Thời gian: 20-9-3015
Nơi chốn: Thiên Không Tinh
Địa điểm: Đông phương đại lục, Học viện Thiên Tinh.
Tên của ta là Vũ Trường Không, nhưng vào lúc này ta tên Lưu Thanh Hải. Ta có cái tên này bởi vì bố, mẹ ta( lúc này ta bị phong ấn kí ức, đầu thai thành con của họ nên lấy tên họ đặt) rất thích biển nên ta mới có tên Thanh Hải.
Ta hiện tại là học sinh lớp 10 của trường Thiên Tinh. Tướng mạo: tạm được( do bị phong ấn nên ta không có được dung mạo như xưa). Thành tích: khá. Nói chung ta được xếp loại bình phàm trong những người bình phàm.
Nơi mà ta đang sinh sống gọi là An Nam Quốc một trong tứ đại đế quốc trên hành tinh này.
Hành tinh này có tên Thiên Không Tinh. Nó sở dĩ mang tên thiên không vì ở đây đa số các lục địa đều bay lơ lửng trên bầu trời cách mặt biển khoảng 10 mét trờ lên.
Thiên Không Tinh bao gồm có bốn phiến lục địa, xung quanh chúng được bao bọc bởi biền cả và cách khoảng một đoạn ngắn thì có những hòn đảo nhỏ thường được dùng như trạm nghiên cứu hay khu giải trí cho người dân.
Mỗi một đại lục đều được cai trị bởi một chính phủ riêng biệt, phân biệt:
- Đông phương đại lục-Thái Bình Quốc
- Tây phương đại lục-Thiên Quang Quốc
- Nam phương đại lục-An Nam Quốc.
- Bắc phương đại lục-Băng Tuyết Quốc.
Tuy bọn họ đều có những chính phủ riêng biệt nhưng không phải bốn phiến đại lục là mạnh ai nấy sống, thân ai người ấy lo mà ngược lại. Vào khoảng hơn 3000 năm trước, thế giới đã bước sang một trang sử mới, loài người đã có những bước đột phá lớn về khoa học, kĩ thuật. Liên đoàn khoa học thế giới đã tìm ra được cách chế tạo phi thuyền đầu tiên để lên vũ trụ. Kỉ nguyên mới đã bắt đầu, từ đây lịch được đổi thành Ngân Hà lịch năm 1.
Sau hơn 3000 năm nghiên cứu và phát triển, nhân loại đã xác định được ngoài trừ hành tinh này có sự sống, thì có khoảng trên ba trăm hành tinh khác cũng có sự sống y như họ, trong đó có khoảng 150 hành tinh kém hơn họ về mặt khoa học, 50 hành tinh hơn họ và khoảng 70 hành tinh bằng họ hoặc chênh lệch không nhiều lắm. Ngoài ra 30 hành tinh khác được báo cáo “không xác định”. Có ba lí do chủ yếu: một có thể do khoảng cách quá xa, không có khả năng xác định được chính xác nhưng có thể bảo đảm là có sự sống. Hai là không thể bay vào hành tinh đó do có vật thể ngăn can. Ba là có một sức mạnh vô hình nào đó ngăn chặn họ lại bên ngoài hành tinh. Đã có 7 chiếc tàu không người lái được phóng vô dò xét nhưng đã hoàn toàn bị phá hủy trước khi có thể tới gần, trường hợp này vẫn đang đươc nghiên cứu thêm.
Khi thế giới xác định được có sự sống ở ngoài vũ trụ. Họ lo lắng có ngày những hành tinh khác sẽ phát động chiến tranh với họ. Vì thế một tổ chức với tên gọi “Thủ Hộ Tinh“ đã được thành lập. Có trụ sở đặt ở Trung Đảo, hòn đảo nằm giữa trung tâm hành tinh và được công nhận hòn đảo cao nhất thế giới, cách mặt nước tới 1500m. Tổ chức này là cơ quan tối cao do những người tài giỏi nhất của bốn lục địa tuyển ra nhằm cai quản các vấn đề về kinh tế cũng như quân sự của nhân loại. Họ có quyền điều khiển quân đội của cả hành tinh cũng như điều động kinh tế của các đế quốc.
Ngoài ra, hành tinh này ngoại trừ về mặt khoa học phát triển, họ còn phát triển mạnh về võ thuật. Người dân ở đây chú trọng tu luyện vũ pháp . Vũ pháp là gì? Vũ pháp là cách gọi để chỉ cách tu luyện võ thuật trên hành tinh này. Khi một đứa trẻ được năm tuổi chúng sẽ được đưa tới trường học để trắc nghiệm thuộc tính, để có thể biết cách mà tu luyện. Trên thế giới, hiện nay được xác định có tám thuộc tính: ám, quang, phong, hòa, thủy, thổ, kim, mộc. Trong số đó, có ba thuộc tính có biến dị được xác định là hỏa-lôi, thủy-băng, thổ-thạch, cát.
Thường thì một người có khoảng hai hoặc ba nguyên tố cùng trên người. Sau khi xác định nguyên tố xong, thì họ phải lựa chọn một hệ chính để tu luyện và thêm một cái nữa để phụ trợ.
Trong quá trình tu luyện thì được phân chia thành 100 cấp, cứ sau mười cấp thì có một danh hào khác nhau, như:
-1 tới 10: vũ pháp sinh
-11 tới 20: vũ pháp đồ.
-21 tới 30: vũ pháp sư.
-31 tới 40: đại sư
-41 tới 50: tông sư.
-51 tới 60: nhân sư.
-61 tới 70: địa sư.
-71 tới 80: thiên sư.
-81 tới 90: tiên sư.
-91 tới 100: Chuần thánh sư.
Sau 100 cấp gọi là Thánh sư. Bất cứ ai nếu đột phá được 100 cấp thành Thành Sư thì sẽ được lựa chọn tiến vô thánh sơn để tiếp tục tu luyện hoặc cũng có thể lựa chọn không vô và sống ở đâu mình thích, miễn không vi phạm pháp luật của “Thủ Hộ Tinh” đặt ra cho các nước là được.
Đạt tới thánh sư là một trong những giấc mộng của ta. Nhưng… Ài! Đáng tiếc đời không đẹp như mơ. Ta nhớ vào lúc năm tuổi, khi lần đầu tiên được trắc nghiệm thiên phú. Ta đã rất vui mừng khi mình có tới 90% về hỏa hệ và 85% về phong hệ. Theo những người đó nói, với thiên phú như vậy, ta có khả năng trở thành thánh sư. Ba, mẹ ta đã rất mừng vì điều đó…nhưng, hỡi ôi!
Sau một năm được bố mẹ đốc thúc và kiên trì tập luyện, ta đã đạt được đỉnh cấp mười. Để có thể thăng tiến thêm thì cần phải tới Vũ Pháp Công Hội để nhận linh thú của mình. Giấc mơ của ta cũng bị phá hủy từ đó.
Một người khi muốn có linh thú, thì tới công hội đăng kí rồi chờ cho tới khi nào họ gọi. Thường sau khi đặt hẹn ba ngày là có thể lên khảo hạch.
Công cuộc khảo hạch cũng rất đơn giản. Khi tới đó, nhân viên của công hội sẽ dẫn đứa trẻ cùng với cha, mẹ của chúng vô một căn phòng, có điều, căn phòng này không có cửa vô mà được truyền tống bởi “Song nguyên môn“, một loại cửa có thể giúp di chuyển trong một không gian gần hoặc xa tùy theo chức năng của nó. Mãi sau này ta mới biết tại sao không dùng cửa bình thường là do nếu không có bố trí đủ hình của 6 con linh thú đứng đầu thì không thể thực hiện triệu hồi được.
Căn phòng đó khá lớn, ta ước chừng diện tích của nó phải khoảng 20m vuông. Còn bốn bức tường xung quanh, mỗi bức đều được khắc hình của một con linh thú, chúng chính là bốn con linh thú mạnh nhất thế giới, bao gồm: Thanh Long, Chu Tước, Huyền Vũ, Bạch Hổ, được gọi tắt thành “Tứ Đại Chung Cực Linh Thú“. Ngoài ra, trên trần nhà còn có hình của hai còn lình thú khác là Thiên Mã và Kì Lân, theo truyền thuyết bởi vì chúng không thích việc tranh đua giữa các linh thú, nên chúng không có tên trong Tứ Đại Chung Cực Linh Thú, chứ nếu xét về sức mạnh chúng được coi như đỉnh cấp linh thú.
Ta nhớ, lần đó khi khảo hạch. Họ kêu ta đứng ở chính giữa căn phòng. Nơi đã được bố trí một vòng tròn pháp thuật khá lớn, mà họ gọi là “Cánh Cửa Thông Tới Linh Thú Không Gian”. Ta háo hức đứng đó chờ họ giúp ta triệu hồi linh thú của mình. Khi mọi thứ chuẩn bị sẵn sàng, người nhân viên tiến tới trước mặt ta, anh ta nở một nụ cười hòa ái rồi nói:
- Cậu bé, bây giờ ta nói gì thì cậu hãy lập lại y chang như thế nhé.” Ta vui vẻ gật gật đầu.
Anh ta cười:
-Tốt lắm, cậu hãy thả lỏng người rồi nhắm mắt lại và nói theo nhé. Bắt đầu nào … Hỡi những linh thú tôn quý.
-Hỡi những linh thú tôn quý.
-Ta là nhân loại, là bạn của các bạn
-Ta là nhân loại, là bạn của các bạn.
-Xin hãy nghe tiếng ta triệu hồi.
-Xin hãy nghe tiếng ta triệu hồi.
-Hãy tới đây nào, bạn của ta.
-Hãy tới đây nào, bạn của ta.
Cứ sau mỗi một câu, vòng tròn xung quanh ta lại ngày càng sáng lên. Ngay khi ta nói xong câu cuối cùng. Ta cảm giác mình như được bao bọc trong một cơn “Lốc Lửa”( lửa bên trong cơn bão). Khi ta mở mắt ra, việc đầu tiên ta thấy là gương mặt sửng sở của mọi người xung quanh kể cả bố mẹ ta. Ta cau mày khó hiểu nhìn bọn họ, bỗng có tiềng gì đó phát ra từ dưới chân ta, ta nhìn xuống. Khi thấy vật ở dưới chân mình, thì ta cũng giống như họ. Hoàn toàn sững sỡ, vât ở dưới chân ta là một con…GÀ