Tiểu vương tử vừa tỉnh lại đang ngồi giữa vũng long huyết đã khô cạn, dưới ánh trăng màu lam, có thể nhìn thấy, ánh mắt hắn không còn màu lam thanh triệt của thần tộc, mà là biến thành màu tím yêu dị, song đồng màu tím chợt lóe, dần dần biến mất, ánh mắt lại biến thành màu đen, đen đến cực kỳ tà dị, giống như vực sâu cửu u, cùng lúc một cỗ tử khí nùng trọng từ trên người hắn phát ra, dọa đến nhóm chim chóc đậu trên những nhánh cây gần bên sợ hãi vỗ cánh ồ ạt bay lên, trên mặt đất lóe lên nhiều bóng đen bay về phía phương xa.
Ngồi giữa vũng long huyết, trong lòng Diêm La Thiên Tử thật sự tức giận, hậu quả thực nghiêm trọng, trong lòng không ngừng mắng té tát tên Minh Thần phương Tây, đều là tên hỗn đản gây ra, làm ra thứ thái điểu truyền tống trận, làm mình phải chịu tội lớn như vậy, khi nào trở về liền phái quỷ tốt tới cùng hắn giao thiệp, nhất định phải cho hắn bồi thường tổn thất tinh thần cho ta!
Lúc này Diêm La Thiên Tử còn chưa rõ ràng trạng huống của chính mình, nghĩ nghĩ, hắn đứng dậy, trong lòng thầm nói ta rơi vào chỗ nào đây, không khỏi liền nhìn quanh mọi nơi, hôm nay ánh trăng thật sáng a, không khỏi nhắm mắt lại hít một hơi, trong không khí nhàn nhạt mùi máu tươi, ân, có chút hương vị giống huyết trì địa ngục, xem ra cũng không chạy ra xa lắm, còn tốt, còn tốt!
Từ giữa vũng máu đứng lên, cất bước đi vài bước, trong lòng nói mấy cây cổ thụ này cũng thật là cao nha, ta nhớ rõ âm phủ không có phiến rừng cây nào lớn như vậy, đây là làm sao chứ? Không khỏi ngẩng đầu nhìn lên trên, vừa nhìn thấy liền hoảng sợ, gia hỏa to quá, trên cây có một thi thể siêu lớn, ảnh ảnh xước xước, xem giống con thằn lằn cực lớn, không khỏi nói: “ Con trùng gì mà lớn vậy nha!”
Tiếng nói thanh thúy, làm hắn không khỏi cau mày, sao ta lại nói ra âm thanh này chứ, thanh âm non nớt, giống như còn chưa dứt sữa, bộ ngồi truyền tống trận liền bị bệnh, giọng nói có vấn đề? Không khỏi đưa tay sờ sờ cổ, sờ vào cực kỳ trơn bóng mịn màng, nâng tay lên nhìn lại, hoảng sợ, toàn bộ lại đỏ hồng mũm mĩm, còn có mùi máu tươi nồng đậm, trong lòng hắn lắp bắp kinh hãi, thầm nghĩ thôi hỏng, cổ chảy máu, lại chảy máu nhiều như vậy!
Tiếp theo, hắn cảm giác được không đúng, sao tay của ta lại biến thành mập mập tròn tròn, mềm, lại đưa lên xem, cánh tay cũng thế, đồng dạng cũng là một mảnh màu đỏ, xuống chút nữa xem, toàn thân đều đỏ, trong lòng nói làm gì mà lưu nhiều máu như vậy chứ! Không có nghe nói qua quỷ cũng còn có thể đổ máu nha, thật sự là kỳ quái?
Tiếp theo, a….! Một tiếng kêu to, rốt cục hắn phát hiện mình không đúng chỗ nào, từ đầu tới chân, không có chỗ nào đúng hết, cúi đầu nhìn xuống chính jj của mình, còn chưa mọc lông rậm nữa, nhìn thấy chính thân thể mình, ngây người nửa ngày, miệng than thở: “ Sao lại như vậy trời?”
Lại nghĩ, nghe nói nhân gian có một loại cửa kỳ quái( thang máy), đi vào, nam biến thành nữ, già biến thành trẻ, chẳng lẽ Minh Thần Cáp Địch Tư cấp truyền tống trận cho mình cũng có tác dụng này? ( lời tác giả: Thật hay giả đó? Âm phủ đều có bút ký, lại không biết thang máy? Diêm Vương: Ngươi ngu ngốc hả, quỷ đều là bay tới bay lui, thứ gì ở âm phủ cũng bay, cần thang máy làm cái gì? Ta phải suy nghĩ đổi tay thư ký khác…”
Tiếp theo hắn lại bấm đầu ngón tay tính tính, lại phát hiện đạo thuật của mình không linh! Sao lại như thế này chứ, sao tất cả mọi thứ đều không đúng vậy? Ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, đều nói trăng sáng sao thưa, ánh trăng sáng mờ, còn có thể nhìn thấy sao sáng, nếu ánh trăng rực rỡ, thì làm sao còn nhìn thấy được ngôi sao? Trong này buổi tối ngoại trừ biến thành màu lam mờ mịt, không khí lạnh hơn một chút, đứng ở ngay đất trống nhìn xem, cảm giác không có gì khác với ban ngày.
Ai! Ánh trăng rất sáng, không nhìn thấy một ngôi sao nào! Hít một hơi, cúi đầu, ánh trăng? Ánh trăng! Sao trên bầu trời lại có một đôi ánh trăng? Chẳng lẽ thiên đình cũng phải đổi giới tuyển cử, mở ra một đôi ánh trăng để khai hội sao? Còn có, ánh trăng này cũng quá lớn đi, lớn như bánh xe, rất tà môn, gặp quỷ? Quỷ đánh tường? Còn có con quỷ nào lớn hơn ta nữa sao chứ?
Lại nhìn lên bầu trời, thân hình muốn bay lên, bay chưa tới một trượng cao, cô đông, rớt ngay xuống đất, ngày xưa muốn bay nhẹ như gió, hôm nay bay lên nặng ngàn cân! Ai, làm quỷ không may uống nước cũng bị mắc nghẹn, xui xẻo cũng đạp trúng phân, thật là đau! Đau? Không đúng, đã mấy ngàn năm ta đâu có cảm giác này?
Tiểu tử kia ngồi xếp bằng dưới đất, vận chuyển nguyên công, bây giờ hắn hiểu được, mình đã mượn xác hoàn hồn, mở mắt ra, mờ mịt nhìn bốn phía, chắc lưỡi: “ Thật đáng chê cười, Diêm Vương gia thế nhưng lại cũng đầu thai, còn là mượn xác hoàn hồn…” Lại nhìn lên ánh trăng trên bầu trời, hiểu được, chính mình không biết bị quỷ truyền tống trận kia đưa đến nơi nào, không khỏi thét dài một tiếng: “ Cáp Địch Tư, ta chửi mười tám đời tổ tông nhà ngươi…!”
Ai…đáng thương a, không có một chút khí thế, thanh âm thanh thúy đáng yêu! Ngồi dưới đất buồn bực, không thể tưởng được Bao đại nhân ta lại có ngày rơi xuống nông nỗi này, hiện tại bay cũng không bay được, cũng không biết đây là chỗ nào, có thể khẳng định đây không phải âm phủ, âm phủ không có ánh trăng lớn như vậy, đây là làm sao, trời ạ, đó căn bản không có khả năng, bầu trời có ngày đêm, lại càng không có ánh trăng giống thế này, nghĩ tới lui, suy nghĩ thật lâu, là vì sao?
Nghĩ không ra cũng không thèm nghĩ nữa, ngồi xếp bằng trên mặt đất, vận chuyển Cửu Thiên Thập Địa Diêm La Thái Âm Chánh Nhất tâm pháp, vầng trăng khuyết liền hiện ra trên trán, thuần âm lực giống như nước dũng tiến vào bên trong thân thể, bên trong lập tức thư thái, chẳng qua, mấy thứ thuần âm năng lượng vì sao không vận chuyển toàn thân, mà là đều chạy vào trong ý thức hải?
Nguyên thần chạy quanh dò xét, lại là cả kinh, chẳng qua đã quen, hôm nay việc lạ đại liên hoan, có thấy cũng không lạ, thân thể này thế nhưng lại là cửu long thôn thiên thuần dương thể, trong triệu người không có một người, không khỏi cười khổ, đây là sao bây giờ, thân là thuần âm thân lại chuyển sanh vào trong thuần dương thể, theo đạo lý mà nói, chính mình đã bị nổ mạnh từ sớm, nhưng hiện tại lại bình an vô sự, đạt tới đối lập cùng hòa hài, thật sự là nghĩ không ra!
Điều này chủ yếu là do hắn nhất thời hôn mê, nếu hắn thanh tỉnh, khẳng định sẽ khống chế toàn bộ thuần âm linh lực cùng thuần dương linh lực chiến đấu không ngừng, không chết không ngớt, nhưng lúc ấy hắn hôn mê mờ mịt, thuần âm linh lực lại chính mình làm chủ, cùng thuần dương linh lực chiến đấu ngang tay, ai cũng không làm gì được ai, đương nhiên liền bắt tay thủ hòa, coi như là gặp họa được phúc.
Rất nhanh, thuần âm linh lực liền dừng hấp thu, đem ý thức hải bổ sung tràn đầy, lúc này tu hành một chút đã như được mười năm, tu hành không phải bay nhanh, mà phải từ từ tiến tới, đạo lý này hắn rõ ràng hơn so với ai khác, dù sao cũng làm quỷ bao nhiêu ngàn năm nha.
Sáng sớm ngày hôm sau, mặt trời mọc lên, không chờ hắn có động tác, thuần dương linh lực quang hệ chiếm cứ trái tim liền bắt đầu điên cuồng tự động hấp thu thuần dương linh lực, buổi tối ngày hôm qua, cảm nhận được ám năng lượng uy hiếp, quang năng lượng bây giờ bắt được cơ hội, cấp tốc bổ sung tiếp viện, thẳng đến lúc hai phương lại ngang hàng mới thôi.
Sau khi mặt trời đi ra, cảm nhận được ánh mặt trời chiếu lên người thật ấm áp, bây giờ hắn đã hoàn toàn tin tưởng rằng mình thật sự mượn xác hoàn hồn, nếu ở dĩ vãng, bị mặt trời chiếu lên trên người, tuy không sao, nhưng tuyệt đối không có cảm giác ấm áp, hiện tại cảm giác thế này khẳng định ngày xưa sẽ không có.
Thông qua một lần ngồi xuống tĩnh tọa, linh lực bổ đầy, mà hấp thu năng lượng quang hệ, công năng tịnh hóa của bản thân tự nhiên liền đem máu tươi dính trên người tịnh hóa tiêu tán, hiện ra hình dáng trắng trẻo, làm hắn thật sự không thích ứng, hắn vẫn rất thích gương mặt đen kia của mình, mấy năm nay, vẫn lấy sự đen đúa đó cho rằng đẹp, với tên gọi mặt đen tâm đỏ, hiện tại biến bạch, lại phải gọi là gì, mặt trắng tâm đen, mặt trắng tâm độc, đó là Tào Tháo, không phải Bao Công! Thông qua long huyết tắm rửa, còn có một ưu đãi khác, chính là kháng ma, về sau ma pháp công kích đối với hắn mà nói, sẽ không tạo thành thương tổn gì quá lớn.
Ban ngày đương nhiên nhìn được rõ ràng hơn so với buổi tối, ánh trăng có nhiều hơn cũng không bằng một mặt trời, lúc này hắn đã nhìn thấy rõ, trên cây chính là một con rồng bay phương Tây to lớn, tọa kỵ của Cáp Địch Tư chính là một con giống như vậy, chẳng qua gia hỏa kia so với con này thì nhỏ hơn, cũng đen thui thui, không giống con này, toàn thân kim hoàng, vừa thấy chính là một thứ hàng cao cấp, thực giá trị tiền!
Lúc này hắn phát hiện, trên người mình hoàn toàn trần trụi, điều này cũng thật bất nhã! Đường đường là Diêm Vương Thiên Tử mà thân thể trần trụi, truyền ra thật không dễ nghe, kháp pháp quyết, niệm: “ Biến!”…” Ta lại biến!”…” Ta biến biến biến!”…Kết quả, ngay cả một lần đánh rắm cũng không biến đi ra, xong rồi, biến hóa thuật cũng không thể sử dụng, thật là tốt lắm, biến thành người chân chính, không còn là siêu cấp quỷ tiên, không có biện pháp, đành kiếm một chiếc lá lớn, vây quanh trên người.
Quần áo trên người tiểu vương tử đâu rồi, bộ ngài chưa nhìn thấy qua tranh vẽ của phương Tây sao, trong tay đức mẹ Maria, tiểu hài tử làm gì có mặc quần áo, đại khái, có thể, có lẽ, ta nghĩ, nhóm thần linh ngoại quốc không biết có may quần áo không đây? Bay cũng không bay được, biến cũng không biến được, thân thể cũng biến nhỏ, hết thảy đều biến đến lạ lẫm, chậm rãi thích ứng thôi, ông trời cũng không làm đói chết người, trời cũng không tuyệt đường người, có đường tất có xe đi thôi, từ từ quen là được.
Đi ra khỏi mảnh đất bị con rồng chàng ra một vùng thật lớn, đi vào bên trong rừng rậm, đây là phiến rừng rậm nguyên thủy, gai góc mọc đầy, còn có rất nhiều hoa cỏ cây cối không biết tên, kiếp trước hắn chưởng quản sáu đạo, kiến thức rộng rãi, nhưng cũng chưa nhìn thấy qua thực vật kỳ quái như vậy, hơn nữa trên thực vật còn có dấu vết linh lực hoạt động, trong lòng hắn thầm nói đám thực vật này nếu sống lâu ngày, sẽ mau thành tinh, kỳ thật đó chỉ là những thực vật có ma tính bình thường, trên thân chúng cũng có ma lực nhất định, ở trên thế giới này nơi nào cũng có, nhưng chỉ là do bây giờ hắn không biết mà thôi.
Dọc theo đường đi bứt đứt gai góc, may mắn, thân thể hắn mạnh mẽ tới mức siêu cấp biến thái, bằng không, với một thân da thịt tròn trịa mũm mĩm thế này làm sao mà chịu được, vừa đi vừa nghĩ, hiện tại cũng không biết đi tới nơi nào, xem ra nhất thời sẽ không trở về được, lại nói, cho dù có thể trở về cũng không về ngay được, ta đường đường là một thế hệ Diêm Vương Thiên Tử, biến thành tiểu hài tử mà đi về, sẽ phải nghe những lời khó nghe, ta phải bận tâm tới mặt mũi nữa chứ!
Xem ra phải ở lại nơi này một thời gian, cũng phải nghĩ cái tên, không tên không họ cũng không được, nguyên danh khẳng định không thể dùng, bằng không để cho người ta biết, mặt mũi cũng không biết bỏ đi đâu, vậy phải gọi là gì đây? Ta là thần tiên của địa phủ, họ Địa, gọi là Địa Phủ? Địa ngục? Địa hạ? Khó nghe! Họ Diêm, Diêm Vương, Diêm La, quá phô trương, Hoa Hạ dân tộc, họ Hoa? Hoa cũng cùng âm hoạt, hoạt đầu? Không được! Họ Hạ? Hạ cái gì? Hạ Thiên? Hạ Quý? Hạ Hầu Nhân, giống như có người gọi tên này, cũng không được, con cháu Viêm Hoàng, đều là hậu đại của Hoàng Đế, thì gọi là Công Tôn đi.
Công Tôn gì đây? Công Tôn Long, Công Tôn Hổ, Công Tôn Phượng, Công Tôn…Ai, lịch sử có một người tên Công Tôn Thắng, ta gọi là Công Tôn Bất Bại ( tác giả: gọi Đông Phương Bất Bại đi! Diêm La: Không được sao? Lại đổi tên khác thôi.”
Cuối cùng, nhớ lại, trong lịch sử có người gọi là Công Tôn Xử Cửu, có tình có nghĩa, có thể nói là trung nghĩa song toàn, hắn là Xử Cửu, ta là vương tử điện thứ năm, vậy gọi là Công Tôn Đệ Ngũ đi, vì thế, đời sau tại đại lục hách hách uy danh Công Tôn Đệ Ngũ sinh ra. ( Từ nay về sau sẽ không có tiểu vương tử, cũng không có Diêm La Thiên Tử, chỉ xưng Công Tôn.)
Mà lúc này, Công Tôn không biết bản thân đang đi tới một nơi phi thường đáng sợ, một ánh mắt màu đỏ còn lớn hơn cả cái đầu nhỏ của hắn đang chăm chăm nhìn hắn đi tới.