Ãnh tà dương như máu, rá»±c rỡ tháºp phần. Những tia nắng chiá»u kỳ dị xuyên qua những đám mây khiến cho bầu trá»i trở thà nh má»™t mảnh đỠrá»±c.
Trá»i chiá»u chiếu sáng, má»™t thanh nhiên anh tuấn tiêu sái như má»™t tia chá»›p phóng trên đưá»ng, khiến ngưá»i Ä‘i trên đưá»ng trợn mắt há mồn.
Bởi vì có hẹn cùng giai nhân, hắn cÅ©ng bất chấp hết thảy. Vừa rồi vì giáo huấn mấy cái dư nghiệt cá»§a Sa Hồ sÆ¡n trang Ä‘ang khi dá»… dân chúng, mà tốn không Ãt thá»i gian. Bất đắc dÄ© phải dụng tuyệt há»c sư môn khinh công ‘Hà nh vân lưu thuỷ’, phóng hướng vá» phÃa nghÄ©a trang, hy vá»ng không bá» lỡ ước hẹn vá»›i ‘Phù Dung tiên tá»â€™ Tằng Mỹ Mỹ
Vừa nghÄ© đến ‘Phù Dung tiên tá»â€™ Tằng Mỹ Mỹ, trong lòng thanh niên không khá»i sinh ra má»™t loại cảm xúc. Chân dung, tiếng cưá»i, thanh âm cá»§a Phù Dung tiên tá» cÅ©ng như hiện lên trước mắt. Thân hình nõn nà , trong suốt trắng tuyết, má»™t thân la y, vóc ngưá»i cà ng lại thon thả, nhÅ© phong cao vút, eo thon lả lướt, những chá»— cần lá»›n thì lá»›n, những chồn cần nhá» thì nhá». Äặc biệt là đôi mắt trong suốt như nước, quyến rÅ© động lòng ngưá»i. Nụ cưá»i rá»±c rỡ, dáng vẻ vạn thiên. Tháºt là má»™t tuyệt sắc mỹ nhân mê chết ngưá»i. NghÄ© tá»›i đây, thân hình thanh niên cháºm lại, trên mặt lá»™ vẻ si mê. Thấy hắn má»™t thân bạch y trưá»ng sam, vạt áo phấp phá»›i theo gió, tháºt tiêu sái, khuôn mặt anh tuấn, mÆ¡ hồ lá»™ ra dương cương khÃ. Má»™t đầu tóc dà i bay theo gió. Bên hông còn có má»™t thanh bảo kiếm mà u Ä‘en, khiến cả ngưá»i có vẻ phong lưu hà o phóng, sáng suốt.
Hắn, chÃnh là ngưá»i nổi danh nhất trong giang hồ gần đây, ‘Thiểm Ä‘iệm truy hồn kiếm’ Âu Dương Quốc VÄ©. ‘Thiểm Ä‘iệm truy hồn kiếm’ Âu Dương Quốc VÄ© từ khi há»c nghệ xong rồi xuống núi tá»›i nay, chưa đầy ba tháng, đã chiến đấu vá»›i ‘Bắc giang tam quỷ’, ngưá»i trong võ lâm nghe đến phải biến sắc, khiến hai chết má»™t tà n phế. HÆ¡n nữa cà ng khiến ngưá»i võ lâm bà n tán không thôi, khi má»™t thân má»™t ngá»±a tiến và o ‘Sa Hồ sÆ¡n trang’, được xưng là lão đại cá»§a hắc đạo, dùng kiếm giết sÆ¡n trang chá»§ Tư Äồ Phong, cÅ©ng giết thêm hÆ¡n trăm chúng nhân, khiến ‘Sa hồ sÆ¡n trang’ chỉ trong má»™t đêm đó mà từ bà i danh khá»i chốn giang hồ. Âu Dương Quốc VÄ© đánh tráºn đó xong liá»n thà nh danh, cÅ©ng được xưng hà o ‘Thiểm Ä‘iệm truy hồn kiếm’. Âu Dương Quốc VÄ© có thể nói là thanh niên võ lâm tuấn ngạn hiếm có trong vòng mưá»i năm nay. Xuất hiện cá»§a hắn cÅ©ng khiến cho mấy vị mỹ nhân tá»± cho mình thanh cao phương tâm động Ä‘áºy, trong lòng Ä‘á»u muốn hắn trở thà nh ý trung nhân cá»§a mình, rất nhiá»u ngưá»i có tâm, quyết không xuất giá là vì thế.
Mặt trá»i đã hoà n toà n lặn xuống, ánh chiá»u ta từ từ yếu Ä‘i, trá»i cÅ©ng bắt đầu tối. NghÄ©a trang ở ngoà i cÅ©ng đã trong tầm mắt.
Âu Dương Quốc VÄ© ngưng mắt nhìn lại, nÆ¡i ước hẹn, không thấy thân ảnh xinh đẹp cá»§a ‘Phù Dung tiên tá»â€™ Tằng Mỹ Mỹ, thầm nghÄ© rằng: Mỹ Mỹ còn chưa tá»›i. Thá»i gian ước định đã đến, đại khái là không sai biệt lắm, trước nên chá» má»™t chút đã. Nữ hà i tá» hẹn hò bây giá» tháºt phiá»n, không nên để nam hà i chỠđợi, à i….
Äá»™t nhiên, Âu Dương Quốc VÄ© phát hiện má»™t chiếc kiệu nhỠở ngoà i nghÄ©a trang, không khá»i trong lòng nhất động. Ở đây tuy là trên đưá»ng, nhưng cÅ©ng không phải là đưá»ng chÃnh, hÆ¡n nữa chiếc kiệu trang sức hoa lệ, không giống như cá»§a má»™t ngưá»i bình thưá»ng dùng, cÅ©ng không giống như Ä‘ang chạy Ä‘i, như thế nà o lại dừng ở đây chứ? Ân, bên trong có thể có cổ quái. Âu Dương Quốc VÄ© trong lòng nghÄ© tá»›i, ngưá»i chưa phát hiện gì, đã Ä‘i tá»›i bên cạnh kiệu. Hai gã kiệu phụ Ä‘ang chuẩn bị khởi kiệu, phÃa sau chiếc kiệu, má»™t trung niên nhân giả dạng má»™t thư sinh tuấn tú. Âu Dương Quốc VÄ© liếc nhìn trung niên nhân má»™t cái, rồi tiến thẳng vá» phÃa trước. Hắn không dám từ đưá»ng nhá» Ä‘i và o nghÄ©a trang, lúc nà y tiến và o nghÄ©a trang sẽ là m ngưá»i khác sinh lòng nghi ngá». Hắn cÅ©ng không muốn kẻ khác biết đây là nÆ¡i ước hẹn vá»›i diá»…m tuyệt ‘phù dung tiên tá»â€™ Tằng Mỹ Mỹ. Tuy nói không sợ gì, nhưng lá»i đồn cÅ©ng nên e sợ. Âu Dương Quốc VÄ© hiện giá» chưa đến trình độ không cố kỵ bất cứ cái gì.
Má»›i Ä‘i được và i bước, phÃa sau truyá»n đến thanh âm thanh lãng: “Huynh đà i xin dừng bước!â€
Âu Dương Quốc VÄ© trong lòng vừa động, dừng lại rồi xoay ngưá»i. Trung niên thư sinh kia đã đứng trước mặt mình, thân thá»§ tháºt nhanh. Âu Dương Quốc VÄ© trong lòng đối vá»›i ngưá»i trước mặt cà ng cố kỵ.
“Xin há»i các hạ có gì chỉ giáo?â€
Trung niên thư sinh cháºm chạp nói: “Chúng ta… chúng ta tá»± hồ đã gặp qua ở đâu rồi thì phải?â€
Âu Dương Quốc VÄ© ngạc nhiên há»i: “Tháºt à , váºy… đúng không. Thứ tại hạ nhá»› không rõ, xin há»i các hạ là …â€
Trung niên thư sinh cưới nói: “Cáp, ta há» Cung, tên là Bằng Phong, được ngưá»i võ lâm ưu ái gá»i là ‘Võ lâm phong tá»â€™.â€
Âu Dương Quốc VÄ© không xem thưá»ng, cÅ©ng không tá»± ti, nói: “Ồ, thất kÃnh. Nguyên lai các hạ cÅ©ng là ngưá»i trong võ lâm. Chẳng biết các hạ có gì chỉ giáo?â€
‘Võ lâm phong tá»â€™ Cung Bằng Phong cưá»i nói: “Nà o có, thỉnh giáo huynh đà i…â€
Âu Dương Quốc VÄ© đáp: “Tại hạ hỠÂu Dương…â€
‘Võ lâm phong tá»â€™ Cung Bằng Phong nói: “Nguyên lai là Âu Dương thiếu hiệp, rất may rất may!â€
Hai ngưá»i nhất thá»i không nói gì, Ä‘á»u cùng lúc đánh giá đối phương. Âu Dương Quốc VÄ© đột nhiên cảm giác được đôi mắt sáng ngá»i kia giống như đã từng gặp ở đâu, trong mắt tá»±a hồ có má»™t tia dâm tà chợt loé qua, bất giác tâm động lên. Nhưng nhá»› đến danh tÃnh đối phương vừa nói, lại không có ấn tượng nà o, hoà n toà n xa lạ. NghÄ© lại nếu má»i ngưá»i Ä‘á»u là ngưá»i giang hồ, có lẽ đã gặp ở đâu đó chỉ là không có nói chuyện vá»›i nhau cÅ©ng không có gì lạ. Trong lòng hắn tạm chắc, rồi nói: “Thứ tại hạ trà nhá»› kém, tháºt không nhá»› ná»—i đã từng gặp Cung đại hiệp ở đâu cả.â€
‘Võ lâm phong tá»â€™ Cung Bằng Phong đáp: “Nói hay, ta cÅ©ng không nhá»› cÅ©ng đã gặp Âu Dương thiếu hiệp ở đâu. Còn danh xưng ‘đại hiệp’ thì không dám. Ha ha!â€
Âu Dương Quốc VÄ© nói tiếp: “Cung huynh định và o thà nh ư?â€
Cung Bằng Phong đáp: “Äúng, vừa má»›i dẫn xá muá»™i tham ngưá»i quen trở lại. Còn Âu Dương thiếu hiệp Ä‘i phó ước phải không?â€
“Phó ước?†Âu Dương Quốc VÄ© tâm động, không khá»i đỠphòng hÆ¡n: “Lá»i cá»§a Cung huynh là …â€
Cung Bằng Phong nói: “NghÄ©a trang hoang vu, ta nghÄ© thiếu hiệp là má»™t ngưá»i độc hà nh, cÅ©ng không phải là đi dạo, cho nên mạo muá»™i há»i.â€
Âu Dương Quốc VÄ© khẽ cưá»i: “Ồ, tại hạ tháºt có má»™t cuá»™c hẹn.â€
“À†Cung Bằng Phong lên tiếng: “ChÃnh là vừa gặp thiếu hiệp, liá»n cảm giác được như đã từng quen biết, tháºt sá»± là có duyên. Nếu như không chê, má»i đến Phong Äá»™ viện trong thà nh. Rất dá»… tìm được, bên cạnh cây cầu ở cá»a nam.â€
Âu Dương Quốc VÄ© không là ngưá»i thÃch từ chối, mà chÃnh mình vừa má»›i hà nh tẩu giang hồ, thêm má»™t bằng hữu, dÄ© nhiên tốt hÆ¡n là thêm má»™t cừu nhân, liá»n không khá»i đáp lại: â€œÄÆ°á»£c, tại ha khi rãnh nhất định sẽ bái phá»ng.â€
Cung Bằng Phong trong mắt hiện má»™t tia kỳ dị, cưá»i: “Tốt, váºy chÃnh là chá» thiếu hiệp đến. Núi xanh không đổi, nước chảy không ngừng, chúng ta sau nà y gặp lại. Cáo từ!â€
Nói xong, má»i ngưá»i ôm quyá»n hà nh lá»…, ngưá»i khiêng kiệu thì rá»i khá»i.
Lúc nà y mặt trá»i đã lặn xuống, trá»i cÅ©ng hoà n toà n tối Ä‘en, không có thấy gì rõ. Ãnh tranh bắt đầu má»c lên. Ãnh trang má» nhạt chiếu xuống mặt đất má»™t mảnh mà u sáng bạc.
Âu Dương Quốc VÄ© nhìn thấy kiệu cá»§a Cung Bằng Phong rá»i khá»i, từ đưá»ng khác Ä‘i và o nghÄ©a trang, Ä‘i tá»›i nÆ¡i ước hẹn vá»›i Tằng Mỹ Mỹ, ngồi xuống chá». Ná»a canh giá» trôi qua, vẫn chưa thấy bóng dáng cá»§a ‘Phù dung tiên tá»â€™, không khá»i cảm thấy sốt ruá»™t. Sao thếm ngà n vạn lần đừng xảy ra chuyện gì đó. Theo lý thuyết, ‘Phù dung tiên tá»â€™ trừ phi có việc gì gấp, nếu không đã đến sá»›m rồi. Nà ng không thể thất ước được. NghÄ© váºy, lòng cá»§a Âu Dương Quốc VÄ© không khá»i lo lắng cho ‘Phù dung tiên tá»â€™.
Có cần phải chỠtiếp không?
Hắn lại nghÄ© tá»›i cặp mắt cá»§a Cung Bằng Phong kia giống như đã từng quên biết. Äối phương ân cần má»i mình đến nhà , đến chá»— Phong Äá»™ viện. Theo như mình biết, Phong Äá»™ viện thá»±c tế là má»™t phân đà cá»§a Châu Giang bang tại Thiá»n Châu. Âu Dương Quốc VÄ© mẫn cảm nghÄ© đến Châu Giang bang, chẳng lẽ há» Cung và bá»n chúng là má»™t bá»n ư?
Âu Dương Quốc VÄ© không khá»i nhìn xung quanh. Äá»™t nhiên hắn phái hiện có mảnh vải bị rách tại nghÄ©a trang. ÄÆ°a nó lên trước mặt, quan sát, mà u mảnh vải giống như mà u y phuc mà ‘Phù dung tiên tá» thÃch nhất. Âu Dương Quốc VÄ© tâm cà ng động hÆ¡n, chẳng lẽ? Chẳng lẽ ‘Phù dung tiên tá»â€™ Tằng Mỹ Mỹ xảy ra việc gì ngoà i ý muốn rồi ư? Âu Dương Quốc VÄ© không tá»± chá»§ lại nghÄ© tá»›i hai mắt cá»§a Cung Bằng Phong.
Rất nhanh, hai canh giá» lại trôi qua, đã gần đến giá» tý, cÅ©ng không có thấy thân ảnh cá»§a Tằng Mỹ Mỹ. Âu Dương Quốc VÄ© tiếp tục suy nghÄ© miên man, má»™t hồi thì là thân ảnh cá»§a Tằng Mỹ Mỹ, má»™t hồi là ánh mắt kỳ lạ cá»§a Cung Bằng Phong. Âu Dương Quốc VÄ© má»›i phát hiện ra, ‘Võ lâm phong tá»â€™ Cung Bằng Phong là nữ a. Tháng trước tại thà nh NgÅ© Dương buổi sáng lúc võ lâm nhân sÄ© tụ táºp thì đã thấy nà ng. Lúc ấy nà ng cùng chưởng môn nhân cá»§a phái Äan Hà uống rượu vá»›i nhau. Má»i cÅ©ng chạm mặt nhau, và còn bắt chuyện nữa. Không sai, đúng là 'nà ng'. Má»™t ngưá»i, vô luáºn dịch dung ra sao, hai mắt sẽ không thể thay đổi. Huống hồ nÆ¡i nà y không thấy ai ra và o, xem ra Cung Bằng Phong cố ý lá»™ ra để mình Ä‘i tìm 'nà ng'. Như váºy nói lại, ngưá»i trên kiệu kia chÃnh là ‘Phù dung tiên tá»â€™ Tằng Mỹ Mỹ rồi. Bởi vì Cung Bằng Phong dịch dung thà nh trung niên thư sinh, ‘Phù dung tiên tá»â€™ cÆ¡ trà tại sao không phòng bị nà ng, bị nà ng trong nháy mắt Ä‘iểm huyệt, vô lá»±c chống cá»± lại. NghÄ© váºy, Âu Dương Quốc VÄ© tâm cà ng động hÆ¡n, liá»n phóng vá» phÃa Cung Bằng Phong đã nói tá»›i.
Vừa đến được thà nh Thiá»u Châu, không thấy bóng dánh cá»§a Cung Bằng Phong, không khá»i rất nản lòng, hắn nhá»› ra đến Phong Äá»™ viện mà ‘Võ lâm phong tá»â€™ nhắc tá»›i. Nếu như láºp tức Ä‘i bái phá»ng, đã trá»… như váºy, tá»±a hồ hÆ¡i đưá»ng đột, còn trở vá», thì lo lắng đến an toà n cá»§a Tằng Mỹ Mỹ. Âu Dương Quốc VÄ© đứng trên đại lá»™, chẳng biết là m như thế nà o cho đúng. Lúc nà y, bên tai hắn nổi lên lá»i dạy bảo cá»§a ân sư trước khi xuống núi: 'Nhẫn!!! Nhẫn!!! Nhẫn!!! Chữ ‘nhẫn’ hiện trên đầu má»™t thanh dao.' Hắn liá»n nhẫn nhịn. Äúng váºy, nếu như gấp gáp hà nh động, chẳng những không cứu được ngưá»i, ngay mình kết quả ra sao cÅ©ng khó biết. Nếu không ngoà i dá»± tÃnh, nÆ¡i đó nhất định đã có chuẩn bị rồi, sát khà rất nhiá»u. Nhưng vì Tằng Mỹ Mỹ, cho dù là đầm rồng hang hổ chÃnh mình cÅ©ng phải xông và o.
Nghĩ tới nghĩ lui, Âu Dương Quốc vĩ quyết định nhẫn nhịn đến ngà y mai….