Bốn phÃa má» mịt, tối Ä‘en.
Bên trong mảnh không gian mà u Ä‘en kỳ dị, trong lòng Phương Dáºt không khá»i có chút bối rối, trong đầu rất nhanh nhá»› lại chuyện vừa má»›i xảy ra.
“Con mẹ nó, tháºt là … Nhìn thấy cô bé xinh đẹp kia, Ä‘uổi theo, thá»i khắc mấu chốt ấy, ta lại… không… lưu ý, rÆ¡i xuống dưới nước…! Không biết thiên Ä‘ao nà o đánh và o mà lại trầm ta xuống đáy nước thế nà y!â€
Phương Dáºt thầm than, bất quá, nghÄ© tá»›i cô bé xinh đẹp kia, trước mắt Phương Dáºt nhất thá»i hiện ra má»™t dáng ngưá»i hoà n mỹ, trên miệng cá»§a hắn còn nhá»…u ra má»™t Ãt “chất lá»ng trong suốtâ€.
Äá»™t nhiên, bên trong mảnh không gian mà u Ä‘en má» mịt nà y lại sinh ra má»™t tráºn rung động kịch liệt!
Phương Dáºt Ä‘ang suy nghÄ© mông lung liá»n bị tráºn chấn động nà y đánh tỉnh, vẻ mặt má» mịt nhìn bốn phÃa tối Ä‘en, hình ảnh hư ảo vá» cô bé xinh đẹp kia bên trong óc cÅ©ng bị tráºn rung động thình lình nà y đánh tan Ä‘i.
Những gì Phương Dáºt gặp hôm nay, đã hoà n toà n vượt qua những gì hắn nháºn thức!
Lá»›n lên từ nhá» tại cô nhi viện, sở thÃch duy nhất cá»§a Phương Dáºt là vẽ tranh. CÅ©ng may Ä‘iá»u kiện sống cá»§a hắn tại cô nhi viện cÅ©ng có má»™t chút tốt, có thể cung cấp cho hắn má»™t Ãt công cụ vẽ, thá»i gian nhà n hạ, hắn Ä‘á»u đầu tư ở trên há»™i há»a, hon nữa, Phương Dáºt còn là ngưá»i thuáºn tay trái, có thể đồng thá»i vẽ bằng cả hai tay, đây cÅ©ng xem như má»™t loại bổn sá»± a!
Mãi đến khi hắn trưởng thà nh, rá»i khá»i cô nhi viện, hắn má»›i hiểu, há»™i há»a không chỉ là đam mê thá»i niên thiếu cá»§a hắn, mà giỠđã trở thà nh sở trưá»ng duy nhất và cÅ©ng là thứ duy nhất có thể giúp hắn kiếm cÆ¡m.
Từng ngà y trôi qua, vốn Ä‘ang hảo hảo ở ven đưá»ng vẽ tranh kiếm tiá»n, duy trì cuá»™c sống. Nhưng hôm nay lại gặp được má»™t siêu cấp đại mỹ nữ, lấy tÃnh cách vô sỉ cá»§a Phương Dáºt, tá»± nhiên không nói hai lá»i liá»n Ä‘uổi theo, vốn định cùng mỹ nữ kia hảo hảo nói chuyện nhân sinh, lý tưởng, lại trao đổi má»™t chút vỠ“cấu tạo thân thể cá»§a nam nữâ€, như váºy tháºt tuyệt vá»i!
Ngoà i ý muốn là , trong lúc Ä‘uổi theo mỹ nữ, Phương Dáºt trượt chân xuống dưới nước, sau đó hắn hiện ra tại không gian mà u Ä‘en nà y!
Kỳ tháºt, việc nà y Phương Dáºt cÅ©ng đã từng là m không Ãt lần, bất quá còn chưa thà nh công má»™t lần, hÆ¡n nữa lần nà y lại có má»™t chút khác biệt!
Chấn động kịch liệt vẫn liên tục xảy ra như thưá»ng, ở bên trong chấn động, cả ngưá»i Phương Dáºt như bị xé nát váºy, dần dần, Phương Dáºt kiên trì không nổi, đầu má»™ng mị, hôn mê bất tỉnh…
Bóng đêm như má»±c cháºm rãi rút Ä‘i, linh hồn ngá»§ say từ từ tỉnh lại.
Cháºm rãi mở hai mắt ra, má»™t bóng ngưá»i lá»™n ngược xuất hiện trong tầm mắt mÆ¡ hồ không rõ, má»™t lúc lâu sau, tầm mắt cá»§a hắn má»›i khôi phục bình thưá»ng.
Phương Dáºt có chút dại ra nhìn cảnh tượng trước mắt. Má»™t gian phòng đơn giản theo phong cách cổ xưa, trà n ngáºp sắc thái cổ đại. Toà n bá»™ thức ăn gia cụ, ngá»n đèn mỠảo, còn có má»™t trung niên nam tỠăn mặc cổ trang quái dị…
Äây là đâu? Kẻ Ä‘iên nà y là ai? Bệnh nhân tâm thần viện trốn ra? Không đúng, bệnh nhân tâm thần việc không phải dá»… dà ng có thể trốn ra, chẳng lẽ là quay phim?
Äại não Phương Dáºt như rÆ¡i và o trạng thái hoà n toà n tê liệt váºy!
Bá»—ng nhiên, cổ tay trung niên nam tá» kia rung lên, má»™t cây bút lông cổ cán Ä‘en lông trắng liá»n xuất hiện trên tay!
“Nha a?†Trong nháy mắt sau khi cây bút lông xuất hiện, Phương Dáºt đột nhiên hồi tỉnh, hô lá»›n: “Bạn hữu, đây là ma thuáºt sao? CÅ©ng tháºt phong cách a?â€
Nhưng thanh âm Phương Dáºt phát ra, lại là tiếng trẻ con khóc!
Lúc nà y, chỉ thấy bút lông trong tay phải cá»§a nam tỠđột nhiên nở rá»™ má»™t tầng hà o quang mà u trắng, bút lông tá»±a như linh xà mà u trắng, ở trước mặt Phương Dáºt bay múa, đồng thá»i, má»™t khá»a quang cầu cỡ quả nho mà u trắng cháºm rãi từ trong ngá»±c nam tá» bay ra,
Vụt khá»i tầm mắt, vá»t thẳng và o bụng Phương Dáºt!
Trong nháy mắt quang cầu mà u trắng tiến và o thân thể Phương Dáºt, má»™t loại cảm giác Ä‘au nhức đến táºn xương tá»§y láºp tức phá»§ xuống tất cả thần kinh cá»§a Phương Dáºt, hắn rất muốn thét lá»›n lên: “Mẹ ngươi a! Äau chết ta mất!â€
Cùng vá»›i sá»± Ä‘au đớn kịch liệt, Phương Dáºt rất nhanh lầm và o hôn mê bất tỉnh.
Trá»i chiá»u ngã dần vá» phÃa tây, mà u hồng sắc thấm đượm ná»a bầu trá»i, gốc cổ thụ không biết bao nhiêu tuổi ở đầu thôn kia, vẫn lẳng lặng đứng vững ở đó, cÅ©ng bởi gốc cổ thụ nà y tồn tại, cho nên má»i ngưá»i vẫn gá»i thôn nà y là Lão Thụ thôn!
Lão Thụ thôn chỉ có mấy mươi há»™ dân, từng đợt khói bếp từ từ bay lên, theo gió chiá»u nhẹ nhẹ mà bay Ä‘i, dưới ánh mặt trá»i chiá»u chiá»u chiếu rá»i, thanh âm gia cầm, âm thanh hà i tá» vui đùa, cùng vá»›i tiếng quát mắng cứ như diá»…n tấu má»™t bản nhạc hòa âm ấy. Hết thảy má»i thứ Ä‘á»u gợi lên cảm giác hòa bình cùng an nhà n…
Má»™t gian phòng tạo thà nh từ đá và đất lẳng lặng đứng vững ở đưá»ng chân trá»i. Ở trong thôn, đây là má»™t biệt viện thá»±c bình thưá»ng, nhưng bên trong, lại có má»™t ngưá»i không tầm thưá»ng. Bởi dưới khà háºu ấm áp nà y, đứa nhá» nà y lại mặc áo bông dà y!
Má»™t tiểu hà i tá» thoạt nhìn khoảng ba bốn tuổi Ä‘ang đứng trong viện, cùng má»™t con chó săn bị khóa cổ giằng co vá»›i nhau. Bất quá, trên khuôn mặt non ná»›t nhá» nhắn cá»§a nam hà i kia, lại hiện ra má»™t loại tái nhợt khác hẳn vá»›i ngưá»i bình thưá»ng.
“Tá» cẩu! Và i ngà y không giáo huấn ngươi ngươi lại giương oai à ? Dám quấy rầy ta ngá»§ trưa?â€Nam hà i đứng ở nÆ¡i chó săn vá»›i không đến, căm giáºn mắng má»™t câu, sau đó, đôi mắt hÃp lại thà nh má»™t đưá»ng.
Nam hà i đột nhiên lấy ra má»™t khúc xương lá»›n, ném ra xa xa phÃa sau con chó săn, xem ra nam hà i sá»›m đã có chuẩn bị!
Chó săn lắc lắc cái Ä‘uôi, liá»n hướng tá»›i phương hướng khúc xương Ä‘ang bay chạy tá»›i như Ä‘iên.
Thừa dịp chó săn Ä‘uổi theo khúc xương kia, nam hà i nhanh chóng từ cái tay còn lại, rút ra, cầm trên tay má»™t cái chén nhá» chứa má»™t chất lá»ng mà u và ng, nhanh chóng chạy đến chá»— bát cÆ¡m, nhanh nhẹn đổ chất lá»ng kia và o trong bát cÆ¡m, sau đó liá»n chạy nhanh ra ngoà i. Sau đó, nam hà i còn quay lại nhìn con chó săn Ä‘ang ngoặm khúc xương kia, kiêu ngạo dá»±ng ngón giữa lên.
"Hô, tá» cẩu, nếm thá» má»™t chút tư vị cá»§a nước tiểu đồng tá» xem thế nà o!†Nam hà i má»™t bên thở hổn hển chạy vá», má»™t bên đắc ý nghÄ© thầm.
Trong nháy mắt, đã bốn năm trôi qua, mà tiểu nam hà i nà y, đúng là Phương Dáºt!
Một hà nh trình sống lại khó tin, bắt đầu rồi!