Trích:
Nguyên văn bởi Thương Long
Tái xuất!
Cõi mê ta tỉnh
nhưng người giờ đã khuất.
Người đã ra đi
khi lời nguyện còn đó.
Và...
Em ơi có nhớ
những ngày xưa ân ái.
Nhớ những buổi chiều
khi ánh nắng dần tan.
Em thủ thỉ rằng
vĩnh viễn mãi tình ta.
Rằng em mãi yêu
bên anh mãi muôn đời.
Nhưng nay em xa
xa tận cuối chân trời.
Giờ....
Để lại mình anh
cùng chiếc cầu vồng khuyết!
|
vồng khuyết vồng tròn cũng là trăng
trăng sáng ban đêm chẳng vì sao
sao xa sao sớm sao dễ lặn
lặn mãi như em không rõ tình
:0 (97)::0 (97)::0 (97)::0 (97)::0 (97)::0 (97)::0 (97)::0 (97)::0 (97)::0 (2)::0 (2)::0 (2)::0 (2)::0 (2)::0 (2)::0 (2):