KIM ÄIÊU THẦN CHƯỞNG
(Do lưu trong máy vá»›i tác giả là LTD nên khi và o forum thấy chưa có tại hạ má»›i đưa lên, Tháºt không ngá» là đã có ngưá»i đưa lên trước vá»›i tác giả Ảo Long. Phiá»n các Mod xem rõ tác giả là ai ? để tác phẩm có nguồn gốc rõ rà ng. Äồng thá»i có thể chuyển các bà i post cá»§a tại hạ và o chung vá»›i huynh đà i đã post trước hoặc xóa hết cá»§a tại hạ Ä‘i cÅ©ng dc. tránh hiểu lầm giữa các thà nh viên vá»›i nhau vá» việc post trùng chá»§ Ä‘á».)
Hồi 1 Kịch chiến giữa đêm đông]
Một ngôi sao băng vạch giữa mà n đêm tối sẫm, một luồng ánh sáng lóa mắt rồi bỗng nhiên tắt phụt, trả lại cho không gian yên tĩnh một mà u đen mịt mùng.
Một cơn gió thổi qua, tiếng gió hòa với tiếng sóng biển tạo nên một âm thanh ảm đạm lạnh lùng.
Bãi cát bị sóng biển ngà y ngà y vá»— bá», được gá»™i rá»a láng bóng như gương, dưới ánh sao đêm, bãi cát trắng hiện lên má» má».
Bá»t sóng trắng như những bông hoa tuyết, nhẹ lướt trên bá» cát không má»™t tiếng động, vỡ tan Ä‘i...
Bỗng những tiếng vó ngựa, vang lên như xé nát mà n đêm yên tĩnh.
Tiếng vó ngá»±a vang lên má»—i lúc má»™t gấp, má»—i lúc má»™t nhanh, tiến lại gây cho ta má»™t cảm giác tháºt khẩn trương.
Qua những bóng cây lụp xụp má»c dá»c theo ven biển ta thấy có má»™t bóng Ä‘en Ä‘ang phì ngá»±a lao tá»›i vá»›i má»™t tốc độ cá»±c nhanh. Cưỡi trên lưng ngá»±a là má»™t chà ng trai mặc quần áo mà u Ä‘en, râu tóc bÆ¡ phá», chứng tỠđã qua nhiá»u ngà y không được nghỉ ngÆ¡i tắm giặt. Dù khuôn mặt chà ng ta biểu hiện vẻ mệt má»i vá»™i vã, nhưng không che lấp được vẻ hiên ngang tuấn tú và khà phách kiên cưá»ng.
Chà ng trai rạp ngưá»i trên yên vừa lao vút qua thì phÃa sau gần ba mươi trượng có sáu kỵ sÄ© cÅ©ng phóng ngá»±a lao theo nhanh như tia chá»›p.
Nhìn vẻ mặt và khà thế cá»§a sáu ngưá»i ấy ta có thế nháºn thấy là há» Ä‘ang Ä‘uổi gấp theo chà ng trai kia.
Ngay đúng lúc chà ng trai nhổm ngưá»i ngồi thẳng lên yên thì bá»—ng nhiên nhÃn thấy trước mặt là biển cả mênh mông, chà ng ta thất sắc đảo mắt nhìn quanh như muốn tìm má»™t con đưá»ng thoát thân. Nhưng chà ng ta thất vá»ng vì trước mặt là biển sâu thăm thẳm còn sau lưng tiếng vó ngá»±a cá»§a sáu ngưá»i kia vang lên má»—i lúc má»™t gần. Trong thế bà chà ng ta đà nh giục ngá»±a chạy theo mép nước, nhưng ná»n cát ướt không phải là con đưá»ng bằng phẳng và vững chãi cho ngá»±a phi, vì thế chỉ trong phút chốc những kẻ Ä‘uổi theo đã Ä‘uổi sát đến những lùm cây lụp xụp ná», cách chà ng hÆ¡n mưá»i trượng.
Kê cầm đầu sáu ngưá»i ná» là má»™t trung niên hán tá», khuôn mặtlạnh lùng như xác chết, không má»™t biểu lá»™ tình cảm, đưa tay vẫy má»™t cái chỉ huy những kẻ kia chia là m hai nhóm, từ hai phÃa lao tá»›i bao vây chà ng trai trẻ ná». Bá»n há» không ai nói vá»›i ai má»™t tiếng nhưng hà nh động cá»§a há» chứng tá» bá»n hỠđược dầy công luyện táºp đến mức lão luyện thà nh thục. Lúc nà y khoảng cách giữa chà ng trai và sáu ngước ná» chỉ còn sáu bảy trượng, tình hình khẩn cấp vô cùng.
Chà ng trai đưa tay lau mồ hôi trên mặt, ngá»n roi trong tay không ngừng vụt lên lưng ngá»±a. Con ngá»±a thở phà ra má»™t hÆ¡i cố gắng lao nhanh vá» phÃa trước, nhưng bất hạnh thay, hai chân trước cá»§a con tuấn mã đã bá»§a ngáºp xuống má»™t vùng cát lún. Con ngụa hà lên má»™t tiếng dà i Ä‘au đớn toà n thân lún xuống.
Chà ng trai áo Ä‘en từ trên lưng ngá»±a bắn ngưá»i lên như má»™t chiếc lá nhẹ nhà ng đáp xuồng mặt đất. Chà ng ta mÃm chặt đôi môi Ä‘au xót nhìn con ngá»±a yêu quý cá»§a mình miệng thở phì phò, toà n thân đầm đìa mồ hôi Ä‘ang chìm dần và o ná»n cát đưa đôi mắt tuyệt vá»ng nhìn chá»§ mình như cầu cứu, như vÄ©nh biệt...
Chà ng trai áo Ä‘en nhìn kẻ thù Ä‘ang tiến sát lại Biết chắc đã hết đưá»ng tẩu thoát, chà ng ta như không còn để ý Ä‘á»n kẻ thù nữa, mà chăm chú nhìn vá» con tuấn mã yêu quà cá»§a mình như cùng nó nói lá»i vÄ©nh vÄ©nh biệt.
Lúc nà y, sáu ngưá»i kia đã đứng lại cách chà ng ta chừng năm sáu thước, hỠđưa mắt nhìn nhau không ai nói vá»›i ai má»™t lá»i. Bầu không khà cà ng thêm nặng ná», phảng phát mùi tá» khÃ. Chà ng trai đưa mắt nhìn sáu võ sÄ© no, ánh mắt lóe lên sá»± phẫn ná»™ và chua sót. Sáu ngưá»i kia dà n ra thà nh má»™t hình cánh cung vây chà ng ta, như muốn ép chà ng ta lùi dần xuống mặt nước.
Chà ng ta cất tiếng cưá»i ngạo nghá»…, nói :
- Các vị, bữa nay ta đã không còn có thể lùi được nữa, đà nh phải chiá»u theo ý cá»§a các vị thôi. Nà o, các vị cùng và o má»™t lúc Ä‘i, để xem Kim Hoà n Ä‘ao cá»§a Sở Vân có đáng giá không nà o.
Sáu võ sĩ nỠnhảy xuống ngựa, giữ nguyên đội hình, đưa sáu cặp mắt lạnh lùng thâm hiểm nhìn dán và o mặt của chà ng trai áo đen tự xưng là Sở Vân. Trung niên hán tỠcó khuôn mặt như xác chết nỠcất tiếng lạnh lùng nói :
- Anh bạn, ta và ngươi vốn không thù không oán, chỉ vì ngươi đắc tá»™i vá»›i Tam VÅ© công tá», mà lại có má»™t ngưá»i vợ tuyệt đẹp nhưng độc ác như loà i rắn rết, khiến Tam VÅ© công tá» ra lệnh thì chúng ta phải chấp hà nh, lại cá»™ng thêm lệnh dụ cá»§a “Nhất Tiếu Äoạt Hồn†Hoà ng bảo chá»§. Bằng hữu, hôm nay chúng ta bất hạnh vô ý trở thà nh kẻ thù cá»§a nhau thì nguyện kiếp sau sẽ cùng nhau kết nên thá»§ túc.
Sở Vân biểu lộ thái độ ngạc nhiên lại có phần đau khổ, nói :
- Äừng nói báºy, ai mà không biết lúc ta bị bệnh, Bạch VÅ© công tá» Thiệu Ngá»c, là má»™t trong Tam VÅ© công tá», đã dùng bạo lá»±c để lăng nhục vợ ta, giết chết ngươi cha bị bệnh tâm thần cá»§a ta. Các ngươi đừng có nói theo kiểu đảo ngược trắng Ä‘en, cà ng là m cho ta suốt Ä‘á»i dù không phải là địch thá»§ cá»§a Thiệu Ngá»c, thì dẫu có thết Ä‘i ta cÅ©ng quyết tìm cho được hắn ta để báo thù cho cha ta và vợ ta.
Nói đến đó giá»ng cá»§a Sở Vân như nghẹn lại đầy vẻ Ä‘au xót bi thương.
Trung niên hán tá» vẻ mặt lá»™ sát khà nhưng láºp tức thay đổi, lạnh lùng nói :
- Nà y! Anh bạn há» Sở, trước khi ngươi rá»i khá»i thế giá»›i nà y, ta không muốn phá vỡ giấc mÆ¡ đẹp đẽ ấy cá»§a ngươi, hiện nay Thanh Ấn Chưởng Hồ Tang ta đừng trên láºp trưá»ng cá nhân nói vá»›i ngươi câu nà y, đó là trong lúc ngươi bị bệnh, sau khi ngươi vợ đẹp đẽ cá»§a ngươi và Bạch VÅ© công tá» quen biết nhau, vì không chịu nổi cảnh cô đơn mà rá»i khá»i khuê phòng tạo nên tình thế hôm nay. Äiá»u đó là do vợ ngươi cam tâm tình nguyện. Äể tạo nên má»™t nháºn thức là bị cưỡng bức, mụ ta đã bố trà nên tình thế đó. Äể tránh sá»± thắc mắc cá»§a ngươi cha ngươi đã nhìn thấy tại chá»—, mụ ta đã không ngần ngại yêu cầu Bạch VÅ© công tá» hạ độc thá»§ giết ngươi diệt khẩu! Anh bạn ạ, ngươi vẫn còn mÆ¡ má»™ng thế ư? Sau những ná»—i Ä‘au, ngươi phải tìm vợ ngươi để phục thù. Vợ ngươi cho rằng ngươi không dám đụng đến Bạch Y công tá» là má»™t kẻ danh chấn võ lâm. Nếu váºy hắn má»›i có thêm yên tâm vui sống. Vì thế cho nên bá»n ta má»›i truy tìm tung tÃch cá»§a ngươi, tuy là phụng mệnh cá»§a Bách Giác bảo Hoà ng bảo chá»§ nhưng cÅ©ng là yêu cầu cá»§a vợ ngươi, và cÅ©ng cần biết rằng Bách Giác bảo Hoà ng bảo chá»§ là chú cá»§a Tam VÅ© công tá»...
Sở Vân nghe như thể mồ hôi vã ra như tắm, mặt trắng bạch ra, chà ng ta cảm thấy thất vá»ng vô cùng. Chà ng ta như bị dá»™i má»™t gáo nước lạnh, trong lòng không còn chút nhiệt tình nà o cả, chà ng trà o nước mắt.
Má»i ảo vá»ng, má»i giấc mÆ¡ đã tan biến Ä‘i như những bá»t biển lăn tăn trên bãi cát. Nhưng đế trả giá cho cái chết cá»§a mình chà ng sẽ nhìn được gì, là ngưá»i vợ ngoại tình và độc ác ư? Chà ng lẩm bẩm tá»± nói :
- Cha Æ¡i! Cha đã chết vì tay ai thế, vì tay đứa con dâu bất hiếu ư? Ngưá»i chết không nhắm mắt là vì không thể chết dưới tay con mụ ấy hay vì đứa con trai có mắt thư mù nà y? Trá»i Æ¡i, đây là tá»™i đồ gì váºy?
Những ngà y ngá»t ngà o ân ái lại hiện lên trong đầu chà ng, ngưá»i vợ xinh đẹp diá»…m lệ như Ä‘ang đứng đó, Ä‘ang cỠđộng, những giá»t nước mắt cá»§a nà ng, nụ cưá»i cá»§a nà ng đã là m tiêu tan tất cả sá»± tức tối phẫn ná»™ trong lòng chà ng...
.Má»™t tiếng sóng vá»—, má»™t ánh chá»›p như xé tan mà n đêm tăm tối, má»i ảo ảnh, má»i giấc mÆ¡ Ä‘á»u tan biến Ä‘i, chỉ còn lại sáu ngưá»i kia vá»›i sáu cặp mắt Ä‘ang lạnh lùng nhìn chà ng mà thôi. Thanh Ấn Chưởng Hồ Tang mỉm cưá»i khẽ than má»™t tiếng, trầm giá»ng nói :
- Anh bạn trẻ, ta kÃnh phục ngươi là má»™t kẻ đầy nhiệt huyết. Ta muốn nói tất cả vá»›i ngươi, ta vốn không muốn gây thù chuốc oán vá»›i ngưá»i nhưng vì mang Æ¡n cá»§a Bách Giác bảo Hoà ng bảo chá»§ không thể chống đối được. Bây giá» ngươi hãy chuẩn bị, Thanh Ấn Chưởng Hồ Tang, Äái Äạo, Cung Lý song câu, Lý Tam NghÄ©a, Tiêu Äức, Tiêu Quang chúng ta xin đắc tá»™i cùng ngươi.
Sở Vân lúc nà y như ngưá»i Ä‘ang phải gánh chịu má»i ná»—i Ä‘au đớn có được trên thế gian, chà ng nhếch mép buông ra má»™t tiếng cưá»i chua chát.
Chà ng biết sáu tráng sÄ© kìa Ä‘á»u là những cao thá»§ số má»™t, sổ hai trên giang hồ, bản thân mình tuy võ công không kém, nếu đấu vá»›i má»™t hai ngưá»i thì còn hy vá»ng, đằng nà y vá»›i cả sáu ngưá»i thì cầm chắc cái chết trong tay. Sở Vân ngước mắt nhìn lên bầu trá»i tối Ä‘en như má»±c, hÃt má»™t hÆ¡i chân khà tay phải chuyển qua nắm chắc chuôi kiếm, má»™t đạo ánh sáng lóe lên, thanh kiếm dà y bản có tên là Kim Hoà n Ä‘ao đã rung rinh trong tay chà ng. Thanh Ấn Chưởng Hồ Tang, con ngưá»i ngoà i mặt lạnh lùng mà trong lòng lại có má»™t trái tim chÃnh nghÄ©a, sấp mặt chợt biến, hÆ¡i lui vá» phÃa sau má»™t bước vì ông quá rõ chà ng trai trước mắt ông xứng danh là lãng tá» trong giang hồ, võ công rất cao, lại là má»™t con ngưá»i rất lá»—i lạc, đã vì ai mà không muốn sống, đã rá»i bá» giang hồ, từ bá» tiá»n đồ rạng rỡ, có phải vì ngưá»i con gái đã ngả và o lòng ngưá»i khác...
Ngay lúc đó lại má»™t tiếng sấm nổ phá vỡ mà n đêm yên tÄ©nh, Hồ Tang nâng chưởng lên trầm giá»ng nói :
- Bằng hữu, ngươi không cần phải lưu tình, bá»n ta cÅ©ng không có ý từ bi.
Sở Vân không há» cảm thấy ngạc nhiên và phẫn ná»™, chà ng sá»›m nghÄ© đến việc ấy, trên giang hồ má»i cái Ä‘á»u âm hiểm gian trá, cưới khẩy nói :
- Hãy và o đi, ta đang đợi đây!
Lá»i chà ng chưa dứt thì má»™t chiếc roi ngá»±a vung lên như má»™t con rắn Ä‘iểm và o Mệnh Môn huyệt cá»§a chà ng. Sở Vân không nói không rằng thi triển thân pháp, ánh Ä‘ao lóe lên như má»™t chiếc cầu vồng cuốn và o Cung Lý song câu Äá»›i Luân, Äá»›i Äao. Hai vi ấy tuy thân hình nhá» bé những lại là những vô lâm cao thá»§, căn cứ và o cưá»ng lá»±c cá»§a thế Ä‘ao mà tách ra hai bên. Ngay láºp tức bốn luồng hà n quang sắc bén đã công lại vá» phÃa Sở Vân. Thế là má»™t tráºn kịch chiến đã được bắt đầu...
Thanh Ấn Chưởng Hồ Tang thét lên má»™t tiếng, liên tiếp quất ra mưá»i hai chưởng liên hoà n, công thẳng và o Sở Vân, uy lá»±c hùng háºu vô cùng.
Mãng Long Thiên Lý Tam NghÄ©a mặt đỠbừng, vung thiết tiên lên, tiếng rÃt vù vù như cá»§a loại mãng xà , cuồn cuá»™n tấn công.
Hai anh em Bạch Hồ nhị quá»· Tiêu Äức, Tiêu Quang tay cầm chá»§y thá»§ sắc như nước, ngắn chừng ná»a thước múa tÃt, không má»™t lá»i báo hiệu cứ thế nhảy ngay và o vòng chiến.
Chỉ qua mưá»i chiêu, Lãng Tá» Sở Vân đã cảm thấy Ä‘uối sức, chiêu thức cháºm lại, chỉ lo chống đỡ. Mà ngay bản thân chà ng ta, từ đáy lòng mình cảm thấy bi tổn thất nghiêm trá»ng thất vá»ng hoà n toà n, cÅ©ng chẳng thiết sống nữa nên cÅ©ng chẳng toà n tâm toà n lá»±c lo chiến đấu.
Ngay khà ấy Hồ Tang lướt tá»›i, tung ra hai chưởng nhanh như Ä‘iện, trầm giá»ng nói :
- Bằng hữu hãy lấy lại tinh thần!
Sở Vân không thể ngỠđược, ngay lúc tấn công mình ngưá»i cầm đầu cá»§a phe địch thá»§ lại kÃch thÃch tÃnh thần chà ng ta, động viên chà ng hãy giữ vững chà khÃ, chiến đấu đến cùng ngưá»i ấy quả lã má»™t hiệp sÄ© chân chÃnh.
Hồ Tang dù trung thà nh vá»›i chá»§ cá»§a mình, nhưng trước đối phương Ä‘ang lâm và o tình trạng bi quan, chán nản lại mang nhiá»u oan trì đã kịp thá»i động viên, cổ vÅ© chà ng ta. Sở Vân thốt lên má»™t tiếng, liá»u mình vẹn toà n lá»±c tung ra những thế Ä‘ao như ánh chá»›p, phóng thẳng và o thế công cá»§a đối phương quyết già nh giáºt tiên cÆ¡.
Qua mưá»i lăm chiêu, kẻ đứng đầu trong Bạch Hồ nhị quá»· là Tiêu Äức, lướt qua mà n Ä‘ao, dưới sá»± bảo há»™ cá»§a Tiêu Quang, lao thẳng chá»§y thá»§ và o Sở Vân.
Chà ng ta gầm lên má»™t tiếng, vung Kim hoà n Ä‘ao nhanh như chá»›p chém thẳng và o Tiêu Äức, đồng thá»i tả chưởng giáng thẳng và o vai Cung Lý song câu Äá»›i Äạo.
Ngay lúc đó, Tiêu Äức đã vung Ä‘oản kiếm công và o Ä‘an Ä‘iá»n cá»§a Sở Vân, còn Mãng Xà tiên Cung cÅ©ng xé gió vút tá»›i.
Bá»—ng Lãng Tá» Sở Vân gầm lên vang dá»™i, Kim Hoà n Ä‘ao láºp tức thi triển má»™t lúc ba chiêu “Bình Phán Thu Sắcâ€, “Chỉ Thiên Vá»ng Nguyệtâ€, “Phách SÆ¡n Cứu Mẫu†công và o đối phương, thoát khá»i cái chết trong gang tấc.
Láºp tức Hồ Tang “hừ†má»™t tiếng lạnh lùng tung ra bảy chưởng mạnh như bão tố, đồng thá»i Tiêu Quang cÅ©ng vung chá»§y thá»§ đâm xéo và o lưng Sở Vân và ngá»n roi đầy gai nhá»n tua tá»§a cá»§a Lý Tam NghÄ©a cÅ©ng quáºt vúl tá»›i. Sở Vân nghiến chặt hà m răng, lông mà y dá»±ng ngược Kim Hoà n Ä‘ao bá»—ng lóe sáng như chá»›p xoẹt và o yết hầu cá»§a Hồ Tang, thuáºn thế bước tá»›i trước, chỉ chưởng cùng lúc xuất ra Ä‘iểm và o tay trái cá»§a Lý Tam NghÄ©a đúng và o hai đại huyệt Thiếu Trạch và Tiến Cốc.
Hồ Tang lại thét lên, lùi ra sau hai bước, song chưởng cùng lúc vung lên, đẩy ra hai luồng kình khÃ, chặn chỉ chưởng cá»§a Sở Vân cứu Lý Tam NghÄ©a khá»i tá» Ä‘ia.
Lúc nà y giữa không gian Ä‘en tối, má»™t loạt tiếng sấm vang lên, rồi những hạt mưa sầm sáºp đổ xuống.
Trên bãi biển, bảy bóng ngưá»i quần thảo lăn xả và o nhau, ai nấy Ä‘á»u Ä‘em hết bình sinh và vô công tuyệt há»c ra chiến đấu, liá»u mạng đánh đỡ, cố sức tiêu diệt đối phương. Há» xuất chiêu không nương tay, không chút nhân từ, tà n bạo Ä‘em má»i độc chiêu, ác thức trút cả và o đối phương.
Qua ba mươi chiêu, Sở Vân bị tiêu Äức đâm trúng và o sưá»n má»™t phát, máu chảy đầm đìa. Nhân từ sau lúc được Hô Tang động viên, Sở Vân tá»± hiểu má»i ná»—i oán háºn, má»i mối thù riêng Ä‘á»u phải báo được, nếu tá»± mình tiêu diệt được sáu địch thá»§ ná», bằng không thì mình phải chết, vì lúc nà y không má»™t tia hy vá»ng có được bất cứ sá»± giúp đỡ nà o khác.
Sở Vân nghiến chặt răng chịu Ä‘au, Ä‘em toan lá»±c vung Ä‘ao vung chưởng lăn xả và o đối phương. Dù kẻ địch có đến sáu ngưá»i, chiếm ưu thế nhưng trong thế tráºn quyết tá» nà y, thì chỉ má»™t sÆ¡ suất nhá» cÅ©ng hoà n toà n thay đổi cục thế nên tráºn đấu chưa thể ngã ngÅ©. Và cÅ©ng chỉ vì cuá»™c chiến ác liệt sặc mùi tá» khà ấy mà Sở Vân không còn thấy vết thương ở sưá»n Ä‘au nữa, chà ng ta ra tay lợi hại, thân pháp cà ng linh hoạt.Những dấu chân in trên cát ướt cà ng lúc cà ng loạn, cà ng lúc cà ng sâu...
Mặc cho mưa gió ướt đầm đìa. má»i ngưá»i lao và nhau chà mạng...
Má»™t ánh chá»›p lóe lên, Tiêu Quang dưới sá»± trợ giúp cá»§a Lý Tam nghÄ©a lướt tá»›i chá»§y thá»§ đâm và o ngá»±c cá»§a Sở Vân, còn tả thá»§ biến thà nh trảo chá»™p và o eo lưng chà ng ta. Hồ Tang vung chưởng Ä‘áºp và o sau gáy còn Äá»›i Äac, Äá»›i Luân thì chặn hai phÃa, không cho Sở Vân xoay trở lui hoặc né sang bên. Thê công cá»§a há» phối hợp tháºt hoà n hảo, giăng ra như má»™t tấm lưới bá»§a chặt Sở Vân và o giữa tỠđịa.
Ngay giữa lúc tháºp tư nhất sinh ấy, Sở Vân đột ngá»™t quyết Ä‘inh liá»u mình, chà ng ta không né, không lùi mà lao thẳng tá»›i trước, Kim Hoà n Ä‘ao nhanh như sét đánh thẳng và o chá»§y thá»§ cá»§a Tiêu Quang, rồi vá»t tá»›i không thèm tránh né chiêu trảo biến hêas cá»§a Tiêu Quang.
Ngay lúc ấy chưởng phong cá»§a Hồ Tang áºp tá»›i, ông ta vụt kêu thốt lên, thu hồi chưởng lá»±c :
- Tiêu hiá»n đệ tránh mau!
Nhưng, đã cháºm rồi, má»™t tiếng ầm vang lên, máu đỠbay tung tóe...
Lưỡi Ä‘ao bén ngá»t cua Sở Vân trong lúc hóa giải thể hiếm đã xả thẳng và o ngưá»i cá»§a Tiêu Quang trên đà lao tá»›i không kịp tránh, chém thẳng và o bả vai lão ta đồng thá»i chà ng ta cÅ©ng bị đối phương chụp trúng má»™t trảo gãy hai xương sưá»n.
Tiêu Quang mặt trăng bệch như sáp, báºt lùi vá» sau mấy bước, đôi mắt thất thần nhìn cánh tay bị chặt lìa cá»§a mình rÆ¡i xuốg mặt đất ướt loang đẫm máu, vẫn còn nắm chặt lưỡi chá»§y thá»§, rung rung...
Ngay lúc Tiêu Quang bị báºt lùi lại, thì Hồ Tang đã vung chưởng chụp xuống lưng Sở Vân. Chà ng ta cưới khẩy má»™t tiếng, ánh Ä‘ao và ng lóe sáng chém xả vá» sau, khiến cho Hồ Tang phải thu hồi chưởng lá»±c bay ngưá»i lùi lại.
Thế Ä‘ao ấy cá»§a Sở Vân đã váºn dụng toà n bá»™ công lá»±c, khiến cho vết thương trên ngưá»i chà ng ta nhói buốt, trán toát mồ hôi há»™t lặng ngưá»i Ä‘i. CÅ©ng và o lúc ấy, má»™t bóng Ä‘en thừa thế lao và o phÃa phải cá»§a chà ng.
Sở Vân lúc nà y không còn có thể né tránh được nữa, nghiến căng chịu Ä‘au, vung Ä‘ao bảo vệ xéo theo thân hình dịch qua bên hai tấc, cÅ©ng lúc ấy ngôn Hồ lợi câu cá»§a đối phương đã móc và o đùi chà ng ta, giáºt bắn Ä‘i má»™t mảng da thịt, máu tươi tuôn xổi xả thân hình chà ng báºt lùi vá» sau ba bước.
Chưa đứng vững thì bên tai đã vang lên tiếng rÃt gió cá»§a binh khà công tá»›i, lúc nà y muốn tránh né, hoặc phát chiêu đón đỡ Ä‘á»u không còn kịp nữa. Sở Vân báºt cưá»i to lên, Kim Hoà n Ä‘ao cÅ©ng đồng thá»i lóe sáng... Hai lưỡi Hồ Lợi Câu đã báºp và o ngưá»i chà ng ta sâu cả tấc, nhưng má»™t ná»a đầu cá»§a Äá»›i Luân đã bay mất, máu tươi, óc trắng trà o ra, lão ta gục xuống không kịp kêu má»™t tiếng.
Thanh Ấn Chưởng Hồ Tang thốt lên má»™t tiếng, chưởng phong cá»a ông ta đã hất tung thân hình cá»§a Sở Vân lên cao năm sáu thước, bắn tung ra xa cả trượng như má»™t bao gạo rÆ¡i xuống bãi cát. Nước mưa và sóng biển như muốn rá»a hết những vết máu trên ngưá»i chà ng trai, còn tiếng sóng cứ gầm gà o như phẫn ná»™ trước cảnh đâm chém không ghê tay cá»§a những con ngưá»i đối vá»›i đồng loại.
Hồ Tang đưa mắt nhìn song chưởng của mình mà lắc đầu ngao ngán.
Bạch Hồ nhị quỷ Tiêu Quang nằm trên mặt đất đưa đôi mắt nhìn lên, không một khà sắc, như đôi mắt của một tỠthi.
Mưa gió, sấm chớp hoà nh hà nh đêm thâu, lạnh lẽo, ghê rợn...
Cung Lý song câu Äá»›i Äạo quỳ xuống bên cái xác mất ná»a đầu cá»§a ngưá»i anh mà nước mắt tuôn xối xả...
Cảnh tượng trưá»ng đấu lúc nà y thê lương, thảm khốc...
Lão đại cá»§a Bạch Hồ Nhi Quá»· là Tiêu Äức, đưa cao song chưởng, đột ngá»™t gà o lên :
- Giết ta phải giết ngươi!... Sở Vân ta phải lấy máu cá»§a ngươi để Ä‘em rá»a mối thù nà y cho em ta.
Nói rồi hai mắt lão ta đỠlên như hai hòn than, tay giÆ¡ cao lưỡi chá»§y thá»§, Tiêu Äức từ từ tiến vá» phÃa Sở Vân, rồi lão ta sụp xuống lưỡi chá»§y thá»§ lóe hà n quang đâm xuống Sở Vân Ä‘ang nằm dưới ná»n cát.
Ngay lúc đó má»™t là n chá»›p lóe lên sáng rá»±c, má»™t tiếng sấm rá»n vang Ä‘inh tai nhức óc đánh thức Sở Vân tỉnh khá»i cÆ¡n hôn mê. Hai con mắt chà ng ta dù cay xè nước mưa và nhoè nhoẹt má»i hình ảnh, cÅ©ng kịp nháºn thấy má»™t lưỡi chá»§y thá»§ sánh lóe Ä‘ang đâm xuống ngá»±c mình.
Theo bản năng tá»± vệ lưỡi Kim Hoà n Ä‘ao trong tay phải cá»§a Sở Vân cÅ©ng đột ngá»™t quét xẹt lên, xé mà n đêm lóe sáng. Má»™t tiếng kêu thê thảm vang lên, mặt cánh tay lìa khá»i thân ngưá»i bay tung lên trên không trung lạnh lẽo, rÆ¡i phịch xuống cát cách đó ngoà i cả trượng.
Máu đà o nóng hổi phun ra tung tóe, bắn khắp mặt mà y đầu tóc Sở Vân.
Nước mưa tuôn xuống hòa máu theo dòng nước chảy cả và o mồm, và o mắt và o tai Sở Vân, lúc nà y chà ng ta không còn biết đó là máu của mình hay là máu của đối phương nữa.
Tiêu Äức nhìn bả vai mất Ä‘i cánh tay, hai mắl lóe lên sát khÃ, lão há mồm gầm lên, nhưng nước mắt, máu và cả sá»± uất háºn căm thù trà o dâng lên là m lão nghẹn cả há»ng. Mặt tái nhợt như ngưá»i nghẹn thở, kiệt sức, Tiêu Äức lại gục ngã xuống trước mặt cá»§a Sở Vân, đưa đôi mắt thất thần nhìn lên bầu trá»i thăm thẳm Ä‘en kịt giống hệt hà nh động cá»§a Tiêu Quang trước đó.
Sá»± việc đột ngá»™t xảy ra, khiến cho Hồ Tang cùng mấy ngưá»i kia vốn tưởng Sở Vân đã chết, nên không kịp đỠphòng, viện thá»§... đà nh sững ngưòi kinh hãi nhìn sụ việc diá»…n ra trước mắt.
Sở Vân im lặng đưa mắt nhìn lưỡi chá»§y thá»§ Ä‘ang cắm trên phần bụng dưới cá»§a chà ng, lưỡi Ä‘ao ấy đã rÆ¡i từ tay cá»§a Tiêu Äức xuống khi cánh tay bị Sở Vân chặt lìa khá»i thân hình lão. Sở Vân im lặng, không nói má»™t tiếng, không rên má»™t tiếng, khắp ngưá»i cá»§a Sở Vân là những vết thương đầy máu, sâu hoắm, nước mưa là m cho khuôn mặt chà ng vốn bê bết máu lại cà ng nhoe nhoét, khá»§ng khiếp hÆ¡n. Sở Vân nằm trên mặt cát ướt sÅ©ng, tứ chi lẩy bẩy run run, thân hình không còn sức nhấc khá»i mặt đất nữa.
Mãng Long Tiên Lý Tam Nghĩa bỗng nhiên gầm lên một tiếng, vung nhuyễn tiên vun vút nói :
- Ngươi là loà i ác quá»·, lão gia sẽ giết chết ngưá»i!
Thanh Ấn Chưởng Hồ Tang kêu lên má»™t tiếng vá»t tá»›i chắn ngay trước mặt Sở Vân nói :
- Lý tam lão! Nó không còn sống bao lâu nữa, chúng ta mở lượng từ bi má»™t tà có được không? Nhằm và o má»™t kẻ Ä‘ang nhắm mắt chá» chết mà hạ độc thá»§ thì hà nh động đó có đáng để ngẩng mặt vá»›i Ä‘á»i sau nà y không?
Lý Tam NghÄ©a bá»—ng dừng tay, giáºn dữ kêu lên :
- Nhưng Cung Lý SÆ¡n Câu Äá»›i Äạo và Bạch Hồ nhị quá»·, ba mạng ngưá»i ấy lẽ nà o lại để cho hắn dá»… dà ng như thế?
Không để cho lão ta nói hết câu, Hồ Tang đã quát lớn :
- Câm mồm! Lý Tam NghÄ©a, hôm nay chúng ta là m việc vô lương tâm nà y, e rằng dám cho thiên hạ căm phẫn suốt cuá»™c Ä‘á»i cá»§a chúng ta khó mà yên ổn được. Lãng Tá» Sở Vân má»™t mình chá»i sáu chẳng há» dùng má»™t thá»§ Ä‘oạn nà o, mà chỉ dá»±a và o tà i năng tháºt lá»±c cá»§a bản thân mình mà chiến đấu. Những ngưá»i cá»§a chúng ta đã chết trong chiến đấu nếu có trách thì trách bản thân mình không đủ năng lá»±c chứ sao lại oán háºn ngưá»i ta? Ngươi có còn nhân tÃnh không? Hà nh động nà y cá»§a chúng ta là má»™t tá»™i ác, ngươi có hiểu không? Äúng là má»™t tá»™i ác!
Má»™t trà ng tiếng sấm vang rá»n, những tia chá»›p sáng lòa soi rõ thân hình Sở Vân nằm dà i lên mặt cát, toà n thân đẫm máu, Lý Tam NghÄ©a nhìn thấy cạnh tượng ấy chợt rùng mình, cúi đầu bá» Ä‘i.
Lão Nhị Cung Lý song câu Äá»›i Äạo mặt cắt không ra giá»t máu quỳ xuống đất kinh hãi nhìn thái độ giáºn dữ cá»§a trá»i đất mà tâm thần trở nên hoảng loạn.
Thanh Ần Chướng Hồ Tang quay ngưá»i lại phÃa sau, trà m giá»ng nói :
- Sở Vân bằng hữu, ngươi không hổ danh là má»™t trang hảo hán, Hồ má»— đã cư xá» vá»›i ngươi như thể nà y vô cùng ân háºn vì trong cuá»™c sống mai sau giữa hai chúng ta sẽ không thể nà o kết giao bằng hữu. Xin cho phép, nếu quả có cuá»™c sống kiếp sau Hồ má»— xin được nguyện là ngưá»i bạn cá»§a ngươi và xin được Ä‘á»n bù má»i món nợ mà hôm nay chúng ta đã gây nên cho ngươi.
Lãng Tá» Sở Vân mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng nghe những lá»i Hồ Tang đã nói cố sức nhếch môi nở má»™t nụ cưá»i héo hắt, cố hết sức má» to con mắt...
Hở Tang nhìn thấy thế vá»™i ngồi xuống bên cạnh há»i :
- Anh bạn, muốn nói điêu gì thế?
Lãng Tá» Sở Vân khẽ gáºt đầu, nói đứt quãng :
- Xin... nói cho... ta biết... những Ä‘iá»u ngươi nói vá»... vợ ta... là tháºt... cả chứ...?
Nháºn thấy Lãng Tá» Sở Vân trong giá» hấp hối vẫn còn dằn vặt vá» ngưá»i vợ phụ tình cá»§a mình, chứng tá» chà ng yêu vợ biết bao, Hồ Tang Ä‘au khổ cho mối tình cá»§a Sở Vân, lão ta đưa cánh tay phất lên cao, trầm giá»ng nói :
- Vân bằng hữu, Hồ má»— xin lấy ba Ä‘á»i con cháu để thá», nếu những Ä‘iá»u Hồ má»— nói mà sai má»™t câu thì trá»i sẽ giết ba Ä‘á»i nhà Hồ má»—?
Lá»i lão ta vừa dứt thì má»™t lia chá»›p sáng lóe lên cùng tiếng sấm như để chứng giám lá»i thá» cá»§a lão.
Sở Vân từ từ nhắm mắt lại, từ khóe mắt hai hà ng lệ tuôn ra.
Hồ Tang vô cùng ân háºn, hạ giá»ng há»i :
- Bằng hữu, ngươi có thÃch sống mãi vá»›i cảnh trà nÆ¡i đây không?
Sở Vân cố mở to đôi mắt nói :
- Các hạ... quả không hổ danh... là má»™t hảo hán... chân chÃnh... ta... sẽ suốt Ä‘á»i... nhá»›... mãi ngươi... Ngươi... hãy thả ta xuống biển... để cho... sóng biển... miên man kia... gá»™t rá»a... nhục nhã... phẫn ná»™... và cừu háºn cá»§a ta...
Hồ Tang nuốt nước mắt, nhe nhẹ ôm lấy thân thể của Sở Vân cúi đầu bước ra mép nước, cho đến chỗ sâu ngang bụng, mới nhè nhẹ đặt Sở Vân và o lòng biển...
Má»™t lá»›p sóng trà n qua thân thể cá»§a Sở Vân, chà ng ta cố mở to cặp mắt, nhìn và o mà n đêm, rồi lại nhìn kẻ thù cao thượng cá»§a mình, cố nói tháºt to :
- Hẹn gặp lại... ông bạn...
Thanh Ấn Chưởng Hồ Tang bước lùi lại mấy bước, cố cất tiếng nghẹn ngà o nói :
- Hẹn gặp lại... gặp lại...
Má»™t con sóng to áºp tá»›i, ôm gá»n thân hình cá»§a Sở Vân cuốn và o lòng biển cả...
Cơn sóng qua đi, mặt biển lăn tăn sóng, chẳng còn thấy hình bóng của Sở Vân đâu nữa.
Căm giáºn bản thân mình, giáºn lây cả trá»i đất Hồ Tang cất giá»ng thê lương hát lên câu hát tiá»…n đưa ngưá»i thân và o cõi vÄ©nh hằng :
Hồn hãy trôi theo sóng, xóa căm há»n...
Chà dẫu lớn, bể mênh mông cà ng lớn, Sống đã khổ, chết chưa hết khổ, Hồn phiêu diêu...
Biển, khi nổi giáºn là má»™t sức mạnh tà n bạo vô song, nhưng khi bình lặng, nó lại êm Ä‘á»m dịu dà ng như mặt ngưá»i thiếu nữ. Mặt biển lăn tăn yên lặng nhè nhẹ ôm lấy thân thể chà ng trai.