"Hoà ng thượng có ý chỉ, truyá»n Nam Cung hoà ng háºu tấn kiến... tấn kiến... tấn kiến..."
Thái giám tuyên chỉ có giá»ng nói lanh lảnh hô lên tháºt to, trong hoà ng cung rá»™ng lá»›n nổi lên má»™t hồi lại má»™t hồi tiếng vá»ng chói tai, là m cho má»™t ngưá»i vốn đã phiá»n lòng không dứt lại phiá»n cà ng thêm phiá»n.
Trong Ä‘iện, tháºt không có hình tượng, má»™t ngưá»i thiếu nữ uể oải nằm nghiêng trên giưá»ng, mệt má»i ngồi dáºy, miá»…n cưỡng mở mắt, lại miá»…n cưỡng nhếch môi lên má»™t chút, cuối cùng má»›i nói ra vang vang hai chữ: " Không Ä‘i"
Thái giám truyá»n chỉ vẻ mặt có má»™t chút khó xá».
" Hoà ng háºu nương nương, ngưá»i ...ngưá»i không thể không Ä‘i được! Äây...đây chÃnh là thánh chỉ".Hắn quỳ gối xuống, nhá» giá»ng nói khó khăn.
"Không sao" Thiếu nữ quần áo không chỉnh tá» trở mình qua, ngã lại lên giưá»ng, lần nà y cả mà mắt cÅ©ng lưá»i nhấc lên, chỉ cưá»i khẽ má»™t tiếng, nói " Lão già thối đó triệu kiến, Bổn cung đã Ä‘i qua mấy lần rồi? Trước kia không Ä‘i, bây giỠđương nhiên cÅ©ng sẽ không Ä‘i. Không Ä‘i, nói không Ä‘i nhất định không Ä‘i". Äi chẳng khác nà o là tá»± chui đầu và o lưới, nà ng sẽ không ngu tá»± mình chuốc lấy phiá»n phức!
Thái giám bất giác cưá»i khổ má»™t cái.
" Hoà ng háºu nương nương, lần nà y ngưá»i phải Ä‘i má»›i được!" Hắn thấp giá»ng khuyên nhá»§, trong giá»ng nói thêm má»™t phần khốn khổ, " Chỉ sợ, đây là lần cuối cùng hoà ng thượng triệu kiến ngưá»i"
Ngưá»i trên giưá»ng bá»—ng nhiên trợn to hai mắt, ngẩng đầu lên.
“Má»™t lần cuối cùng là sao? “ Nà ng thình lình quát lá»›n , cung nữ thái giám trong Ä‘iện không há» phòng bị, Ä‘á»u bị dá»a đến giáºt mình.
Ãnh mắt sáng quắc đồng thá»i bắn vá» phÃa tên thái giám. Vẻ nóng lòng là m không ngưá»i nà o dám nhìn thẳng và o nà ng.
" Nương nương, ngưá»i còn không biết sao" thái giám ngẩng đầu, hướng vỠánh mắt cá»§a nà ng, láºp tức cúi đầu thấp Ä‘i, hoảng sợ run run nói," Hoà ng thượng bị bệnh đã nguy kịch, hôm nay lại cà ng nặng tháºm chà cả sức lá»±c để nói chuyện cÅ©ng không có. Sáng sá»›m, Hoà ng thượng hÆ¡i thở đã yếu á»›t. Từ giá» Mão đến bây giá», tất cả thái y Ä‘á»u tụ há»p tại Phượng cung, nhưng má»™t chút nước ngưá»i cÅ©ng không uống được, tất cả cÅ©ng đà nh lá»±c bất tòng tâm. Bây giá», Hoà ng thượng Ä‘ang dặn dò háºu sá»± ! "
Nghe thế, ngưá»i ở trên giưá»ng liá»n phấn khởi nhảy dá»±ng lên, thoáng chốc mở to đôi mắt sáng tròn.
" Có tháºt không, có tháºt không? Lão bất tá» kia Ä‘Ãch thá»±c sắp chết?" Nà ng gấp rút há»i không ngá»›t, trên khuôn mặt xinh đẹp trà n đầy vẻ phấn khởi.
Cúi đầu, suy xét má»™t lúc, thái giám má»›i thấp giá»ng do dá»± nói: " Phải ...phải"
Nguyá»n rá»§a vua, tá»™i đáng chém, tháºm chà có thể tru di cá»u tá»™c. Thế nhưng...hoà ng thượng đã căn dặn, nếu không nói như thế, hoà ng háºu nương nương sẽ ngà n vạn lần không khởi giá.
"Tháºt tốt quá!" nháºn được câu trả lá»i xác định, ngưá»i trên giưá»ng vui mừng nhảy nhót, lấy khăn tay là m cá» vẫy vẫy ăn mừng.
Nhưng vừa nghĩ lại, một mối nghi ngỠdâng lên trong lòng nà ng.
"Không đúng", nà ng lắc lắc đầu nói," Ngà y hôm trước Bổn cung hóng mát tại ngá»± hoa viên, hắn còn chạy đến già nh ăn bánh hoa mai vá»›i ta kia mà ". Sinh khà dồi dà o như váºy là m sao mà sắp chết được?
Thái giám lại cưá»i khổ má»™t cái.
" Nhất định... nhất định bởi vì má»™t miếng bánh hoa mai " hắn thấp giá»ng nói.
" Sao? " Mất Ä‘i hưng phấn,thiếu nữ ngồi trở lại trên giưá»ng. Thân thể hÆ¡i nghiêng nghiêng, liá»n có cung nữ Ä‘em gối thêu hoa cho nà ng đệm lưng. Sau đó nà ng vẫy tay, cung nữ láºp tức dâng lên trà thÆ¡m má»›i pha đã được là m cho nguá»™i bá»›t. Nà ng đưa tay nháºn lấy, uống má»™t hÆ¡i, má»›i thong thả há»i, " Như thế nà o? "
"Nô tà i còn nhá»› rõ hôm đó, Hoà ng thượng Ä‘oạt được từ trên tay ngưá»i miếng bánh hoa mai cuối cùng, quá mức hưng phấn, liá»n bá» và o trong miệng, ngay cả nhai cÅ©ng không, liá»n nuốt xuống. Nhưng ai biết..." Nói đến đây, thái giám liá»n ngáºp ngừng.
" Ai ngá» Ä‘iểm tâm quá lá»›n, bá»—ng vướng tại cổ há»ng, nuốt không xuống, lại phun không ra, có phải hay không?" Thiếu nữ dá»±a và o sức tưởng tượng bổ sung.
"..Äúng là như thế" Thái giám miá»…n cưỡng gáºt đầu, " Sau đó, tất cả thái y Ä‘á»u đã tá»›i, thế nhưng tất cả Ä‘á»u bó tay, sau má»™t hồi giằng co, cuối cùng phải đợi miếng Ä‘iểm tâm trong cổ há»ng tan ra má»›i hết."
Tá»™i nghiệp hoà ng thượng. Trong Ä‘iện, tất cả cung nữ thái giám Ä‘á»u nghÄ© như thế, trừ..ra..
" Ha ha ha, báo ứng ! Cái nà y là báo ứng ! " Thiếu nữ ở trên giưá»ng không há» chú ý đến hình tượng, cất tiếng cưá»i to.
Cái Lão bất tá» kia, tháºt xứng đáng! Tháºt sá»± là tá»± là m tá»± chịu! Ai kêu hắn không có chuyện gì lại chạy tá»›i quấy rầy nhã hứng cá»§a nà ng, còn tranh đồ ăn vá»›i nà ng nữa.
"Sau đó ? Sau đó thế nà o ? " cưá»i đã đủ, thiếu nữ còn không buông tha tên thái giám, ôm bụng há»i tá»›i cùng.
" Sau đó...không biết thế nà o, Ä‘iểm tâm đã nuốt xuống, nhưng hoà ng thượng đêm qua liá»n hấp hối, thái y đến xem qua, nhưng mà tìm không ra bệnh. Hoà ng thượng cÅ©ng tá»± biết số mệnh đã hết, cho nên.."
“ Cho nên má»›i gá»i bổn cung qua dặn dò háºu sá»± â€phấn khởi vÆ¡i Ä‘i, nhưng mối nghi ngá» trong lòng nà ng cÅ©ng không bị vui sướng hoà n toà n che lấp, " Thế nhưng vì sao bổn cung không có nghe đến chuyện nà y "
" Bởi vì ... hoà ng thượng nói má»™t ngưá»i mạnh khá»e, bị nghẹn bánh hoa mai thà nh như váºy, nói ra rất mất mặt, nhiá»u lần căn dặn chúng nô tà i, không được để lá»™ tin đồn ra bên ngoà i, nhất là đối vá»›i ngưá»i, hoà ng háºu nương nương" Thái giám ngượng ngùng nói.
Lão già kia cÅ©ng tá»± mình hiểu lấy, nếu nà ng biết được chuyện nà y sẽ Ä‘em hắn ra cưá»i nhạo.
"Nói như váºy, Lão bất tá» tháºt sá»± đã gần chết ? Chỉ yên tâm má»™t phần, thiếu nữ há»i thăm dò.
" Cái... nà y.." Thái giám muốn nói lại thôi. Nguyá»n rá»§a vua, nói má»™t lần cÅ©ng đủ là m hắn run rẩy sợ hãi, hắn thá»±c sá»± không dám nói lần thứ hai !
“ Nói mau, rốt cuá»™c là , có phải hay không “ thiếu nữ thấy hắn ấp a ấp úng, vô cùng bá»±c bá»™i, lá»›n tiếng ép há»i.
Thái giám đà nh chịu, nhắm mắt, cắn răng, nghiêm túc phun ra một chữ : " Vâng"
" Tháºt tốt quá" Thiếu nữ láºp tức phát ra má»™t tiếng hoan hô, vui vẻ từ trên giưá»ng nhảy xuống, ngay cả già y còn không kịp mang.
" Dặn dò háºu sá»± là chÃnh xác. Ta Ä‘i, ta láºp tức phải Ä‘i! " Nà ng ở trong Ä‘iện chạy qua chạy lại, hết lấy cái nà y lại kêu lấy cái kia, báºn bịu vô cùng.
" Lục Ngá»c, Thu Dung hầu hạ bổn cung thay quần áo!"
" Tiểu Hỉ tá», nhanh Ä‘i chuẩn bị phượng liá»…n, phải nhanh phải nhanh ! "
" Hoà ng háºu nương nương.." tất cả cung nữ thái giám ngÆ¡ ngác đứng tại chá»—, sững sá» nhìn nà ng giống như con bướm trong gió, bay tá»›i bay lui, tháºt dở khóc dở cưá»i.
Hoà ng thượng sắp cưỡi hạc quy tiên, thân là hoà ng háºu, tại sao trên mặt nà ng lá»™ rõ vui mừng, là m cho bá»n há» không hiểu ra sao.
Thiếu nữ báºn rá»™n má»™t lúc, quay đầu thấy đám kia vẫn không nhúc nhÃch, đứng tại chá»— như pho tượng, liá»n giáºn tái mặt, thúc giục nói : " Các ngươi còn sững sỠở nÆ¡i nà y là m cái gì ? Nhanh lên má»™t chút Ä‘i chuẩn bị, nếu là trước khi bổn cung tá»›i cái Lão bất tá» kia đã tắt thở, như váºy đại sá»± có thể không tốt ! "
" Hoà ng háºu nương nương" cung nữ thái giám nhìn bá»™ dáng vá»™i vã cá»§a nà ng, không nói nên lá»i.
Nương nương, ngưá»i hy vá»ng hoà ng thượng sá»›m chết như thế sao? Ngưá»i đừng quên, hoà ng thượng chÃnh là chồng cá»§a ngưá»i !