Ta nhìn lên Lăng Tiêu bảo điện, tiên nhạc thanh phiêu, làn gió thơm lượn lờ, bên trên ngồi đầy thần phật.
Ở trước mặt những vị thần phật vương được hàng tỷ người quỳ bái, ta chỉ là một hạt bụi nhỏ bé, ngay cả thủ vệ cửa cung thần binh cũng không thèm liếc mắt xem ta, duy nhất làm bạn với ta, chính là hai mắt nhìn thẳng ngoắc ngoắc, vị đại luật sư An Đông Ni.
“ An Đông Ni, ngươi đang ngây ngốc nhìn cái gì? Mở phiên tòa…” Ta hạ giọng, kéo kéo ống tay áo của hắn.
An Đông Ni chảy nước miếng, dùng sức liếc ta một cái: “ Mệt cho ngươi mang danh hoang dâm Trụ Vương, ngay cả hai vị tiên nữ phía sau Ngọc Đế cũng không nhìn thấy, Thượng Đế của ta a, thật sự là thật đẹp!”
Bởi vì quá mức hưng phấn, thanh âm An Đông Ni lớn một chút, thẳng rơi vào tai người bên trên, được Thượng Đế nghe thấy, Thượng Đế mỉm cười: “ Ca ngợi ta sẽ được phù hộ suốt đời, ngươi là một tín đồ thành thực, ta chờ mong biện hộ phấn khích của ngươi.”
“ Oa tắc!” An Đông Ni hoảng sợ nhảy lên, nhỏ giọng hỏi ta: “ Thượng Đế cũng đến đây, sao ngươi không đề tỉnh ta một tiếng, lần này thảm!”
Ta hỏi: “ Vì sao?”
“ Thượng Đế là toàn năng, nếu ta nói dối, hắn lập tức sẽ biết, ngươi hay là đổi luật sư khác a.” An Đông Ni cả người phát run.
Ta nhất thời giận tím mặt: “ Oan oán của ta đều là tình hình thực tế, ngươi cứ nói ra thực tế là được, không cần phải nói dối!”
An Đông Ni đáng thương hề hề nhìn ta, nước mắt liên liên: “ Nhưng khi ta ở tòa án…Chưa bao giờ nói thật ra a, hiện tại ngươi bắt ta nói thật, còn không bằng giết ta đâu?”
“ Kháo! Còn cần giết ngươi sao? Ngươi sớm con mẹ nó lết cái mông, còn không đi lên biện hộ cho ta! Ngươi không phải nghĩ mỹ nữ sao?” Ta ôm đồm áo hắn, sưu một tiếng, đem hắn đẩy té lên mặt đất, tên tham tiền này còn đang sờ loạn hai tay “ Oa tắc, nghe nói kim loan điện của hoàng đế Trung Quốc đều làm bằng vàng, nơi này là kim loan điện của thần tiên hoàng đế, có phải do hoàng kim tạo ra không?”
Trên ngai vàng điện Lăng Tiêu, Ngọc Đế nghe được lời của An Đông Ni, không khỏi lo lắng nhìn Lăng Tiêu bảo điện của mình, nơi này mỗi một khối tài liệu đều là chí bảo thần giới a!
Ngay tại siêu cấp sắc quỷ tham tiền An Đông Ni đại luật sư đang chít chít méo mó, một hồi vụ án oan tòa án thẩm lí cùng phán quyết rốt cuộc đã bắt đầu…
Diêm La Vương cầm đơn khởi tố của nguyên cáo là ta trong tay, đi tới dùng sức ném lên mặt ta, âm trầm nghiêm mặt quát: “ Nói rõ ràng, tự mình nói!”
Ta trợn mắt nhìn, nhặt lên đơn khởi tố, ưỡn ngực ngẩng đầu, mặt hướng lên các vị thần phật ngồi trên cao…
“ Ta gọi là Tử Tân, là một vị vua bị mất đi giang sơn, cũng gặp thiên cổ kỳ oan thượng cổ đế vương ( bây giờ là thời đại mới, trước tiên ta cũng phải nói vài câu cổ văn, coi như là mở đầu a?)
“ Đắc Kỷ xinh đẹp vốn vô tội, chỉ vì không thể sinh dục, chúng triều thần cùng với hoàng tộc bức ta phế Đắc Kỷ, lập em gái của một quyền thần làm hậu.
Đắc Kỷ yêu mỵ làm sai, đúng do bị người sai khiến, có tội gì? Chúng triều thần cùng với hoàng tộc nói xấu phỉ báng Đắc Kỷ, xưng nàng là yêu, bổn ý cấp tốc ép ta phế bỏ ngôi vị hoàng hậu của Đắc Kỷ.
Vì thế, vua và dân phân loạn, quân thần ly khai, huynh đệ nội bộ, tứ hải chấn động, thiên hạ hoảng sợ! Khiến chư hầu mơ ước, thừa cơ mà vào.
Cha con Cơ Xương, tiểu nhân đắc chí, lật ngược phải trái, khi thiên che trời, phạt binh diệt Thương ( cổ văn dễ đọc hơn a.)
Đế vương được mất thiên hạ, thiên cổ làm sao quy về một người, Thương lại mang nhiều kỳ oan, vật đổi sao dời không thay đổi bản tâm, đời sau đế vương so với Tử Tân hoa mắt ù tai vô số kể, vì sao ôm nỗi hận trầm oan chỉ có một mình ta.
Cho tới bây giờ rơi xuống nỗi này, tên Tử Tân không ai biết, thiên cổ chỉ có tên Trụ Vương danh xấu bêu lên.
Mà làm ra sai lầm lớn như vậy, ngụy thánh nhân Cơ Xương, phản thành đồ đệ thánh hiền, làm sao vậy?
Chuyện này nên hỏi ai đây, phải kêu gào với ai đây?
…..( giảm bớt năm ngàn từ).”
Đọc xong đơn khởi tố, Thập Điện Diêm Vương đứng đầu Tần Quảng Vương nhìn ta giơ lên ngón tay cái: “ Mấy năm nay Tử Tân học được nhiều điều mới, văn vẻ biết cổ kim kết hợp, có hữu tình! Có cá tính! Ta thích..”
Ngọc Đế hừ lạnh một tiếng: “ Cái gì văn vẻ chó má! Tử Tân ngươi thân là nguyên cáo, đơn kiện lại không viết bị cáo, làm cho chúng ta làm sao xử?”
Ta giận dữ ngẩng đầu nói: “ Ngọc Đế bệ hạ, còn có các vị thần phật, Tử Tân chống án hơn ba ngàn năm, mỗi lần đề cập đến tên bị cáo, sẽ bị bác bỏ, cho nên lần này không viết tên bị cáo, ta chống án không phải vì trừng phạt bị cáo, cũng không phải vì báo thù.”
Ngọc Đế nghe được lời này, đồng thời trong lòng nhẹ nhàng thở ra, thế nhân đều biết là Nữ Oa nương nương phái hồ ly nhập thân Đắc Kỷ, mê hoặc Trụ Vương quốc phá gia vong, nếu thật sự bàn về tội, Nữ Oa nương nương như thế nào cũng không cách cởi tội danh, trong lòng Ngọc Đế nói: “ Chỉ cần tiểu tử ngươi đừng kéo Nữ Oa nương nương tiến vào, hết thảy chúng ta hảo thương lượng, cùng lắm thì cho ngươi điểm ưu đãi, chỉ là bồi thường một chút cũng có thể.”
Ngọc Đế nghĩ đến đây, vẻ mặt thoải mái hỏi: “ Không trừng phạt bị cáo, không báo thù! Vậy ngươi còn chống án làm gì?”
“ Công đạo!” Ta ngẩng đầu ưỡn ngực, oan khí đọng lại ba ngàn năm bay lên trời, đầy trời thần phật lâm vào động dung.
“ Ta chỉ cần đưa ta một công đạo, không cần truy cứu bất luận kẻ nào sai lầm.”
Sắc mặt Ngọc Đế lại dịu đi không ít, không thể tưởng được lại dễ dàng giải quyết như vậy, nếu sớm như vậy thật tốt, làm gì mất không ba ngàn năm, khiến cho bây giờ còn kinh động phương tây chúng thần.
Chủ thẩm quan Tần Quảng Vương đứng dậy nói: “ Phía dưới tới lượt luật sư của nguyên cáo tiến hành biện hộ.”
An Đông Ni vừa nghe, vội vàng đi lên: “ Ta là luật sư, ta là luật sư! Chờ chút…” Vừa nói, vừa trong âu phục lấy ra một xấp giấy.