" I have no money...
.... Talk to me girl..."
- Chờ tao nghe điện thoại.
" Uh, anh biết rồi, để anh bảo nó"
- Giang bảo gọi cho mày nhưng không được. Thử gọi lại xem.
- Máy em hết pin quên chưa nạp, đưa em mượn máy.
Nhận lấy dế của lão Zun từ tay lão, nó gọi:
" Calling...Honey"
- Alo, anh à, em đây.
- Gớm! Nghe "nhão" quá. tao đây.
- Mày mắc chứng gì mà dùng máy ông Zun?
- Máy tao hết pin. Lúc nãy gọi có chuyện gì không?
- Con Sứt bảo tối nay tụ tập ở Bim, nó có việc muốn nói. Con Híp thì nhắn là dẫn cả lão Phong đi. Nó cứ eo éo "anh Phong đẹp trai" điếc hết cả tai.
- Rồi.
- Đi luôn đi. 7h rồi đấy.
- Biết rồi. Phắn!
- Lởm!
Chỉ mất khoảng 2 phút để sửa soạn (quần short, áo 2 dây là xong), nó phi ra khỏi phòng.
- Em đi đâu ah?_ Phong hỏi.
- Tụ tập ạ. Gần 1 tuần rồi không gặp lũ quỷ ấy, nhớ quá. Mà anh rỗi không? Đi cùng nhá. Con Híp nó nói em rủ anh đi, xem ra là nó "kết" anh rồi he he.
- Uh, anh đi cùng.
- Anh chở em nhé?
- Chẳng lẽ để em chở anh?
- Hì , đi thôi anh.
("1 mình tao ở nhà là sao??? )
....................
- Có chuyện gì thì mày nói đi. Mày làm cả bọn tò mò rồi đấy.
- Tao sẽ nói nếu con Híp thôi ngay cái việc vô duyên là ngắm anh Phong đi.
- Để anh ra chỗ khác nhé! _ Phong đùa.
- Phiền anh!_ Cái con Sứt này cũng có lúc bất lịch sự sao?
- Anh ra quầy bar chờ em nhé_ Nó quay sang chữa cháy.
Phong khẽ nhíu mày nhìn nó rồi gật đầu. Kể cũng khó chịu chứ, rủ đến đây rồi lại bảo ra chỗ khác là sao? Uh, tại cả bọn không biết con Sứt có chuyện gì nói nên con Híp mới bảo rủ Phong đến, nhìn con Sứt thế này đủ biết chuyện này (theo nó là) nghiêm trọng lắm, ảnh hưởng đến hòa bình thế giới cũng nên.
- Rồi. Mày nói đi.
Hít một hơi dài, con Sứt bắt đầu nói:
- Chuyện này có liên quan đến con Zin. Vừa chiều nay tao lên Ciao, gặp Vũ với con bé An, cái con bé hôm trước ấy, 2 người đang cãi nhau...
- Tao không nghe đâu_ Nó ngắt lời.
- Mày phải nghe. Không nghe mày sẽ hối hận. Ngồi im, nghe cho kỹ và không được ngắt lời.
"..........
- Tại sao cô làm như thế hả?_ Vũ hét lên.
- Em làm như thế vì em yêu anh...
- Yêu tôi? Yêu tôi thì phải phá hoại hạnh phúc của tôi ah? Yêu tôi thì cô phải giả như sắp chết để tranh thủ sự thương hại của tôi ah? Uh, tôi chỉ thương hại cô thôi. Người tôi yêu là...
- Là Zin đúng không?_ Con bé đã bắt đầu khóc.
- Cô im ngay_ Vũ quát_ Cô không có tư cách gọi tên cô ấy.
- Em... anh yêu cô ấy đến thế sao?
- Đúng, tôi yêu cô ấy, yêu hơn cả mạng sống của mình. Vậy mà tôi đã ngu ngốc vì cô mà làm tổn thương cô ấy đấy. Tôi nói cho cô biết, trước đây tôi luôn coi cô như em gái, còn bây giờ thì không, tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho cô đâu.
- Em hiểu rồi..._ Con bé An chạy vụt ra cửa, mắt đẫm nước.
Vũ ngồi phịch xuống, thở dài..."
Câu chuyện của con Sứt kết thúc mà nó vẫn bàng hoàng. Vậy là Vũ vẫn yêu nó ư? Vậy là Vũ bất đắc dĩ phải làm đau lòng nó thôi ư? Vậy thì sao không hét lên vì sung sướng đi con ngốc này? Lí do đơn giản vì thực sự nó không sung sướng như nó tưởng. Trong nó bây giờ hình thành một thứ cảm xúc khác , mơ hồ và khó nắm bắt...
- Zin! Mày sao thế?
Như bừng tỉnh, nó trả lời:
- Không, tao không sao. Đừng lo.
- Vậy mày có định quay lại không?
- Không...mà tao cũng không biết.
- Bọn tao xin lỗi...
- Vì việc gì?
- Vì ngày hôm đó đã gọi mày lên Ciao, để mày và Vũ tan vỡ, để....
- Lũ ngốc! Ai trách chúng mày chứ? Chúng mày mà không gọi tao lên đến lúc tao biết tao băm vằm chúng mày ra. Còn việc bây giờ là...
- FORGET IT!!!!_ Cả lũ gào lên
.............
- Gọi anh Phong vào đây đi mày_ Con Híp kì kèo.
Nó rút điện thoại. "Calling...Wind", nháy máy.
Phong nhìn về phía nó, mỉm cười, từ từ tiến lại gần.
- Hội nghị của các cô xong rồi ah?
- Vâng. Mà anh Phong đang ở nhà con Zin ah?
- Ừ. Bố mẹ anh đi du lịch, sợ anh không biết nấu nướng nên "ký gửi" anh sang nhà Zin.
- Nhà nó cũng chỉ có ông Zun biết nấu thôi chứ nó có biết nấu đâu...
- Anh...nhà anh có phải ở khu Cửa Nam không ah?_ Con Hip lắp bắp.