Lúc này thì nghe được ở từ xa có một tiếng hét lớn:" Đinh đại ca, đừng chạy, muội đã truy đuổi theo huynh mấy thánh nay rồi, còn muốn trốn sao, lần này nhất định muội sẽ đuổi kịp huynh!" Long Bích Vân giương mắt lên nhìn chỉ thấy ở phía trước có một thân ảnh đang phá không bay đến, tay phải của người đó run lên, đánh ra một căn nhuyễn ti, bám vào được một mái hiên, tiếp theo đó tay trái thu lại, thu một sợi nhuyễn ti khác trong tay trái lại, thân hình nương theo căn nhuyễn ti trong tay phải mà bay vọt qua đỉnh đầu của mọi người, căn bản là không cần phải đạp lên đỉnh đầu của người khác, sau hai ba lần nữa là đến được đây.
Người đang muốn chạy đi này chính là Hắc Đạo. Hắc Đạo quay đầu nhìn lại thì thấy người ở trên không trung đã đến gần hắn, chỉ còn cách khoảng năm sáu trượng, chứng kiến thân hình mập mạp của nàng lại có thể nhẹ nhàng di chuyển như thế thì sợ đến nỗi mặt không còn chút máu, quay đầu hướng Phương Kiếm Minh nói:" Vị huynh đài này, vừa rồi đã đắc tội, tại hạ bất đắc dĩ mới dùng đến hạ sách này, xin thứ lỗi!" Vừa nói xong thì thân hình lại chuyển định bay qua chỗ ba người Phương Kiếm Minh, nhãn châu của Phương Kiếm Minh thiểm động, cố ý làm khó hắn, cười ha hả:" Ngươi lỗ mãng như thế mà chỉ nói có một câu "Thứ Lỗi" là có thể xong việc sao, không được, ngươi phải nói cho rõ ràng!" Vừa nói thì tay cũng vừa cản lại, phát ra một cổ nội gia chân lực cường đại đánh về phía Hắc Đạo.
Hắc Đạo đang ở trong không trung quát:" Mau tránh ra!" Phát ra một cổ nội gia chân lực mãnh liệt, tiếp chiêu của Phương Kiếm Minh, lưỡng đạo nội gia chân lực va chạm một tiếng nổ lớn vang lên, thân hình của Phương Kiếm Minh vẫn thong dong, đứng tại chỗ, không hề lui ra sau nửa bước, mỉm cười nhìn Hắc Đạo. Thân hình của Hắc Đạo ở trên không trung xoay một vòng, quát lên một tiếng, xuất ra đạo kình phong, đám người bên dưới bị đẩy ra xa, thân hình của Hắc Đạo rơi xuống đất, miệng hét lên một tiếng, tay phải giơ ra sau, một tiếng "Tranh" vang lên, rút bảo kiếm sau lưng ra, mũi kiếm run lên, bay đến như một tia chớp.
Phương Kiếm Minh cười hắc hắc:" Sao, muốn động thủ!" Vừa nói vừa xuất ra thiếu lâm long trảo thủ, chộp lấy cổ tay của đối phương, Hắc Đạo cười lạnh, cổ tay run lên, đâm ra một kiếm, hướng đến lòng bàn tay của Phương Kiếm Minh:" Hảo tiểu tử, thật là can đảm!" Nhưng chỉ nghe được một tiếng đinh vang lên, trảo của Phương Kiếm Minh đã chuyển thành chỉ, nghiêng thâm đâm vào mũi kiếm, đốt ngón tay bắn ra vào giữa thân kiếm, nhưng chỉ khiến cho bảo kiếm trong tay của Hắc Đạo rung lên, Hắc Đạo cười ha hả:" Ngươi cho rằng bảo kiếm của đinh mỗ là đậu hủ sao?" Gia tăng lực trên tay, tiếp tục đâm kiếm về phía Phương Kiếm Minh.
Phương Kiếm Minh mỉm cười, xoay người lui về phía sau bảy bước dài, nói:" Hảo kiếm pháp!" Nhưng lại đứng bất động chứ không có ý định ra tay tiếp. Hắc Đạo chưa kịp phi thân lên thì đã có một người nắm được đầu vai của hắn, Hắc Đạo biết được người đến là ai cho nên quay đầu lại cười nói:" Đường Phì muội muội, cần gì phải làm thế!" Người đến là một đại cô nương mập mạp, chỉ thấy hai hàng lông mày của nàng dựng thẳng lên:" Huynh còn muốn chạy sao, hừ, nếu huynh còn chạy trốn nữa thì muội nhất định sẽ đem toàn bộ bí mất của huynh nói ra, xem huynh có dám không!" Hắc Đạo nghe xong thì biến sắc, cười nói:" Ai da, thật là muội muội tốt của ta, muội cũng không thể nào nói cho người ngoài biết được chuyện của đại ca, nếu không thì huynh còn sao dám hành tẩu trên giang hồ chứ!" Đại cô nương mập mạo cười lớn:" Lừa huynh thôi, nếu như muội muốn nói thì chỉ sợ rằng giờ này huynh đã không thể che dấu được nữa rồi." Hắc Đạo cũng cố mà gượng cười, không có trả lời, nghiên đầu suy nghĩ, nhìn sang Phương Kiếm Minh một cái, ý tứ rất là rõ ràng "Tiểu tư ngươi hại ra rồi!"
Phương Kiếm Minh cười ha hả, tiến lên, hướng về phía Hắc Đạo ôm quyền nói:" Các hạ hẳn chính là Hắc Đạo đỉnh đỉnh đại danh trong giang hồ?" Hắc Đạo nói:" Đúng vậy, xin hỏi quý tính của huynh đài?" Nhãn châu của Phương Kiếm Minh thiểm động cười nói:" Tại hạ đao minh." Hắc Đạo nhìn sang chỗ nhị nữ, Long Bích Vân mỉm cười:" Tiểu nữ chính là vị hôn thê của Đao đệ, họ Phương danh Bích Vân, còn đây là muội muội, Phương Nguyệt, kiến quá Đinh đại hiệp!" Hắc Đạo nghe xong thì sửng sốt rồi đột nhiên cười ha hả:" Phương cô nương, cô nói thế thì ta cũng không đảm đương nổi, người trong võ lâm gọi ta là cường đạo, cô lại gọi là đại hiệp, nói ra điều này không phải khiến cho người khác cười rụng răng luôn sao!" Vừa nói được đến đây thì nghe được thanh âm của một người:" Họ Đinh kia, ngươi chạy gì chứ, không phải chỉ là một nữ nhân sao, sao lại sợ nàng như thế, nếu ngươi đánh không lại thì ta sẽ thay ngươi đuổi nàng đi!" Một thân ảnh bay đến.
Đại cô nương mập mạp nghe xong thì nhướng mày, mở trừng mắt, giơ nhuyễn ti trong tay lên, một tiếng "Roạt" vang lên, nàng đã đứng vững vàng trên một mái hiên, cười lạnh:" Ngươi, cái cọng hành kia, dám trước mặt lão nương mà dõng dạc như thế sao, tiến lên, lão nương sẽ giáo huấn ngươi một trận!" Người đến chính là thiếu niên mày rậm khi nãy, thiếu niên mày rậm nghe thế thì quát:" Hảo nha đầu, nếu ngươi không phải là một đại cô nương thì ta đã sớm ra tay rồi, tại sao ngươi lại muốn đuổi theo tên họ Đinh kia, nói!" Hắc Đạo thấy bọn họ chuẩn bị gây huyên náo vội cười lớn:" Muội tử, vị tiểu đệ này chính là Lôi Minh của Lôi gia ở Giang Nam, là một bằng hữu mới của ta, hai người không nên động thủ, có gì từ từ nói!" Đại cô nương mập mạp nghe xong thì ồ lên một tiếng:" Thì ra là người của Lôi gia, hèn chi kiêu ngạo như thế, người của Lôi gia thì giỏi sao? Lão nương mà sợ hắn Thì Đường Phì này làm sao đi lại trong giang hồ!" Lôi Minh nghe nàng nói thì nhíu đôi mày rậm:" Nghe khẩu khí của cô thì hẳn lai lịch cũng không nhỏ, cô nói cô tên là Đường Phì, là người của Thục Trung Đường Môn?" Đường Phì hừ một tiếng:" Đúng vậy, xem ra tiểu tử nhà ngươi cũng có chút kiến thức, lão nương đây chính là Đường Phì của Đường Môn, Đường Phì là ta, ta là Đường Phì."
Lôi Minh nghe xong thì cười ha hả:" Thì ra là người một nhà, ta và ca ca của cô là bạn tốt, cô chính là thân muội muội của hắn sao?" Đường Phì sửng sốt:" Ngươi là bạn tốt của ca ca ta? Không thể nào, võ công của ngươi thấp kém như thế thì làm sao là bằng hữu của ca ca ta?" Khuôn mặt vẫn còn chút ngây thơ của Lôi Minh đỏ lên, song nhãn chớp một cái:" Không sai, võ công của ta thì không bằng ca ca của cô nhưng võ công của tỷ tỷ ta thì hơn cô nhiều, hơn nữa tỷ ấy lại đẹp hơn cô nhiều!" Hắc Đạo nghe xong những lời này thì vội vàng kéo tay của Đường Phì, cười ha hả:" Muội tử, đừng nghe tiểu tử này nói bậy, đi, chúng ta vào tửu lâu uống rượu nào!" Nói xong liền kéo Đường Phì đi, đường phì vốn đang tức giận nhăn mặt, dưới sự lôi kéo của Hắc Đạo thì lập tức tiêu tan cơn giận, gò má ửng hồng, cúi đầu đi theo phía sau của Hắc Đạo. Hắc Đạo quay đầu lại cười nói:" Lôi lão đệ, không phải ngươi nói muốn mời rượu ta sao, sao còn không đi, nhớ kỹ, hôm nay có muội tử của ta ở đây, ngươi ít nói hưu nói vượn giùm ta cái! Này, Đao bằng hữu, vừa rồi phải "Đa Tạ" ngươi, nếu ngươi không có chuyện gì quan trọng thì cùng với vị hôn thê của người hãy lên tửu lâu chúng ta nói chuyện!"
Phương Kiếm Minh nghe xong thì nhìn sang Long Bích Vân, Long Bích Vân thể hiện bộ dáng cho hắn toàn quyền quyết định, Phương Kiếm Minh cười nói:" Tục ngữ có câu "Hữu Duyên Thiên Lý Năng Tương Ngộ, Vô Duyên Đối Diện Bất Tương Phùng", nếu như Đinh đại ca đã có hảo ý như thế thì tại hạ cung kính không bằng tuân mệnh!" Nói xong thì dẫn theo Long Bích Vân và Long Nguyệt đi theo. Lôi Minh đi ở cuối cùng, hét lớn:" Họ đinh kia, ta và ngươi còn chưa phân thắng bại, đừng tưởng là có thể chạy mất!" Bước nhanh về phía trước, đi đến bên cạnh Phương Kiếm Minh, kinh ngạc nhìn Long Bích Vân bên cạnh hắn, quay sang nói với Phương Kiếm Minh:" Vị đại ca này, vị tỷ tỷ này chính là thê tử của huynh sao?" Phương Kiếm Minh không ngờ hắn lại trực tiếp như thế, trên mặt có chút xấu hổ, nên cười ha ha:" Đúng là vậy ..." Nói xong thì liền chuyển đề tài:" Lôi huynh, tại hạ Đao Minh. Vị tỷ tỷ này chính là ... Là vị hôn thê của tại hạ, họ Phương tên gọi Bích Vân, còn đây là muội muội của nàng ấy, phương danh Phương Nguyệt!"
Lôi Minh nghe xong thì cười hắc hắc:" Đao huynh, vị hôn thê của huynh thật là xinh đẹp, ta còn tưởng rằng tỷ tỷ của ta đã là mỹ nữ đệ nhất thiên hạ rồi, không ngờ hôm nay thấy được vị hôn thê của huynh mới biết được, trên đời này còn có người xinh đẹp hơn cả tỷ tỷ của ta, xem ra lần này tỷ tỷ của ta lại phải nổi trận lôi đình rồi!" Long Bích Vân nghe xong thì mỉm cười nói:" Lôi huynh, tỷ tỷ của huynh chắc là 'Hỏa Bạo Long Nữ' Lôi Nhu, một trong bát đại mỹ nhân của võ lâm?" Lôi Minh sửng sốt:" Phương cô nương, sao cô lại biết!" Long Bích Vân mỉm cười:" Chỉ là nghe giang hồ đồn đại." Lôi Minh cười ha hả, phương cô nương, quả thật là một tay giang hồ lão luyện, lúc nãy ta còn tưởng đao huynh là người lợi hại nhất trong ba người, nhưng xem ra cô còn lợi hại hơn cả đao huynh nhiều!" Phương Kiếm Minh nghe xong thì lơ đểnh, xem như cam chịu, Long Nguyệt chu cái miệng nhỏ nhắn lên hừ một tiếng, yêu kiều nói:" Đó là đương nhiên rồi, tiểu ... Tỷ tỷ của ta thần cơ diệu toán, võ công cái thế, trên đời này không có nữ nhân nào có thể so sánh với tỷ tỷ của ta được!" Long Bích Vân nghe xong thì cười nói:" Nguyệt nhi, không thể nói thế được, võ lâm bát đại mỹ nhân, mỗi người trong đó đều là nữ tử tuyệt sắc, sao tỷ có thể so sánh với họ được, nếu lời này truyền ra ngoài thì chỉ làm cho người khác chê cười!" Vừa nói chuyện họ vừa đi đến một tửu lâu, Hắc Đạo đang đứng phía trước vẫy bọn họ, sáu người sau khi vào tửu lâu thì chọn một bàn cạnh cửa sổ ngồi xuống.
Hắc Đạo vừa ngồi xuống thì lập tức không khách khí, liền kêu hơn mười món ăn, mà trong đó có bảy tám món đã là món nổi tiếng của Hàng Châu, khi hảo tửu và thức ăn vừa được mang lên thì Hắc Đạo liền rót cho mỗi người một ly, nâng ly lên, nhìn Phương Kiếm Minh đầy thâm ý, cười nói:" Đao lão đệ, hôm nay cần phải đa ta lão đệ, nếu không thì ta và muội tử của ta đã không thể gặp nhau, ly này ta kính đệ, Đinh mỗ mạn phép uống trước!" Vừa nói vừa ngửa đầu lên uống cạn, hướng Phương Kiếm Minh đặt ly xuống, cho thấy quả thật là đã cạn, Phương Kiếm Minh cười nói:" Đinh đại ca, sau khi ta uống ly rượu này thì sau này chúng ta chính là bằng hữu, không biết Đinh huynh có đáp ứng?"