Lúc đẩy cánh cá»a thứ mưá»i hai, Nam Cung Mạch cuối cùng xác định mình đã đến má»™t khu trại không có tá»›i má»™t bóng ngưá»i.
Phiến cá»a không cà i then Ä‘ung đưa kèn kẹt trong bóng tối, khuấy động không khà tanh tưởi kỳ quái. Nam Cung Mạch gá»i mấy tiếng, không thấy chá»§ nhà đáp lá»i, liá»n tá»± động bước và o. Không ngoà i sở liệu, gian phòng hoang sÆ¡ không có ngưá»i nà o. Gã thắp mẩu nến đã cháy quá ná»a tra dò bốn bá», quyết định nghỉ ngÆ¡i tá túc tại đây, đến ngà y mai má»›i lên đưá»ng.
Khi cầm đĩa nến Ä‘i tá»›i nhà sau, gã vụt đứng khá»±ng lại. Ãnh nến rá»i chiếu dấu loang lổ trên vách, gã cau mà y, dùng móng tay khượi má»™t khoảnh đưa lên mÅ©i ngá»i, hÆ¡i biến sắc mặt.
Lại là vết máu... Những vết máu cÅ© ká»· nà y hiển nhiên là phún văng lên vách, giống hệt tình cảnh mưá»i má»™t căn phòng mặt trước. Äâu đâu cÅ©ng có dấu tÃch Ä‘ao chém kiếm đâm, ám khà rỉ sét rÆ¡i rá»›t. Tổng hợp tất cả các dấu tÃch, hiển nhiên có thể thấy khu trại nhá» dưới chân La Phù SÆ¡n nà y đã từng xảy ra má»™t trưá»ng chém giết đại quy mô, cho nên dẫn tá»›i giỠđây khung cảnh hoang lương không khói bếp.
Gã thuở nhá» theo phụ thân bái phá»ng Thà Kiếm SÆ¡n Trang trên La Phù SÆ¡n, còn nhá»› khu trại dưới núi gá»i là Phù Phong Trại, chắc là tiá»n đồn Thà Kiếm SÆ¡n Trang đặt ở chân núi. Trừ thôn dân địa phương ra, luôn luôn có võ lâm nhân sÄ© Lưỡng Quảng cư trú.
Nhưng giá» gã Ä‘i khắp thôn cÅ©ng không gặp được tá»›i má»™t ngưá»i.
Không thể nà o... Sao lại có thể như vầy?
Nhá»› chưa tá»›i má»™t năm trước, trong Äỉnh Kiếm Các còn có ngưá»i từ Lưỡng Quảng vá», kể vá»›i Các chá»§ phụ thân gã Thà Kiếm SÆ¡n Trang rất có tráºt tá»± ná» nếp dưới sá»± cai quản cá»§a thiếu trang chá»§, trong trang cao thá»§ như mây, Ä‘oà n kết lá»±c lượng phương Nam, ngà y nay đủ để ganh Ä‘ua vá»›i Trung nguyên Äỉnh Kiếm Các. Lẽ nà o má»›i có và i tháng mà Thà Kiếm SÆ¡n Trang đã gặp há»a diệt vong?
Không thể nà o. Ngay cả Bái Nguyệt Giáo mưá»i năm trước kéo rốc tấn công cÅ©ng bị Thà Kiếm SÆ¡n Trang đánh lui, Ä‘iểm mặt võ lâm ngà y nay, cà ng không có bất cứ má»™t lá»±c lượng nà o có thể trong và i tháng ngắn ngá»§i tiêu diệt Thà Kiếm SÆ¡n Trang. HÆ¡n nữa nếu Thà Kiếm SÆ¡n Trang có gì bất trắc, đại sá»± ghê gá»›m như váºy, nhất định đã chấn động Lưỡng Quảng hắc bạch đạo, Äỉnh Kiếm Các lãnh tụ thiên hạ võ lâm cà ng không thể nà o không biết gì hết. Các chá»§ phụ thân gã má»™t tháng trước còn phái ngưá»i đến Thà Kiếm SÆ¡n Trang thương lượng chuyện cưới há»i mà .
Nam Cung Mạch nhÃu mà y, bưng đĩa nến Ä‘i ra nhà sau. Dá»c đưá»ng chá»— nà o cÅ©ng là vết máu ảm đạm, phún trà o loang kÃn, phát ra mùi vị kỳ quái. Nhưng vết máu Ä‘á»u rất cÅ©, tại sao còn có thể tản phát ra mùi vị nồng nặc như váºy?
HÆ¡n nữa, cho dù là bị táºp kÃch, bị chém giết tà n sát máu tanh lai láng, váºy còn thi thể đâu? Phải có thi thể để lại chứ? Nhưng suốt dá»c đưá»ng gã không những không nhìn thấy má»™t thi thể nà o, cả má»™ phần cÅ©ng không thấy!
Bao nhiêu nghi vấn quây cuá»™n lấy gã, nhưng cước bá»™ vẫn má»™t má»±c Ä‘i tá»›i phòng ngá»§ mặt sau. Nam Cung Mạch thở dà i má»™t hÆ¡i, quyết định không nghÄ© tá»›i vấn đỠcổ cổ quái quái đó nữa. Gã bất quá là khách qua đưá»ng Ä‘i ngang nÆ¡i đây, dừng chân tá túc, ngà y mai liá»n phải thượng lá»™ tá»›i Thà Kiếm SÆ¡n Trang trên La Phù SÆ¡n, lúc đó cứ há»i thiếu trang chá»§ Diệp Thiên Chinh là được rồi.
Gã cầm nến Ä‘i thẳng và o ngá»a thất mặt sau. Căn phòng đó cÅ©ng giống mấy phòng ốc khác trong thôn, hiển nhiên đã lâu không có ngưá»i ở, nÆ¡i nà o cÅ©ng bụi bặm đóng dà y cá»™m, tay gã vừa chạm lên cá»a phòng ngá»§ liá»n dÃnh đầy bụi.
“Keeeẹtâ€, tiếng vá»ng khe khẽ, cá»a mở ra. Ãnh nến chiếu sáng gian phòng phương viên má»™t trượng, cÅ©ng là không khà tanh hôi xá»™c và o mặt. Hiển nhiên tai há»a diệt vong đến quá lẹ, má»i bà i trà ở đây Ä‘á»u sá» sá» dáng vẻ rất có tráºt tá»±, tháºm chà má»n gối trên giưá»ng cÅ©ng còn gấp xếp chỉnh chỉnh tá» tá».
“Cám Æ¡n cho ta và oâ€. Lẳng lặng nói má»™t câu vá»›i chá»§ nhân nguyên thá»§y cá»§a nÆ¡i nà y, Nam Cung Mạch gạt phá»§i bụi bặm phá»§ dà y kÃn trên bà n, đặt đĩa nến và tay nãi xuống bà n, chuẩn bị Ä‘i và o háºu viện múc nước rá»a ráy. Tháºt ra không biết sao những ngưá»i trước đây Các phái đến Thà Kiếm SÆ¡n Trang lại cháºm chạp không quay vá» phục mệnh, hại cho gã nghÄ© tá»›i nghÄ© lui, bồn chồn không chịu được, sau khi liá»…u kết Ngôn gia ở Ngạc Trung liá»n chạy xuống miá»n Nam đến đây.
Tháºt ra hôn sá»± nà y đáng lẽ đã lo xong từ năm năm trước, khÆ¡i khÆ¡i La Phù Diệp gia lại cứ hẹn lần hẹn lá»±a, thấy rõ Diệp nhị tiểu thư đã ngấp nghé hai mươi, lại vẫn viện đủ duyên cá»› để thoái thác, nói nà o là sá»± vụ liên minh Lưỡng Quảng bá» bá»™n, Diệp nhị tiểu thư là cánh tay phải phù trợ Minh chá»§, tạm thá»i không có cách nà o gả bán...
Äá»§ thứ lý do xem ra là muốn chối từ, mà phụ thân Nam Cung Ngôn là Minh chá»§ cá»§a võ lâm thiên hạ, không ngá» lại xuá» xòa Ä‘em cái mặt bư cá»§a gã đây dán và o.
Tháºt ra Diệp nhị tiểu thư nha đầu ngang ngược như váºy có gì tốt chứ, không cưới thì không cưới, đúng là trúng ý gã..., bất quá, nói cho cùng gã tốt xấu gì cÅ©ng là công tá» con nhà gia thế có tiếng trong võ lâm, bị ngưá»i ta từ hôn như váºy... dù sao cÅ©ng mất mặt phải không?
Nam Cung Mạch lầu bầu mở túi ra, lấy má»™t cái tô đồng, chuẩn bị Ä‘i múc nước. Nhưng vừa xoay ngưá»i, thình lình nghe chá»— nà o đó trong phòng truyá»n lại má»™t tiếng “kịch†khe khẽ, phảng phất có ngưá»i dùng đốt ngón tay gõ và o vách.
“Ai?â€. Nam Cung Mạch vụt quay đầu, ngón tay án bên hông, bá»™i kiếm Diệt Hồn trong vá» phát ra tiếng rá»n nho nhá».
Gió chạng vạng tối len và o, lung lay ánh tà n đăng trên bà n, không có má»™t chút xÃu hÆ¡i thở nà o, chỉ có phên cá»a và song cá»a sổ cá»t kẹt trong gió.
Trong mắt Nam Cung Mạch nhoáng qua tia sáng chói lòa, cuối cùng từ từ buông bà n tay án trên kiếm, tiếp tục đẩy cá»a Ä‘i ra háºu viện.
Háºu viện cÅ©ng hoang tà n, cá» dại cao cỡ đầu ngưá»i, nuốt chôn con đưá»ng nhá» thông đến bá» giếng vốn đã rất nhá» hẹp. Giữa vùng cá» dại xanh rá»n, thấp thoáng có lấm tấm Ä‘iểm đỠphất phÆ¡ --- là hoa rừng không biết tên gì. Không có lá, trên cá»ng cao nghệu chìa ra đóa hoa mà u Ä‘á», từng lùm từng cụm, rất mỹ lệ.
Bánh lăn ròng rá»c là m bằng gá»— lâu năm không bảo quản, ngã sụp má»™t bên, nghiêng xéo trên bục giếng đá xanh, bởi Nam Cương khà háºu ẩm thấp nóng bức, mặt trên lan đầy nấm mà u trắng xám. Nam Cung Mạch thá» quay bánh lăn, tay chạm và o chá»— nấm má»c kÃn mÃt má»m má»m ươn ướt là m cho gã có má»™t thứ cảm giác khó chịu khôn tả --- nhưng vượt ngoà i ý liệu, dây thừng chưa bị mục, thùng thả xuống dưới Ä‘áºp mình và o thà nh giếng phát ra tiếng cồm cá»™p trầm đục.
Gã đặt cái tô đồng trên thà nh giếng, quay bánh lăn, nhưng lúc thùng rá»i khá»i mặt nước, tay bá»—ng cảm thấy rất nặng, không giống trá»ng lượng cá»§a má»™t cái thùng múc đầy nước. Gã chợt rùng mình, má»™t tay chầm cháºm quay bánh kéo thùng nước lên, tay kia lại lặng lẽ chìa ra, nắm chặt Diệt Hồn kiếm, không dám lÆ¡i lá»ng chút nà o.
“Rạtâ€, thùng nước cuối cùng đã lên khá»i mặt nước, Nam Cung Mạch dưới ánh trăng vừa liếc mắt liá»n nhìn thấy má»™t khuôn mặt nhợt nhạt quá»· dị kéo lên khá»i giếng. Mặt gã vụt biến sắc, thoái nhanh như chá»›p, hữu thá»§ rút kiếm thần tốc khôn cùng, xỉa thẳng bục giếng.
Nhưng ná»—i kinh hoà ng chỉ tồn tại trong giây lát, kiếm cÅ©ng dừng sá»±ng lại trong sát na, Nam Cung Mạch sắc mặt tái xanh, lại mau chóng định thần --- Chỉ bất quá là má»™t ngưá»i chết. Má»™t ngưá»i chết nhợt nhạt nằm trong thùng nước vừa múc lên từ dưới giếng.
Yết hầu Diệt Hồn kiếm cá»§a gã Ä‘ang nhắm và o đã bị ngưá»i ta đâm thá»§ng từ lâu, vết thương ngâm dưới nước rữa ra, đôi mắt mở há» không còn chút sinh khÃ, da thịt trên thân thể lõa lồ sình trương, lÆ¡ thÆ¡ tản phát mùi tanh hôi kỳ quái, trên thi thể cÅ©ng thấp thoáng bị loại nấm mà u trắng xám ăn dÃnh.
--- Äó là ngưá»i chết đầu tiên Nam Cung Mạch nhìn thấy trong Phù Phong Trại.
Nhìn thấy thi thể ở nÆ¡i hiển nhiên đã trải qua má»™t trưá»ng chém giết kịch liệt nà y vốn đáng lẽ là chuyện đương nhiên, nhưng không biết vì sao trong lòng Nam Cung Mạch lại có ná»—i khẩn trương và kinh sợ nghịch thưá»ng, gã nÃn nhịn cảm giác tởm lợm, Ä‘i đến bên thà nh giếng quan sát thi thể kỹ cà ng, muốn tìm tòi manh mối vá» trưá»ng tai kiếp tà n há»§y nà y.
Mắt gã lại có biến hóa --- Từ trên xuống dưới thi thể bị ngâm sưng phù chỉ có má»™t vết thương nÆ¡i yết hầu, huyết mạch vùng cổ phảng phất bị váºt sắc nhá»n gì đó đâm và o, để lại má»™t lá»— nhá» sâu hoắm. Cái khiến cho gã cảm thấy lạ kỳ là huyết mạch nÆ¡i đó vốn là loại chảy vá» tim, không phải động mạnh đâm và o là phún máu đến chết.
Vết thương ngoà i da không phải là vết thương chà mạng, váºy...
Nam Cung Mạch nÃn thở nhìn kỹ vết thương đó, hất cổ tay dùng Diệt Hồn kiếm mau chóng rạch hai đưá»ng hình chữ tháºp trên cổ thi thể, nước da tái mét láºt lên, để lá»™ máu thịt dưới da --- đã thúi rữa biến thà nh Ä‘en sì hoà n toà n!
Quả nhiên có độc! Äá»™c gì đây, không ngá» có thể khiến cho toà n Phù Phong Trại ná»™i trong má»™t thá»i gian ngắn bị tà n diệt hết?
Nam Cung Mạch ráng nhịn ná»—i kinh tởm, rạch sâu và o vết thương chút nữa, nháy mắt đó nhãn thần gã ngưng tụ: sâu trong vết thương có váºt gì đó Ä‘ang nhúc nhÃch! Giữa vùng máu thịt có váºt gì đó ngoe nguẩy, tá»±a hồ muốn lách ra --- là dòi? Ngưá»i vừa chết, gặp khà trá»i vùng Nam Cương nà y, chưa đến má»™t tháng là dòi bá» bò đầy, đó là chuyện đương nhiên. Nhưng có gì đó không đúng... Thi thể nà y...
Sát na đó, gã cảm thấy Diệt Hồn kiếm trong tay phát ra lãnh quang lá»n lợt, vừa nhoáng lên đã vụt tắt.
Có muốn nghÄ© cÅ©ng không kịp nghÄ©, bằng và o trá»±c giác, gã láºp tức hoà nh kiếm chắn trước mặt, không chút sÆ¡ hở, mÅ©i chân Ä‘iểm nhẹ xuống đất, dụng táºn toà n lá»±c bay lướt ra sau --- Má»™t chiêu phong tá»a lướt Ä‘i đó nhìn có vẻ giản đơn, lại đã thi triển cá»±c Ä‘iểm tu vi võ há»c cá»§a gã.
“Keng!â€. Quả nhiên có váºt gì đó bị trưá»ng kiếm cá»§a gã ngăn chặn, phát ra thanh âm sắc bén chói tai. Äánh má»™t đòn không trúng, láºp tức quẹo vá» như thoi cá»i, không biết bay Ä‘i đâu.
Nam Cung Mạch chỉ cảm thấy cổ tay chấn động đến mức tê dại, thoái liá»n ba bước, kinh hãi đứng yên, toà n thân toát mồ hôi lạnh.
Gã đột nhiên nghĩ ra cái gì có vẻ không phải --- là thi thể!
Từ huyết tÃch trong phòng, trưá»ng tà n sát nà y Ãt ra cÅ©ng đã Ä‘i qua hÆ¡n ná»a năm, Nam Cương khà trá»i nóng ẩm như vầy, thây ngưá»i sao có thể ná»a năm sau má»›i thúi rữa đến mức nà y? Äáng lẽ chưa đầy hai tháng đã chỉ còn xương cốt má»›i đúng! Nhưng xem mức độ thúi rữa cá»§a tá» thi, rõ rà ng vừa má»›i chết chưa đầy má»™t tháng.
“Hức...â€. Khi gã kinh ngạc đỠkiếm đứng sững, trong hoang viện bá»—ng vang lên má»™t tiếng thở trầm khản mÆ¡ hồ. Thùng nước “bình†má»™t tiếng rá»›t xuống giếng nước, cạ và o thà nh giếng cà nh cạch mấy lượt, thanh âm chÆ¡i vÆ¡i ná»a vá»i. Äợi đến lúc phát ra tiếng nước bắn cuối cùng, cánh tay tái nhợt chống lên bục giếng, “thi thể†thúi rữa đứng dáºy.
ÄÆ°a tay ôm chá»— cổ hồi nãy bị rạch, “ngưá»i chết†lắc lư thân thể ướt đẫm Ä‘i vá» phÃa Nam Cung Mạch Ä‘ang bà ng hoà ng ngÆ¡ ngẩn. Trong cổ há»ng tá»±a hồ có đà m dãi, phát ra thanh âm khá»t khẹt, mình mẩy nồng nặc hÆ¡i thúi rữa.
Nam Cung Mạch cÆ¡ hồ cho rằng mình Ä‘ang nằm má»™ng, mãi cho đến khi thứ mùi vị hôi thúi kia bao vây quanh gã --- Gã vụt tỉnh ngá»™, cuối cùng đã biết mùi vị tanh tưởi khắp nÆ¡i trong cái trại trống không nà y ở đâu ra. Äó chÃnh là mùi máu thịt thúi rữa.
Diệt Hồn kiếm trong tay chấn động không ngừng, phát ra tiếng vá»ng oong oong trầm thấp. Ngà n năm trước, Việt vương Câu Tiá»…n dùng trâu trắng ngá»±a trắng tế thần Côn Ngô, đúc thà nh tám thanh kiếm. Ngà n năm sau chỉ còn hai thanh Diệt Hồn và Chuyển Phách lưu truyá»n trên thế gian, nghe nói mang kiếm nà y dạ hà nh sẽ phòng ngừa được yêu quái --- Lẽ nà o đêm nay bá»™i kiếm bất an như vầy là vì cảm thấy được tà mị ép đến gần?
Bước chân cá»§a ngưá»i chết sống lại kéo lê cháºm chạp, lếch thếch vang vá»ng trong khu vưá»n trống không hoang phế.
Gã siết kiếm phân vân thoái dá»c con đưá»ng, trừng trừng nhìn thi thể tái mét từng bước ép tá»›i trước mặt --- Tháºt ra là ngưá»i chết hay ngưá»i sống đây?
Có tiếng thở hì hục, ngá»±c tim Ä‘áºp lên xuống, nhưng nhãn thần lại đình trệ, chỉ má»™t mà u trắng xám mỠđục, không phân biệt ra được đồng tá» vá»›i tròng trắng, Ä‘i loạng choạng lắc lư, tay chân cứng đơ, trong vết thương trên cổ bị cắt rạch rỉ chảy máu bầm Ä‘en sì kỳ quái.
Nam Cung Mạch định thần, hừ má»™t tiếng cưá»i lạnh: không cần biết y là quá»· hay là ngưá»i, là ngưá»i thì giết ngưá»i, là quá»· cÅ©ng giết quá»·!
Diệt Hồn kiếm nhả má»™t dòng lãnh quang, đâm vá» phÃa sưá»n phải cá»§a ngưá»i chết sống lại Ä‘ang lảo đảo bước tá»›i. Cùng má»™t lúc phát ra chiêu đó, giữa ngón tay trên tả thá»§ nháy mắt đã tung bắn Huyá»n Nguyệt Diệp, đánh sang mé trái. Chiêu kiếm đâm tá»›i thá»±c ra chỉ để thăm dò hư thá»±c --- Nhưng vượt ngoà i ý liệu, thây ngưá»i cước bá»™ lê lết tá»±a hồ không có phản ứng tránh né, trái lại còn sải dà i tá»›i ---
“Sá»™t†má»™t tiếng, Diệt Hồn kiếm đâm pháºp và o sưá»n phải, bắp thịt má»m nhÅ©n như bông không chấn phản, mÅ©i kiếm xuyên suốt ra.
Nam Cung Mạch vá»™i vã thu lá»±c, nhưng thân ngưá»i không ká»m chế được thế lao, xông tá»›i trước ba bước.
Huyá»n Nguyệt Diệp đánh mé trái hụt và o khoảng không, xoay má»™t vòng bay vá» tả thá»§ cá»§a gã.
Chỉ má»™t chá»›p mắt đó, cá»± ly giữa hai ngưá»i đã tiếp cáºn còn cách có má»™t cánh tay. Trên mặt đối phương không ngá» không có chút dáng vẻ thống khổ hay sợ hãi gì, vẫn bước tá»›i má»™t bước. Nam Cung Mạch chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên, bụng biết không xong, hồi kiếm chém lẹ, “phạch†má»™t tiếng khe khẽ, má»™t bà n tay đứt Ä‘oạn tái nhợt bay ra, máu Ä‘en tung tóe như thác phun. Gần sát trong gang tấc như váºy, gã không kịp né tránh, liá»n bị vẩy ướt mặt mà y. Máu vấy che thị tuyến cá»§a gã, sát na đó gã bằng và o ký ức Ä‘iểm chân bay lướt Ä‘i, lùi và o trong phòng, đồng thá»i trưá»ng kiếm xoay lại, mượn hình bóng còn Ä‘á»ng lại trong thị giác và o sát na cuối cùng, chém vá» hướng con ngưá»i tái mét Ä‘ang ép sát kia.
“Phạchâ€, có cảm giác trưá»ng kiếm như chém và o đất mùn, có váºt gì đó nặng ná» Ä‘áºp xuống đất. CÅ©ng cùng má»™t lúc, lưng gã Ä‘áºp lên cá»a phòng khép há», phá cá»a lá»t và o trong.
Sát na hạ xuống đất, gã láºp tức dùng mÅ©i chân đá lên cá»a, thoái và o góc phòng, chầm cháºm dùng vạt áo lau máu Ä‘en dÃnh và o mắt và o mặt, da thịt không ngá» lại có cảm giác nóng rát. Nam Cung Mạch thầm thất kinh, vá»™i lấy trong mình má»™t viên BÃch Linh Äan do Äỉnh Kiếm Các máºt chế ngáºm liá»n.
Ngoà i cá»a không có bất kỳ tiếng động nà o. Cả tiếng bước chân lê lết và tiếng đà m dãi khá»t khẹt cÅ©ng không nghe thấy, gã đẩy song cá»a sổ ngó ra ngoà i, chỉ thấy ngoà i đình ánh trăng trong như nước, cá» cao bị đè ngã má»™t mảng, trên con đưá»ng đá má»™t thi thể bị chém thà nh hai Ä‘oạn ngã ngá»a, không còn động Ä‘áºy chút xÃu nà o.
Chết rồi sao? Dá»… như váºy sao?
Nam Cung Mạch ngón tay hÆ¡i máy mó, Huyá»n Nguyệt Diệp giữa ngón tay lại bay ra, ám khà hình trăng lưỡi liá»m má»ng mảnh lấp loáng má»™t luồng sáng giữa ánh trăng, “pháºp†má»™t tiếng ghim và o cổ tá» thi, xoay má»™t vòng. Äầu ngưá»i láºp tức lăn long lóc khá»i thân thể, miệng vết chém máu Ä‘en trà o lan ngáºp ngụa. Huyá»n Nguyệt Diệp xoay má»™t vòng trong không gian, lại bay ngược vá».
Nam Cung Mạch thở phà o má»™t hÆ¡i, vẫn còn hÆ¡i thắc mắc. Chết tháºt rồi? --- Nhưng đầu ngưá»i cÅ©ng đã chém đứt, không có lý nà o còn ngá» vá»±c gì nữa?
Xem ra quả nhiên là ngưá»i sống giả là m cương thi, nếu không sao lại có thể bị giết? Gã chùi sạch huyết tÃch trên Huyá»n Nguyệt Diệp, lại đẩy cá»a, muốn Ä‘i ra giếng lấy cái tô đồng vá». Bên ngoà i ánh trăng thảm đạm, gió Ä‘ang lần quần trong khu trại trống vắng, cá» dại cao bằng đầu ngưá»i xà o xạc lung lay, từng cụm từng lùm hoa đỠchen mình cà ng thêm phần ráºm rạp ráºp rá»n.
Nam Cung Mạch không biết tại sao vẫn còn cảm giác không thoải mái, cảm thấy Diệt Hồn kiếm trong tay không ngừng đong đưa khe khẽ ngân vang.
Cước bá»™ cá»§a gã vừa bước ra khá»i cá»a sau, vụt dừng sá»±ng lại.
Thi thể kìa! Không biết có phải vì ánh trăng ảm đạm, cho nên có hÆ¡i hoa mắt, gã phảng phất nhìn thấy có váºt gì đó nhá» tà từ trong vết chém ngang cổ cá»±a quáºy thoát ra, “soẹt†má»™t tiếng đục đất chui xuống.
Gã váºn má»™t hÆ¡i chân khÃ, tháºn trá»ng rón rén giÆ¡ kiếm Ä‘i đến bên thi thể, nhưng hoà n toà n không có gì xảy ra.
Äến bục giếng lấy lại cái bát đồng, bất kể ra sao cÅ©ng không muốn múc nước trong miệng giếng đó nữa, gã vá»™i vã lần theo con đưá»ng đá quay vá».
Diệt Hồn kiếm đột nhiên rung lên kịch liệt, gã ngạc nhiên dừng bước, nhãn thần vụt ngưng tụ --- Hoa! Ngay giữa con đưá»ng, trong vÅ©ng máu chá»— thi thể hồi nãy ngã quỵ, không ngỠđã nở ra má»™t đóa hoa mà u đỠmáu!
Lại má»™t cÆ¡n gió lùa qua, cá» cao khắp vưá»n và hoa dại không biết tên là gì là o xà o vá»ng tiếng.
Cho dù là Äỉnh Kiếm Các đại công tá» nhà Nam Cung luôn luôn tà i cao gan lá»›n, giá» phút nà y bụng dạ đột nhiên cÅ©ng phát lãnh, không dám Ä‘i theo con đưá»ng đó nữa, Ä‘iểm mÅ©i chân nhún má»™t cái, bay lướt qua bụi hoa má»›i má»c kỳ lạ khôn cùng kia, trá»±c tiếp nhảy vá»t và o cá»a, xoay tay đóng lại, cÅ©ng không để ý tá»›i khu vưá»n hoang vắng kỳ kỳ quái quái đằng sau nhà nữa.
Hết hồi 1