Hoàng hôn đến, mỗi chiều tà chung bước
Bóng thời gian còn in mãi nơi đây
Mây vẫn mù như lúc sắp chia tay
Trời xứ lạ có mang về nỗi nhớ
Trời mùa hạ qua dần, ta lớ ngớ
Giữa sân trường lặng lẽ chỉ mình ta
Hàng phượng buồn mãi thắm đỏ mái nhà
Như thương khóc tình lứa đôi chưa trọn
|