
11-02-2010, 11:44 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Nov 2009
Đến từ: Hoa Kỳ
Bài gởi: 1,454
Thời gian online: 413061
Thanks: 2
Thanked 81 Times in 23 Posts
|
|
Trang 6
--------------------------
Hôm nay nó không đi xe buýt mà lôi quả Jupiter MX của nó ra ..bắt lão Zun đi, vì nó kết xế của lão í hơn. Đánh vật với bé Nouvo, cuối cùng cũng dắt ra được đến cổng. Nó ngạc nhiên khi thấy Hoàng đang dựa cổng nhà nó. Dù biết tỏng tòng tong là anh chàng đến tìm nó, nhưng do vẫn còn tức nên nó hắng giọng:
- Anh đến đây làm gì?
- Linh ah! Anh xin lỗi mà.. Anh không có ý nói dối em.
- Anh nói dối gì tôi ấy nhỉ? Tôi không biết. Anh nhắc lại tôi nghe với.
- Anh...anh..._trông anh chàng đến là khổ sở.
Nó nhìn thấy thế cũng đã nguôi ngoai rồi nhưng vẫn phải trêu lão một phát cho chừa cái thói lừa nó đi (con này ác)
- Không có thì thôi. Anh tránh ra tôi đi học nào.
- Linh ah! Chỉ tại... (nó đã buồn cười lắm rồi)
- Tại làm sao? mà thôi, chẳng liên quan gì đến tôi cả.
- Chỉ tại anh không thích con trai mở bar, thế nên...
(Chúa ơi! Lí do gì trẻ con thế này? Phải kiềm chết lắm nó mới không thốt lên: "Em là khách VIP của hầu hết các quán bar trong thành phố đấy anh ơi!" Năng lực tự kiềm chế này nó có được là nhờ môn Tâm lý học đấy ạ. Giờ mới thấy có ích!)
Nó không nhịn được nữa mà cười như nắc nẻ.
- Haha. Thôi được rồi. Không cần giải thích nữa.
- Nghĩa là???
- Là lần này em tha. Lần sau mà lừa em thì đừng nhìn mặt em nữa.
- Anh biết rùi (lại toe toét rồi đấy)
- Nhưng mà em phạt!
- Phạt gì???
- Về đứng trước gương tự kiểm điểm đi ha ha.
- Sao nhẹ thế? (cái gì thế này?). Hay là trưa nay anh qua trường đón em nhá. Bữa trưa chuộc lỗi. Ok? (lão này khôn)
- Không được rồi. Trưa nay em có hẹn với Phong. Hôm khác anh nhá.
- Ah..uh.._ Hoàng tiu nghỉu.
Nó leo lên xe phóng đi để lại một thằng ngố đang bặm môi, dậm chân như vừa mất phiếu bé ngoan
"Grừ! Phong nào chứ???"^_<
------------------
Bây giờ nó và Phong đang ngồi đối diện nhau trong Le's club.
- Anh chị dùng gì ah?
- Lẩu cá được chứ anh?_ Nó hỏi Phong
- Tùy em. Ăn cùng em thì món gì cũng Ok (Nịnh!!!)
- Cho tôi một lẩu cá.
- Vâng! Xin quý khách chờ cho một chút ạ.
Nó và Phong vừa ăn vừa nói chuyện phiếm.
- Sao em có xe mà vẫn đi xe buýt thế?
- Em thấy đi xe buýt hay chứ! Chẳng sợ mưa, nắng, lại quen được bao nhiêu người hay ho, như Hoàng í.
- Hoàng? Anh chàng chủ bar hôm qua à?
- Hì...vâng.Vừa sáng sớm nay lão í đến nhà em giải thích buồn cười lắm.
- Anh ta thích em!
- Thích? Hì...anh nhầm rồi...phải là yêu mới đúng. Em biết. Anh ấy yêu em từ trước khi em vào đại học cơ. Nhưng mà lúc đấy em có Vũ..._nó buột mồm.
- Vậy còn bây giờ?
- Alone ạ! Nhưng mà vẫn chỉ có thể coi Hoàng là anh trai thôi.
- Sao em không nói thẳng với cậu ấy?
- Nói gì ah? Nói là "em biết anh yêu em nhưng đừng yêu em nữa vì em không yêu anh" ah? Vô duyên chết! Hơn nữa Hoàng còn chưa ngỏ lời và em cũng không mong anh ấy làm thế.
- Vậy là anh có cơ hội!_ Phong thì thầm.
- Gì hả anh?
- Không có gì...em ăn đi. Mà sao chẳng bao giờ thấy em mặc váy nhỉ? (hỏi sang chuyện gì thế này???)
- Em căm thù váy_ Nó đáp gọn lỏn.
- Anh có thấy em mặc một lần hôm thi nữ sinh thanh lịch.
- Bọn quỷ cùng lớp ép thôi ạ. Với lại chẳng nhẽ em lại mặc áo thun và quần hộp để thi???
- Anh thấy em mặc váy cũng đẹp lắm mà...
Nó không còn để ý đến câu nói của Phong nữa vì nó thấy Vũ bước vào quán. Anh cũng đã nhìn thấy nó nên tiến về phía nó đang ngồi.
- Zin ah! May quá, gặp em ở đây...anh muốn giải thích_ Vũ nói mà không để ý đến Phong đang đi cùng nó.
- Tôi không có gì để nói với anh cả_ Nó nói cứng nhưng vẫn phải kiềm chế để không khóc (cảm ơn môn Tâm lý học)
- Anh...
- Đừng đến gần bạn gái tôi_ Phong gằn giọng.
Vũ bây giờ mới biết đến sự tồn tại của Phong.
- Mày là ai? Ai là bạn gái mày?
- Tôi. Anh ấy là bạn trai tôi. Đừng nói cái kiểu đấy với anh ấy, anh kém anh ấy một tuổi đấy. Và làm ơn tránh xa tôi ra.
Nó nói rành mạch từng chữ. Lôi Phong ra quầy thanh toán rồi quay lưng đi thẳng. Nó sợ nếu còn ở lại nó sẽ không đứng vững mất. Nó không biết đã đào đâu ra dũng khí để nói những câu ấy với Vũ nữa.
Ra đến ngoài, nó nói với Phong:
- Hì, cảm ơn anh. Nhưng không nhất thiết phải hi sinh như thế đâu ah.
- Anh cũng thấy là mình hi sinh hơi nhiều.
- Hành động anh hùng đấy chứ ạ.
- Siêu nhân đây!
Nó bật cười:
- Cháu cảm ơn chú superman.
Phong nhìn nó, cái nhìn như muốn soi thấu ruột gan nó, nó sợ cái nhìn ấy.
- Em còn yêu cậu ấy chứ?
- Em..._ Nó bối rồi_ Đương nhiên ah. Mới gần nửa tháng mà anh...Em cũng là đứa chung thủy đấy nhá.
- Phì...thôi được rồi. Mà này...
|