Nữ đồng a nữ đồng, chẳng lẽ vô duyên vô cớ đứng tên một chương? Nhưng đấy là đối với những tác giả khác. Đối với VN thì tiền lệ khá nhiều. Công Tôn Hạnh, Anh Trữ, Mộng Dung, Mai Ngưng v.v... đều chẳng phải khó trùng hiện cả sao?
Đây có thể xem như "có duyên vô phận", cũng có thể xem như là một dạng khôn vặt của VN: Trong lúc cấu tứ chưa hình thành rõ ràng, tuyến phát triển chưa ổn cố... thì không ngại ngần gì cài đây một quân bài, mai kia một đạo hoả tác... khi cần thì lật lên, dẫn hoả - không gì tiện bằng.
Nhưng cũng vì thế mà cây PNTT cành lá rậm rạp, dây leo quấn quýt... nhưng không khỏi nhiều cành cụt ngọn, nhiều lá sáng mọc tối rụng, nhiều hoa chưa nở đã tàn...
Là khuyết là ưu? Nan a nan a...
|