[Khoa Huyễn] Ký Sinh Chiến Sỹ - Quyển 1 - Chương 11
Ký Sinh Chiến Sỹ
Tác giả: Khói Vũ Lăng Sóng
Quyển 1: Ký Sinh
Chương 1: Tả Thủ (Tay trái) (Phần 1)
Dịch Giả: JIMMYDU
Biên Táºp: JIMMYDU
Convert: JIMMYDU
Nguồn : 4vn.eu
Lá»i giá»›i thiệu :
Tiểu thuyết ký sinh chiến sÄ© má»›i nhất giản giá»›i: Lâm Thiên ngoà i ý muốn bị ngoà i hà nh tinh không hoà n toà n ký sinh, Ä‘ang trong quá trình không ngừng tiến hóa, ngoại tinh sinh váºt thà nh công trà trá»™n và o trong loà i ngưá»i xã há»™i, lợi dụng loà i ngưá»i tá»± thân nhược Ä‘iểm gây sóng gió, dưới tình huống tại tránh cÅ©ng không thể tránh được, Lâm Thiên cùng hắn đồng bạn các, phấn khởi phản kÃch, xin má»i thưởng thức đặc sắc chương lá»….
Mùa hè, đêm đã khuya, khà trá»i vẫn u ám như má»i khi, mây Ä‘en lặng yên che khuất trá»i đầy sao, tại phòng cho thuê giá rẻ ở thà nh phố S, má»™t khung cá»a sổ vẫn còn ánh đèn sáng, Lâm Thiên mặc quần đùi và nằm trên bà n là m việc, xem xét má»™t bảng đầy những tư liệu, nhức đầu vô cùng, dá»± án đầu tiên vá»›i công nghệ cao, phải bắt đầu xem xét và tìm hiểu tưá»ng táºn tất cả các chi tiết kỹ thuáºt, nói đơn giản, nhưng thá»±c tế nà o có dá»… dà ng như váºy.
Lâm Thiên, vừa má»›i tốt nghiệp đại há»c từ má»™t trưá»ng ở địa phương, rá»i quê quán, tá»›i thà nh phố S có kinh tế phát đạt nà y, trải qua không biết bao nhiêu lần phá»ng vấn xin việc, rốt cục kiếm được má»™t chức vị kỹ sư công trình tại má»™t công ty, mặc dù không nhiá»u ngưá»i lắm, nhưng là nghiên cứu phát triển không Ãt sản phẩm, kỹ thuáºt nói chung rất cao, hÆ¡n thế công ty có đại lý ở rất nhiá»u nước và nhiá»u ngưá»i biết đến, là điển hình cá»§a má»™t công ty vá» công nghiệp và thương mại, là má»™t ngưá»i tốt nghiệp đại há»c, Lâm Thiên có thể và o là m việc tại công ty, hắn cảm thấy rất thá»a mãn, bởi vì khi ba tháng thá» việc trôi qua là có thể chÃnh thức ký hợp đồng, cho nên Lâm Thiên vẫn rất cố gắng vì nghÄ© muốn ngồi vững vị trà nà y tại công ty.
Lần nà y công ty trải qua nhiá»u vòng ganh Ä‘ua khốc liệt, đánh bại nhiá»u đối thá»§ cạnh tranh chÃnh, dà nh được má»™t dá»± án lá»›n cá»§a thà nh phố S, dá»± án được chia thà nh ba giai Ä‘oạn, giai Ä‘oạn đầu cá»§a dá»± án có nhiá»u loại thiết bị khác nhau vá»›i số vốn hÆ¡n 20 triệu tệ, bởi vì lượng công việc rất lá»›n, thá»i hạn công việc rất gấp, nên tân binh như Lâm Thiên cÅ©ng được tham gia, đến để trợ giúp cho những nhân viên trước. Mặc dù là trợ giúp, nhưng cÅ©ng phải có kỹ thuáºt tương đối cao má»›i có thể nên Lâm Thiên mấy ngà y nay má»™t má»±c vá»™i và ng xem tư liệu sản phẩm. Bởi vì có rất nhiá»u tà i liệu lấy từ nước ngoà i, nói cho rõ thì sách và tà i liệu Ä‘á»u là ngôn ngữ nước ngoà i, cho nên Lâm Thiên không thể là m gì khác hÆ¡n là mượn từ Ä‘iển trợ giúp phiên dịch, vốn ngoại ngữ cá»§a hắn không được khá cho lắm, trong cuá»™c thi cÅ©ng là dá»±a và o dối trá má»›i thông qua, quả tháºt sách vở dùng được là quá Ãt. Không biết vì khà trá»i u ám hay là bởi vì phiên dịch không tốt, mà Lâm Thiên khắp ngưá»i đổ đầy mồ hôi há»™t.
Lâm Thiên dùng khăn lông khoác lên trên cổ lau mồ hôi, vuốt vuốt huyệt Thái Dương, rồi vươn vai đứng dáºy, Ä‘i tá»›i phÃa trước cá»a sổ, nhìn cảnh đêm Ä‘en, trà óc buông lá»ng má»™t hồi rồi lại chuẩn bị vùi đầu và o đống sách.
Lâm Thiên thuê phòng để ở, bên trong bà y trà rất đơn giản, có má»™t cái giưá»ng, má»™t cái bà n đơn, má»™t cái ghế, má»™t tá»§ quần áo, trừ nhiêu đó ra, cái gì cÅ©ng không có, không có phòng bếp, không có phòng vệ sinh, má»—i tầng lầu có má»™t phòng vệ sinh công cá»™ng, mùa hè ở thà nh phố S rất nóng bức, nhưng vì Lâm Thiên tiết kiệm tiá»n, không lắp đặt bá»™ Ä‘iá»u hòa, cho nên trong phòng không khác má»™t cái hầm, không ra mở cá»a sổ căn bản là ngá»§ không được, nhưng má»™t khi mở cá»a sổ thì rất nhiá»u con muá»—i nhá» nhân tiện mượn cÆ¡ há»™i xông tá»›i tại trên ngưá»i Lâm Thiên lưu lại các loại ấn ký, Lâm Thiên vốn là không thể tránh được, ngay cả lưới muá»—i cÅ©ng vô Ãch, nhưng chỉ cần hoà n tất được má»™t phần nhá» cá»§a những việc nà y là có thể yên tâm , mặc dù cuá»™c sống rất khổ, nhưng Lâm Thiên vẫn như cÅ© trà n ngáºp hy vá»ng.
"Äó là váºt gì váºy?" Lâm Thiên lầm bầm lầu bầu, xa xa có má»™t vạch sáng lấp lóe trong mà n đêm trầm lắng, tại trong ánh sáng trá»i đêm phân giải thà nh những quang Ä‘iểm rất nhiá»u rất nhá», hướng bốn phÃa tán Ä‘i, Lâm Thiên có hứng thú ý định giá»±t lại cá»a sổ vừa nhìn đến lúc tá»™t cùng, có má»™t quang Ä‘iểm nhá» phi thưá»ng nhanh chóng đánh tá»›i, tiá»m thức cá»§a Lâm Thiên tá»± động theo bản năng dùng tay trái ngăn cản, quang Ä‘iểm không có trá»±c tiếp lao thẳng và o trong tay, ngay sau đó Lâm Thiên cảm thấy tay trái má»™t tráºn Ä‘au nhức kinh khá»§ng, cả tay trái sưng phù lên rất to, có váºt gì đó tại mắt thưá»ng có thể thấy được dưới tình huống theo cánh tay bò lên, cá»±c kỳ hoảng sợ, Lâm Thiên dùng tay phải gắt gao ngăn chặn khá»§y tay cá»§a tay trái chÃnh mình, mà cái đồ váºt đáng trách kia liá»u mạng muốn xông qua trở ngại, hÆ¡n nữa bên trái trong cánh tay đấu đá chung quanh xung đột lung tung, Lâm Thiên Ä‘au đến mức đầu đầy mồ hôi, không biết lúc nà o, Lâm Thiên Ä‘au hôn mê bất tỉnh, nhưng là hắn vẫn như cÅ© gắt gao ngăn chặn khá»§y tay cá»§a tay trái, không chút buông lá»ng, má»™t lúc sau cả tay trái cánh tay mất Ä‘i tri giác, cái đồ váºt đáng trách kia cÅ©ng không tác quái, an tÄ©nh lại.
Ngà y thứ hai, Lâm Thiên tỉnh lại, phát hiện chÃnh mình Ä‘ang nằm ở trên sà n nhà , ánh mặt trá»i xuyên thấu qua cá»a sổ chiếu lên ngưá»i cảm giác hết sức ấm áp, cháºm rãi đứng lên, nhìn tư liệu đầy bà n, Lâm Thiên nghi hoặc vá»— vá»— đầu chÃnh mình, chẳng lẽ chÃnh mình ngà y hôm qua quá mệt má»i thế cho nên xuất hiện ảo giác sao? Xem tay trái chÃnh mình má»™t chút, má»™t Ä‘iểm khác thưá»ng cÅ©ng không có, Lâm Thiên cưá»i khổ má»™t chút, ánh mắt láºp tức rÆ¡i và o đồng hồ trên tưá»ng.
"Muá»™n giá» ! ! !" Từ trong phòng truyá»n ra má»™t tiếng kêu thê thảm, trong và i giây ngắn ngá»§i, Lâm Thiên Ä‘eo laptop lên lưng, trong miệng nuốt nhấm nháp ná»a ổ bánh mì, nhanh như chá»›p vá»t ra, bắt má»™t xe taxi, chạy tá»›i công ty.
Và o phòng há»™i nghị, chạm phải ánh mắt có thể giết ngưá»i cá»§a vị giám đốc, Lâm Thiên vá»™i và ng Ä‘i tá»›i tổ nhá» cá»§a chÃnh mình, nghe tổ trưởng phân phối nhiệm vụ. Báo cáo cho thấy tiến độ thi công cá»§a công ty rất nhanh, trên cÆ¡ bản đã sắp xây xong rồi, cho nên bây giá» thiết bị công ty phải láºp tức và o tráºn, tổ trưởng Lưu Khánh nhìn Lâm Thiên âm thầm thở dà i má»™t hÆ¡i, tiểu tá» má»›i tá»›i nà y cho dù lÄ©nh ngá»™ đồ váºt rất nhanh, rất là khiến ngưá»i thÃch nhưng lại chÃnh có táºt xấu là luôn đến muá»™n khiến cho ngưá»i ta Ä‘au đầu, mang ná»™i dung công việc cần là m hôm nay gá»i qua Ä‘iện thoại di động cá»§a Lâm Thiên, Lưu Khánh nhẹ giá»ng nhắc nhở Lâm Thiên và i câu, Lâm Thiên nghe xong sau lúc vá»™i và ng hứa sau nà y không bao giỠđến muá»™n nữa, bất quá Lưu Khánh đối vá»›i loại nà y cam Ä‘oan rõ rà ng không tin.
Má»™t đám ngưá»i sau khi nháºn nhiệm vụ, trá»±c tiếp Ä‘i theo xe tải váºn chuyển thiết bị Ä‘i tá»›i công trưá»ng tiến hà nh là m việc, tại lúc Ä‘em thiết bị bảo máºt nâng khá»i mặt đất, bởi vì thiết bị rất nặng, và i ngưá»i cùng nhau má»›i có thể nâng lên, Lâm Thiên là ngưá»i má»›i, đương nhiên đứng tuyến đầu, Lưu Khánh ở má»™t bên ngạc nhiên phát hiện, tổ nÆ¡i có Lâm Thiên đứng so vá»›i các tổ khác, tốc độ nhanh nhất, hoà n thà nh trình độ tốt nhất, hÆ¡n nữa má»i ngưá»i hình như cÅ©ng rất nhẹ nhà ng giống nhau, trái lại các tổ khác hô hà o vang trá»i, đầu đầy mồ hôi, nhưng tốc độ cÅ©ng rất cháºm, chÃnh Lưu Khánh cÅ©ng cùng ngưá»i khác váºn chuyển qua loại thiết bị nà y, nhìn Lâm Thiên bá»n há» nhẹ nhà ng như váºy tuyệt đối bất bình thưá»ng, nhìn bá»n ngưá»i Lâm Thiên vừa cưá»i vừa nói là m việc, Lưu Khánh nghÄ© muốn Ä‘iên đầu cÅ©ng không biết là chuyện gì xảy ra, bất quá Ä‘iện thoại di động cá»§a Lâm Thiên đột nhiên kêu vang rồi, hết thảy chân tướng láºp tức rõ rà ng, Lâm Thiên chỉ bất quá nói mấy câu đơn giản, những ngưá»i khác cÅ©ng đã vốn là đầy ngưá»i mồ hôi rồi, xem ra Lâm Thiên vá»›i bá»™ dáng rõ rà ng yếu Ä‘uối, nhưng khà lá»±c tháºt đúng là rất lá»›n, mãi má»™t lúc sau, Lưu Khánh quay lại nghiêm trang nói và i câu vá»›i Lâm Thiên.
Lâm Thiên sá» sá» cái mÅ©i, từ lúc chà o Ä‘á»i tá»›i nay đây là lần đầu tiên có ngưá»i nói hắn có khà lá»±c lá»›n, ngà y hôm qua mua mưá»i cân khoai tây qua mang vá» nhà tay cÅ©ng Ä‘au nhức rồi hồi lâu đây, hôm nay khà lá»±c lại lá»›n như váºy, tháºt là có Ä‘iểm kỳ diệu.
Sau khi công việc hoà n thà nh, Lâm Thiên vỠđến nhà , trước đây Lâm Thiên thưá»ng cảm thấy uể oải không chịu nổi, nhưng hôm nay không biết tại sao, hắn cảm thấy cả ngưá»i trà n ngáºp lá»±c lượng, má»™t Ä‘iểm cÅ©ng không cảm giác mệt, hÆ¡n thế hắn cảm giác rất đói.
Tại trong phòng bếp, Lâm Thiên chuẩn bị cÆ¡m tối rất nhanh,lúc là m thức ăn, hắn cảm giác rất lạ, để nghiệm chứng cảm giác chÃnh mình, hắn cắt bốn năm cá»§ khoai tây, nhìn khoai tây được cắt má»™t cách tinh tế như váºy, hắn quả thá»±c nhân tiện không thể tin được đây là sá»± tháºt, bình thưá»ng hắn gá»t má»™t cá»§ khoai tây Ä‘á»u phải hÆ¡n mưá»i phút đồng hồ, hÆ¡n nữa cắt ra thì vô cùng thê thảm, lần nà y tá»± nhiên lại ngắn ngá»§n và i phút nhân tiện cắt gá»t bốn năm cá»§ khoai tây, rốt cuá»™c xảy ra cái gì?
Nhìn tất cả trên bà n rồi lại nhìn lên bầu trá»i, Lâm Thiên lại cà ng khẳng định chÃnh mình đã bị vấn đỠgì rồi, hôm nay sức ăn chÃnh mình gấp và i lần bình thưá»ng, sau khi nhá»› lại chuyện tối hôm qua, Lâm Thiên láºt qua láºt lại nhìn tay trái chÃnh mình, nhưng căn bản nhìn không ra có cái vấn đỠgì, có Ä‘iá»u trá»±c giác hắn cảm giác được có chút không thÃch hợp, mặc dù hắn vẫn như cÅ© có thể dá»… dà ng sá» dụng Ä‘iá»u khiển tay trái, nhưng lại luôn cảm giác tay trái đã không hoà n toà n thuá»™c vá» chÃnh mình, loại cảm giác nà y là m cho Lâm Thiên cảm thấy rất hoang đưá»ng.
Nằm ở trên giưá»ng, Lâm Thiên gối đầu lên hai tay, rầu rÄ© nhìn trần nhà , lúc nà y đột nhiên hắn nghe được sau đầu truyá»n đến má»™t câu nói "Ngươi có phải cảm thấy có chút kỳ quái? Ta nghÄ© chúng ta nên nói chuyện." Ngữ khà rất quái lạ, hình như là miệng bị váºt gì váºy bưng kÃn váºy.
Lâm Thiên nhất thá»i cảm thấy tóc gáy trên cổ dá»±ng lên, giáºt mình từ trên giưá»ng nhảy xuống mặt đất, trái tim hắn Ä‘áºp mạnh "Thình thịch thình thịch thình thịch" kinh hoà ng không ngừng.
"Äừng sợ, ta sẽ không thương tổn ngươi, ta nghÄ© chúng ta nên bình tÄ©nh nói chuyện." thanh âm cái kỳ quái kia vừa vang lại bắt đầu, hÆ¡n nữa lại sát bên ngưá»i, mặc kệ Lâm Thiên trốn ở địa phương nà o, luôn không cách nà o rá»i xa loại thanh âm nà y.
"Ngưá»i nà o hả? Là ai hả? Có giá»i ra đây! ! !" Lâm Thiên khua hai tay lá»›n tiếng quát, hắn bị hù dá»a đến toà n thân toát mồ hôi lạnh, cả ngưá»i trên dưới đầy mồ hôi, giống như là má»›i từ trong nước bò lên trên, lần nà y hắn tháºt là bị hù dá»a không nhẹ, trong phòng rõ rà ng chỉ có mình hắn, rốt cuá»™c là ai Ä‘ang nói chuyện cùng hắn? Chẳng lẽ gặp quá»· ? Ngưá»i dá»a ngưá»i, hù chết ngưá»i, đặc biệt đáng sợ hÆ¡n là chÃnh mình hù dá»a chÃnh mình, luôn đặc biệt hiệu quả, từ nhá» Lâm Thiên đặc biệt sợ quá»·, mặc dù hắn cÅ©ng biết, tại trên thế giá»›i nà y vốn là không có quá»·, nhưng Ä‘á»u là trong sách nói, ai biết rốt cuá»™c là chuyện gì xảy ra.
Tại tâm tình kinh hoảng quá dẫn đến, Lâm Thiên bắt đầu liá»u mạng tìm kiếm thanh âm tên kỳ quái ná» vốn là từ đâu tá»›i đây, thanh âm tên kỳ quái ná» còn ra ngay lúc đó qua mấy lần, nhưng là cÅ©ng không có cách nà o là m cho Lâm Thiên tỉnh táo lại.
"Bốp!!" Tiếng bạt tai xé gió vang lên giữa căn phòng tÄ©nh lặng, Lâm Thiên sá»ng sá», không thể tin được nhìn tay trái chÃnh mình lại tát và o mặt mình, rất nhanh, mặt phải truyá»n đến má»™t tráºn cảm giác, hÆ¡n nữa rất nhanh sưng lên. HÆ¡n nữa tay trái không bị chÃnh mình khống chế lại Ä‘i tá»›i chÃnh mình trước mắt, xảy ra biến hóa khó có thể tin, vị trà ở lòng bà n tay xuất hiện hé ra má»™t cái miệng đầy răng nhá»n, tại ngón giữa dá»±a xuất hiện má»™t con mắt, nhìn chằm chằm và o hắn, hÆ¡n nữa cái miệng còn nói: "Äừng sợ, loại phương pháp nà y mặc dù hÆ¡i thô bạo má»™t chút, nhưng là có thể giúp cho ngươi an tÄ©nh lại, bây giá» chúng ta có thể nói chuyện hay chưa ?"
Ngay láºp tức, Lâm Thiên không nói hai lá»i, trá»±c tiếp hôn mê bất tỉnh ~~~~~
Lão nà o có thể giúp thì pm ta nhé. Còn vỠphần truyện nà y, ta sẽ cố gắng 1 ngà y 1 phần nhé :)
Last edited by Äô Rê Mon; 12-02-2010 at 08:49 PM.
|