Ngày trở về sao thật buồn, thật sợ hãi, mặt trời như mọc từ đằng tây. Sân bay Tân Sơn Nhất như một cái hoang đảo mà như một cái phòng hỏi cung.
Do quỵt nợ đồng bọn nên khi trở về, lé không dám đánh tiếng, đến sân bay Tân Sơn Nhất, lé phải cải trang, thêm râu thêm ria làm cảnh sát tí nữ tưởng nhầm lé là Ô sa ma bi la đen sang tị nạn tại Việt Nam, thật hú hồn.
Quê hương là đây, lé ngước nhìn bầu trời Sài Gòn mà lòng xao xuyến. Khoảng thời gian vừa qua thật khó khăn, thật gian nan. Cuộc đời lé mới bước những bước đầu tiên mà sao nó gian nan quá, nó làm lé già dặn hẳn lên. Lé đã sống như thế, đã dành khoảng thời gian đáng nhớ bên đất bạn và về lại quê hương, lé như làm lại từ đầu. Một đứa bé bị đồng bọn săn đuổi, một đứa bé bước chân về quê hương mang trong mình nỗi sợ hãi.
Không công việc, không bạn bè trừ một vài đứa nối khố. Cô đơn....Lé chợt nhớ đến đồng bọn, những kẻ mà hắn quỵt nợ, hắn chợt xúc động, chợt nhận ra đó thực sự là những người bạn tốt nhất. Nhưng hắn không biết sao phải đối mặt, tiền đâu ra trả nợ bây giờ. Hắn định cướp ngân hàng như nơi gần mà xa thế này, hắn biết gì chứ. Hắn phải xây dựng địa bàn, xây dựng căn cứ, thu thập thêm đồng bọn mới và thu phục lại đồng bọn cũ đã.
Với tí tiền trong tay, lé quyết tâm hành nghề "bố mế" ( kiểu như bố già ý ) , quyết tâm trở về, dựng lại một mái nhà mang tính quê hương hơn mặc dù vẫn gắn mác "eu".
Hắnđã bắt tay vào làm!!! Bắt đầu từ lời xin lỗi ngọt ngào với lý do..."mình bị tự kỉ"
Một mùa thu nữa lại qua, một mùa đông cũng đi, một mùa xuân cũng đã qua, đầu hạ rồi....
Cơn mưa mùa hạ xối xả nhưng cuốn hết đi cái cũ, nhưng trút bỏ đi gánh nặng quá khứ, nhưng giữ lại những gì là kỉ niệm, giữ lại những thứ không thể trôi đi. Đồng bọn có kẻ đi người ở, có kẻ phản bội, có người chung tay. Chuyện đời vốn thế. Lé lại bước tiếp con đường của mình, không còn chập chững như những "sinh kiều" ( sinh viên việt kiều, du học sinh ) thủa nào. Gian nan lắm nhưng hắn đã có những người bạn ở bên, những kẻ hay đổ xăng, những kẻ hay ném đá vào mặt anh, những viên đá chứa đầy...tình cảm. Chả biết hắn có hạnh phúc không với những viên đá đó, hay lại cằn nhằn. "Mịa kíp, anh mệt mỏi, bỏ công sức ra làm đến thế mà các chú còn yêu sách sao. Sau anh sa thải riết, nhưng sự thật nghĩ và làm là 2 việc khác nhau". Lé vốn kiểu nói một đằng làm một nẻo mà. Mắt thì lại lệch bên này, nhìn bên kia, thật khó làm người ta tin tưởng. Trình độ ai ti thì hơn năm trước rõ nhưng...nói chung vẫn khù khờ lắm. Mò mẫm, sang từng diễn đàn khác, xem mã nguồn người ta, rồi lôi code về.
Mái nhà về Việt Nam, đi cùng với nó là sự sụp độ của văn hóa phẩm đồi trụy ( ôi cái HLM của tôi ), của sự dè dặt. Hắn đang là công dân Việt Nam, linh tinh lớ ngớ là ra đồn bỏ mịa, phải cẩn thật, thật cẩn thận, thế lực thù địch vẫn đang bao vây, rình rập. Phải xây dựng lòng tin trong đồng bọn, phải có kế hoạch phản gián chu đáo. Thật nhiều việc nhưng đồng bọn đã giúp hắn phần nào. Hắn thầm cảm ơn những kẻ ném đá mình, những kẻ mang xăng đốt nhà mình. Còn nhiều việc lắm, cố gắng.....cố gắng.....
Sau cơn mưa trời lại sáng, ai cũng hi vọng người chủ thực sự ngôi nhà không chỉ duy trì ngôi nhà vững trãi mà còn gia cố móng thêm, xây nhà thêm cao cao mãi...
Một ngày mới lại đến, chúc lé luôn vui tươi, hạnh phúc...và hoà đồng hơn chứ ta thấy mi có dấu hiệu tự kỉ lắm. Mà nhanh nhanh kiếm bà xã đi, ta dạy mi mấy chiêu hành lạc, đảm bảo tính tự kỉ của mi sẽ bớt đi nhiều đấy.
Tính hắn tự kỉ cao lắm nên anh em đừng để hắn phát bệnh, mong anh em trong thành phố giúp đỡ thường xuyên lôi kéo hắn hào nhập nhanh hơn vào quê hương, để hắn nhanh có hàng nóng chứ cứ sing gờ thế này mang tiếng lắm, để hắn trở về với sài gòn dân chơi và để 4vn.eu càng ngày càng đậm bản sắc quê hương sứ sở.
Tiểu sử lé:
Nick: admin, lenk
Biệt danh: ecmin, lé
Nơi cư trú : Thành phố Hồ Chí Minh
Chức vụ : admin, tech admin
Tình trạng hôn nhân : độc thân
Dân tộc : Kinh
Mục đích : kiếm vợ + kiếm tiền nuôi...4rum