-Du lịch!
Rikoril lặng đi một lát, sau đó chợt cười to:
-Phải a! sở thích của ngươi là du lịch, Hà Lan không tệ chứ?
-Ừ!
Ta nhìn điệu cười xấu xa của hắn, thấp giọng nói:
-Nghe nói Hà Lan thừa mỹ nữ! Nhưng nơi này ít quá! mỹ nữ Hà Lan đi đâu hết rồi?
-Ha ha ha
Rikoril khoái trá cười to:
-Huynh đệ ngươi muốn có mỹ nữ? Vậy thì vào ngày nghỉ chúng ta có thể sang Tây Ban Nha, con gái ở đấy phóng khoáng và không gò bó, mái tóc dài suôn mượt, ánh mắt như có mỵ lực câu hồn nhiếp phách, đôi môi khêu gợi, nơi đây chính là thiên đường của cánh nam nhi a!
-Không sai! nói đến mỹ nữ phải nhắc đến Tây Ban Nha, mỵ lực của những cô gái nơi này cả thế giới đều nghe đến a.
Người trung niên đứng cạnh huấn luyện viên đi tới, một mái tóc vàng, nụ cười sáng lạn, dễ dàng chen vào cuộc đối thoại của chúng ta.
Vị huấn luyện viên béo mập cũng đến giúp người đó giới thiệu vài câu:
-Vị này đến từ câu lạc bộ Cevilla, ngài Paul.
-Ha ha, chính xác mà nói ta tới từ câu lạc bộ Ceverlya. Thế nào vị kỵ sĩ trẻ tuổi, có muốn tham quan thành Rome không?
Paul rất thiện cảm nhìn ta, Rikoril thấp giọng nói với ta rằng:
-Người anh em, cơ hội đến đó, Cevilla là một thành phố rất đẹp, chẳng những là thành phố bậc nhất thành Rome, mà mỹ nữ ở đây cũng rất nổi tiếng! ha hả!
Ta lễ phép bắt tay Paul:
-Xin chào ngài Paul, tôi là Khải Tát, Cindy. Tôi là người Trung Quốc.
-Ha hả, một người Trung Quốc kỳ lạ, tên của cậu dường như là người Châu Âu, có phải Caesar không? Ha hả, đại đế Caesar của Châu Âu cũng không trẻ như cậu.
Paul cười nói.
Ta hài lòng nở nụ cười:
-Tin rằng kỹ thuật bóng đá của hắn cũng không bằng tôi, có đúng không a? Ngài Paul, nếu ngài cho rằng đó là tên của đế vương, vậy có thể gọi là Caesar bệ hạ cũng được...
-Ha ha ha
Paul thoải mái cười to, còn muốn tiếp tục tám chuyện với ta một lúc thì gã huấn luyện viên béo mập đã ra dấu vào phòng trong nói chuyện, ta do dự một chút rồi cũng theo bọn họ vào trong.
Vị huấn luyện viên béo mập kia tiến hành tổng kết trận đấu:
-Hôm nay nửa trận đầu mọi người bị uể oải, trạng thái không tốt, ta biết các cậu cũng muốn đi Tây Ban Nha, ai không muốn đến đó chứ! Nhưng trong các cậu phải có người được câu lạc bộ khác thuê. Không thể làm khác được, đây là hiệp nghị của câu lạc bộ, và cũng là vận mệnh của các cậu. Ha hả, thiết nghĩ đến Barca hay Real Marid các cậu cũng là hài lòng đi.
-Vâng
Các cầu thủ đồng thanh hô lên một tiếng, thoải mái cười.
-Nhưng trận thắng của chúng ta ngày hôm nay là nhờ cầu thủ trẻ tuổi người Trung Quốc này. Đúng vậy! các cậu cũng đã chứng kiến cậu ấy đá bóng xuất thần như thế nào... ha ha, mời cậu ra giới thiệu cho mọi người cùng biết.
Ta mìm cười đứng lên:
-Các bạn có thể gọi mình là Khải Tát, mình là học sinh người Trung Quốc, lớn lên ở Brazil. Hôm nay có cơ hội đi du lịch ở Hà Lan là vì đi theo một người bạn thân của mình ở Ajax. Lúc nãy ở trên sân cỏ, thật sự cảm ơn các bạn đã quan tâm.
Nói xong, ta làm động tác chào hết thảy mọi người.
-Cậu nói cậu không phải là cầu thủ chuyên nghiệp? chỉ là một học sinh?
Forlencer kinh ngạt hỏi.
Ta nhún vai:
-Ít nhất hiện nay tôi cũng mới chỉ là học sinh trung học. Còn sau này, tuy không đam mê bóng đá nhưng có lẽ sẽ tham gia thi đấu world cup.
-A!
Mọi người suýt chút nữa bị té xỉu, một cầu thủ xuất sắc như vậy mà lại nói không thích bóng đá. Khuôn mặt béo núc ních của Forlencer đỏ bừng:
-Chết tiệt! không thích thì nói không thích, hà cớ chi e với rằng. Caesar! Cậu chính là vì bóng đá mà sinh ra, tôi làm mọi biện pháp cũng phải buộc cậu lại, giờ tôi sẽ dẫn cậu đi gặp WarilDas.
Ta nhìn biểu hiện buồn cười của Forlencer mà không nhịn được mắc cười, cười ha hả nói:
-Huấn luyện viên, tôi nghĩ ngài tốt nhất là từ bỏ ý định đi thì hơn, đỡ phải phí công vô ích.
-Vì sao? lẽ nào cậu không thích Ajax.
Ta lắc đầu, vì sao phải giải thích với ông ta? Cũng không thể nói cho ông ta biết ta dùng hộ chiếu giả đặng đi du lịch a! Suy nghĩ một chốc, ta nói:
-Tôi rất thích môn thể thao bóng đá, nhưng lại không thích làm cầu thủ. Hơn nữa tôi không muốn trở thành vật mua bán hợp đồng này nọ, tôi biết rõ cả Ngài và tôi đều không có quyền quyết định. Thứ hai, tôi không thích ngồi ghế dự bị, bất kể đội bóng đó mạnh mẽ cỡ nào, tôi cũng không thích là một cầu thủ hàng ngày ngồi ở băng ghế dự bị. Tôi tạm thời không nghĩ đến việc đá bóng, song việc đó cũng không ảnh hưởng gì đến tình cảm giành cho môn thể thao vua này.
Những lời này xuất phát từ suy nghĩ thật trong lòng của ta, ta có bằng khen cấp quốc tế về học tập, còn có hơn ba mươi danh hiệu quán quân võ thuật quốc tế, chỉ cần ta thích, hoàn toàn có thể tham gia vào trường cấp III danh giá nhất thế giới, hoặc có thể trưor thành một nhất đại võ sư hay là một võ sư tiêu chuẩn quốc tế, nếu không có thể nhận làm một người mẫu quảng cáo ưu tú, phụ mẫu đã cho ta cái vẻ bề ngoài anh tuấn và khí lực, đó là tiền vốn của ta.
Hơn nữa ta còn là ngôi sao nhí quảng cáo danh giá nhất trong ba bốn năm liền ở Brazil. Còn một điểm quang trọng nữa đó là ta năm nay mới 14 tuổi, đối với nghề cầu thủ này mà nói, ta có quyền cự tuyệt, trừ khi là ta thật sự ham thích nó.
Vị huấn luyện viên béo mập kia nghe xong lời ta nói, uể oải hẳn:
-Chuyện hợp đồng còn có thể thương lượng, hơn nữa theo năng lực của cậu, cho dù ở một đội hạng nhất, cũng sẽ là một cầu thủ chủ lực trong hàng ghế dự bị, điều đó đối với cầu thủ mới đã là không sai. Chờ một thời gian, nhiều nhất một năm, toàn bộ Hà Lan sẽ là thiên hạ của cậu.
Lời lão nói tuy không sai, nhưng đáng tiếc lão ta không biết ta chỉ mới 14 tuổi, đây là độ tuổi vui vẻ nhất trong đời người. Ta mới 14 tuổi, chờ thêm thời gian! ta còn chưa chơi được nhiều a!
Ta đứng lên cáo từ:
-Xin lỗi huấn luyện viên, tuy rằng lời ngài nói rất có lý nhưng tôi lại thích vui chơi hơn. Hiện tại tuổi tôi còn nhỏ, cho nên ít nhất trong vòng ba năm nữa, tôi tuyệt không chấp nhận hợp đồng nào. Thật vui khi đã cùng mọi người có một buổi trưa vui vẻ. Giờ mình phải trở về, chúc mọi người may mắn.
Forlencer đã không còn biện pháp nào, để câu lạc bộ lớn như Ajax thay đổi nội dung hợp đồng đã là chuyện hi hữu rồi, vậy mà vẫn không thể làm hài lòng cầu thủ này, điều này quả thật không thể nào a! từ trước đến giờ lão ta cũng chưa từng gặp qua loại người bướng bỉnh như ta, liên tục từ chối lời mời của Ajax mà chỉ với một lý do: Không thích!
Rikoril lại càng kinh ngạc! Cảm thán trong lòng: người so với người thực tức chết người a! Chúng ta ở trên trường khổ cực luyện tập, tranh đấu mới có thể tham gia vào đội Ajax II, nhưng người ta chỉ bằng hai chữ "không thích", đã xoay mông rời đi, liên tục chê Ajax.
Ngày này, các cầu thủ trẻ tuổi của đội Ajax đều nhớ kỹ một người, một cầu thủ trẻ tuổi người Trung Quốc đến từ Brazil-Caesar!