó phòng! Trách không được trong triá»u nhiá»u như váºy gian thần tiểu nhân, hắn còn có thể chiếm vị trà thái sư, tháºt có và i phần thá»§ Ä‘oạn! ngưá»i như thế ta có thể trá»ng dụng.†NghÄ© đến đây, ÄÆ°á»ng Huyá»n cưá»i há» há», nhìn Ô Thái sư nói:“Ô lão đầu, ta có kịch hay, ngươi có hứng thú hay không diá»…n?â€
“Diá»…n kịch?†Ô Thái sư không minh bạch, hôm nay hoà ng thượng tháºt là lạ. ÄÆ°á»ng Huyá»n hắc cưá»i:“Ngươi chỉ cần là m theo ta, việc nà y không thể nói cho ngưá»i thứ ba biết! Hiểu không?â€
Ô thái sư hung hăng gáºt gáºt đầu, ÄÆ°á»ng Huyá»n đè thấp thanh âm, Ä‘em trong lòng Ä‘Ãch kế hoạch nói ra. Ô Thái sư cà ng nghe cà ng hỉ, cà ng nghe cà ng là kÃch động, đến cuối cùng quỳ trên mặt đất, thất thanh nói:“Hoà ng thượng thánh minh! Hoà ng thượng vạn tuế! Quốc gia có thể hưng thịnh!†Xem lão hồ ly, cÅ©ng tâm tình tháºt kÃch động.
ÄÆ°á»ng Huyá»n cưá»i thần bÃ, láºp tức đỠcao thanh âm quát lên:“Lão dư, nhanh Ä‘em há» Hồ cho ta kéo ra, hừ! Tức chết ta! Dám thắng trẫm hai mươi ván cá»!â€