Công Tôn một đường vạch gai đi tới, đi ra ngoài rất xa, rừng rậm quá lớn, muốn đi ra ngoài thật quá khó khăn, kỳ thật do hắn đi ngược hướng, hiện tại là càng đi sâu vào rừng, hắn vừa đi vừa nghĩ ngợi, nên không hề lưu ý nhìn chung quanh, hắn làm sao biết, tận sâu trong rừng rậm, có một đôi mắt màu đỏ thật lớn đang gắt gao giương mắt nhìn hắn.
Đó là cái gì? Cũng không phải là người bên ngoài xa lạ, chính là quang côn long có cảm giác với long muội muội, Địa Ngục Hắc Long Hoàng, vị huynh đệ này mấy ngày nay không được như ý, muốn đi thâu hương cũng không thành, ngược lại bị long muội muội đánh cho tối tăm mày mặt, trở về dùng một ít hồi phục thuật của long tộc xử lý miệng vết thương một chút, nằm dài ra chuyện gì cũng không muốn làm, chỉ tương tư long muội muội, kia dáng người! Kia diện mạo! Chỗ đó được a! Chẳng qua tính tình quá dữ dằn, rất dữ, nhưng ta thích.
Cả ngày, cái gì cũng chưa làm, chỉ lo chảy nước dãi nghĩ tới long muội muội, hắn đang nghĩ chuyện yy a, liền cảm giác được một cỗ năng lượng quang hệ nồng đậm thuần chánh nhưng rất yếu ớt đang hướng chính mình đi tới, không khỏi thật sự kỳ quái, trong lòng thầm nói sao lại thế này chứ, quang hệ năng lượng thật thuần chánh nha, thật sự là chán ghét, ai vậy, sống chán rồi sao, muốn tìm con đường chết đặc biệt một chút? Phải biết rằng từ sau khi Địa Ngục Hắc Long chiếm lấy khối lãnh địa này, những động vật khác đều trốn đi thật xa, không có sinh vật nào dám đến gần sào huyệt của con rồng này.
Mở to ánh mắt nhìn, chỉ chốc lát, liền nhìn thấy một hình hài nhỏ xíu đang vạch bụi cỏ đi tới, thật hiếu kỳ, xem đó là một thân thể ma lực thuần chánh thuộc quang hệ, mười phần là người của thần tộc, nhưng thần tộc vì sao lại để cho một tiểu hài tử nhỏ xíu như vậy lưu lạc dưới hạ giới a?
Địa Ngục Hắc Long nhìn thấy Công Tôn đến gần, lúc này Công Tôn vẫn một đường đi thẳng tới trước, cũng không lưu ý hoàn cảnh chung quanh, đợi khi đi đến gần sào huyệt của hắc long, hắn cảm giác cây cối cỏ dại chung quanh ít dần, cho rằng đã sắp đi ra rừng rậm, trong lòng thật cao hứng, không hề lưu ý bản năng của thân thể đối với hắc ám sinh vật sinh ra địch ý, vì tận sâu trong linh hồn của hắn đối với cảm giác âm trầm hắc ám không hề bài xích, người, ý nghĩ luôn chỉ huy thân thể, cho nên đối với việc thân thể không thoải mái lại còn tưởng rằng là đột nhiên đi ra khỏi rừng rậm nên có phản ứng như vậy.
Bước nhanh đi ra rừng rậm, phía trước là một mảnh núi đá hỗn loạn, không thấy đỉnh núi, mà lại cấu thành một sơn động thật lớn, ở trước sơn động có một con rồng đen thân hình lớn như quả núi đang nằm dài, từ xa xa nhìn lại, trông hắn rất giống tọa kỵ của Minh Vương Cáp Địch Tư, điều này làm Công Tôn mừng rỡ, nghĩ thầm dám chắc hắn nhận thức Minh Vương, vì thế nhanh chân hơn, chạy ào tới hướng hắc long.
Lúc này trong lòng hắc long buồn bực, trong lòng nói bình thường thần tộc gặp hắc ám sinh vật chúng ta không phải bỏ chạy thì là đánh giết, sao tiểu tử này còn hướng ta chạy tới, nhỏ xíu như vậy mà đã chán sống rồi sao, muốn đi lên chịu chết? Xem sự vui mừng trên mặt hắn, không giống nha, nghe người ta có nhắc tới ta, cùng ta làm quen? Gặp ta thật cao hứng sao? Ta không có bằng hữu là thần tộc a, cừu nhân thì lại không ít. Hắn còn đang suy nghĩ, Công Tôn đã chạy tới trước mặt hắn.
Công Tôn chạy tới trước mặt hắc long, vừa thấy, gia hỏa khổng lồ quá đi! Cái đầu vĩ đại! Ngay cả con mắt còn lớn hơn cái đầu ta nữa, bèn đi tới trước mặt hắc long, chào hỏi: “ Hello!” Gặp hắc long không phản ứng, nghĩ thầm, thôi rồi, có lẽ long tộc ở đây không hiểu được tiếng Anh, bèn đổi lại, tiếp theo liền: “ Cáp Lạp Thiểu!” “ Bổn Trư” “ Cật Thảo”, “ Khô Đằng Hắn Khắc” “ Một hí một hí, sỉ sách sỉ sách”….Đem tất cả tiếng ngoại ngữ mà mình biết được nói hết ra một lần, tám nước liên minh đều có, kết quả, ánh mắt hắc long càng mở lớn hơn nữa, không có chút phản ứng nào khác, điều này làm Công Tôn không còn biện pháp, trong lòng thầm nói: Là một con rồng câm điếc sao?
Hắc long nhìn thấy tiểu hài tử nhỏ xíu chạy đến trước mặt mình, tiếp theo liền một tràng tiếng chíu chít từ trong miệng toát ra, một câu cũng nghe không hiểu, ngữ ngôn của thần tộc thì hắn biết, nhưng không phải là thế này a, thầm nghĩ hắn đang nói gì đây, như thế nào một câu cũng nghe không hiểu, không khỏi mở to ánh mắt, nhìn tiểu hài tử bé tí biểu diễn.
Gặp tiểu hài tử không nói thêm, hình dáng giống như phi thường nhụt chí, không khỏi nói: “ Ngươi làm gì đây, không có việc gì chạy tới chỗ ta làm gì, có chuyện gì hả, có phải ngươi chán sống rồi không, còn lẩm bẩm, một lát nữa ta cho ngươi tha hồ lẩm bẩm!”
Ngay lập tức, đem Công Tôn hoảng sợ, bùm một tiếng ngồi bịch dưới đất, một lí do là vì tiếng của con trùng này quá lớn, giống như sét đánh, chủ yếu chính là, mình phí công nửa ngày, kết quả, người ta lại dùng ngôn ngữ vùng đông bắc nói chuyện, sớm biết vậy còn hao sức làm gì chứ, chẳng qua, nghe con rồng dùng ngôn ngữ phía đông bắc nghe thật thân thiết nha.
Bật người nhảy lên, nói: “ Ai nha, cao nhân, thì ra ngươi là người vùng đông bắc sao, sớm biết ngươi nói tiếng đông bắc, thì ta cần gì phí công nhiều như vậy, thật sự là nước dâng miếu Long Vương, người một nhà không nhận ra nhau thôi, đồng hương a, ta là đồng hương của ngươi đó?”
Hắc long nghe xong ngây ngẩn cả người, nói tiếp: “ Tiếng đông bắc? Đừng có xạo với ta, ta là dùng tiếng tây nam, ta đang nói chính là ngôn ngữ thần tộc tiêu chuẩn của các ngươi! Cái gì là tiếng đông bắc, còn nữa, ngươi nói miếu Long Vương là thứ gì vậy?” Công Tôn ngây ngốc, ở đây là nơi nào!
Hắn ngây ngô hỏi: “ Thần, thần, thần tộc, thần tộc nói tiếng đông bắc sao?”
Hắc long nhìn thấy, cười lạnh nói: “ Thật biết giả vờ, thần tộc nói chính là ngôn ngữ của thần tộc, chính là lời chúng ta đang nói đây, ngươi còn giả vờ, theo ta mà nói dối, biết ta là ai không, ta chính là đường đường Địa Ngục Hắc Long Hoàng, kiến thức rộng rãi, đừng nói ngươi không biết!”
Công Tôn tỉnh táo lại, hướng hắc long nói: “ Thật ngại ngùng, ta không phải thần tộc, không biết ngươi nói cái gì, thật xin lỗi.”
Hắc long nghe xong cũng ngây ngẩn cả người, nhìn hắn hồi lâu, liền chộp hắn trảo trong móng vuốt, Công Tôn muốn trốn, muốn phản kháng, nhưng với thân thể bé tí của hắn, uổng công.
Hắc long trảo hắn đưa tới trước mắt nhìn kỹ, hắn liền cảm giác tiểu hài tử này thật kỳ quái, rõ ràng là có thân thể thuần quang minh hệ của thần tộc, nhưng lại lộ ra một cỗ ám hệ ma lực thuần chánh, độ thuần còn cao hơn cả mình, mà kỳ quái nhất chính là, trên người của tiểu tử này còn có khí tức của long tộc, thật sự là một thân thể kết hợp vô cùng kỳ quái.
Hắn nói với Công Tôn: “ Tiểu tử, phóng chút máu cho ta nhìn xem!”
Công Tôn nghe xong thiếu chút nữa mắng to, nói: “ Gì tự nhiên bắt ta phóng huyết, ngươi có bệnh hả!”
Hắc long nghe xong chẳng những không tức giận, còn vui cười a a, tiểu tử này thật vừa khẩu vị của mình, đang nói đến tính tình a, không phải là khẩu vị thức ăn, không phải ta muốn ăn hắn, cho nên chẳng những không hề tức giận, còn thật cao hứng, cho dù hắn thật sự là thần tộc, vậy cũng thật thú vị.
“ Ta nghĩ nhìn xem ngươi rốt cục có phải là thần tộc hay không, máu của thần tộc đều là màu vàng.”
Công Tôn nghe xong tức giận trừng mắt nhìn hắn, muốn cắt đầu ngón tay của mình, nhưng cắt hồi lâu cũng không chảy máu, rất kỳ quái, không khỏi đem tay đút vào miệng hung hăng cắn mạnh một chút, tuy thật đau, nhưng cũng không rách da, điều này làm cho hắn cảm thấy thật quái dị.
Điều này làm hắc long càng cảm thấy hứng thú, xem ra tiểu tử này quả thật là có huyết thống của long tộc, hắn làm sao biết Công Tôn trong lúc vô tình tạp chết một đầu long, ở trong vũng long huyết còn ngâm mình tắm rửa cả đêm, long huyết đều nhập vào cơ thể hắn, nên hắc long hứng trí bừng bừng trảo lấy Công Tôn, xoay người tiến vào sơn động.
Trong sơn động không có thứ gì khác, tất cả đều là châu báu sáng ngời lòe lòe, binh khí, khải giáp, làm cho Công Tôn hoảng sợ, hắn cũng là người từng gặp qua nhiều sóng gió, nhưng chưa từng nhìn thấy qua nhiều tài bảo như vậy, xem ra, truyền thuyết long tộc thích thu thập tài bảo đúng là thật sự.
Hắc long tiến vào sơn động, dùng móng vuốt đào hồi lâu trong đống châu báu, tìm ra một thanh đại kiếm, chẳng qua thanh đại kiếm này đối với hắc long mà nói, chỉ nhỏ cỡ que diêm mà thôi, đem đại kiếm trảo trong móng vuốt, hắn nói: “ Đây là một thanh đại kiếm Đồ Long, truyền thuyết năm xưa là bội kiếm của một dũng sĩ giết rồng của một quốc gia, sau đó, có tên ngu ngốc cầm nó đánh ta, kết quả bị ta giết chết, thanh kiếm này cũng rơi vào trong tay ta, ngươi thử xem có thể cắt được da của ngươi không!”
Trong lòng Công Tôn nói con mẹ nó thật biến thái, kiếm giết rồng lại do rồng cất chứa! Hắn đi tới trước thanh kiếm còn cao hơn cả hắn, ngoan tâm cắn răng, đem cánh tay cắt ngang mũi kiếm, dùng sức trượt mạnh, nói ra thật đúng là rách được một đường nhỏ, máu chảy ra, làn da liền tự động khép lại, không còn chút dấu vết.
Tuy chỉ một chút máu, nhưng hắc long cũng nhìn ra, trong máu lóe kim quang, tuyệt đối là thần tộc, còn là thần máu của cao đẳng thần tộc, nhìn thấy Công Tôn, trong lòng thầm nói hay hắn là con trai của thần vương, kỳ thật là hắn đã đoán đúng, nhưng do không ai nói cho hắn biết thôi.
Hắc long cười tà khí: “ Tiểu tử, lộ ra rồi đó, ngươi tuyệt đối là thần tộc, nói đi, tiểu tử, ngươi rốt cục là ai?”
Công Tôn nghe xong nhìn máu đang biến mất trên cánh tay, bèn nửa thật nửa giả nói: “ Ta cũng không biết làm sao ta lại đến đây, ta cũng không biết ta rốt cục là ai, ta nếu biết được thì tốt lắm!”
Xem biểu tình bi thương trên vẻ mặt hắn, hắc long lại nghĩ do hắn không biết mình là ai mới thương tâm, kỳ thật do hắn không biết hiện tại mình đang ở nơi nào, lại làm sao biến thành hình dáng này nên mới thương tâm, hắc lòng cười tà khí nói: “ Ta hiểu được, khẳng định là như thế này, ngươi khẳng định là con riêng của thần tộc nào đó, hơn nữa còn có thể là con riêng hỗn huyết của thần tộc và long tộc, mà con rồng kia lại là hắc ám long tộc như ta, cho nên khí tức trên người ngươi mới kỳ quái như vậy, hơn nữa, như vậy có thể giải thích vì sao ngươi không biết ngươi là ai, cũng không biết vì sao ngươi đi tới nơi này, kiệt kiệt kiệt kiệt!”
Trong lòng Công Tôn thầm mắng, chẳng qua hắn nói cũng không phải không có đạo lý, có thể do chủ nhân của thân thể trước kia lại đúng là con riêng của thần tộc nào đó, cho nên mới bị bỏ rơi trong phiến rừng rậm này, còn đầu long kia làm sao mà giải thích? Nhất định là thân thể này cùng đầu long kia có quan hệ huyết thống, lúc này mới giết rồng diệt khẩu, hắn càng nghĩ cũng càng cảm thấy có đạo lý, không khỏi gật gật đầu, hắc long lại nghĩ là hắn đồng ý lời mình vừa nói.( vị hoàng kim long bị đụng chết kia đang khóc tại Minh giới, ta không có đứa con như vậy a, ta còn là xử nữ đây, như thế nào có thể bôi bác thanh danh của ta a? Lời tác giả: Ta là tác giả, ta nói là tính! Con rồng chết: Ô ô ô, Bao đại nhân vĩnh viễn sống trong lòng chúng ta.”
Vì thế, Công Tôn liền cùng quang côn long sống chung cùng nhau, hai lão quang côn ở chung rất tốt, thứ nhất là trên người Công Tôn có khí tức của long tộc, còn nữa, quang côn long còn có một ý tưởng tà ác, ngẫm lại, một quang minh pháp sư tà ác sinh ra trong tay mình, đây là một chuyện kích thích đến như thế nào.
Công Tôn từ chỗ quang côn long học được rất nhiều tri thức, quang côn long sống hơn hai ngàn tuổi, kiến thức rộng rãi, giáo dạy cho hắn chữ nghĩa các quốc gia trên thế giới này, còn có các loại tri thức ma pháp, thậm chí bởi vì hắn có huyết thống của long tộc, ngay cả long ngữ ma pháp cũng dạy cho hắn, nhưng Công Tôn dù sao cũng không phải long tộc chân chính, nên long ngữ ma pháp ngay cả đánh rắm cũng phóng không ra, dựa theo cách nói của quang côn long chính là, huyết thống long tộc cao quý trên người hắn bị nhiễm bẩn bởi huyết thống thần tộc, hắn bị long thần từ bỏ, cho nên không thể học long ngữ ma pháp, chẳng qua trong lòng Công Tôn không cho là đúng.
Hai lão quang côn một người tận tâm dạy dỗ, một người cố gắng học tập, hơn nữa, Công Tôn còn biết làm rất nhiều thức ăn ngon, còn có thể nhưỡng tạo ra một loại rượu gọi là hầu nhi tửu, so với mạch tửu còn khá hơn nhiều, cho nên quang côn long vô cùng thương yêu Công Tôn, cứ như vậy từng ngày trôi qua, nhưng có một ngày, sắc tâm của hắc long lại khởi lên, lại muốn đi đánh chủ ý với long muội muội, vẻ mặt háo sắc của hắn bị Công Tôn nhìn thấy, hỏi: “ Ngươi phát ra mê gái a, cười thành hình dáng này.”
Quang côn long hít một hơi, nói: “ Ai, ngươi không biết đâu, tại khu rừng rậm bên kia, có một long muội muội, thật xinh đẹp a…” Liền đem chuyện của mình nói cho Công Tôn nghe, Công Tôn nghe xong liền cười cả ngày, nói: “ Một long muội muội thôi mà ngươi cũng không chiếm được, thật sự là ngốc!”
Hắc long liếc mắt nhìn hắn, nói: “ Thiết, một tiểu hài nhi như ngươi làm sao biết được nỗi thống khổ của một long tộc trưởng thành a!”
Công Tôn nói: “ Muốn thu phục long muội muội kia, ta có biện pháp, chẳng qua…”