Kỳ thực không phải trương húc không muốn cứu mà vì cả ba người trước mặt đều là cao thủ, có lẽ đều gần 17, 18 cấp, quan tài đinh không thể giết chết chúng trong phút chốc được, trên người chúng lại mặc áo giáp, chưởng tâm lôi không có tác dụng. Nếu không thể giây sát mà còn phải chống đỡ đòn tấn công lợi hại của chúng trương húc không chắc có thể chịu được, rốt cục không muốn vì nữ nhân không quen kia mà ra tay. Bấy giờ nữ đạo sĩ sắp gặp hiểm nên đành ra tay.
Quan tài đinh chợt lóe, không huyệt lai phong sợ hãi kêu lên rồi gục xuống, bạch quang nhấp nhoáng, hồn về hồi sinh điểm. Hắn bị nữ đạo sĩ diệt nửa máu, còn chưa kịp bổ sung đã bị quan tài đinh giây sát. Công đức trị của Trương húc lại âm thêm 100.
Bích huyết tẩy ngân thương cùng ái âm thấp thảm lắp bắp kinh hãi, quay lại nhìn Trương húc, hai tay Trương húc xua liên tục:” Không phải ta, không phải ta, không liên quan đến ta.”
Vừa rồi cả ba người đều chú ý nữ đạo sĩ, không nhìn trương húc vì không cho rằng một gã 12 cấp dám ra tay với mình, thấy bộ dáng kinh hoảng của trương húc cả hai lại càng không hiểu, cùng đưa mắt nhìn xung quanh tìm địch nhân bí mật, vừa qua thời gian làm lạnh quan tài đinh trương húc liền chỉ tay tấn công bích huyết tẩy ngân thương, con số 254 xuất hiện trên đầu Bích huyết tẩy ngân thương, đúng quá nửa huyết trị của hắn.
Bích huyết tẩy ngân thương trợn mắt vội lấy đan dược tọng vào miệng. ái âm thấp thảm hét lớn một tiếng ôm kiếm từ xa lướt tới nhằm trương húc thế như thiểm điện.
Trương húc giơ kiếm lên đỡ, hai tay rung lên, không ngờ không đỡ được mà kiếm của hắn bị đẩy ra, trường kiếm của ái âm thấp thảm nhằm thẳng cổ họng hắn đâm tới.
Trong trò chơi thiết định, người chơi cùng một vài quái vật đặc biệt nếu bị chém đầu hoặc đâm thủng tim thì dù không phải là hết máu cũng sẽ lập tức bị giết, gọi là một kích trí mạng. ái âm thấp thảm thấy trương húc mặc giáp dày đã cố ý xuất ra một kiếm định chém rơi đầu hắn.
Trương húc thấy kiếm thế lợi hại sợ đến rụt đầu lùi vội, ái âm thấp thảm dấn thân như bóng theo hình đuổi theo. Một chiêu này tên là {Quan sơn vạn lý tình} , chuyên dùng để truy đuổi địch nhân, không chết không thôi, lợi hại vô cùng.
Trương húc hiểm hiểm tránh khỏi bị chém đầu, sau lưng bị đâm trúng, người bay về sau năm sáu thước, may có Xích đồng giáp phòng ngự nên không bị đâm xuyên người nhưng cũng giảm một phần ba máu. Hắn biết không phải là đối thủ của ái âm thấp thảm nên liền bỏ chạy, qua thời gian làm lạnh đồng thời móc vội hồi huyết đan, tay vừa chạm tới đai lưng đột nhiên nhớ ra một thứ ---bùa {Kinh thiên lôi thần dẫn}.
Ái âm thấp thảm cấp bậc cao hơn trương húc rất nhiều, lại nhiều lần chiến đấu nên rất nhanh đuổi tới sau lưng trương húc , kiếm giơ lên định chém chợt thấy trương húc đột nhiên dừng bước, vẻ mặt quái dị cười chỉ vào hắn. Hắn còn chưa kịp phản ứng gì thì mắt đã thấy trên trời chợt lóe sáng, một tia sét màu tím to lớn tự nhiên xuất hiện, uốn lượn như lonh hành mang theo tiếng ầm ầm bắn thẳng vào hắn, điện quang chói lòa qua đi chỉ còn lại một đống bột than vẫn nhè nhẹ tỏa khói.
Bích huyết tẩy ngân thương sau khi trúng quan tài đinh mỗi phút -100 máu, đang dùng đan dược đau khổ chống, thấy trương húc bộc phát thần uy càng kinh hoàng xoay người định trốn nhưng đã quá muộn. Một đạo hào quang vàng sẫm đã bay tới người hắn, bạch quang lóe lên, bạo ra một chiếc ngọc bội, trương húc liền bước tới nhặt cho vào túi.
Công đức trị của trương húc lại giảm 200, Bích huyết tẩy ngân thương cũng không ra tay trước với hắn nên hệ thống phán định Trương húc chủ động giết người, có điều hắn cũng không hề biết công đức trị có tác dụng gì nên ung dung như thường.
Nữ đạo sĩ nằm dưới đất khẽ hừ, muốn đứng dậy nhưng lại bất lực, thì ra nàng có việc gấp chạy ra ngoài, trên người không mang nhiều đan dược, vừa nãy đã dùng hết sạch, giờ chỉ còn chưa đến 10% huyết trị, may chưa đến mức ngất xỉu mà thôi.
Ha ha, trời cũng giúp ta, trương húc híp mắt lại tiến tới:” Mỹ nữ, có cần ta hô hấp nhân tạo hay xoa bóp hồi sức cơ tim hay không, ta từng học qua khóa trung y….”
“Lưu manh…Ngươi dám xằng bậy, ta , ta sẽ giết ngươi !”
Trương húc vốn định trêu nàng nhưng không ngờ đụng phải ả không có máu hài mà giống đầu hổ cái . “Ta chỉ đùa với ngươi thôi, gấp cái gì ? Ngươi không sao chứ, bổ huyết đan nè.”
“Ta không cần đan dược của ngươi, tránh ra.”
“Hắc hắc, không ăn thì nằm đấy đợi ba con dâm trùng kia quay lại, xem bọn hắn sẽ làm gì với ngươi a.”
Nếu thật bỏ mặc nàng sống dở chết dở ở đây còn đáng sợ hơn là giết nàng, nữ đạo sĩ không dám cãi lại nữa nhưng cũng không há mồm nổi. Trương húc nhìn vẻ yếu ớt thống khổ của nàng không đành lòng trêu đùa tiếp, một tay khẽ nâng cằm nàng, khẽ dùng sức mở ra, mang bổ huyết đan đưa vào miệng nàng. Làn da bóng loáng mịn êm như người thật.
Huyết trị của nữ đạo sĩ tăng dần, tỉnh lại thấy trương húc không hề xúc phạm nàng cũng không lại chửi người nữa, lạnh lùng nói:” Cút ngay, nam nhân xấu xa !”
“Nha nha nha, vẫn còn mạnh mồm a, vừa nãy nếu không phải ta liều chết cứu ngươi thì ngươi đã bị …trước rồi giết kia.”
“Phi, ngươi còn dám mở miệng nói ra a, ta là vì cứu ngươi mới ra tay, ngươi lại đứng ở bên xem diễn, ngươi có phải là nam nhân không.”
Trương húc kêu oan không ngừng:” Oan a, ta còn oan hơn cả Đậu nga, ta chỉ là một tay mới, cấp bậc bọn họ so với ta cao hơn nhiều lắm, ta nếu không tìm cơ hội ra tay làm sao có thể giết được bọn họ, ta đây là chờ thời mà động, lấy đại cục làm trọng.”
Nữ đạo sĩ cười lạnh:” Chẳng lẽ tia sét vừa rồi không phải do ngươi phóng ra sao ?”
“Choáng, ngươi không thấy ta mặc áp giáp sao ? Làm sao có thể phóng pháp thuật ?”
Sắc mặt nữ đạo sĩ lúc này mới đỡ hơn một chút :” Ngươi kiếm được tấm bùa uy lực mạnh như vậy ở đâu ?”
“Cùng người khác đánh boss bạo ra, chỉ có một tấm, đáng tiếc bùa của ta, thật sự rất đáng tiếc. Di, ngươi tên là Vân thiên nguyệt, tên này quen quá, chúng ta đã từng gặp nhau sao ?”
“Đừng tưởng bở, muốn mượn có làm quen với ta a, người như ngươi ta gặp nhiều lắm rồi.” Vân thiên nguyệt ra vẻ khinh thường.
Nhìn gần Vân thiên nguyệt, nàng khá cao, gần bằng Trương húc, dáng người thon thả tuyệt đẹp, một thân đạo bào màu xanh biếc cùng đôi chân dài ẩn hiện, lông mi cong vút, mũi cao cùng đôi môi đỏ mọng, trong bộ cổ trang đạo phục khiến nàng mang vẻ anh tư phóng khoáng, nếu là một bộ giáp liền quả thực chính là một nữ tướng quân anh khí bừng bừng. Có điều đạo bào này cũng rất đẹp, vừa mềm lại vừa thoáng, vẻ thướt tha yêu kiều, hơi thở như lan như xạ thoảng qua.
Trương húc đột nhiên nhớ đến Vân thiên nhận gặp ở ngoài Hồng hà thôn, tên gần như nhau, ngay cả dung mạo cũng có điểm tương đồng, chẳng lẽ là anh em ?
“Nhìn trộm ta làm gì, nhìn bộ dáng ngươi đã biết không phải người tốt, hay ngươi là đồng đảng của ba gã kia ?”
“Sao có thể được, ngươi không thấy ta giết bọn họ sao ? Ngươi là Vân thiên nguyệt nhất định quen người tên Vân thiên nhận a.” Trương húc nói xong rồi bỏ ẩn nick mình:” Ta từng gặp hắn.”
“Hắn là anh trai ta…Di, thì ra ngươi chính là Hoa lộ thủy, quả nhiên là đê tiện vô sỉ hạ lưu, mau cút đi !”
Trương húc nổi giận thầm mắng trong lòng : x X x , chẳng biết lịch sự gì cả, bản thiếu gia cứu ngươi ngay cả một lời cảm ơn chưa nói còn dám mắng ta, sớm biết vậy ta đã không ra tay.
“Nói lời phải có bằng chứng, lúc nào ta vô sỉ hạ lưu, tại sao ta lại đê tiện ? Lần đó là anh trai ngươi xô ta ngã vào người khác ta còn chưa tìm hắn đòi bồi thường đây ! Hắn ở đâu, ta sẽ tới tìm hắn.”
“Nếu không phải ngươi đùa giỡn người ta thì sao có thể xảy ra việc đó ?” Vân thiên nguyệt khinh bỉ cười lạnh, nàng cực kỳ thiếu cảm tình với người kia; Trương húc vẫn đuổi theo đi đằng sau nàng không rời. Từ phía sau nhìn ngắm dáng người mềm mại của nàng lửa giận đột nhiên tắt lụi : thân thể cao gầy như vậy nếu ôm được vào trong ngực , cảm giác nhất định rất sảng.
Trương húc nhanh mắt liếc thoáng qua cái ngọc bội vừa nhặt được, là một khối phỉ thúy thượng hải, lóe sáng màu lục, hệ thống tin tức là : ngọc tuyền u ẩn bội, sau khi đeo có thể chậm rãi khôi phục pháp lực, hoàn mỹ cấp trang sức, 18 cấp có thể trang bị.
Là một thứ tốt, sau khi PK sẽ tự động bổ đầy pháp lực, lúc giết tiểu quái có thể tiết kiệm được một ít linh đan, dần dần tiết kiệm không ít tiền thuốc. Phải bỏ ra hắn cũng có điểm buốt ruột nhưng so với các mỹ nhân thì khối ngọc bội này sao hấp dẫn bằng. Ai bảo hắn danh vang như cồn, trọng sắc khinh hữu, yêu hoa như mạng Hoa lộ thủy chứ.
“Đợi một chút !”
“Ngươi muốn làm gì ?”
“Khối ngọc bội này là từ gã dâm trùng vừa nãy bạo ra, tính lại ngươi cũng có phần, mà nó không có tác dụng mấy với ta, không bằng…tặng cho ngươi a .”
Vân thiên nguyệt nhìn thuộc tính miếng ngọc bội, trên mặt lần đầu tiên lộ ra nụ cười:” A, quả thật ta cực kỳ cần thứ này, cảm ơn ngươi.”
Sau khi giao dịch xong Vân thiên nguyệt lại cười, rực sáng như hoa tươi nở rộ rồi xoay người bỏ đi.
Vậy là đi sao, thế bảo vật của ta không phải tặng không sao ? Trương húc lại đi theo.
“Ngươi còn có việc sao ?”
“A, không có gì, chỉ là anh trai ngươi hại ta thật thảm, ta phải tìm hắn đòi bồi thường tổn thất tinh thần cùng danh dự, đi theo ngươi nhất định có thể tìm thấy hắn.”
Sắc mặt Vân thiên nguyệt lập tức thay đổi, dường như vừa bị ai cướp mất đồ vậy:” Có bản lĩnh ngươi tự đi tìm hắn, đừng đi theo sau ta, nếu không ta sẽ không khách khí.”
“Đừng tức giận, ngàn lần đừng tức giận, người tu đạo nổi giận rất dễ tẩu hỏa nhập ma. Kỳ thật chuyện ở Hồng hà thôn đều là hiểu lầm, vừa nãy ta cũng chỉ là đùa một chút, tìm anh trai ngươi là vì muốn cảm tạ hắn đã giải vây cho ta. Trên thực tế ta chưa từng làm chuyện xấu, đối với nữ nhân đều nho nhã lễ độ, vừa rồi ta biết rõ không phải đối thủ mà vẫn ra tay đã chứng minh điều đó, nếu ta thật muốn xúc phạm ngươi, ngươi có thể chạy được không ? Ta là người yêu hoa, bảo vệ hoa nên mới lấy nick là Hoa lộ thủy, ngươi ngàn vạn lần đừng
Trương húc lẩm bẩm nói một tràng, Vân thiên nguyệt nghĩ đến chuyện hắn vừa mạo hiểm cứu người rồi lại tặng bảo, nhíu nhíu mày nói:” Muốn theo ta đi gặp anh ta cũng có thể nhưng phải cách xa một chút, cả người đều là bùn đất, ghớm chết người.”
Trương húc nhìn lại, hoàn toàn không nói gì, trách sao mỹ nữ kia không thích mình, trên người tất cả đều là bùn, tựa như vừa mới bị chôn sống vậy ---di chứng việc trộm mộ.
Hai người giữ một khoảng cách đi tới lúc trời sáng rõ mới đến trần đường quan . Trương húc vốn định trực tiếp tới Triều ca nhưng không ngờ đuổi theo ba gã hái hoa tặc quá xa, sau lại cùng Vân thiên nguyệt chạy như điên tới tận trần đường quan này.
Trần đường quan thành cao sáu trượng, sông đào bảo vệ thành rộng mười trượng, ngăn giữa hai ngọn núi, là con đường giao thông tất phải qua nếu muốn lên bắc, là bức tường chướng ngại của Triều ca. Lúc này vùng biển bắc do Viên phúc thông cầm đầu bảy mươi hai chư hầu tạo phản, Văn thái sư phụng chỉ bắc phạt, chiến sự căng thẳng, Trần đường quan phòng thủ nghiêm ngặt, trong ngoài thành đều là quân binh qua lại, trên đầu tường đao thương rợp trời.
Có điều những binh tướng kia chỉ có tác dụng đối với NPC của đối phương, đối với người chơi không phải địch nhân thì hoàn toàn không để ý. Hai người đi vào thành, trên đường phố rộng lớn, nhà cửa hoa lệ cao ngất khác hẳn với nơi nhỏ bé như Dã mã trấn.
Thế giới trong {Phong thần thời đại} khổng lồ vô cùng, thành thị này tối thiểu cũng có thể dung được mấy chục nghìn người, NPC nhiều vô số kể, trên đường thương nhân như mây, đám đông như kiến, người chơi cũng có mấy nghìn. Hiện tại đại bộ phận người chơi mới đang phát triển ở thôn tân thủ, còn chưa có thực lực để tới đây nhưng chỉ cần qua một đoạn thời gian tất sẽ có vô số người chơi tiến tới .
Hai bên đường phố có rất nhiều người chơi mở quán rao hàng, tiếng trả giá không ngừng, người chơi chỉ cần tiến vào khu bực mở quán sẽ tự động xuất hiện một chức năng mở quán, người chơi có thể tự do tiến hành giao dịch.
Nhìn qua vài thứ đều là loại kém, hai người lại tiếp tục chen lên trước, đột nhiên phía trước đám đông bị một nam nhân cao lớn cùng hơn mười người tách ra, đúng là Vân thiên nhận ngày đó đụng phải Trương húc ở ngoài Hồng hà thôn.
Vân thiên nhận thấy Vân thiên nguyệt liền mừng rỡ:” Hay quá, muội muội có thể tới thật tốt quá, ta đang lúc cần người.”
Hai anh em gặp nhau đều hết sức mừng rỡ, lập tức hỏi thăm nhau không ngừng, thì ra Vân thiên nguyệt làm đệ tử của Khâu minh sơn Hỏa linh thánh mẫu, còn là đại sư tỷ ngoài NPC; Vân thiên nhận chẳng những được Lý tịnh thu làm ký danh đệ tử, còn lập lên bang hội “Lăng Vân các”, hiện nay quản lý gần năm trăm người chơi, đang cố gắng nhận người, chuẩn bị khống chế Trần đường quan nhưng không đủ người để tranh đoạt địa bàn cùng các tổ chức khác, đặc biệt càng thiếu cao thủ, mấy lần thúc giục mới ép được em gái tới đây.
Trương húc đứng đờ ra một lúc lâu, anh em nhà này thật đúng là trâu a, trò chơi mới vận hành hai ngày hai anh em đều đã bái làm đệ tử danh nhân, ngay cả tổ chức phi pháp cũng đã thành lập.
Vân thiên nhận nhìn thấy Trương húc ở phía sau không khỏi cảm thấy kỳ quái, vừa thấy quen quen lại vừa thấy lạ:” Em à, tiểu tử kia theo em tới sao ?”
Vân thiên nguyệt nhất thời không biết giới thiệu thế nào, sắc mặt có chút kỳ quặc, kẻ làm anh thấy vậy lập tức khẩn trương hỏi:” Có chuyện gì, hắn làm gì em à ?”
“Anh nói bậy bạ gì vậy, hắn mà làm gì được em sao ?” Vân thiên nguyệt vắn tắt kể lại chuyện xảy ra đêm qua, đương nhiên chuyện bị thương không hề nói tới, địch nhân là hái hoa tặc cũng lướt qua, Trương húc cũng không xen vào chút nào.
Vân thiên nhận chặn Trương húc lại nói:” Tiểu tử, ngươi đã gặp ta rồi, có lời gì cứ nói, không được đi theo em gái ta nữa.”
“Huck man, ngươi hại ta thật khổ a, hiện tại biến thành mỏ vàng trên lệnh truy nã, nữ nhân thiên hạ cũng đều cho rằng ta vô sỉ xấu xa, ngươi nói xem ngươi chuẩn bị bồi thường ta thế nào, danh dự tổn thất phí phải tính như thế nào ?”
Vân thiên nhận cười ha hả:” Đúng là tại ta, thế nhưng ngươi lúc ấy được tiện nghi còn chưa đủ bồi thường sao ? Đi, ta mời ngươi uống rượu xem như là bồi tội cho ngươi.”
“Ha ha, nói vậy hóa ra ta còn phải cảm ơn ngươi a !”
Đôi mày Vân thiên nguyệt dựng dậy:” Hai người các ngươi còn dám nói những lời này trước mặt ta ? Ngươi quả nhiên là kẻ hạ lưu, nếu còn nói những điều vừa rồi ta sẽ đem ngươi đốt thành tro bụi.”
Trương húc chạy ra phía sau Vân thiên nhận:” Ấy ấy, dù nói thế nào ta cứu ngươi cũng là sự thật nên anh ngươi mời ta uống rượu cũng đúng chứ.”
Đã xong phần hôm nay, mai đệ xin gửi tiếp 2c...