Tháng Ba ở Thục SÆ¡n, vẫn là lúc hÆ¡i xuân là nh lạnh. Canh năm, trá»i má»›i tảng sáng, song ở Ngá»± Kiếm đưá»ng dưới chân núi đã có ánh đèn, bấy giá» các kiếm đồng còn chưa tá»›i, chỉ có mấy tạp dịch Ä‘ang cần mẫn là m công việc lau dá»n hằng ngà y.
“Thục SÆ¡n phái quả tháºt có dáng dấp đại phái, đến chá»— kiếm đồng há»c kiếm mà cÅ©ng rá»™ng rãi thế nà y.†Ngưá»i Ä‘ang nói là phó dịch Lý Tam, má»™t lưu dân chạy nạn đến trấn Phú Nguyên bên cạnh, má»›i được thuê vá» từ cháºp tối hôm qua.
“Phải thế chứ, không thì sao thiên hạ lại nói Thục SÆ¡n phái bá»n ta là thiên hạ đệ nhất phái. Chá»— nà y chỉ là nÆ¡i các kiếm đồng táºp trung má»—i sá»›m, phÃa sau có năm đại Ä‘iện, nÆ¡i rèn luyện cá»§a kiếm đồng các cấp, và o sâu hÆ¡n nữa còn có Tùng Uyển và Mai Uyển, là nÆ¡i ở cá»§a các kiếm đồng.†Má»™t tạp dịch đứng cạnh Lý Tam lên tiếng, giá»ng không che giấu nổi mấy phần tá»± hà o vá» cái danh hiệu “thiên hạ đệ nhất pháiâ€.
“Sư phụ các kiếm đồng và chưởng môn không sống ở đây ư?†Lý Tam há»i.
“Tất nhiên là không, Ngá»± Kiếm đưá»ng chẳng qua chỉ là nÆ¡i các kiếm đồng há»c kiếm, kỳ tháºt kiếm đồng thì chưa được coi là môn nhân chÃnh thức cá»§a Thục SÆ¡n phái đâu. Các môn nhân chÃnh thức sống ở trên kia kìa.†Ngưá»i ná» vừa trả lá»i vừa chỉ tay vá» phÃa cá»a sổ mé bắc.
Lý Tam nhìn theo hướng ngưá»i đó chỉ, trông thấy ngoà i kia thấp thoáng đưá»ng nét cá»§a dãy Thục SÆ¡n, tuy không nhìn rõ nhưng cÅ©ng cảm nháºn được thế núi hùng vÄ© liên miên bất tuyệt, chắc nhìn và o ban ngà y sáng rõ thì khà thế còn sừng sững hÆ¡n nữa.
“Thục SÆ¡n bá»n ta có tổng cá»™ng mưá»i hai ngá»n, Kiếm tông nằm ở Huyá»n Thiên các trên Vô Võng phong, Khà tông nằm ở Thanh Hồng các trên Vô Tháºn phong, Thuáºt tông nằm ở Trưá»ng Minh các trên Vô Ưu phong, còn chưởng môn nhân sống trong Trùng Dương Ä‘iện trên Vô Lượng phong.â€
Lý Tam nghe mà rối tinh rối mù, bèn há»i: “Kiếm tông, Khà tông là chuyện gì? Thục SÆ¡n phái còn phân ra nhiá»u tông phái nữa ư?â€
Tạp dịch ná» lắc đầu: “Äến Ä‘iá»u nà y cÅ©ng không biết mà dám Ä‘em thân lăn lá»™n giang hồ cái gì.â€
Lý Tam ngượng ngáºp, vừa cúi đầu quét vừa nói: “Tiểu, tiểu đệ… có phải ngưá»i giang hồ đâu.â€
Tạp dịch ná» thấy y lúng túng, cà ng thÃch chà hÆ¡n, rắp tâm khoe mẽ má»™t phen trước mặt tên “nhà quê†nà y: “HÆ¡n trăm năm trước, sau khi sư tổ khai phái qua Ä‘á»i, Thục SÆ¡n bá»n ta chia ra là m ba tông là Kiếm, KhÃ, Thuáºt. Kiếm tông tất nhiên sở trưá»ng kiếm pháp, Khà tông sở trưá»ng ná»™i lá»±c, Thuáºt tông thì mạnh vá» NgÅ© hà nh thuáºt pháp. Những ngưá»i đến Thục SÆ¡n há»c nghệ, trước tiên phải rèn luyện công phu căn bản ở Ngá»± Kiếm đưá»ng nà y, vượt qua kỳ NgÅ© Ä‘iện đại thà thì má»›i có tư cách được ba tông chá»§ tuyển lá»±a, được chá»n và o tông nà o thì sẽ luyện bản lÄ©nh trấn gia cá»§a tông đó. Còn chưởng môn nhân, cứ mưá»i năm ba tông lại há»p mặt tỉ thà má»™t lần để tuyển ra, chưởng môn đương nhiệm nguyên là tông chá»§ cá»§a Kiếm tông, chiến thắng kỳ tá»· võ chÃn năm trước mà thống lÄ©nh cả ba tông cá»§a Thục SÆ¡n bá»n ta.â€
Äúng lúc ấy, má»™t giá»ng lạnh lùng đột ngá»™t cất lên: “Cái gì mà Thục SÆ¡n bá»n ta? Hạng tạp dịch nhà ngươi mà cÅ©ng tá»± coi mình là ngưá»i Thục SÆ¡n cái gì. Còn không mau là m việc Ä‘i!â€
Nghe câu đó, đám tạp dịch cùng im bặt, cắm cúi quét dá»n, riêng Lý Tam chưa biết lợi hại là dám len lén liếc mắt ngó chá»§ nhân câu nói ấy. Ngưá»i nà y chừng năm mươi tuổi, mình váºn áo bà o xám tro, vóc ngưá»i gầy choắt, nét mặt khắc khổ từng trải gió sương. Chợt lão ta hÆ¡i ngảnh đầu nhìn sang, Lý Tam giáºt thót, phát hiện ra má»™t trong hai con ngươi ngưá»i đó trắng dã, phát ra ánh xanh dưới sắc trá»i má» sáng, trông tháºp phần ngụy dị.
Ngưá»i mắt trắng đứng má»™t chốc trong Ngá»± Kiếm đưá»ng, rồi Ä‘i và o háºu Ä‘iện, má»™t mạch qua năm tòa Ä‘iện đưá»ng, và o tá»›i nÆ¡i ở cá»§a các kiếm đồng. Cả Tùng Uyển bên tây và Mai Uyển bên đông Ä‘á»u Ä‘ang rất náo nhiệt, các kiếm đồng dáºy sá»›m, có ngưá»i đã rá»a ráy xong, bắt đầu khởi động cho thư gân cốt hoặc ôn lại bà i luyện sá»›m. Mai Uyển là nÆ¡i ở cá»§a các nữ kiếm đồng, tuy Ãt ngưá»i, nhưng tiếng con gái xì xà o nói chuyện khiến không khà rá»™n rã hẳn. Thỉnh thoảng, có kiếm đồng nà o trong sân Ä‘i ra mà trông thấy ngưá»i mắt trắng thì Ä‘á»u vá»™i và ng cúi mình thi lá»…: “KÃnh chà o Äiện giám.†Lão ta hÆ¡i gáºt đầu, lòng vô cùng đắc ý.
Phải, đây chÃnh là khung cảnh khiến Äiện giám Ngá»± Kiếm đưá»ng Mục Hiển vừa ý nhất, tất cả Ä‘á»u phải tráºt tá»± ná» nếp, quy quy cá»§ cá»§, chá»— nà o ra chá»— nấy như thế. Má»—i lần gặp được buổi sáng tương tá»±, Mục Hiển lại thấy lòng thư thái, bá»™ mặt lạnh lùng tá»±a hồ Ä‘eo thêm nụ cưá»i, cảm giác vạn váºt Ä‘á»u an an định định nằm trong lòng bà n tay mình.
Bất chợt, má»™t tiếng thét chói tai bá»—ng xé tan buổi sáng bình hòa tÄ©nh lặng ấy: â€œÄÆ°á»ng Máºt, dáºy mau….â€
Mục Hiển nhÃu mà y, thầm nhá»§ tại sao má»›i sáng sá»›m đã có tiếng nam đồng vá»ng ra từ Mai Uyển, chá»— các nữ đồng ở. Tuy các kiếm đồng ở đây Ä‘á»u dưới mưá»i lăm, chẳng ai cấm con trai sang phòng con gái, nhưng bình thưá»ng cÅ©ng không thể bừa bãi như thế được, phải sắp má»™t gã chấp sá»± để giữ ká»· luáºt trong nà y má»›i được. ÄÆ°á»ng Máºt à ? Có phải tiểu nha đầu má»›i đến không nhỉ, tại sao giá» nà y còn chưa dáºy? Nha đầu đó lai lịch không nhá», hôm kia Ä‘Ãch thân Tông chá»§ Thuáºt tông Cố Thanh Thà nh đưa nó đến. Khi lão há»i gốc gác, Cố Thanh Thà nh chỉ nói là cô nhi được cứu khá»i tay bá»n sÆ¡n phỉ. Nhưng Mục Hiển chưởng quản Ngá»± Kiếm đưá»ng hÆ¡n hai mươi năm nay, má»›i và i báºn gặp các Ä‘á»i Tông chá»§ Ä‘Ãch thân đưa ngưá»i đến, phà m những kẻ được đưa đến, không phải kỳ tà i há»c võ thì cÅ©ng là háºu duệ thế gia, thà nh thá» lão tá»± nhá»§ phải lưu tâm đến nha đầu nà y. Phải cái nó đến đã mấy hôm mà chẳng thấy bá»™c lá»™ tư chất gì đặc biệt, nhìn ngang nhìn dá»c vẫn chỉ giống má»™t đứa nữ đồng mưá»i mấy tuổi đầu bình thưá»ng mà thôi.
“Äồ heo lưá»i, dáºy mau…†Giá»ng vừa nãy lá»™ rõ vẻ tuyệt vá»ng, bất lá»±c.
Mục Hiển lần theo tiếng ré, chỉ thấy má»™t trong gian nhà dà nh cho kiếm đồng ở Mai Uyển, má»™t thằng bé Ä‘ang dốc chút sức lá»±c trẻ nÃt lay lắc ÄÆ°á»ng Máºt, vốn ngá»§ say tÃt trên giưá»ng. Ngồi ghé mép gưá»ng bên kia là má»™t nữ đồng tuổi cÅ©ng chừng hÆ¡n chục tuổi, nó lạnh lùng bảo: “Thôi Ä‘i, Trương Úy, ta khuyên ngươi đừng gá»i nữa cÆ¡ mà . Ta đã bảo ngươi rồi, không gá»i nó dáºy được đâu, cùng lắm hôm nay không Ä‘i há»c, bị trừ và i Ä‘iểm thà nh tÃch là cùng, có gì ghê gá»›m đâu!â€
Nam đồng tên Trương Úy vẫn không chịu thôi, quát lên: “Các ngươi đương nhiên không sợ bị trừ Ä‘iểm rồi, nhưng nếu ta, ta bị trừ Ä‘iểm thì… Nà y, dáºy mau, có chết cÅ©ng phải dáºy.†Äoạn nó lại túm lấy vai ÄÆ°á»ng Máºt lay tháºt mạnh.
Thấy ÄÆ°á»ng Máºt bị lay lắc hà nh hạ như thế mà vẫn nằm thoải mái, mắt nhắm nghiá»n, mÅ©i thở pho pho, trông rõ là ngá»§ rất ngon là nh, Mục Hiển hÆ¡i cau mà y bảo: “Gá»i thế nó không chịu thức đâu, ngươi cứ bóp mÅ©i bịt mồm nó, không thở được thì tá»± nhiên nó phải dáºy.â€
Trương Úy nghe váºy tỉnh ngá»™, liá»n vươn tay định bóp mÅ©i ÄÆ°á»ng Máºt, nhưng tay chưa chạm tá»›i thì ÄÆ°á»ng Máºt đã ngồi báºt dáºy, tức tối hét: “Kẻ nà o rá»—i hÆ¡i dÃnh và o việc ngưá»i khác đấy?†Vừa định chá»i thêm mấy câu, chợt nháºn ra ngưá»i má»›i lên tiếng chÃnh là Äiện giám Ngá»± Kiếm đưá»ng, nó bèn nuốt á»±c câu rá»§a xuống, giở ngay bá»™ mặt ngây thÆ¡ tươi cưá»i ra: “Chà o Äiện giám.â€
Nam đồng tên Trương Úy lúc ấy má»›i biết mình bị ÄÆ°á»ng Máºt trêu chá»c nãy giá», giáºn quá đỠlá»±ng mặt: â€œÄÆ°á»ng Máºt, sao mi giả vá» ngá»§, muốn là m liên lụy đến má»i ngưá»i à ? Bị xếp cùng tổ vá»›i mi tháºt xui xẻo quá.†Nó quay lại, quỳ sụp xuống trước mặt Mục Hiển: “Äiện giám đại nhân, cầu xin ngà i cho con sang tổ khác, nếu con còn ở chung tổ vá»›i kẻ nà y, chắc con không vượt qua được kỳ NgÅ© Ä‘iện đại thà năm nay mất.â€
“Ngươi có ý gì hả? ÄÆ°á»£c lắm, chÃnh ngươi đòi tách đấy nhé, váºy thì tách, lúc đầu ba ngưá»i chúng ta thà nh má»™t tổ cÅ©ng chẳng phải do ta yêu cầu, ai bảo ngươi tay chân vụng vá» bắt thăm phải tổ chúng ta. Ta cÅ©ng không muốn là m liên lụy ngươi, nhưng trá»i sinh ta sức yếu, hôm nay quả thá»±c không leo núi được, không lên nổi Vô Võng phong đâu.â€ ÄÆ°á»ng Máºt nói, dáng Ä‘iệu ba phần ảo não bảy phần tá»§i thân, “Ta vốn sÄ© diện, không leo núi được mà lại không dám thừa nháºn vá»›i ngươi, đà nh giả ngá»§ váºy. Bây giá» ngươi đã nói ra câu đó, váºy được rồi, chúng ta cầu xin Äiện giám đại nhân nói vá»›i Äiện phán đại nhân má»™t lá»i, giải tán từ đây, ta quyết không là m liên lụy ngươi.â€
Mục Hiển nhìn ba đứa, chợt nháºn ra mấy kẻ được xếp cùng má»™t tổ nà y Ä‘á»u có phần khác thưá»ng. Trương Úy to mồm là đứa kém tư chất nhất trong đám kiếm đồng lên Thục SÆ¡n mấy năm gần đây, nghe đồn luyện phi kiếm thì đâm và o chân mình, luyện độn thổ thì mắc đầu trong đất không rút ra được. Theo quy định cá»§a Thục SÆ¡n, kiếm đồng nà o lên Ngá»± Kiếm đưá»ng luyện đến năm mưá»i lăm tuổi mà vẫn không vượt qua nổi kỳ NgÅ© Ä‘iện đại thà thì sẽ bị Ä‘uổi, nó tá»›i há»c nghệ từ năm mưá»i má»™t tuổi, nháy mắt đã qua hai năm, lần thi đầu tiên ở Trà Má»™c Ä‘iện cÅ©ng không qua nổi. Giá» nó đã mưá»i ba, nếu cuối năm nay vẫn không vượt được vòng thi thứ nhất, thì hai năm tá»›i khẳng định không vượt qua được bốn vòng còn lại. Loại bất thà nh khà nà y sá»›m muá»™n gì cÅ©ng bị tống ra khá»i Thục SÆ¡n mà thôi.
Nữ đồng nãy giá» vẫn đứng cạnh đó, lãnh đạm quan sát câu chuyện cÅ©ng là má»™t đứa có lai lịch, tên Bạch Chỉ Vi, cháu gái đầu lòng cá»§a Bạch thị, đệ nhất vá»ng tá»™c ở nước Sở. Thân pháºn cao quý như váºy, nhưng nó lại nhá» cáºy chồng cá»§a dì là Hà n Giang thà nh chá»§ Lục Triệt, nhân váºt có uy vá»ng cá»±c cao trong giang hồ, giá»›i thiệu đến Thục SÆ¡n há»c nghệ. Khi tiếp nháºn nó, Mục Hiển nghÄ© chắc đứa bé nà y chỉ nổi hứng nhất thá»i, đến Thục SÆ¡n mấy hôm, không chịu được khổ tá»± khắc bá» Ä‘i thôi, hôm nay lại gặp thái độ xem thưá»ng Ä‘iểm chác, quả nhiên không coi việc há»c ra gì.
Còn ÄÆ°á»ng Máºt, khi đưa nó đến, tông chá»§ Cố Thanh Thà nh chẳng dặn dò gì nhiá»u, bây giá» nhìn nó thấy toà n bá»™ dạng ngại khó ngại khổ. NgÅ© Ä‘iện đại thà là má»™t kỳ thi cần sức mạnh táºp thể má»›i qua được, lần nà y Trương Úy được phân và o cùng tổ vá»›i hai đứa kia, tiá»n đồ ở Thục SÆ¡n tháºt má» mịt. NghÄ© tá»›i đây, Mục Hiển bất giác động lòng trắc ẩn, bèn há»i: “Trương Úy, ngươi không muốn ở cùng tổ vá»›i chúng cÅ©ng được, váºy đã định sang tổ nà o chưa?â€
Không ngá» Trương Úy bá»—ng ngó ÄÆ°á»ng Máºt, khuôn mặt lại lá»™ vẻ cương quyết: “Không dám phiá»n Äiện giám báºn tâm nữa.†Äoạn nó bảo ÄÆ°á»ng Máºt: “Thu dá»n mau lên, ta cõng ngươi lên Vô Võng phong.â€
Ai nấy nghe váºy Ä‘á»u phát hoảng. ÄÆ°á»ng Máºt chá»›p chá»›p đôi mắt Ä‘en trắng phân minh, ngữ ý thăm dò: “Thế à , thôi, ta không dám là m phiá»n ngươi đâu.â€
â€œÄÆ°á»£c mà , đừng lèm bèm nữa, chúng ta được phân và o cùng má»™t tổ, tức thị bạn bè cùng tiến cùng thoái, Ä‘á»i nà o ta bá» mặc chỉ vì ngươi yếu sức, sau nà y có ta tức là có ngươi. Mau lên, ta cõng ngươi.†Lúc nà y ngữ khà Trương Úy rất dứt khoát, như thể không cho ai phản đối. Bản thân nó cÅ©ng thấy hà o khà ngáºp lòng, con ngươi Ä‘en nhánh sáng rá»±c lên.
Bạch Chỉ Vi cưá»i nhạt, rá»i phòng Ä‘i rá»a mặt. ÄÆ°á»ng Máºt vẫn ngÆ¡ ngác: “Không cần, không cần nói năng nghiêm trá»ng đến thế, chúng ta chẳng qua chỉ má»›i ghép tổ được và i ba ngà y, là m gì gắn bó đến mức có ta thì có ngươi. Ha ha, Äiện giám đại nhân đã cho phép ngươi đổi tổ rồi, ngươi đừng bá» lỡ cÆ¡ há»™i.â€
Trương Úy không phải là ngưá»i giá»i biểu đạt, lúc nà y cÅ©ng cảm thấy là mình nói năng có hÆ¡i quá, nhưng nó vốn là đứa có lòng hiệp nghÄ©a, cá»™ng thêm từ ngà y đến Thục SÆ¡n, do tư chất kém cá»i hÆ¡n ngưá»i ta, má»—i lần được phân và o tổ nà o, nó Ä‘á»u bị chê là là m liên lụy ngưá»i khác, chưa từng nghÄ© rằng có ai đó còn kém hÆ¡n cả mình. Chỉ cần hồi tưởng tâm trạng mình lúc bị ngưá»i ta xem thưá»ng, nó lại nghÄ© bất luáºn thế nà o cÅ©ng không thể đối xá» vá»›i ÄÆ°á»ng Máºt cùng cách đó, bèn hạ quyết tâm, hôm nay cho dù phải còng cÅ©ng đưa bằng được ÄÆ°á»ng Máºt lên núi. NghÄ© như váºy, lòng nó dấy lên hà o khà dà o dạt, nhiệt huyết bừng bừng, liá»n nói năng Ä‘ao to búa lá»›n. Tâm linh non ná»›t đã hạ quyết tâm là m bạn cùng tiến cùng lùi vá»›i ÄÆ°á»ng Máºt kia, nó bèn không há» do dá»±, nói đầy khẳng định: “Không sao, ngươi đừng lo cho ta. Cùng lắm là năm nay lại trượt NgÅ© Ä‘iện đại thÃ, cùng lắm là tá»›i mưá»i lăm tuổi phải vá» nhà , ngươi đừng lo cho ta. Ngươi mau rá»a mặt, ta ở ngoà i chá» ngươi.â€
“Ồ, được, được thôi.â€ ÄÆ°á»ng Máºt đáp, khuôn mặt thoáng qua chút gì như ngÆ¡ ngác, thắc mắc và cả thất vá»ng.
Mục Hiển bắt gặp vẻ mặt phức tạp ấy, giáºt mình tá»± há»i tại sao má»™t đứa bé mưá»i mấy tuổi đầu lại có biểu tình rắc rối như thế được. Äịnh nhìn kỹ thêm, thì thấy ÄÆ°á»ng Máºt đã lấy lại vẻ tươi tắn, vừa khe khẽ hát vừa Ä‘i rá»a mặt. Bóng dáng nhá» bé đó nhảy chân sáo, rõ là dáng dấp má»™t đứa bé hoạt bát đáng yêu. Äá»™t nhiên lão sá»±c nghÄ©, phải chăng ÄÆ°á»ng Máºt ghét Trương Úy ngu độn, không muốn chung tổ vá»›i nó, nhưng không tiện nói ra miệng, bèn nghÄ© cách ép Trương Úy phải tá»± lên tiếng trước? Nếu quả thá»±c như thế, nếu quả thá»±c má»™t con bé hÆ¡n mưá»i tuổi đầu mà đã suy tÃnh thâm sâu như thế, thì tháºt đáng sợ. NghÄ© tá»›i đây, lại cảm thấy mình Ä‘a nghi quá mức, đâu thể lấy tâm địa ngưá»i lá»›n để soi bụng dạ trẻ con, lão khẽ cưá»i, rồi lắc lắc đầu bá» Ä‘i.