Các loại bí kíp cùng đạo cụ trong trò chơi chia làm cửu giai, mỗi quyển bí kíp lại có rất nhiều tầng lớp, mỗi tầng đều có thể thực hiện được một pháp thuật, có loại ngay khi học tầng đầu đã có thể sử dụng, có loại phải luyện vài tầng thì pháp thuật thi triển mới tăng cao. Bí kíp phẩm giai càng cao thì càng nhiều tầng, cũng càng khó luyện thành. Quyển { Tam dương chính lôi quyết} trong tay Trương húc chính là đạo thư sơ cấp, chưa được xếp phẩm giai, chỉ có ba tầng.
{ Tam dương chính lôi quyết} tầng đầu tiên đã cần 10000 kinh nghiệm, Hoa lộ thủy tam đẳng tàn phế đáng thương, nếu căn cốt 100 chỉ cần 5000 kinh nghiệm là xong nhưng càng về sau kinh nghiệm cần để thăng cấp càng thêm đáng sợ.
Trương húc luyện một lúc đã lên đến cấp 12, đem kinh nghiệm phân hết cho tu luyện đạo thư rồi đánh quái tiếp. Không lâu sau Phi châu tiểu bạch kiểm đi theo vài người chơi cao cấp tới Dã mã trấn, tìm gặp Trương húc .
“Các vị nhường một chút, ta muốn mang người anh em đi luyện cấp, tạm thời mượn nơi đây một lúc.”
Trương húc bắt đầu đuổi người, tiểu bạch kiểm cũng đi theo diễu võ dương oai. Thằng cấp 1 cũng dám kiêu ngạo ? Cả đám thiếu niên đang giết quái ở đằng kia thiếu chút tức đến hộc máu ! Thế nhưng chẳng làm gì được, nhìn áo giáp, bảo kiếm bạn hắn kia, còn có pháp bảo một chiêu giết chết quái vật 15 cấp, đừng nói mấy gã gà mờ không có thế lực mà thời điểm này dù là Kim thiếu gia hay vân thiên nhận đến, không có pháp bảo cũng khó mà địch nổi. Bất kể ở đâu muốn lên tiếng phải có thực lực, ai dám mở miệng nói nửa chữ không ?
Tiểu bạch kiểm khát khao nhìn quan tài đinh, bám riết lấy hỏi Trương húc kiếm được từ đâu, Trương húc lo hắn quá phô trương nên chủ tâm gạt hắn, chỉ nói là từ tiểu boss bạo ra mà thôi.
Thêm một người chia kinh nghiệm khiến tiến độ chậm hơn nhiều, may là trang bị của Trương húc đều quá mạnh mẽ, cơ bản không cần phải dùng bổ huyết, sử dụng quan tài đinh lại không hao pháp lực nên hiệu suất cao đến dọa người, giết đến chạnh vạng thì { Tam dương chính lôi quyết} tầng thứ nhất đã luyện thành công, Phi châu tiểu bạch kiểm cũng vừa lên đến cấp 10.
Bên cạnh thuộc tính của Trương húc có thêm một cái pháp thuật, hiện chỉ có một pháp thuật : Chưởng tâm lôi.
Chưởng tâm lôi : dùng lôi điện phát ra từ lòng bàn tay tấn công địch nhân, cùng với tiếng sấm vang có thể khiến âm quỷ yêu mị đánh đến hồn phi phách tán (+50% lực công kích khi đánh yêu mỵ). Lôi hệ cơ bản đạo pháp, lực công kích 125 – 165, thời gian làm lạnh 10s.
Trương húc mang trang bị cho tiểu bạch kiểm dùng, bắt hắn tự lực cánh sinh còn mình logout đi ăn.
Vội vàng ăn xong lại tiến vào trò chơi, phát động thử chưởng tâm lôi, năm ngón tay vừa vươn ra, từ lòng bàn tay liền bắn ra một tia sét, oành oành vang tiếng sấm, thoạt nhìn thực đẹp mắt nhưng lực công kích còn không bằng quan tài đinh, nếu phối hợp sử dụng cùng quan tài đinh lực sát thương tất tăng mạnh.
Nhìn sắc trời thấy còn sớm Trương húc lại tiến vào diễn đàn dạo chơi, không có tin tức gì mấy, cuộc chiến trong Hồng hà thôn đã phai nhạt bớt, xuất hiện một vài tổ chức mời gia nhập, cùng vài bài post hướng dẫn bái sư. Trong đó có bài {Phân tích tùy theo nghề nghiệp mà song tu}, phân tích chiến sĩ cùng đạo sĩ chia thành hai đặc điểm, rất có chuyên môn.
“…Giai đoạn trước, chiến sĩ mặc áo giáp rất nặng, có thể trực diện chống quái nên giữ ưu thế, nếu không phải luyện cung tiễn loại kỹ năng, khi PK vì không thể viễn công nên khi gặp đạo sĩ đều chịu thiệt; đạo sĩ lúc đánh quái có chút chật vật, nếu không có pháp bảo mạnh cùng đạo pháp thì phải tổ đội cùng người khác mới có thể giết quái nhưng khi PK cùng chiến sĩ lại có ưu thế hơn hẳn. Đến giai đoạn giữa trò chơi chiến sĩ dựa vào áo giáp siêu cao phòng ngự, lại có thể dùng kiếm khí, kiếm quang nên bất kể giết quái hay PK cũng không kém đạo sĩ; đạo sĩ bởi các loại pháp thuật đều học được cũng không còn yếu ớt nữa, lại thêm các dạng pháp thuật quần công diện tích rộng uy lực mạnh dù thám hiểm hay quốc chiến đều có thể sinh tồn. Cũng có người thích song tu ma võ nhưng sử dụng pháp thuật sẽ không thể mặc áo giáp, không thể có được ưu thế của chiến sĩ. Mặc đạo bào dụng võ ? Nếu vậy khẳng định kẻ đó đầu óc có vấn đề ! Bởi vì mỗi một loại đạo thư vũ kỹ cao giai đều có yêu cầu kỹ năng trụ cột, tiếp theo là lực công kích của pháp thuật và vũ khí không tính chồng, cầm vũ khí dùng pháp thuật không có ý nghĩa gì, chỉ có siêu cấp gà mờ hoặc trời sinh thánh nhân mới có thể song tu…
Đương nhiên, đó là luận cùng cấp bậc trang bị, nếu có thần binh pháp bảo hết thảy lý luận đều khó nói, cho nên lúc người chơi lựa chọn hướng tu luyện kỹ năng đều theo thuộc tính của mình.
Lời này nói trúng tim trương húc, hết thảy vì pháp bảo bí kíp.
Một bài khác được mod treo lên, người post chính là kim thiếu gia, lấy danh nghĩa tổ chức Kim sa bang phi nghĩa của hắn treo giải thưởng, nội dung kể về Hoa lộ thủy trêu ghẹo bạn gái hắn ra sao, lại kể vụ đánh lén cướp boss thế nào….Bất cứ ai thông báo vị trí chính xác Hoa lộ thủy xuất hiện được thưởng 1 lượng vàng, nếu giết chết Hoa lộ thủy được thưởng 10 lượng vàng nhưng phải có clip ghi hình làm bằng chứng.
Bên dưới là Hắc thiếu gia, Long thiếu gia…mấy chục người chơi lòng đầy căm phẫn, đem Hoa lộ thủy tả thành kẻ vô cùng dâm tiện, vô cùng xấu xa, thực là chuẩn của người gặp người hận, thần thấy thần chê, nhìn kỹ đều là chó săn của kim thiếu gia, không chừng còn đều từng nếm qua hương vị quan tài đinh. Dưới tiếp phản ứng của mọi người lại rất đạm mạc, hầu hết chỉ có ý châm chọc, không ai muốn nhận giải thưởng hoặc có lẽ do bọn Kim thiếu gia quan hệ với mọi người cũng không phải tốt lành. Nhưng bất kể nói thế nào danh tiếng Hoa lộ thủy cũng đã vang xa.
Theo phỏng đoán của những người chơi khác thì Kim thiếu gia cũng là một trong những người chơi thử trước đây.
Trương húc cười lạnh một tiếng rời khỏi diễn đàn, hắn sợ ai a? Cái gọi là tổ chức chẳng qua chỉ là để khoe khoang với mọi người, tương lai có thể thành lập hay không, có thể đứng vững hay không đều rất khó nói. Có điều bọn chúng đông người cao cấp, phải đề phòng chúng mai phục đánh lén, nếu bị đánh lén treo thì thể diện có hay không không có gì nhưng pháp bảo bị bạo thì mệt lớn.
Vì an toàn, sau khi quay lại trò chơi Trương húc mang trang bị từ trên người tiểu bạch kiểm đòi về, tùy tiện bịa một lý do gạt hắn, Hoa lộ thủy kẻ đào trộm mộ liền chui đầu vào bóng đêm.
Nghĩa địa Dã mã trấn có quy mô lớn hơn Hồng hà thôn, mộ bia thoạt nhìn cũng khá cao cấp. Ở đây ít quái, lại là ban đêm, chung quanh không có một bóng người, Trương húc liền yên tâm ra sức đào, đào đến gần sáng mới xong, kiếm được hoàng sắc trang bị 21 kiện, chanh sắc 5 kiện, hồng sắc mũ giáp một chiếc, một chiếc hồng sắc đai lưng cùng hai quyển bí kíp.
Mũ giáp hồng sắc là mũ của một võ tướng, tạo hình tinh mỹ nhưng phải lv20 mới có thể trang bị, hơn nữa khi đội không thể thi pháp, chỉ thích hợp cho chiến sĩ, đối với Trương húc không có sức hấp dẫn; hồng sắc đai lưng danh tên Đa bảo đai lưng, trên mặt có năm lỗ hổng, có thể đem một vài đạo cụ để ở đó, khi sử dụng không cần phải tìm từ túi càn khôn, có chút giống với công cụ hỗ trợ lấy trang bị nhanh của trò chơi truyền thống.
Đai lưng thường chỉ có hai lỗ, năm lỗ quả thực là cực phẩm trong cực phẩm. Trương húc lập tức trang bị, phần eo xuất hiện năm cái túi nhỏ, túi đầu tiên thả bổ huyết đan, rồi bổ sung pháp lực, hai tờ bùa để lỗ thứ ba , thứ tư còn cái cuối cùng tạm để trống.
Đêm nay Trương húc thu hoạch không có pháp bảo, hai quyển bí kíp lại chưa xem xét, thuộc tính mấy món vũ khí cùng áo giáp tuy không kém nhưng phải tới lv 15 mới dùng được, các loại trang bị khác không có gì đặc biệt nên hắn cũng không thèm để ý kỹ.
Sau hai đêm đào mộ công đức trị đã là âm hơn vạn, không biết tương lai có hậu quả hay thiên phạt gì không.
Hoa trộm mộ lén lén lút lút quay về Dã mã trấn, vừa tới gần cửa trấn chợt gặp mấy gã còn lén lút hơn. Trong bóng tối không thấy rõ mặt nhưng tiếng động theo gió truyền đến tai hắn khiến tinh thần hắn rung lên, lập tức nhón chân bước lên nghe lén.
Chỉ thấy gã cao nhất nói:” Lão đại, mau đuổi theo a, nếu chậm sẽ không theo kịp mất.”
Một gã thấp hơn cất tiếng nói:” Con quỷ nhỏ này nửa đêm dám ra ngoài một mình chỉ sợ là người không dễ chọc, ngươi không thấy mấy gã trong trấn đều rất cung kính với ả sao ? Có khi còn là một cao thủ nữa đấy.”
Gã hơi béo hơn cười dâm nói :” Dáng người thon nhỏ, chân dài mông to, ô ô, bất kể thế nào đều không thể bỏ qua nàng.”
Gã lùn nói:” Ta cảm thấy có điểm không ổn, không phải sợ không đánh được nàng mà là ngại nhỡ phía sau nàng có tổ chức gì chăng.”
Gã cao nói:” Cái nơi nhỏ bé này làm gì có thế lực nào ? Đừng quên tôn chỉ của chúng ta . Một - đã thích thì một người cũng không để sót; Hai – tiền dâm hậu sát, cả người lẫn tiền đều có. Chỉ cần tay chân sạch sẽ một chút thì ai có thể tra đến chúng ta.”
Gã béo nói:” Chính xác, mỹ nhân đặc biệt càng khó gặp, cơ hội hiếm có, huống hồ Hồng hoa hội chúng ta phải sợ ai ?”
Lão đại rốt cục hạ quyết tâm:” Được, mau đuổi theo, ẩn nick hết đi, giờ chưa phải lúc chúng ta nổi danh.”
Hai gã kia nghe lời đều ẩn nick, trước khi ẩn nickname chúng lóe lên khiến Trương húc nhìn rõ.
Gã lùn được gọi là lão đại tên Bích huyết tẩy ngân thương, gã cao là Ái âm thấp thảm, gã béo là Không huyệt lai phong.
Choáng, không ngờ là một đám dâm tặc hái hoa chuyên nghiệp a ! Bây giờ là thời đại nào rồi mà vẫn còn những kẻ rác rưởi như vậy tồn tại. Trò chơi này quả là tài năng, không có gì không thể, ngay cả tổ chức bỉ ổi trong truyền thuyết kia cũng có ! Thế nhưng bọn chúng thực sự có thể x X x sao ? Không phải là có hệ thống bảo vệ sao ?
Trương húc nhớ là trong quảng cáo có giới thiệu, người chơi nữ tính có thiết trí chức năng chống quấy rầy, ngoài quan hệ vợ chồng; hoặc không đủ độ cảm tình nam tính nhân vật không thể cởi được lớp quần áo cuối cùng của nữ nhân, ba gã dâm tặc này làm thế nào có thể thành công ?
Loại trò hay này chỉ có thể gặp chứ khó tìm, không thể không xem, không chừng còn có cơ hội thành anh hùng cứu mỹ nhân nữa. Trương húc quyết định đi theo phía sau ba gã kia tiến về phía trước.
Hơn một tiếng sau vẫn chưa thấy mỹ nhân nào Trương húc đã có chút mất kiên nhân, ba gã dâm tặc kia có lẽ đã mất dấu người a, có cần phải lãng phí thời gian theo tiếp không ? Bất chợt ba gã đằng trước chợt dừng lại hạ giọng thì thầm vài tiếng rồi tách ra tiến lên phía trước, nhất định là đã phát hiện mục tiêu.
Trò hay bắt đầu rồi a! Trương húc nhón chân bước vội theo, ngang qua một lùm cây, rẽ trái rồi rẽ phải, bốn bề im ắng, không còn bóng dáng ba gã dâm tặc kia nữa. Trương húc hiếu kỳ, tại sao chỉ chớp mắt đã không thấy tăm hơi, hay là chạy tiếp lên phía trước, hắn guồng chân lên đi tiếp.
Vài tiếng hắc hắc cười lạnh, từ phía sau lùm cây ba người chui ra đem Trương húc vây ở giữa:” Tiểu tử, ngươi đi theo chúng ta làm gì ?”
Trương húc giả vờ như không hiểu:” Đi theo các ngươi ? Ngươi nói đùa à, ta đi đường ta, ngươi đi đường ngươi, ai đi theo ngươi.”
“Vậy ngươi chạy vào trong này làm gì ?”
“Ta lạc đường .”
Ba gã cẩn thận quan sát đánh giá trương húc, đưa mắt hội ý rồi lão đại Bích huyết tẩy ngân thương âm hiểm cười nói:” Thì ra là ngươi đi lạc, gặp mặt tức có duyên, đem trang bị cùng tiền bạc của ngươi đưa đây, chúng ta có thể tiễn ngươi một đoạn đường.”
Giỏi thật, chẳng những là dâm tặc mà còn làm cướp đường. Bởi vì cả ba gã đều ẩn nick nên Trương húc không biết chúng bao nhiêu cấp, lại càng không biết chúng có pháp bảo gì không, chỉ đành giả vờ sợ hãi:” Các ngươi, các ngươi định làm gì, ta chỉ là người mới, mới 12 cấp, các ngươi tha cho ta đi.”
Không huyệt lai phong cười tủm nói:” Huynh đệ, tiền tài không thể lộ ra ngoài, gần đây bên ngoài rất nhiều người xấu, bộ giáp cùng thanh kiếm tốt như vậy sao lại đi lang thang như vậy, không bằng ta bảo quản hộ ngươi, tính ta luôn thính giúp đỡ người mới a.”
Mặt Trương húc lộ vẻ cầu xin nói:” Lão đại, ba vị lão đại, áp giáp và kiếm này là vừa mới mua tới, ta vẹt sạch tiền rồi, các ngươi tha ta đi, nếu không ta không thể chơi tiếp được.”
“Đã cho ngươi thể diện mà còn cứng đầu, vậy đừng trách chúng ta thủ đoạn độc ác vô tình!” Ba gã nhe răng cười, cùng tiến lên chuẩn bị ra tay, bấy giờ chợt một thanh âm tựa tiếng chuông bạc vang lên:” Đứng lại, các ngươi định làm gì .”
Ba kẻ hái hoa khựng lại rồi lập tức mừng rỡ, quay ngoắt mặt lại, Trương húc cũng nhìn theo, dưới bóng đêm một nữ nhân khá cao đang đứng dựa vào góc đường bên kia, tóc đen để xõa, một bộ đạo bào phiêu dật, bộc lộ dáng người yêu kiều, mặt ngọc lạnh lùng nhìn đám người.
Ái âm thấp thảm cười tó:” Ha ha ha, đúng là đi mòn giày sắt không thấy, lúc gặp lại không mất công sức gì, cả mỹ nhân lẫn bảo kiếm , bội thu a.”
Không huyệt lai phong cũng cười đến híp mắt lại:
”Tuyệt đại hữu giai nhân
U cư tại không cốc
Dạ bán nan nhập miên
A ca lai hoa nhĩ.
(Có vị giai nhân tuyệt sắc
Ẩn cư trong cốc sâu
Nửa đêm còn chưa ngủ
Đợi anh đến tìm nàng.)
Chúng ta đúng là được phúc tinh chiếu trúng, vừa bắt đầu đã may mắn a.”
“Ra tay !” Bích huyết tẩy ngân thương khẽ quát một tiếng, giơ tay một tia bạch quang bắn về phía nữ đạo sĩ, hai gã kia ngay cả vũ khí cũng không lấy ra, trực tiếp dùng tay không xông tới, có lẽ định tranh thủ sờ mó chăng. Nữ đạo sĩ mắt thấy bạch quang phóng tới vội lùi về phía sau, đồng thời trên người hiện lên một đạo hồng quang, một đoàn hỏa diễm theo tay đón lấy bạch quang.
Bạch quang bị cản lại hiện ra một chiếc võng kết bằng chỉ bạc, bị cản liền tự động quay về trong tay Bích huyết tẩy ngân thương, Ái âm thấp thảm cùng không huyệt lai phong cùng di một tiếng, dừng bước rút vũ khí ra, một người dùng đao, một dùng kiếm. Bích huyết tẩy ngân thương cũng khẽ giật mình, không lường rằng nữ đạo sĩ có thể ngăn được pháp bảo của hắn, tay hoa lên lấy ra một cây trường thương.
Nữ đạo sĩ giận mắng:” Hèn hạ, đánh lén cả một nữ nhân, hôm nay phải cho các ngươi chịu đau khổ.” Tay lại giơ lên, trong hồng quang tỏa sáng một luồng liệt hỏa phụt về phía Bích huyết tẩy ngân thương .
Bích huyết tẩy ngân thương vội múa trường thương tựa khổng tước xòa đuôi, tạo ra một mảnh thương ảnh, luồng lửa vừa chạm tới “Phanh” một tiếng bùng nổ, hoa lửa khắp nơi, Bích huyết tẩy ngân thương lùi lại vài bước, trên đầu toát ra -124, hắn tuy phá được luồng lửa kia nhưng vẫn bị thương tổn. Hai gã kia thấy nữ đạo sĩ lợi hại cũng không dám xem thường, một đao một kiếm chém tới chỗ nàng.
Nữ đạo sĩ mới học sạ luyện, chỉ biết mỗi một pháp thuật, thời gian làm lạnh chưa qua nên vội xoay người bỏ chạy. Nàng có cặp chân dài, xung quanh lại toàn bụi cây khiến hai nam nhân nhất thời đuổi không kịp, đến khi thời gian làm lạnh qua lại lập tức quay đầu phát ra một hỏa cầu.
Không huyệt lai phong học chiêu của lão đại, múa kiếm lên định chắn nhưng không thuận tay nên khi hỏa cầu hết đà đã có hơn phân nửa bám vào người hắn, lửa bốc lên, mất gần nửa huyết trị, cháy đến hắn há mồm kêu gào thảm thiết.
Lão đại Bích huyết vội ném một viên thuốc vào miệng rồi cầm thương xông tới.
Mục tiêu của ba gã chính là nữ đạo sĩ này nên không chút nào để ý đến trương húc, Trương húc cũng say mê xem đánh nhau, lần trước giết gần ba mươi người của Kim thiếu gia đều là dùng quan tài đinh bắn chết, không có chút kích thích nào. Đây là lần đầu tiên chứng kiến người khác dùng pháp thuật, cũng là lần đầu thấy người khác có thể sử dụng vũ khí tinh diệu đến vậy, ba gã kia tuy cách luyện ra kiếm khí còn khoảng rất xa nhưng cùng hắn so sánh đã khác biệt một trời một vực.
Bởi vì pháp thuật có thời gian làm lạnh, pháp lực trị lại hao cực lớn, nữ đạo sĩ dần không chống đỡ được, bị ba gã ép thành chạy trốn. Thoáng thấy Trương húc đang nhàn nhã đứng ở đằng xa xem náo nhiệt, không hề định ra tay giúp đỡ, vừa tức vừa giận, đang muốn chửi hắn nên thoáng phân thần, sau lưng trúng phải một thương, lảo đảo ngã nhào về phía trước.
Không huyệt lai phong bị đốt đến sạm cả mặt, trong cơn giận bốc lên sao còn có tâm thương hoa tiếc ngọc, múa đao hướng nữ đạo sĩ chém xuống.