-“Được rồi, được rồi, Y Tang ngươi cũng đừng nhỏ mọn như vậy, có đôi khi làm người cũng phải rộng rãi đi chứ”
Vân Thanh khoát tay, miễn cưỡng nở nụ cười, nhìn Y Tang trước mắt, mới vừa rồi Y Tang còn có biểu hiện ra địch ý đối với trưởng thôn Ngã Thị Khắc Lý Khắc, trong lòng tràn ngập bất đắc dĩ, có lẽ đến thôn người lùn này một lần chưa chắc đã là chuyện tốt.
-“Chà, không nghĩ tới Ngã Thị Khắc Lý Khắc quay về đem các ngươi an bài tại nhà của ta”
An Na mỉm cười :
-“Bất quá như vậy cũng tốt, chúng ta có thể hảo hảo chiêu đãi một lần những khách nhân đáng yêu của chúng ta”.
Vân Thanh nhún nhún vai, có trời mới biết trưởng thôn đem nhóm người mình an bài ở trong này có phải có tâm tư nghi ngờ gì không, nói không chừng hắn chính là muốn cho vợ chồng Mại Khắc cùng Y Tang gây gỗ to tiếng với nhau …
-“Ta trước tiên an bài các ngươi một cái phòng, mời” An Na làm một cái động tác “Thỉnh”, sau đó liền xoay người đi lên phía trước dẫn đường.
Vân Thanh được an bài một cái phòng tuy rằng không có lớn lắm, nhưng ở bên trong phòng này cơ hồ từng dụng cụ đều là máy móc không có cái gì khác ngoài máy móc, như tự động rửa sạch sàn nhà máy móc như hầu tử , tự động lấy nước làm thịt , tự động nấu đồ ăn nấu cơm từ một cái nồi nhỏ, hết thảy dụng cụ máy móc tự động làm cho đám người Long Ngạo khen không dứt miệng, ánh sáng trong phòng rất sung túc, mặc dù là ở tại dưới đất, nhưng là Chu nho chế tạo máy móc chiếu sáng lại làm “Ánh sáng mặt trời” dưới đất so với trên mặt đất càng sáng dồi dào hơn.
Long Ngạo được an bài tại một cái phòng lịch sự tao nhã mà phi thường rộng lớn, phòng này chẳng những có trang bị máy móc, hơn nữa phong cảnh ngoài cửa sổ tương đối cũng không tệ, ngoài cửa sổ cũng có vài vài loại hoa mặc dù không có nhìn ra, nhưng sinh cơ bừng bừng sinh trưởng cùng hoa, tóm lại làm cho người ta có một cảm giác gần gũi với sự kỳ diệu của tự nhiên.
Y Tang không có may mắn như vậy, rất đáng thương hắn được an bài tại cách vách của Vân Thanh, tuy rằng chỉ có một bức tường ngăn cách, nhưng là phòng của hắn cùng với phòng của Vân Thanh là một trời một vực .
Đích xác trang bị tự động hóa máy móc ở đây rất ít, chỉ có một chút thôi, hơn nưa toàn là đồ cổ .
Y Tang kháng nghị :
- “Vì cái gì phòng của bọn họ so với của ta tốt hơn nhiều như vậy, người lùn các ngươi không phải là rất hiếu khách sao?”
-“Đúng vậy, người lùn chúng ta rất hiếu khách”
An Na gật gật đầu:
-“Nhưng là người lùn chúng ta đối với cái loại ánh mắt miệt thị như ngươi rất mẫn cảm, cho nên ta tự giác đem ngươi an bài đến phòng này”
-“Cho nên … “
An Na lộ ra nụ cười sáng lạn :
- “Cho nên ngươi cũng không thể trách ta a, chàng trai, ngươi tạm chấp nhận một chút đi”
“Uy”, Lúc này Long Ngạo vẫn không nói một tiếng nào bỗng nhiên mở miệng
-“Chuyện gì?”
An Na dụng ánh mắt như hỏi nhìn về phía Long Ngạo, chẳng lẽ hắn còn ngại gian phòng của mình không tốt nữa sao?”
-“Đem phòng của đổi cho Y Tang đi”
Long Ngạo không để ý đến kinh ngạc của mọi người, thản nhiên nói.
-“Nga, được thôi ”
An Na nhịn không được hỏi :
- “Nhưng là khách nhân cưng ơi, có thể nói cho ta biết, ngươi vì sao phải lựa chọn cái phòng kia vậy?”
-“Bởi vì ta là thị vệ bên người của Vân Thanh”
An Na tỉnh ngộ, tròng mắt đã tràn ngập ý tán thưởng, trong lòng chàng trai rất có trách nhiệm a.
Vân Thanh lúc đầu nghe được Long Ngạo muốn ngụ ở ngay bên cách vách mình một thời gian, trong lòng nhịn không được lại suy nghĩ miên man, lúc sau lại nghe lý do Long Ngạo ngụ ở tại bên chính mình thì Vân Thanh phảng phất như bị gội một gáo nước lạnh :
-“Nguyên lai bởi vì hắn là thị vệ bên người của ta, mới làm như vậy a”.
Vân Thanh thấp giọng thì thào tự nói.
…
Long Ngạo đóng cửa lại, lấy ra một trái táo bắt đầu ăn, hôm nay đã xảy ra quá nhiều chuyện, thật sự rất có thể đây là một quái thôn, lấy ánh mắt của mình đến xem, cơ hồ từng máy móc cũng đều do Chu nho chế tạo. Tuy rằng những máy móc này tại Trung Châu cơ quan thuật có chố tương tự. Nhưng vấn đề là, cơ hồ cơ quan thuật ở Trung Châu có thể làm được, thì cơ hồ máy móc ở nơi này cũng có thể làm được, mà trong năng lượng cơ giới làm được, cơ quan thuật ở Trung Châu cũng không thể toàn bộ làm được, tỷ như tư tưởng của cái con bướm kia …
Long Ngạo cởi y áo màu vàng xuống, mà ngay tại thời khắc hắn muốn đem quần áo treo lên, Long Ngạo lại ngây cả người …
Trên cái giá kia chính là một cái áo bào màu trắng, mà ở sau lưng cái áo bào màu trắng kia viết một chữ to như rồng bay --- “Lục”