Một trận thi đấu ngoài ý muốn, cũng là lần đầu tiên ta đá bóng tại Châu Âu.
Đội Jaker Slo II hôm nay thi đấu mặc đồng phục áo trắng quần sọt, với số áo màu da cam trên lưng. Đội khách mặc áo màu xanh biết và quần sọt, sau lưng là ký hiệu của đội wiste II.
Vào sân chưa được 3 phút thì ta nhận được đường chuyền từ đồng đội, ta dễ dàng thực hiện động tác xoay người đồng thời chuyền chọc khe cho đồng đội ở tuyến trên, cầu thủ số 9 bên ta chớp thời cơ tung cú suốt như pháo cao xạ, một lần phối hợp tuyệt vời.
Sau khi đối phương chuyền bóng được ba bốn đường chuyền đặng tổ chức tấn công, ta xông lên đưa chân cướp bóng trong chân cầu thủ đội trưởng mang áo số 10.
-Đểu lắm!
Đối phương cười nhạt, thân thể nhoáng lên chuyền bóng cho đồng đội, bóng bay nhanh qua người ta, thấy vậy ta lập tức xoay người quay ngược lại, trong nháy mắt phản xạ cực nhanh giữ được bóng, sau đó quay người lại cười:
-Nhóc, kỹ thuật lừa người của ngươi vẫn còn non nớt lắm!
Sau khi đoạt bóng, ta dẫn bóng nhanh chóng thẳng tiến, lách qua 2 cầu thủ;
-phía trước sao không còn ai phòng thủ?
Nghe đối phương rít gào ta mới tỉnh ngộ, vừa rồi do ta chạy quá nhanh nên, đơn độc một mình!
Đối mặt với thủ môn, ta khẽ làm một động tác giả rồi đệm bóng, quả bóng lăn nhẹ dễ dàng tiến vào cầu môn, điểm số 1:3. Thì ra đội ta bị dẫn trước, hèn gì huấn luyện viên lại gấp gáp thay đổi người như vậy. Thì ra là bị đội bạn cho đội mũ, lại 3 quả, rõ ràng không phải mũ tốt, huấn luyện viên không nôn nóng mới là lạ.
-Tốt lắm Rikoril! Đúng là thế!
Vị huấn luyện viên béo mập hô to, còn đám cầu thủ trên sân vẫn còn đang sửng sốt.
-Huấn luyện viên, tiểu tử kia không phải là Rikoril đâu!
Cầu thủ số 18 nói, đáng tiếc vì đang hưng phấn và rống to nên vị huấn luyện viên kia không nghe thấy.
Trận đấu lại tiếp tục, ta bắt đầu tích cực chiến đấu, những đồng đội khác bị ảnh hưởng bởi sự sông xáo không biết mệt mỏi của ta, cũng bắt đầu thi đấu tích cực hơn, thế trận bắt đầu được cân bằng.
Đây đã là phút thứ 17 của trận đấu, lần thứ hai từ khi bước vào sân ta đoạt bóng thành công, lập tức tổ chức phối hợp bật tường hường vùng cấm đội bạn tiến tới, một thân ảnh màu trắng băng nhanh xuống biên phải vùng cấm. Cổ chân ta vung lên, bóng không nhanh không chậm bay tới chân hắn, thời gian vừa đúng lúc, không hề có việt vị.
Người băng xuống là một cầu thủ người da đen, hắn dễ dàng loại bỏ một hậu vệ của đối phương, nhanh chân tạt bóng, động tác rất tự nhiên, đường bóng vô cùng hoàn mỹ, ta nhanh chóng băng vào nhảy lên cướp bóng trước hai hậu vệ của đối phương, người hậu vệ đó kéo áo muốn ngăn cản.
Các ngươi quá coi thường sức mạnh của ta, ta hét lớn một tiếng ra sức tết đầu, hai gã hậu vệ bị ta kéo theo ngã rạp xuống đất.
-Băng
Quả bóng bay thẳng vào góc trái khung thành, thủ môn cố gắng đẩy bóng nhưng tốc độ bóng bay quá nhanh nên ngoài tầm với, gã không thể làm gì khác hơn đành nhìn bóng chờ đợi, quả bóng lăn trong cầu môn.
Vào sân vẻn vẹn 17 phút, hai lần lên bóng, cầu thủ được thay ra đang ngồi trên ghế dự bị nhiệt liệt vỗ tay hoan hô.
2:3, Jaker Sto vẫn bị dẫn một trái, các cầu thủ đều hưng phấn hẳn lên. Đội bạn vốn nghỉ 3 bàn đã có thể thư giản giờ khẩn trưởng hẳn. Vị huấn luyện viên béo mập kia đã đứng lên, tiến đến đường biên ngang lớn tiếng chỉ huy cầu thủ phòng thủ.
Chưa đầy 3 phút ta đã bị đánh ngã năm lần, trận thi đấu giao hữu gì ác chiến thế này?
Đội bóng thanh niên so với thiếu niên thì lỗ mãng hơn nhiều, do dự thì còn thể thống gì.
-"kháo! Đã nói rồi, vẫn còn lôi kéo ta?"
Tên đội trưởng mang áo số 10 tốc độ phản ứng kém ta nhiều lắm, nên mỗi lần bị vượt đều rắp tâm kéo áo ta mới có thể miễn cưỡng đuổi kịp.
-"Tiểu tử, xem ta làm sao đối phó ngươi",
Ta bắt đầu chạy chỗ ra sát đường biên, chạy gần chỗ trọng tài biên đồng thời liên tục thay đổi tốc độ, bỗng ta giơ tay muốn nhận bóng, đồng đội lập tức chuyền đến chân ta.
-"Ha ha! vẫn còn lôi kéo, ha ha! Bị trọng tài biên phát hiện, còn dám trừng ta, không lừa ngươi ta lừa ai đây, không đúng, đây gọi là lợi dụng trọng tài đúng lúc a!"
Ta tìm ra được bí quyết, nhận đường chuyền của đồng đội, ta một mực chạy dọc đường biên ngang, vị trọng tài biên cũng chạy theo bởi trọng tài chính không theo kịp, nhờ thế mà thủ đoạn của đối thủ không thể không thu liễm, ta dẫn bóng cũng đỡ bị áp lực hơn a.
70% bóng lăn trên sân đều bị ta không chế dưới chân, dù sao cũng là sân nhà a!
Thấy ta giữ được bóng, đồng đội phần lớn đều chuyền bóng cho ta, cơ hội nhiều như vậy, không đột phá một lần thật đúng là phụ lòng tín nhiệm của mọi người a. Tốt xấu gì cũng là cầu thủ nhận quả bóng vàng tại U15 của Brazil a!
Vì đó mà trận đấu trở nên kịch tính hẳn ra, ta một lần nữa biểu diễn tốc độ kinh người, ở tốc độ cao đột ngột dừng lại chuyển hướng, ta nhanh như một con linh dương thoát khỏi đeo bám của hai cầu thủ đối phương, trong nháy mắt lại liên tục vượt qua ba hậu vệ, vùng cấm trước mặt đã không còn đồng đội nào tiếp ứng ta.
45m cao tốc, liên tiếp vượt qua ba gã hậu vệ, giờ đối mặt với hai gã cuối cùng, thần sắc hai người có vẻ rất khẩn trương, ta không chút do dự tăng tốc lần thứ hai, cản ta đi! ngu ngốc! ha ha, tới rồi, đúng là nghe lời! láu lĩnh, để gia gia cho người ăn ngon, đuôi trâu có thích không, tiếp tục theo ta đi! ha ha...
Một đuôi trâu bỏ qua một gã hậu vệ, sau đó mọi việc trở nên đơn giản, làm một động tác giả, xoay người rê bóng, bóng dưới chân như nước uyển chuyển theo chân, một động tác vô cùng đẹp đẽ.
Con đường phía trước bỗng trở nên bằng phẳng, phía sau hai gã trâu cày còn chưa đuổi kịp, thủ thành ca ca, đến lượt ngươi xuất kích, chuyện thường a, chỉ có xuất kích mới có thể giảm thiểu góc suốt, chỉ khi ngươi xuất kích, ta càng có đất dụng võ a!
Tâm niệm vừa xoay chuyển, thủ môn đội lam đã chạy đến, song người này rất kinh nghiệm, tiến ra rất đúng lúc, nhưng tốt độ không nhanh lắm, hắn cũng sợ ta lừa qua mặt, nhưng ngươi do dự không đúng lúc rồi, do dự sẽ ảnh hưởng đến tốc độ phản ứng của não bộ khiến ngươi phản xạ kém đi, loại tình huống này là thích hợp nhất để dứt điểm.
Suốt! bởi do dự nên thủ môn không thể phản ứng kịp, quay đầu lại thì đã thấy bóng nằm gọn trong lưới rồi.
Ta hướng lên nhìn đồng hồ điện tử, thời gian còn lại là 3 phút, vẫn đủ cho một lần phản công, lần này có lẽ phải sút xa a! Vẫn không tiếc thể lực, ta chạy nhanh cướp đoạt bóng, vị huấn luyện viên vô cùng hưng phấn, đứng dậy kêu to:
-Số 10, nhanh tiến công phía trước, không nên trở về phòng thủ lãng phí thể lực.
Huấn luyện viên tuy rằng không biết ta là ai, đại khái cho ta là một người mới được triệu tập tập huấn nên chỉ đạo không chút khách khí.
Nhân lần ném biên ngang, đội trưởng đội Jaker Slo chạy đến cạnh ta:
-Tiểu huynh đệ, ngươi tiến lên hàng công đi, lần này ta liều mạng dù gãy một chân cũng sẽ chuyền bóng đến chân ngươi, chỉ còn lại 1 phút, chúng ta cố gắng lần này!
-Hảo! Hết thảy đều dựa vào đội trưởng đại ca!
Nhiệt huyết của ta sôi trào, lớn tiếng trả lời, chạy sang phần sân của đối phương liền có 2 gã đội lục kèm sát.
Nhưng ta vẫn liên tục chạy chỗ, song đội trưởng và các đồng đội vẫn không tìm được cơ hội tốt để chuyển bóng cho ta.
Mệt mỏi! rốt cuộc cũng đã mệt, hai cầu thủ kèm ta chạy theo 100m, đôi chân đã lảo đảo, cơ hội tới! ta tăng tốt thẳng tiến lên phía trước.
Một đồng đội da đen hướng cánh trái băng xuống, hai gã hậu vệ lê lết thân thể nặng trịch dốc toàn lực lao đến ta. Đội trưởng tung chân chuyền bóng xuống cánh trái, ta đột nhiên xoay người hướng vùng cấm lao đi.
Ta cũng không biết vì sao trạng thái của mình hôm nay lại tốt đến thế, không mệt mỏi chút nào a!
Đồng đội da đen bị một gã hậu vệ truy đuổi, hắn không thể vượt qua nên đành tạt một đường bóng cơ bản vào trong, ta dốc sức lao tới, đón được bóng tung hết sức lực, suốt! Bóng bay như đạn, 25m chỉ trong chốc lát đã đến khung thành, làm xuất hiện một trận lốc trên không trung, thủ môn đối phương phi thân đẩy bóng, nhưng lực bất tòng tâm bởi bóng bay quá nhanh.
Bóng bay vào góc trái khung thành, lưới tung lên, "Băng" một tiếng vang lên thật lớn, thủ môn đang ở trên không sợ đến co rút người lại, má ơi! Đây là lực lượng con người sao? ngay cả lưới cũng bị rách.
Đúng vậy! lưới đã bị bắn thủng, bóng rơi xuống đất, lẳng lặng lăn qua một bên. Toàn sân bóng đều ngây dại, phải biết rằng lưới này không phải làm từ loại bông cũ, này được làm từ nilon, sao có thể bị bắn thủng chứ?
Có ba người thân mặc đồ veston đang đứng bên ngoài hài lòng cười, trong đó có một vị đi đến bên cạnh huấn luyện viên:
-Huấn luyện viên Forlenser, chúng ta đã chọn được rồi, thuê cầu thủ mang áo số 10 kia, không thành vấn đề chứ?
-Không!
Vị huấn luyện viên béo mập quát to một tiếng:
-Đây là cầu thủ mới của đội ta, ha hả! Ý của ta là đang kiểm tra hắn, bất quá ta có thể giúp các ngươi dò hỏi ý kiến của tổng giám đốc, tất cả đều có thể thương lượng.
Một gã trung niên nhân vóc người to, cao, tóc vàng lắc đầu nói:
-Forlenser, mong ngươi không nên làm khó dễ, ta muốn có toàn bộ tư liệu của cầu thủ kia, toàn bộ!
-A!
Forlenser giật mình nói:
-Ta còn chưa thấy tài liệu của hắn, ngươi muốn xem? vậy từ từ mà chờ đi!
Trận thi đấu kết thúc, ta ra khỏi sân, tiếp nhận một chiếc khăn mát lau mồ hôi, mới phát hiện người đưa khăn là Rikoril chính hiệu! Ta xấu hổ cười cười, vỗ vai hắn:
-Lão huynh, ta không làm mất mặt chiếc áo số 10 a! cảm ơn khăn mặt của lão huynh!
Rikoril nở nụ cười:
-Đừng khách khi, thật ra ta phải xin lỗi ngươi, ta thu lại lời nói khi trước, người Trung Quốc vẫn có cầu thủ ưu tú, chúc mừng ngươi, gặp lại lần này, ta, Rikoril, cầu thủ đội Jaker Slo, mang áo số 10, ngươi đã đến rồi ta không thể không nói a!
-Khải Tát! người Trung Quốc, đi du lịch ở Hà Lan!
Ta vươn tay bắt tay hắn.