Dòng sông thứ hai chính là chứng nhân cho một sự khởi đầu cho một thời kỳ mới. Đó chính là dòng sông Tấn. Ở giai đoạn Xuân Thu, nước Tấn có lẽ là nước mạnh nhất trong số các chư hầu. Tuy nhiên, gần cuối thời Xuân thu, quyền lực của vị vua cai trị tại đó đã giảm sút, nước Tấn dần rơi vào sự kiểm soát của sáu dòng họ lớn. Sau nhiều cuộc chiến tranh giành quyền lực, có bốn dòng họ còn sót lại là họ Trí, họ Nguỵ , họ Triệu , và họ Hàn, trong đó họ Trí có thế lực mạnh nhất. Đến đời Tấn Xuất Công giận bốn quan khanh chuyên quyền, mật sai người mượn quân Tề và quân Lỗ về đánh . Điền thị nước Tề cùng ba nhà nước Lỗ lại đem các mưu ấy bảo Trí Bá là tộc chủ của Trí thị. Trí Bá giận lắm, cùng với Hàn Khanh tử là Hổ, Ngụy Hoàn Tử là Câu, Triệu Tương Tử là Vô Tuất hợp bốn nhà lại để đánh đuổi Tấn Xuất công . Tấn Xuất công chạy sang nước Tề . Trí bá lập cháu tằng tôn Tấn Chiêu công là Kiên lên nối ngôi, tức là Tấn Ai công . Từ bấy giờ quyền chính nước Tấn đều về tay Trí Bá . Trí Bá bèn có ý muốn chiếm nước Tấn, nên cho triệu các gia thần đến để thương nghị .
Mưu sĩ là Hi Tì hiến kế:
- Bốn quan khanh quyền lực bằng nhau, nếu một nhà nào làm trước thì ba nhà nọ tất chống cự lại . Vậy muốn chiếm lấy nước Tấn thì phải trừ bớt cái thế mạnh của ba nhà .
Trí Bá nói:
- Dùng cách gì mà trừ bớt được ?
- Nay nước Việt đang thịnh, nước Tấn ta mất quyền bá chủ, ngài mượn việc cất
quân tranh bá với Việt, rồi giả cách truyền mệnh của vua Tấn, bắt ba nhà (Hàn, Triệu, Ngụy) kia mỗi nhà phải nộp vào công gia một trăm dặm đất, để thu thuế làm quân phí . Ba nhà chịu nộp thì thành ra ta thêm được ba trăm dặm đất, họ Trí ta cường thịnh lên bao nhiêu thì ba nhà kia suy yếu đi bấy nhiêu; nếu không chịu nộp thì bấy giờ ta phụng mệnh vua Tấn, đem quân trừ diệt đi, ấy là cái phép "muốn ăn quả thì bóc vỏ trước" đó!
- Kế ấy dẫu diệu, nhưng trong ba nhà thì nên trị nhà nào trước ?
- Họ Trí ta vẫn thân với Hàn, Ngụy mà cùng với Triệu có hiềm khích . Ta nên bảo
Hàn và Ngụy trước; Hàn, Ngụy đã theo thì Triệu tất cũng không dám trái mệnh .
Trí Bá khen cách ấy rất hay, y kế thi hành
Trước việc ấy, mưu sĩ Hàn là Đoàn Qui nói:
- Trí Bá tham lam không chán, giả mệnh vua để cắt đất của ta . Nếu ta đánh lại thì tức là chống cự với vua, kẻ kia lại mượn cớ mà trị tội . Chi bằng ta chịu cho hắn, đã được đất của ta thì tất lại đòi cắt đất Triệu, Nguỵ nữa . Triệu, Ngụy không theo, tất sinh sự đánh nhau, bấy giờ ta sẽ ngồi mà xem bên nào thắng và bên nào bại .
Còn mưu sĩ Ngụy là Nhâm Chương nói:
- Hắn đã đòi đất thì ta cứ cho . Kẻ mất đất tất sợ, kẻ được đất tất kiêu . Kẻ kiêu thì tất khinh người, kẻ sợ thì tất phải thân nhau; đem quân tương thân mà đánh kẻ khinh người thì họ Trí còn gì mà không phải mất!
Thế là hai nhà Hàn, Ngụy đều dâng đất cho nhà Trí, chỉ có tộc chủ Triệu Vô Tuất nổi giận mà nói rằng:
- Đất đai là của đời trước để lại, sao ta dám bỏ . Hàn và Ngụy có đất thì cứ nộp, chứ ta đây không theo lối xu mị ấy .
Sứ giả về nói với Trí Bá . Trí Bá sai người ước với Hàn, Ngụy cùng đem quân đánh họ Triệu, hẹn khi diệt đuợc họ Triệu rồi thì bao nhiêu đất của họ Triệu cùng nhau chia ba . Hàn Hổ và Ngụy Câu vừa sợ thế lực của họ Trí, vừa tham đất đai của họ Triệu, đều đem quân theo Trí Bá . Trung quân là Trí Bá, hữu quân là Hàn Hổ và tả quân là Ngụu Câu cùng kéo nhau sang Triệu phủ định bắt Triệu Vô Tuất . Mưu thần của họ Triệu là Trương Mạnh Đàm bảo Triệu Vô Tuất rằng:
- Quân ta ít không địch nổi, ngài nên mau mau tránh đi .
Triệu Vô Tuất nói:
- Biết đi đâu cho yên được ?
Trương Mạnh Đàm nói:
- Không gì bằng đi ra Tấn Dương . Khi trước tướng quân Đồng An Vu có lập ra Công cung ở trong thành ấy, lại nhờ có thái thú Doãn Đạc đã sửa sang rất kỹ . Dân ở đấy ơn Doãn Đạc vỗ về trong mấy mươi năm, tất cũng một lòng trung ái . Khi tiên quân lâm chung có dặn rằng: "ngày khác nước Tấn có loạn, chỉ có đất Tấn Dương có thể trông cậy được" . Ngài nên đi mau, chớ có chậm trễ .