" Không sai, tiếng nổ phát sinh đêm đó đích xác là có liên quan đến Quỷ cốc tà điện." Nhìn biểu hiện của Thượng Trung Dân và Đỗ Thành hai người, trên mặt Tà Tâm lộ ra nụ cười lạnh lùng, gật đầu nói: "Ta vừa rồi đã nhắc tới người đêm đó tiến vào địa bàn của Quỷ cốc tà điện chúng ta tiến hành thâu tập người của Quỷ cốc tà điện là có hai người, một người trong đó chính là Vạn Phù, còn người kia chúng ta không thể nào biết được, hắn lại nhân cơ hội đánh lén Quỷ Thủ huynh, làm Quỷ Thủ huynh mất mạng, ngay sau đó hắn lại theo dõi Vạn Phù, chắc là muốn biết hắc ý nhân là người nào."
Dừng một lúc, Tà Tâm tiếp tục nói: "Còn Quỷ Ảnh huynh vẫn theo dõi hai người ở phía sau, với vó công và thân pháp của Quỷ Ảnh huynh, bọn họ đương nhiên là không thể phát hiện, cuối cùng nhìn thấy Vạn Phù tiến vào địa bàn của Thiên vương môn các ngươi. Lúc ấy, hắc y nhân kía nhìn thấy Vạn Phù tiến vào địa bàn của Thiên vương môn rồi liền muốn rời đi, Quỷ Ảnh huynh đương nhiên sẽ không để cho hắn dễ dàng rời đi như thế, nhân cơ hội hướng hắc y nhân đó ra tay, là muốn giết tên hắc y nhân báo thù cho Quỷ Thủ huynh, tiếng nổ đó là do kình khí của bọn họ tương giao phát ra, điều làm cho người ta không thể ngờ là mắt thấy tên hắc y nhân đó sắp bị Quỷ Ảnh huynh giết chết, lại bị một cao thủ đột nhiên xuất hiện cứu mang đi."
" Được rồi, không nói tới hắc y nhân đó nữa, cho dù tên Hắc y nhân đó là người phương nào, thì hắn cũng đã vì đắc tội với Quỷ cốc tà điện chúng ta mà trả giá đắt rồi. Bây giờ chúng ta giải quyết vấn đề chính của chúng ta, đó là giải quyết thủ phạm đã gây ra xung đột và cừu sát giữa ba phái, xử hắn tội đã àm cho ba phái chúng ta tổn thất thảm trọng." Tựa hồ không muốn nhắc lại hắc y nhân đã giết chết Quỷ Thủ, Tà Tâm đột nhiên lạnh lùng hướng về phía mọi người nói.
Nghe vậy, tất cả mọi người không nói gì thêm, mà đổ dồn ánh mắt về phía Vạn Phù, vừa có sự phẫn nộ, vừa có sát khí lại vừa có cả sự nghi ngờ. Tất cả mọi người của Quỷ cốc tà điện đều tràn ngập sự phẫn nộ và sát khí. Đương nhiên, Tà Vương và Quỷ Vương cũng không ngoại lệ. Còn ánh mắt của Lộ Kiến Bình và các môn nhân của Thiên vương môn nhìn Vạn Phù đều lộ rõ một mối nghi hoặc rất lớn, đặc biệt là Thượng Trung Dân và Đỗ Thành hai người, đến lúc này bọn họ đã có thể xác định chính xác rằng Vạn Phù chính là người ly gián bọn họ, bọn họ trong mắt đã không chỉ có hoài nghi nữa mà còn có cả lửa giân đang cháy, một loại lửa giận không cách nào kiềm chế. Nói gì thì nói bọn họ cũng là cộng sự của nhau gần ba mươi năm rồi, đã thành lập mối quan hệ phi thường thân thiết, việc Vạn Phù ẩn dấu công lực bọn họ có thể giải thích, nhưng việc Vạn Phù mượn cơ hội lợi dụng, lừa gạt bọn họ, làm cho bọn họ cảm thấy đau trong lòng.
" Vạn huynh, ngươi bây giờ nói cho ta biết hắc y nhân có đúng là ngươi hay không? Tất cả mọi chuyện đã xảy ra có phải đều nằm trong kế hoạch của ngươi hay không? Nói cho cùng thì ngươi có mục đích gì?" Lúc này, Lộ Kiến Bình lạnh lùng quay sang phía Vạn Phù nói, mối hoài nghi trong mắt càng tăng.
Nghe vậy, Vạn Phù trong lòng cười khổ, hiểu hắn biết rằng lòng tin của mọi người đối với lời nói của Tà Tâm và Tà Binh đã được củng cố thêm nhiều rồi, muốn tiêu trừ sự hoài nghi của mọi người đối với hắn sẽ rất khó khăn, nhất là Lộ Kiến Bình, một khi lão đã thật sự sinh ra nghi ngờ đối với hắn, lão sẽ không thể dễ dàng bỏ quá đâu. Dù vậy, Vạn Phù vẫn còn cường biện nói: "Môn chủ, chẳng lẽ ngay cả người cũng thà tin lời người ngoài hơn là tin lời của thuộc hạ nói sao? hơn nữa những người này còn là cừu địch của chúng ta, nếu thật sự là như thế thuộc hạ cảm thấy rất đau lòng."
Nghe Vạn Phù nói, sắc mặt Lộ Kiến Bình càng phát lạnh, nhìn Vạn Phù một cách lạnh lùng. Chỉ có điều không chờ hắn mở miệng, Vạn Phù đã lạnh lùng tiếp tục nói: "Tà Tâm, kế ly gián của các ngươi đã đạt được mục đích rồi đó, có phải các ngươi cảm thấy rất hài lòng hay không? Cho dù như thế, Quỷ cốc tà điện các ngươi cũng đưng có mơ tưởng chiếm được lợi ích gì đâu, cho dù Vạn Phù ta bị môn chủ hiểu lầm, bị tất cả huynh đệ của Thiên| vương hiểu lầm, ta cũng phải báo thù Quỷ cốc tà điện các ngươi."
" Vạn Phù, không ngờ ngươi còn có thể cường biện." Tà Tâm nói không chút giận dữ, Quỷ Thủ đứng gần đó vốn vẫn không nói gì bây giờ mới lạnh lùng lên tiếng: "Nếu ngươi nói là chúng ta đổ oan cho ngươi, vậy ngươi giải thích thế nào về hành động đột nhiên sử dụng công lực ngươi đã phải ẩn dấu nhiều năm để giết Tà Nhãn diệt khẩu đây, đêm đó khi phát sinh ra tiếng nổ lớn, những người khác cũng không hề nhìn thấy ngươi đi ra xem xét, vậy ngươi giải thích thế nào về sự vắng mặt bất thường đó?"
" Vạn huynh." Lộ Kiến Bình đột nhiên hướng Vạn Phù nói: "Nếu ngươi có thể giải thích rõ ràng để cho mọi người có thể gạt bỏ hết đi sự nghi ngờ đối với ngươi, Bổn môn chủ và các đệ tử trong môn phái sẽ không tin ngươi chính là thủ phạm đã ly gián chúng ta nữa, chúng ta Thiên vương môn cũng sẽ không bỏ qua bất kỳ kẻ địch nào của chúng ta và cả những người đã đổ oan cho ngươi, nhưng nếu ngươi không thể đem mối nghi ngờ này giải thích cho rõ ràng, tiêu trừ sự nghi ngờ trong lòng bổn môn chủ và các đệ tử trong bản phái, thì bổn môn chủ sẽ không thể không tin ngươi chính là tên thủ phạm đã ở trong tối ly gián, làm cho ba phái chúng ta phải xung đột chém giết lẫn nhau, tổn thất rất nhiều cao thủ của Thiên vương môn, nếu quả là như thế, Bổn môn chủ và cả Thiên vương môn cũng sẽ không buông tha cho ngươi được, ta tin rằng về điểm này ngươi là người hiểu rõ hơn ai hết." nói xong, bình thản nhìn Vạn Phù, sự hoài nghi trong mắt chẳng những không có giảm bớt mà ngược lại vì sự chần chờ của Vạn Phù và lời nói của Quỷ Vương mà đại tăng.
Lần lượt nhìn từ Lộ Kiến Bình, Thượng Trung Dân, Đỗ Thành, Tần Sóc và Hoàng Thiên Phú mấy người, rồi nhìn đến Quỷ Vương, Tà Vương và tất cả mọi người bên Quỷ cốc tà điện, Vạn Phù nói: "Ta sở dĩ đột nhiên sử dụng đến công lực mà ta đã mất công ẩn dấu nhiều năm qua, cũng không phải là vì muốn giết Tà Nhãn diệt khẩu, mà là hắn cùng với Tà Binh liên thủ làm cho ta nhất thời không cách nào chống đỡ nổi, không thể toàn lực xuất thủ, ngoài ra ta còn rất giận vì bị Tà Nhãn đánh lén, nên ta đã sát khí mà giết hắn. Còn về chuyện tiếng nổ đêm đó ta đương nhiên là có nghe thấy, chỉ bất quá lúc đó là lúc ta đang luyện công đến lúc khẩn yếu quan đầu, không thể đi ra ngoài xem xét, hơn nữa, gần nhất đây Lâm Châu thành tụ tập nhiều cao thủ như vậy, chuyện ngẫu nhiên xảy ra đánh nhau cũng là hiện tượng bình thường thôi, ta cần gì phải để ý tới những chuyện vô nghĩa đó chứ, chỉ là không có đi xem xét, cũng khiến cho các ngươi hoài nghi và đoán già đoán non, rồi các ngươi kết luận Vạn Phù ta là nào là ly gián, nào là gây xung đột, thị phi, cừu sát, thật sự là làm cho Vạn Phù ta quá thất vọng và đau lòng a." Nói xong, lơ đãng liếc mắt sang phía Thượng Trung Dân và Đỗ Thành một cái.
Nghe vậy, Thượng Trung Dân và Đỗ Thành đều ngẩn tò te, sau đó lại bị ánh mắt lạnh lẽo của Vạn Phù nhìn lướt qua, hai người trong lòng một trận nghi hoặc, lúc ấy bọn họ cũng chỉ là cảm giác được sự khác thường của Vạn Phù mà thôi, cũng không có chứng cớ gì xác thực cả, cũng không ai tận mắt nhìn thấy Vạn Phù hắn mới từ bên ngoài trở về cả, nếu thật sự như lời Vạn Phù dã nói là hắn đang luyện công đến lúc khẩn yếu quan đầu, không thể đi ra ngoài xem xét, điều này cũng không phải là không có khả năng, làm cho sự suy đoán trong lòng hai người có chút dao động.
." Vạn Phù, lời giải thích của ngươi thật sự làm cho người ta quá thất vọng rồi, ta tưởng rằng ngươi sẽ vin ra vô vàn lý do để biện hộ cho sự lừa gạt mọi người của ngươi, nhưng lại không ngờ ngươi lại lấy cái lý do đó mà thuyết phục mọi người." Tà Vương, Quỷ Vương và Lộ Kiến Bình vẫn không nói gì, thì Tà Binh cười lạnh nói: "Vừa rồi rõ ràng ngươi rất dễ dàng thoát khỏi sự vây công của ta cùng với Tà Nhãn huynh, vậy mà ngươi còn mặt dày nói là do bị chúng ta vây công công kích đến nỗi không thể chống đỡ được, thật sự là buồn cười, còn nữa, khi Tà Nhãn huynh vừa nói ra mấy cái tên thì ngươi bỗng nhiên hiển lộ ra công lực mà ngươi đã ẩn dấu nhiều năm lao tới giết chết Tà Nhãn để diệt khẩu, không cần phải nói cũng biết là ngươi nhất định có mục đích bất khả cáo nhân, nếu không thì ngươi chắc chắn cũng sẽ không đột nhiên phải sử dụng võ công mà ngươi đã tốn bao tâm huyết để ẩn dấu lâu như vậy ra đâu."
" Sợ rằng ngay cả lúc phát sinh ra tiếng nổ đếm đó cũng không phải là ngươi đang luyện công đến thời điểm khẩn yếu quan đầu đâu, mà là đang phải áp chế đang bốc lên sau khi người cùng với Tà Nhãn huynh đấu nội lực, bởi vì ngươi biết Quỷ Ảnh đang ở gần đó, sợ bị huynh ấy gặp phải, sợ không kịp áp chế khí huyết đang bốc lên." Dừng lại một lúc, Tà Binh lại lạnh lùng lên tiếng.
Nghe vậy, Vạn Phù cũng không có nói thêm lời nào, cũng chỉ lạnh lùng nhìn Tà Binh.
" Vạn Phù, ngươi hay thành thật nói ra đi, lời giải thích vừa rồi của ngươi căn bản không có khả năng làm cho mọi người tin tưởng được đâu, ngược lại chỉ có thể làm cho mọi người càng thêm hoài nghi ngươi mà thôi." Tà Vương thấy Vạn Phù không nói lời nào, không khỏi lạnh lùng mở miệng nói.
Vạn phù vẫn không nói gì, chỉ là ném ánh mắt nhìn về phía môn chủ của mình là Lộ Kiến Bình và Thượng Trung Dân cùng những người khác, quả nhiên là nhìn thấy vẻ hoài nghi của mọi người dành cho hắn, Thượng Trung Dân và Đỗ Thành hai người trong lòng vừa có chút dao động, vừa rồi nghe Tà Binh và Tà Vương nói, lại sinh ra mối nghi ngờ lớn hơn đối với Vạn Phù.
" Môn chủ, Thượng huynh, Đỗ huynh, Tần huynh, Hoàng huynh chẳng lẽ ngay cả các vị cũng không tin lời giải thích của tại hạ hay sao?"
Nhìn vẻ mặt đó của mấy người, trong lòng Vạn Phù càng cười khổ mãi không thôi, hắn biết rằng không thế giấu diếm thêm được nữa rồi, nhưng hắn vẫn cố tình cố gắng thêm một lần cuối cùng nữa.
Nghe vậy, Thượng Trung Dân, Dỗ Thành, Tần Sóc và Hoàng Thiên Phú bốn người đều cũng không nói gì, nhưng trong mắt thần sắc và sự nghi ngờ trên mặt cũng không hề giảm bớt, rõ ràng là đã sinh ra mối nghi ngờ không thể xoá bỏ đối với Vạn Phù rồi, thậm chí là đã không còn tin vào Vạn Phù nữa, nhất là Thượng Trung Dân và Đỗ Thành hai người, ánh mắt mà bọn họ nhìn về phía Vạn Phù đã không chỉ là hoài nghi đơn thuần nữa, mà còn không tin ngay cả lời nới của Vạn Phù.
Thấy thế, sắc mặt của Vạn Phù nhất thời biến thành lạnh như băng, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt của Lộ Kiến Bình. Còn Lộ Kiến Bình lúc này cũng lạnh lùng nhìn lại hắn, sự hoài nghi đã hiện rất rõ ràng trên mặt lão, tựa hồ đã không còn chút lòng tin nào đối với những lời Vạn Phù vừa nói." Không phải Bổn môn chủ và mọi người không tin ngươi, mà là lời giải thích của làm cho chúng ta không cách nào có thể đồng tình được, chúng ta không thể từ lời giải thích đó mà nhìn ra sự trong sạch của ngươi như lơi người vừa nói, trừ phi ngươi có thể tìm được lý do nào đó để giải thích cho chúng ta một lần nữa tin tưởng con người của ngươi." Lộ Kiến Bình nhìn Vạn Phù, đột nhiên lãnh đạm lên tiếng: "Nếu không, chúng ta không thể tin lời giải thích đó của ngươi đâu."
" Được! được! được!" Vạn Phù gật đầu, liên tiếp nói ra ba chữ "được", Sắc mặt chẳng những biến lãnh, mà còn lộ ra một tia sắc mặt giận dữ, lạnh lùng quay về phía Lộ Kiến Bình và Thượng Trung Dân nói: "Nếu ngay cả các ngươi cũng đều không tin ta nưa, xem ra ta cũng không cần gì phải giấu diếm nữa."
Tất cả mọi người đều nhìn về phía hắn bằng ánh mắt quái dị đến cực điểm. Vạn Phù đột nhiên dừng lại một lúc, cười lạnh nói: "Không sai, Hắc y nhân đã đánh Tà Nhãn trọng thương chính là ta, tất cả mọi chuyện xảy ra gần đây cũng đều là do ta gây ra, tất cả đều nằm trong kế hoạch của ta cả."