Đi theo Tá La rẽ trái rẽ phải bảy tám con đuờng, rốt cục đi tới một góc hẻm có hai toà phòng. Bởi vì có hai bức tường dọc theo hai bên ngõ, cho nên chắn gió cực tốt. Hơn nữa thông liền với một nhà kho nhỏ, cần phải khom người mới có thể đi vào.
- Muội muội ta ở ngay bên trong.
Tá La lúc nói những lời này tràn ngập ngữ khí lo lắng cùng yêu thương.
Chứng kiến tình huống này, Lâm Tịch cũng là cảm thấy xúc động. Trước kia mặc dù mình cũng là cô nhi, bất quá còn có cả cô nhi viện dung thân. Mà nhìn Tá La như vậy, quả thật đúng là đang giãy giụa giữa cuộc sống để có thể sinh tồn.
- Bế muội muội ngươi ra khỏi đây, nơi này không tốt cho người bệnh.
Ngữ khí Lâm Tịch mang theo một chút ít xúc động.
Cái nhà kho nhỏ này chỉ có thể nhiều nhầt chứa được hai người, Tá La cẩn thận đi vào, chậm rãi bế ra một thân thể ốm yếu.
Trên vai Tá La là một khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ rực, trên mặt một tầng nhọ nhem đất bụi, nhìn bộ dáng nhỏ nhắn này có lẽ ít nhất mười ngày rửa cũng không sạch. Lâm Tịch lấy ra một kiện pháp bào khoát lên trên người cô gái, thuận tay nắm nhẹ tay nàng.
Đương nhiên không phải chiếm tiện nghi của nữ hài tử, Lâm Tịch đưa một tia chân nguyên vào cơ thể nàng để kiểm tra bệnh tình. Chỉ là bị cảm lạnh phát sốt mà thôi, cũng không phải là bệnh nặng. Lâm Tịch cũng biết, đối với điều kiện cuộc sống như vậy, bệnh cảm mạo bình thường cũng có thể nguy hiểm đến mạng sống!
Vì không để cô gái bệnh nặng thêm, Lâm Tịch gọi tới một chiếc xe ngựa, kêu xa phu đưa mọi người tới nhà mới của hắn. Hành động này đều rơi hết vào mắt Tá La, càng làm cho hắn thêm cảm kích.
Lúc Lâm Tịch chạy về đến nhà, vừa lúc gặp phải một nhóm người từ trong nhà hắn đi ra. Khải Kỳ vội vàng đi tới chất vấn, bọn họ nói là dưa theo phân phó của bệ hạ tới đây dọn dẹp, thuận tiện đưa tới một vài vật phẩm hằng ngày, xem ra Cách Tư Đằng đối với hắn rất chiếu cố, có thể giảm bớt cho hắn nhiều phiền toái.
Lâm Tịch đầu tiên bố trí chỗ ở cho Tá La cùng muội muội hắn, sau đó đưa cho Tá La kim tệ để đi mua quần áo cho hắn và muội muội, thuận tiện mua một ít thưc vật bình thường. lúc Tá La đi Lâm Tịch mới phát hiện cả vấn đề, Tá La và muội muội hắn khẳng định là muốn thay đổi quần áo, chỉ là cô gái kia bây giờ đang có bệnh trong người, nhưng lại không ai có thể giúp nàng.
Điều này làm cho Lâm Tịch cực kỳ khó nghĩ, cuối cùng hắn vẫn quyết định trước tiên là phải kiếm vài người hầu để ứng phó với hoàn cảnh trước mắt, qua một đoạn thời gian rồi sẽ tính tiếp.
Hôm trước tại nhà Mông Đặc Lôi Tác công tước, cả đêm Lâm Tịch không có tu luyện, mười sáu năm qua, việc tu luyện đã trở thành thói quen của hắn, tựa như là việc ăn, ngủ . Cũng có thể nói, bây giờ Lâm Tịch có thể không ăn không ngủ, nhưng không thể không tu luyện. Một ngày không tu luyện Lâm Tịch cảm giác như thiếu đi cái gì đó, hắn dụng tốc độ nhanh nhất tìm vài người hầu, sau khi phân phó xong liền cùng Khải Kỳ đi vào phòng
Do một lượng lớn linh khí hấp thu được từ mỏ Ngọc thạch, chân nguyên trong cơ thể hắn trong một thời gian ngắn tăng lên rất nhanh. Bất quá Tam Động chân kinh được xưng là phương quyết tu luyện cao cấp nhất tiên giới, tự nhiên sẽ có xuất hiện nhiều tình huống, bên trong cũng có một loại phương pháp luyện hóa nguyên khí rất nhanh , rất thích hợp khi sử dụng dưới tình huống này. Hiện giờ không có nguyên khí trợ giúp, Lâm Tịch rõ ràng cảm giác được chân nguyên tăng trưởng tốc độ chậm hơn trước. Đó cũng như là thói quen ăn thịt ăn cá, giờ phải ăn cơm không thì khi nào thích ứng.
Vận hành xong ba mươi sáu chu thiên, Lâm Tịch liền lắc đầu thở dài:
- Xem ra vẫn là tìm biên pháp, chứ như này thì khi nào mới có thể có đủ thực lực của Kim Đan kỳ?!
Biện pháp đương nhiên là có, trong Động Chân điển cũng có ghi đến một loại pháp bảo tên là Quy Nguyên Quỳnh Lâu. Kỳ thật pháp bảo này xem như là một loại dẫn đường, bên trong phải để vào một số ngọc thạch, nó có thể dẫn xuất nguyên khí từ trong ngọc thạch đi ra. Người sử dụng ngồi tu luyện ở trận tâm là có thể mượn nguyên khí này tăng lên tu vi rất nhanh. Bất quá một đoạn thời gian trôi qua, ngọc thạch này dễ mất đi nguyên khí, biến thành phế thạch chánh thức, trước kia hắn tại núi Khắc Long kiến tạo ngọc ốc cũng vì nguyên lý của pháp bảo này. Chỉ là bây giờ tài liệu trong tay Lâm Tịch quá ít, không đủ luyện chế pháp bảo như vậy, hắn cũng chỉ đành thở dài!
Cảm thán một tiếng, Lâm Tịch lại dựa theo khẩu quyết Thái Thượng Luyện Tình lục bắt đầu tu luyện. Thái Thượng Luyện Tình lục này khác hẳn tu chân công pháp của hắn, nó không tu Kim Đan, không luyện pháp bảo, chỉ là chuyên môn tu luyện nguyên thần. Hơn nữa Thái Thượng Luyện Tình lục lúc tu hành thì dẫn phát thất tình lục dục của người tu luyện nó, từ đó đem thất tình lục dục ma luyện đề cao tinh thần lực, củng cố tu vi nguyên thần. Pphương pháp này mặc dù đối với rèn luyện nguyên thần cực kỳ hữu hiệu, nhưng cũng phải chịu đựng sự thống khổ không thể tưởng tượng, dưới tình huống bình thường rất ít người tu luyện này công pháp này.
Chỉ là Lâm Tịch hôm nay thực lực tăng trưởng rất nhanh, nhưng nguyên thần dường như rất yếu. Cũng như lúc hắn rời đi khỏi ngọn núi Khắc Long vậy, thực lực của hắn tăng nhanh, nhưng lại không đủ ý chí để khống chế nó, sinh ra tâm ma, đối với nguyên thần là một vết thương không thể chữa trị. Vì vậy, Lâm Tịch mới bất đắc dĩ chịu đựng cái thống khổ kinh khủng kia, bắt đầu tu luyện Thái Thượng Luyện Tình lục.
Tu luyện Thái Thượng Luyện Tình lục nên Lâm Tịch hiểu được, tâm địa càng thuần lương, người càng không có mưu tính nhiều trong lòng, càng hiếm xảy ra sự cố. Về phần nếu người trong lòng có nhiều bất bình, hận đời hận người, có đôi khi sẽ tự đắm chìm trong chính sầu hận của mình không thể thoát ra. Đây cũng là điều Lâm Tịch lo lắng, vì thế nên hắn không dạy Khải Kỳ cùng Mạt Ni Áo công pháp này, mặc dù tu vi hai người bọn họ tăng trưởng rất nhanh, nhưng quan trọng nhất là trong lòng bọn họ có tâm sự, Lâm Tịch sợ bọn họ tẩu hỏa nhập ma. Bất quá Mạt Ni Áo vốn là Ma pháp sư, tinh thần lực cao hơn thường nhân, một thời gian ngắn vấn đề này sẽ không còn. Về phần Khải Kỳ, vấn đề này rất khó giải quyết, Lâm Tịch hoàn toàn sợ hắn bất cứ lúc nào cũng có thể sinh ra tâm ma .
Lâm Tịch mặc dù đời trước là một đứa trẻ bị vứt bỏ, nhưng sau lại được cô nhi viện thu dưỡng, từ nhỏ gặp rất nhiều người tốt. Lớn lên thuận lợi đậu được đại học, sau đó tiến vào công tác nghiên cứu lượng tử hóa học. Thẳng đến khi hắn ngoài ý muốn chuyển sinh, cũng không có gặp phải bao nhiêu việc làm cho hắn tức giận. Mà đời này vừa lại gặp phải Khải Kỳ, tại rừng núi sống hơn mười năm, cũng không có gì khúc mắc, bởi vậy việc tu luyện Thái Thượng Luyện Tình lục đối với hắn không có nhiều thương tổn cho lắm.
Tu luyện xong Thái Thượng Luyện Tình lục, tinh thần Lâm Tịch đã cực độ mệt mỏi, vì vậy hắn chìm sâu vào giấc ngủ.