Than ôi! bài thơ còn dang dở
Tan trường em cất bước đi mau
Để lại anh với nỗi u sầu
Chú ve nhỏ vang lời than thở.
Cành phượng đỏ không bao giờ trắng
Sao nhạt nhòa giữa những tiếng ve
Ta đi về trời đất cứ se se
Như điên đảo, không bao giờ lắng đọng....
|