Máu, chảy đầy cả áo bào trắng, dọc theo cổ tay nhỏ vào trong biển, máu nhiều đến nỗi không phân biệt được là máu của ai nữa, mà ở phía sau áo bào trắng có một chữ "Ngũ" to, phảng phất như hướng người ngoài thuyết minh thân phận trước đây của người này, nước biển đã bị nhuộm thành màu đỏ, ánh trăng trên trời cũng thành một màu máu, toàn bộ thế giới tựa hồ theo một mảnh màu đỏ này mà lâm vào trong tĩnh mịch, cơn gió tanh thổi qua cũng không làm dậy nên một chút gợn sóng.
Trên mặt biển, thiếu niên áo trắng cầm kiếm sắc mặt tái nhợt, trên người vô số vết thương tựa hồ như hắn vừa mới trải qua một trận chiến đấu kịch liệt vô cùng tàn khốc.
Một nam tử đồng dạng mặc áo bào trắng, phía sau có một chữ "Lục", đứng đối diện thiếu niên, cười nhạo nói :"Không hổ là kiếm các các trưởng Long Ngạo, ta dốc hết toàn lực không ngờ cũng không chế trụ được ngươi."
Long Ngạo ánh mắt phức tạp, vẻ mặt không thể tin được, nhìn chằm chằm vào đám người trước mặt.
"Tại sao lại làm như vậy?" Long Ngạo gần như là hét lên giận dữ nói, "Vì sao truy sát ta, ta đã phạm lỗi lầm gì?"
"Ngươi thật sự không biết?" Thanh niên nam tử khinh miệt nhìn Long Ngạo, chậm rãi nói :"Long Ngạo, sai lầm lớn nhất của ngươi chính là chảy trong mình dòng máu của ma tộc, hừ, ngươi có biết vì sao ngươi có được thanh kiếm ngươi đang cầm trong tay không?"
Long Ngạo sắc mặt ngẩn ra, lát sau thần tình nghi hoặc hỏi :"Kiếm này là Sương Thiên Kiếm, chính là do sư phụ truyền lại,vậy thì sao?"
"Câm miệng!" thanh niên nam tử quát, "ngươi không có tư cách gọi ngưòi là sư phụ, nghiệp chướng ma tộc, năm đó sư phụ đã sớm hoài nghi trong cơ thể ngươi có dòng máu ma tộc, nên mới truyền lại cho ngươi thanh kiếm này, kiếm này là do chính khí luyện chế mà thành, nếu người cầm kiếm là hậu nhân ma tộc thì sẽ kích phát ma huyết trong cơ thể, kiếm này sẽ từ màu trắng bạc chuyển sang màu đỏ đậm. Sau khi ngươi thành công trở thành kiếm các chi các trưởng, sư phụ đã phát hiện ra rất nhiều lần ngươi thi triển kiếm kỹ thì kiếm liền hiện ra màu đỏ đậm, ngươi còn gì để chối cãi nữa? Hôm nay ta vâng lệnh thầy tới lấy tính mệnh của ngươi.
Long Ngạo giận dữ nói :"Hàn Hạo, ngươi dù gì cũng là một các trưởng, ngươi cho rằng dùng những lời lừa gạt tiểu hài tử sẽ làm ta tin sao? Sư phụ làm sao có thể phát lệnh truy sát ta, ta kính sư phụ như kính cha, hơn mười mấy năm qua, sư phụ cực khổ nuôi ta lớn lên, tính mạng của ta là do sư phụ cấp cho, su phụ nếu muốn ta chết, chỉ cần nói một tiếng, ta liền lập tức ngay trước mặt người tự sát, cần gì phải phiền phức như vậy?"
Hàn Hạo hừ lạnh một tiếng, nói :"Nhiều lời vô ích, hôm nay không có gì có thể ngăn cản thiên các các trưởng ta đây lấy tính mệnh kiếm các các trưởng nhà ngươi."
Vừa dứt lời, một cỗ quang mang màu vàng nhàn nhạt từ trong cơ thể Hàn Hạo phát ra, Hàn Hạo hai tay nhanh chóng kết xuất thủ ấn. Trong nháy mắt lấy Long Ngạo làm trung tâm, từ trong nước biển xung quanh bay ra từng đạo thuỷ tiễn, vô số thuỷ tiễn lượn lờ trên không, toàn bộ mũi tên hướng về Long Ngạo, thuỷ tiễn nhanh chóng đóng lại thành băng, hình thành lên từng đạo băng tiễn. Hàn Hạo hai tay đột nhiên nắm chặt, quát lớn một tiếng :"Phong sát!"
Băng tiễn với một thế lôi đình bắn về phía Long Ngạo.
Sương Thiên Kiếm đột nhiên ra khỏi vỏ, mang theo một cỗ uy áp thật lớn lấy Long Ngạo làm trung tâm khuêch tán rộng ra xung quanh, băng tiễn chưa kịp tới gần liền bị cỗ uy áp này ép vỡ thành vụn băng. Phá vỡ băng tiễn, toàn thân Long Ngạo hiện lên một cỗ đấu khí màu trắng, nước biển xung quanh liền bị kích thich, hình thành nên một xoáy nước to lớn.
Long Ngạo thân anh chợt biển mất, lát sau hiện ra ở sau lưng Hàn Hạo, Sương Thiên Kiếm không chút chần chừ đâm vào tim Hàn Hạo, thân thể Hàn Hạo lập tức biến dạng hoá thành nước biển.
"Thuỷ phân thân?" Long Ngạo kinh ngạc nói.
Đúng lúc này, dưới chân Long Ngạo hiện ra một cái trận pháp màu lam nhạt, nước biển lập tức toả ra vô số ti đái.
"Thuỷ buộc trận pháp?!"
Ti đái lập tức quấn quanh chân Long Ngạo, đồng thời cũng nhanh chóng vây lấy toàn thân Long Ngạo, thân ảnh Hàn Hạo bất chợt xuất hiện phía sau Long Ngạo, trên tay lập tức ngưng tụ một thanh băng kiếm, chém về phía Long Ngạo.
Long Ngạo hừ lạnh một tiếng, "Đấu khí nhận!"
Đấu khí cả người Long Ngạo lập tức sản sinh ra vô số đấu khí phi nhận nhỏ, hướng bốn phía bay ra, chẳng những đem thuỷ ti đái trên người chặt đứt, hơn nữa còn kiềm hãm được Hàn Hạo đang tấn công đến.
Đã không còn bị thuỷ ti đái trói buộc, Long Ngạo không chút do dự, hét lớn môt tiếng "tuyệt thức, nguyệt hoa trảm", một đạo kiếm khí do Sương Thiên Kiếm vẽ ra chém vào thân băng kiếm của Hàn Hạo, trong phút chốc sắc mặt Hàn Hạo tái nhợt, băng kiếm thiếu chút nữa rớt khỏi tay. Đồng tử Long Ngạo co rút lại, chém ra thêm một kiếm.
Hàn Hạo kinh hãi nói "Thật nhanh!" vội vàng phóng xuất một đạo hỏa long, nhằm phá thế công của Long Ngạo, nhưng Long Ngạo không lùi mà tiếp tục tiến tới, đấu khí phủ trên Sương Thiên Kiếm, nháy mắt đem hoả long chém thành hai đoạn, khí thế không chút nào yếu bớt, đánh bay băng kiếm trên tay của Hàn Hạo, đem Sương Thiên Kiếm chỉa vào cổ họng Hàn Hạo.