..........................
Cộc...cộc...
Nó gõ cửa.
cộc...cộc...
Nó tiếp tục gõ. Không có dấu hiệu gì chứng tỏ Hip muốn mở cửa cả. Máu đã dồn lên não, nó gào lên:
- Hip! Mày có mở cửa không thì bảo. Tao điên lên rồi đấy nhé.
-.............
- Tao quên chuyện hôm trước rồi. Mày mở cửa đi. Định chết đói trong đấy à?
-..............
- Con điên này! Tao đã nói là tao quên rồi cơ mà. Sao còn không ra mở cửa hả?
-...................
- Mở ngay! Không là tao phá cửa đấy.
(to mồm thế thôi chứ làm gì dám)
-...............
- Tao tha thứ cho mày...._nó hạ giọng. thực ra thì hét mãi chỉ tổ đau họng.
"cạch..."
Cửa mở. Con Hip ôm chầm lấy nó, nói trong tiếng nấc:
- Zin ah, tao...hức hức...xin lỗi...tao sai rồi...tao xấu hổ lắm...tao...
- Thôi, không cần phải nói nữa, đi ăn cơm đi, ôm con quỷ đói là mày chẳng sướng tay tí nào, hôm trước tao ôm lão Zun sướng hơn...
- Tao...hức...
- Im! Đi ăn ngay....
Hoà rồi...nó và Hip đã làm lành rồi, lão Zun và con Lùn cũng đã ổn thoả...còn gì vui hơn???
Gió à, mày có vui không?
------------------------------------
Việc hoà bình được lập lại sau "chiến tranh một phía" là một tin vui lớn của cả lũ chúng nó, và đã là một tin vui lớn thì không có lý do gì lại không ăn mừng, thế nên nhà nó trở thành địa điểm tụ tập lý tưởng...
..................
- 1...2...3...dzô
- 1...2...3...dzô
- 1...2...3...uống...
Tiếng hò hét, tiếng chạm cốc, tiếng nói cười, tiếng hát...tất cả thể hiện cái sự "phởn" của chúng nó (không thể hoãn cái sự sung sướng ấy lại được). Chỉ có điều...sướng trước khổ sau...hic, sau khi tỉnh dậy (uống nhiều quá, đứa nào cũng say khướt), xung quanh chúng nó là một bãi chiến trường, phải è cổ ra dọn dẹp hic...
- Hộc...hộc...Sứt, mày thu hết vỏ lon, vỏ chai đi, tí tao mang sang cho bà đồng nát bên cạnh...
.................
- Cút...hộc....mày đi rửa cốc đi...
........................
- Zin...lấy cho tao cái rổ.... anh Zun... quét nhà....
...................
- Lùn!!!!!_ nó gọi
- Gì?
- Thế mày làm gì mà cứ đứng chỉ đạo thế hả?
- Đây, đây, đi dọn cái đống rác rưởi này ngay đây, khiếp, tao chưa lấy ông Zun mà mày đã hành tao rồi...
- Dạ, em đâu dám thưa chị dâu...lỡm, làm đi nhanh lên tao mới gả lão Zun cho, nhanh...
- Xì....
............................................
- Zin ah!
Nó giật mình khi nghe tiếng con Hip.
- Đồ quỷ, làm tao giật cả mình. Sao?
- Tao...mày...tha thứ cho tao thật chứ?
- Không thật đâu...
- Huh?_ Hip nhướn mày.
- Giả vờ đấy, đâu có dễ dàng thế được...
- Tao...xin lỗi....
- Biết lỗi là tốt, nhưng chưa đủ đâu, mày còn phải..._nó làm mặt nghiêm nghị (doạ Hip ấy mà)
- Tao biết rồi...
- Hả? Biết cái gì? Tao đã nói gì đâu...
- Phải từ bỏ Phong chứ gì?
Nó bật cười.
- Phì...mày nghĩ tao là người thế nào chứ? Ý tao là mày phải...bao tao một chầu tất cả các loại cocktail trên quán lão Hoàng rù.
-.................
- Sao mặt mày đần thối ra thế? Không được à? Kẹt vừa chứ....
Hip nhào tới ôm nó, mấy hôm nay toàn "bị" ôm bất ngờ thôi, haizzzz....
- Mười chầu cũng được, tao yêu mày lắm í, Zin Zin ạ...
- Cái đồ láu cá, ai cho mày ôm tao, định lợi dụng con gái nhà lành đấy hả? Tao đã nói là tao không ôm con quỷ đói cơ mà...
- Kệ mày, tao cứ ôm đấy, tao thích ôm con lợn Zin đấy, ôm sướng ơi là sướng, mà mày thì "lành" cái gì???
- Con ỉn...
---------------------------------
chap 11
Nó đã mất rất nhiều thời gian để đi đến quyết định. Nộp hồ sơ, và giành được học bổng du học, tất cả diễn ra khá thuận lợi. Ngay đến lão Zun, nó cũng giấu. Dù biết rằng mọi người sẽ giận nó lắm, nhưng biết làm sao, đấy là lựa chọn của nó...
--------------------------------
ngày...tháng...năm...
thành công rồi. không biết có nên nói cho mọi người sớm không nhỉ? hừm...thôi vậy, nói sau có lẽ sẽ tốt hơn.
Nhưng... có nên nói với anh không? Em đi, anh có buồn không?
-------------------------------
" Show me you love me
Why did you leave me, all alone..."
"Lun is calling..."
- Gì mày?_ nó nói giọng ngái ngủ.
- Con lợn, còn chưa dậy à? Lên quán lão Hoàng đi, rủ cả ông Zun đi nữa.
- Thế gọi chủ yếu là để rủ ai đấy?
- Lắm chuyện quá, hôm nay con Hip bao, không đi thì thiệt, có thế thôi...
- Xì, chờ tí, lên ngay, sang gọi chồng mày dậy đã.
- Uh, gọi đi, bảo lão chỉn chu một tí lên đây cho đẹp mặt hội mình...
- Đẹp mặt hội? Hay đẹp mặt mày? xấu chàng thì hổ ai mà...
- Thôi, biến đi, nhanh lên đấy.
-------------------------------
- Chờ lâu chưa?_ nó vừa hỏi vừa kéo ghế để ngồi (cái bọn chúa thiên vị, lão Zun thì chúng nó lấy ghế ra mời ngồi tử tế, nó thì lại phải sang bàn khác vác một cái về, hừ...)