Chỉ còn lại có Mạc Hàm đứng ở tại chỗ với vẻ mặt bất đắc dĩ cười khổ, thầm kêu tự mình mệnh khổ. Mà Liễu Yên Nhiên lại căn bản không để ý tới điều này tiếp tục lôi kéo Mạc Hàm rời đi còn mở miệng nói: "Nhìn đã chưa, nhìn đến con mắt đều muốn rớt ra, nhân gia cũng không lý chàng, mau đi đi." Mạc Hàm không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ lắc đầu theo Liễu Yên Nhiên rời đi.
Đi tới nửa đường, Mạc Hàm nhịn không được mở miệng hỏi Liễu Yên Nhiên: "Ta vẫn cảm giác được có chuyện tình rất kỳ quái, đó chính là nhị hoàng tử thú tộc như thế nào lại không có xuất hiện a, hắn không phải cũng là cuồng nhiệt chiến tranh cầm cự giả sao?" Liễu Yên Nhiên nghe vậy, mỉm cười nói: "Nghe nói nhị hoàng tử ngày hôm qua bị người hành thích bị thương, bây giờ còn đang dưỡng thương ở đâu đó làm sao còn có thể có dư tinh lực đi đối phó chàng a."
Mạc Hàm nghe vậy, mở miệng nói: "Như thế nào lại trùng hợp vậy, vừa vặn đúng lúc cần đàm phán thì lại bị thương?" Liễu Yên Nhiên thần bí bảo: "A a, chàng nói cái gì vậy, hẳn là hắn bình thường đắc tội nhiều người lắm cho nên bị người hành thích." Mạc Hàm trong lòng đoán rằng việc này nhất định cùng Liễu Yên Nhiên có liên quan. Nhưng mà Liễu Yên Nhiên nếu không muốn thừa nhận thì hắn cũng không có cách nào, không thể làm gì khác hơn là mỉm cười không nói chuyện, chỉ là trong lòng âm thầm cảm kích.
Khi đi được một hồi, Mạc Hàm mở miệng hỏi: "Được rồi Yên Nhiên, lần này rốt cuộc là chuyện tình gì a? Thần thần bí bí." Liễu Yên Nhiên mỉm cười mở miệng trả lời: "Cũng không có gì, chính là sư phó thiếp muốn gặp mặt chàng một lần." Mạc Hàm thuận miệng nói: "Nga, nguyên lai là sư phó muốn gặp mặt ta một lần a, để cho … nàng nói cái gì? Sư phó nàng hắn muốn gặp ta?" Mạc Hàm giật mình kêu lên.
Liễu Yên Nhiên nghe vậy, mỉm cười gật đầu bảo: "Đúng vậy, sư phó lão nhân gia đối với biểu hiện của chàng tại trên đại điện của thú tộc chính là rất hài lòng nga. Vừa chấm dứt đã bảo ta tới tìm chàng, hy vọng thấy chàng một lần." Mạc Hàm cười khổ nói: "Như thế nào đột nhiên vậy a, ta một chút tâm lý chuẩn bị cũng không có a?"
Liễu Yên Nhiên ngạc nhiên hỏi: "Chuyện này cần chuẩn bị cái gì a, chàng qua đó không phải là được sao?" Mạc Hàm vội vàng lắc đầu nói: "Đương nhiên cần chuẩn bị, sư phó ngươi không tị hiềm nhưng người đã cưu mang nàng từ nhỏ, ta cuối cùng không thể hai tay trống trơn như vậy mà đi thôi? Vậy thật bất hảo a, vạn nhất làm cho lão nhân gia có ấn tượng không tốt khiến cho người mất hứng không cho ngươi gả cho ta, ta đây không phải là mất trắng sao, ta vẫn đang mong làm lão công của ngươi nga. Chờ một chút, ta muốn tìm vật gì trước để tặng sư phó nàng vậy."
Nghe được Mạc Hàm trả lời, Liễu Yên Nhiên vẻ mặt ngọt ngào mở miệng nói: "Không cần đâu, sư phó thiếp không phải hạng người như vậy đâu, chỉ cần chàng ghé qua thì người cũng rất cao hứng rồi, chàng có cái tâm ý này là đủ rồi." Nói xong liền không buông tha Mạc Hàm nữa, trực tiếp lôi kéo hắn về phía trước. Mạc Hàm không thể làm gì khác hơn là đi theo Liễu Yên Nhiên về phía trước bước đi. Chỉ chốc lát sau đi tới cửa một gian tạp hóa, lão bản bên trong cùng đại bộ phận tiểu nhị cũng là loài người, chỉ là trong đó còn có không ít thú tộc làm tiểu nhị.
Nhìn thấy Liễu Yên Nhiên tiến đến, mọi người đều cung kính hướng nàng hành lễ vấn an, mà Liễu Yên Nhiên cũng là nhất nhất gật đầu đáp lại. Nhìn thấy Mạc Hàm bên người Liễu Yên Nhiên, tất cả đều lộ ra ánh mắt ngạc nhiên, không biết lai lịch Mạc Hàm này là cái gì, dĩ nhiên có thể cùng thánh nữ đồng đi. Nhưng bọn họ bình thường đều được huấn luyện, khiến cho bọn họ cũng chỉ là kỳ quái nhìn thoáng qua xong đều tự khôi phục như bình thường, tiếp tục công tác của mình.
Đi tới nội viện, Liễu Yên Nhiên mỉm cười mở miệng giải thích: "Cái này là điểm liên lạc của giáo hội chúng ta ở Bỉ mông thành thú tộc mở ra đã lâu, ta cùng sư phó bọn họ lần này đều là ở tại nơi này." Mạc Hàm nghe vậy, gật đầu nói: "Ở chỗ này thú nhân đều là tư nguyên khiếm khuyết, mở một cái tạp hóa điếm bình thường để bán những loại tư nguyên bình thường này có đôi khi lại có thể được lợi nhuận thật lớn, đích thật là lựa chọn không sai."
Liễu Yên Nhiên nghe vậy chỉ mỉm cười không nói, mang theo Mạc Hàm vẫn đi tới một tòa tiểu viện độc lập. Nơi này tương đối yên tĩnh, cùng ồn ào bên ngoài cách ngăn như là một thế giới khác. Tại trong sân phía trước cửa có 4 hắc y nữ tử đứng thẳng giữ nhà, Mạc Hàm vừa nhìn đã biết là quần áo tượng trưng cho Hắc Ám giáo hội, trong lòng rõ ràng nơi này hẳn chính là địa phương Liễu Yên Nhiên bọn họ bình thường ở lại. Nhìn thấy Mạc Hàm bọn họ vào cửa mấy người nữ tử vội vàng hành lễ nói: "Tham kiến thánh nữ." Liễu Yên Nhiên gật đầu, mở miệng hỏi: "Sư phó có bên trong không?" Trong đó một người hắc y nữ tử nghe vậy, cung kính mở miệng trả lời: "Giáo chủ đã chờ thánh nữ bên trong đã lâu." Liễu Yên Nhiên nghe được liền gật đầu nói: "Tốt lắm, ta đã biết, các ngươi tiếp tục xem trọng nơi này, đừng để cho ngoại nhân tiến đến." Nói xong liền mang theo Mạc Hàm hướng trong viện đi đến.
Vừa vào đến sân, chợt nghe trong phòng truyền đến một trận thanh âm dễ nghe hỏi: "Là Yên Nhiên sao? Ngươi đứa nhỏ này như thế nào đi lâu vậy. Làm cho sư phó lo lắng." Mặc dù là ngôn ngữ trách cứ, nhưng mà khẩu khí bên trong lại một chút trách cứ ngữ khí cũng không có, ngược lại tràn ngập yêu thương. Liễu Yên Nhiên vội vàng cao hứng nói: "Sư phó, con đem hắn mang đến rồi. Trên đường có chút việc nhỏ làm trì hoãn, hại người lo lắng."
Thanh âm nghe vậy, mở miệng bảo: "Nga, ngươi vào đi, vừa vặn ngươi sư thúc cùng mấy vị trưởng lão cũng đang ở đây." Liễu Yên Nhiên nghe vậy không hề nói gì chỉ buông tay mình vẫn lôi kéo Mạc Hàm ra, mở miệng thấp giọng nói: "Các trưởng lão này đều là lão cổ đổng, ngươi phải chuẩn bị tâm lý a." Mạc Hàm mỉm cười nói: "Sợ cái gì, lão công nàng có cái sóng gió gì chưa thấy qua a, ngay cả đại điện thú tộc của thú nhân này cũng không làm khó được ta, tiểu hà thước này ta lại càng không sợ." Liễu Yên Nhiên nghe Mạc Hàm nói, thẹn thùng không còn chút máu mắt liếc hắn mở miệng nói: "Ta cũng còn không có đáp ứng gả cho ngươi, xú mỹ." vẻ mặt Mạc Hàm vội vàng làm bộ kinh ngạc nói: "Cái gì, nàng không phải đã đáp ứng rồi bây giờ nàng lại đổi ý?"
Liễu Yên Nhiên ngạc nhiên hỏi: "Ta đáp ứng lúc nào? Ta như thế nào không biết." Mạc Hàm giả bộ tức giận bảo: "Nàng vừa rồi rõ ràng bảo ta tới gặp sư phó nàng để ra mắt?" Liễu Yên Nhiên gật đầu trả lời: "Đúng vậy, nhưng điều này có cái gì liên quan sao?" Mạc Hàm tiếp tục nói: "Vậy sư phó nàng không phải coi như là cha mẹ của ngươi sao?" Liễu Yên Nhiên vẫn gật đầu. Mạc Hàm cao hứng nói: "Vậy thì phải rồi a."
Khiến cho Liễu Yên Nhiên đầu óc mờ mịt, mở miệng nói: "Cái gì là cái gì a, ta vẫn không rõ?" Mạc Hàm cười cười nói: "Hay là đi vào trước đi, nếu không sư phó nàng phải đợi sẽ nóng nảy, đi ra ta sẽ nói cho nàng biết." Liễu Yên Nhiên nghe vậy, biết hỏi nữa cũng không có kết quả gì, không thể làm gì khác hơn là gật đầu mang theo hắn hướng trong phòng đi đến. Vừa vào đáo trong phòng, Mạc Hàm chỉ thấy ở giữa phòng một người trung niên mỹ phụ đang ngồi cả người tản mát ra một cổ uy nghiêm đang nhìn chằm chằm mình không nháy mắt. Mà tại bên cạnh của nàng có một người toàn thân hắc y ngồi, đúng là người Mạc Hàm quen biết đã lâu huyết sát kiệt lạp. Sau khi nhìn thấy Mạc Hàm hắn chỉ lạnh lùng hừ một tiếng rồi không thèm để ý đến hắn. Mà tại hai bên phòng có mấy cái lão đầu đang ngồi bộ dáng đều là một bộ tử khí trầm ổn lạnh lùng nhìn mình.