Xem bài viết đơn
  #1  
Old 07-06-2008, 01:49 PM
hungtiensinh
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online:
Lửa hận rừng xanh - Hoàng Ly (nguồn vantuyen.net)

Lửa Hận Rừng Xanh

» Tác giả: Hoàng Ly
» Dịch giả:
» Thể lá»ai: Kiếm hiệp


Hồi Thứ Nhất

Qủy Sứ Biên Thùy


Bình minh bắt đầu lên. Ãnh mặt trá»i hừng sáng dần dần quét sạch bóng đêm hãi hùng trên vùng biên địa phân mao Việt Trung. Cảnh vật trở lại bình thưá»ng, chim kêu, vượn hú vang lừng chào đón má»™t ngày chá»›m sang thu...

Viên tướng lạc thảo Quảng Tây Thoòng Má»nh đảo má»™t vòng quan sát Ä‘oạn quay vá» cùng viên giám binh vào chân núi thăm "đứa nhá» vòng xanh" cùng mấy ngưá»i bị nạn.

Qua má»™t đêm kinh hoàng thức trắng, lão Kinh trưởng Ä‘oàn buôn lậu vẫn còn hÆ¡i mệt, nhưng nhỠđắp thuốc nên các vết thương bị sói cắn cÅ©ng đỡ Ä‘au nhức. Má»i ngưá»i Ä‘ang quây quần quanh đứa nhá» bàn tán không ngá»›t. Äứa bé vừa thức. Nó giương cặp mắt Ä‘en láy nhìn má»i ngưá»i, rồi như nhá»› mẹ, nó mếu máo, bi bô gá»i mấy tiếng, cả tiếng Kinh lẫn tiếng Thổ lÆ¡ lá»›. Ngưá»i đàn bà Thổ vá»™i bế nó lên cho bú. Viên tướng lạc thảo nhe răng cưá»i đùa vá»›i nó. Äứa bé ngừng bú nhoẻn miệng Hai chú kia! Mau bồng đứa nhá» qua đây vá»›i ta, không sợ!

Lão cưỡi lừa đứng giữa đầu cầu, con tinh sói đứng xế bên cạnh. Vừa thấy viên giặc lên:

- Nhá» con ngá»™ dữ à! Tá»™i nghiệp! Tá»± nhiên phải chịu mồ côi! Tỉu nà, bố nó đâu để vợ con lạc lõng giữa rừng mắc nạn chó sói! Hầy à! Nhá» con ráng ăn cho mau lá»›n, há»c võ, giết hết loài chó sói, báo thù cho mẹ à!

Lạ thay, tá»± nhiên thằng bé không cưá»i nữa. Hình như linh giác nó cÅ©ng biết, mặt nó bá»—ng má»™t nhát cùng lúc thổi phù má»™t hÆ¡i vào mat ông lão kỳ dị. Nhưng ông già đã phất "phạch" tay áo rá»™ng. Luồng gió thối khẳm cá»§a con tinh sói cùng đòn công bằng đìa hai má phính có núm đồng tiá»n như con gái.

Lão Kinh buôn lậu ngậm ngùi ứa lệ, đưa tay ôm đứa bé vào lòng run giá»ng:

- Trá»i Æ¡i! Oan cừu này động đến Cá»­u tuyá»n... Con nhá» lên hai cÅ©ng linh cảm được mẹ hiá»n thác oan!

- Chá»— biên thùy vắng vẻ này không thể ở lâu được! Giá» má»i ngưá»i mau ăn uống cho khá»e rồi còn theo bản chức vá» tỉnh!

Viên giám binh Cao Bằng khoát tay ra lệnh cho má»i ngưá»i. Tướng lạc thảo Quảng Tây Thoòng Má»nh chợt trầm lá»i bảo:

- ÄÆ°á»ng vá» Cao Bằng nạn thảm thương... Hà!

Trên gương mặt "cô hồn" cá»§a kẻ từng dá»c ngang vào sinh ra tá»­ đùa vá»›i súng đạn, tá»­ thần khắp mấy cõi biên thùy, chợt như bị má»™t đám mây má» u ám che phá»§. Y thở phì má»™t hÆ¡i dài như muốn trút sạch những bi cảm, xót thương ray rất khó ngăn chặn. Nó lại đánh hÆ¡i rất thính. Nếu không lừa nổi nó chắc khó lòng Ä‘em đứa bé vá» Cao Bằng. Vậy phải tá»™i nghiệp qua! Äùa vá»›i lão chút cho vui nào! Hi hi!

Äứa nhá» chẳng lạ ngưá»i gì cả, nó để mặc lão bế, hai con mắt Ä‘en láy mở to nhìn lão không chá»›p. chá»›p. Lão quét bá»™ râu xuyên sÆ¡n tá»›i vùng Nước Hai rồi nó cá»±a quậy cưá»i ré lên. Mot già, má»™t trẻ đùa giỡn tá»± nhiên thoải mái như đã thân quen từ lâu rồi!

- Ôi chao! NhỠcon ngộ dữ! Không sợ lão râu dài! Không sợ chú trâu đất râu xồm! Ê, nhỠcon có sợ chó sói không?

Äang cưá»i ngặt nghẹo vừa nghe nhắc đến "chó sói" tá»± dưng thằng bé nín bặt, mếu máo chá»±c òa khóc. Khiến ông già phải trố mắt ngạc nhiên:

- Ôi! Thằng con nít không lạ, nói đến chó sói nó mếu ngay! Chậc! Con nít linh mẫn lên đưá»ng. Trước đó viên tướng lạc thảo Quảng Tây đã cùng lão Kinh buôn lậu bí mat bồng đứa nhá» kiếm chá»— nấp kín, trét đất khắp ngưá»i, cả đứa nhá» cÅ©ng được trùm chăn phá»§ đất cho khá»i lá»™ hÆ¡i ngưá»i. Chừng Ä‘oàn quân cá»§a viên giám binh đã rút khá lâu, cả hai ngưá»i má»›i lần ra chá»— dấu ngá»±a sẵn. Viên giặc khách lắng nghe tiếng con hoẵng kêu "hoăng hoăng" trong sương sá»›m, hất hàm bảo lão Kinh:

- Äi vá» phía đó! Có tiếng hoẵng kêu chắc rừng không có sói... chẩu gấp!

Hai con ngựa cùng ra roi phóng như gió cuốn. Bóng nhân mã bôi trát đầy đất phi loang loáng qua những tia nắng mỠxiên kẽ lá coi quái gở như vừa từ dưới lỗ huyệt chui lên.

Mãi đến lúc rá»i xa vùng đóng trại đêm qua đến bảy, tám dặm, hai ngưá»i má»›i hạ nước ngá»±a, chạy kiệu băm lóc cóc. Ngưá»i, ngá»±a cứ nhắm thẳng theo hướng Nước Hai - Cao Bằng Ä‘i tá»›i. Cả hai Ä‘á»u mang "địu" trước bụng nhưng viên tướng lạc thảo mang đứa nhá». Ngá»±a phi hÆ¡i xóc như nhẹ như ru đứa bé mồ côi vào giấc ngá»§ thiu thiu.

Äến khoảng năm sáu giá» chiá»u, ngá»±a Ä‘ang lướt trên má»™t trái đồi, bất thần giữa cảnh hoàng hôn cô tịch chợt nổi lên tiếng chó sói tru há»™c vang vang.

Tướng lạc thảo Thoòng Má»nh cùng lão Kinh giật mình ghìm cương ngoái nhìn tứ phía: từ đằng sau cách khoảng hÆ¡n trăm bá»™, má»™t bầy sói mắt đỠđang ào ào Ä‘uổi theo.

- Tỉu nà! Äúng lÅ© "quỉ mắt Ä‘á»" rồi! Chẩu ép buá»™c đâu! Ưng hay không là tùy các chú! Ta chỉ hÆ¡i tiếc vì đứa nhá» này có căn cốt thượng thừa! Thôi, tùy các chú! Chao nhé!

Dứt lá»i lão giao cầu mây bắc ngang vắt vẻo. Lão buôn lậu mừng rỡ reo lên:

- A! Câu mây treo kia rồi! Qua khá»i chá»— này có lối vá» tỉnh đấy! Lão đã qua đây má»™t lần, Sếnh sáng Tài Wang à! Ta qua cầu xong chặt phứt Ä‘i ắt lÅ© sài kia không theo được!

Lão cùng viên tướng lạc thảo tế ngá»±a vá»t lên cầu. NgỠđâu má»›i tá»›i giữa cầu mây, dập dá»nh ngó sang bá» bên kia đã thấy má»™t hình thù lông lá xồm xoàm, bá»m vàng rÅ© lòa xòa, hai con mắt đỠkhé như hai cuc than hồng, đứng lù lù dòm sang.

- lại xảy ra sá»± bất trắc! Hầy à, kẻ thù cá»§a thẳng nhá» là con tinh sói cá»±c kỳ lợi hại, ai là ngưá»i đủ tài sức dạy dá»— nó báo nổi thù nhà sau này, ngoài phần quái đản. "Nó" phát âm, chìm gai rợn tiếng ngưá»i:

- Hai tên kia mau ná»™p đứa con nít vòng xanh, chúa sẽ tha tá»™i. Bằng trái lá»i chúa sói cho sói ăn thịt hết!

Kinh hoàng hai ngưá»i quay mạnh mẽ như thôi thúc lão Kinh buôn lậu. Lão cắn chặt môi muốn rá»›m máu cố nén xúc cảm, giây lâu chợt thở ra giá»ng trầm hẳn buồn menh mang:

- Phải! Xếnh Trá»i! Huê Dung Äạo là đây! Trá»i hại đứa nhá» mồ côi rồi! Tỉu nà! Bắn!

Y rút phăng hai khẩu pạc-hoá»c nổ liên hồi.

Äoàng! Äoàng! Äoàng! Cư má»—i phát đạn là má»™t con chó sói lại cưá»i hi hí:

- Sao? Hai chú trâu đất còn cần gì nữa? Sao không thẳng đưá»ng vá» Cao Bằng cho sá»›m?

Lão Kinh buôn lậu ghìm cương, nhảy xuống phục chúa sói ăn thịt hai thằng trâu đất!

Giá»ng con tinh sói chúa âm u vang lên giữa tiếng súng nổ. Pạc-Hoá»c Äại Vương Thoòng Má»nh chÄ©a vụt ngá»n súng vá» phía nó nổ liá»n hai phát. Má»™t phát trúng giữa tam tinh, má»™t phát ngay giữa ngá»±c, nhưng nó chỉ hÆ¡i lắc lư thân hình đôi chút, không há» hấn gì. Cạch! Hết đạn! Viên tướng lạc thảo trợn mắt, thở phì:

- Tỉu nà! Thế là hết!

Lão Kinh cũng bắn hết hai cối đạn, chán nản ném súng xuống vực thác.

- Trá»i hại ta rồi, Tài Wang Æ¡i!

Hai ngưá»i đưa mắt nhìn nhau. Tình thế hoàn toàn tuyệt vá»ng. Má»™t đầu cầu con chúa sói trấn giữ. Má»™t đầu là bầy sói hung tợn Ä‘ang tru há»™c và càng lúc càng đông vì những đám sau ào ào kéo tá»›i. Nhưng hình như chưa có lệnh con chúa đàn nên chúng chưa xông tá»›i ngay, chỉ nhe nanh múa vuốt rú lên từng tràng rởn ốc, vẻ bồn chồn nóng nảy. Con sói chúa ung thù cho mẹ! Tốt lắm! Tiểu lư Æ¡i, từ nay cÅ©ng ta có anh bạn tí hon. Hi hi! Ha ha!

Lão Kinh buôn lậu đợi lão dứt tràng cưá»i khoái trá, rụt rè há»i:

- tăng cưá»ng cưá»ng độ kích thích ....

Lập vị. (Vị thế đứng )

Nam nhân đứng ở sau lưng nữ, cho vào từ phía sau. Cách này chỉ thá»±c hiện dá»… dàng khi nữ nhân hÆ¡i cong đầu gối và Bẩm, chẳng hay lão trượng có thể cho bá»n này biết đại danh cùng nÆ¡i cư ngụ cá»§a ngài chẳng?

Ông già kỳ dị dòm sững lão buôn lậu rồi ngá»­a khách mặt tiếp tục cưá»i. Toàn thân lão rung động lên theo tiếng cưá»i bốc cao vang động khắp cánh rừng. Thằng nhá» ngÆ¡ ngác giương mắt nhìn thao láo. Bá»—ng nó chúa sói sẽ cho hai đứa thành hai cái túi da!

Giá»ng nó như cào màng tang khiến ai nấy Ä‘á»u dá»±ng tóc gáy. Trong phút nguy nan, lão Kinh buôn lậu chợt động tâm nghÄ© vụt trong đầu:

- Lạ dữ! Tại sao nó không ùa ra vồ? Con quỉ này lợi hại vô cùng, nó chụp bắt lúc nào chẳng được, sao còn mất công giục nộp? À, chắc nó sợ bồng đứa nhỠđứng giữa cầu... Nó sợ rớt mất đứa nhỠvòng xanh này!

Lão ghé tai viên giặc khách thì thầm, tướng lạc thảo Thoòng Má»nh hiểu ý, dòm xuống vá»±c thác sâu hun hút, vùng hô lá»›n như lệnh vỡ:

- Chó sói đông như kiến, thà chết mất xác còn hơn vào bụng chúng! Buôn lậu! Chuẩn bị nhảy xuống thac... mau!

- Khoan, hai thằng trâu đất! Nộp đứa con nít cho chúa sói sẽ được toàn mạng!

Con tinh sói chúa đàn vội lên tiếng ngăn cản. Có lẽ nó cũng sợ đứa nhỠrớt xuống vực sâu.

- Chúa sói không ăn thịt thằng con nít! Hai đứa mau nộp đây!

- Tỉu nà! Tin sao được! Trao nó cho mi để mi ăn thịt nó à! Tỉu! Tao thà nhảy thác chết cả lũ còn hơn để nó bị mi biến thành cái túi da như mẹ nó đã bị...

Viên giặc khách cố ý nói dông dài vá»›i con sói tinh đầu đàn giục hoãn cầu mưu. Lão Kinh bèn thừa dịp đảo mắt quan sát địa thế hòng tìm cách thoát hiểm. Äang lúc căng thẳng, vô kế khả thi, thình lình từ xa bá»—ng vẳng tiếng nhạc đồng khua loong coong hết sức lạ tai. Cả Lão Kinh, tướng lạc thảo và con tinh chúa sói cùng ngoảnh trông ra. Từ sau vách núi cạnh đưá»ng mòn bên bá» kia có má»™t ngưá»i cưỡi con lừa đủng đỉnh Ä‘i ra. Ngưá»i và vật nom hết sưc cổ quái. Con lừa nhá» bé như con ngá»±a thồ, tai vểnh như hai tàu lá dừa, mắt thao láo, gầy nhom, cổ Ä‘eo tràng lục lạc từng cái to bằng nắm tay má»™t. Ngồi trên lưng nó là má»™t ông già hình dung rất ngá»™, mặc quần áo sô như có đại tang, râu dài đến rốn. Mặt nom sáng lạ nhưng coi đầy vẻ bi thảm thê lương. Bên mình Ä‘eo lá»§ng lẳng đến mưá»i mấy cái bầu lá»›n nhá», tay lại cầm má»™t cái ô màu trắng đương xòe rá»™ng. Ngó gần càng lạ vì tuy mặt mÅ©i ông ta nom bi thảm nhưng da dẻ hồng hào, tuyệt không má»™t nếp nhăn, đầy vẻ tiên phong đạo cốt.

Äến gần con tinh sói đầu đàn, ông già đưa tay vẫy vẫy ra hiệu:

- Chó sói! Mi đứng đó làm gì? Tránh ra cho lừa đi, nào!

Con tinh chúa sói đưa mắt đỠkhé dòm ông lão lừ lừ, viên giặc khách vùng kêu lớn:

- Ông già! Chạy mau Ä‘i kẻo nó vồ ăn thịt bây giá»!

Ông lão ngó nghiêng ra nhận thấy hai ngưá»i đứng giữa cầu, hất nó bắt!

Lão Kinh cÅ©ng bật kêu hoảng. Ông lão kỳ dị quay sang ngó sững con sói chúa, cưá»i hi hí như trẻ con:

- Hi! Con chó sói này to ghê! Dá»… thưá»ng cao đến hai thước tây đấy nhỉ? À, mắt đỠkhé như than hồng, đúng giống Hồng Cẩu Quẩy!

Con tinh sói nãy giỠim lặng bỗng giơ hai chân trước vẫy ra hiệu cho ông già đi qua cầu treoách cho ngựa vượt lên trước phi nước đại. Lão buôn lậu lật đật phi theo. Hai bóng nhân mã theo nhau lướt nhanh qua những thung, đồi trùng điệp... Màn đêm đang bắt đầu phủ xuống núi rừng cô tịch...
Tài sản của hungtiensinh

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn