Siêu Cấp Thư Äồng - Fulltext 423 Chương - TG: Huyết Äồ
Siêu Cấp Thư Äồng
Tác giả: Huyết Äồ
Chương 1: Mưa Bụi Tây Hồ
Ngưá»i dịch: MiXaoZon
Nguồn: ST
Äình đà i, lầu các, nhà thá»§y tạ, ba tòa nối liá»n nhau, bóng liá»…u phản chiếu trên mặt hồ, du khách nhẹ bước. Cảnh đẹp Tây Hồ luôn hấp dẫn tà i tá» du khách, nhưng hiện tại, trên mặt hồ vẫn chưa xuất hiện hình ảnh hà ng trăm con thuyá»n, chỉ có má»™t và i con thuyá»n nhá» lÆ¡ đãng cùng thuyá»n hoa Ä‘i qua, chở và i tà i tá» giai nhân Ä‘ang liếc mắt đưa tình.
Ở bỠTây Hồ, trong một góc hẻo lánh, sáng sủa, có một ngôi nhà cỠđơn sơ, một vị nam tỠtrẻ tuổi đang ngơ ngác ngắm nhìn Tây Hồ xinh đẹp, không biết lúc nà y suy nghĩ đang phiêu diêu nơi đâu.
Lúc nà y cũng không biết là m thế nà o để hình dung tâm tình của Triệu TỠVăn. Nếu nói không hay ho thì cũng không đủ để hình dung hắn, hẳn là phải dùng thực con mẹ nó không hay ho !!!
Triệu Tá» Văn đến nÆ¡i đây được ná»a tháng, nhưng vẫn có chút không thÃch ứng cuá»™c sống nÆ¡i nà y, bởi vì hắn xuyên qua, xuyên qua thá»i không Ä‘i tá»›i má»™t thế giá»›i cổ đại hoà n toà n xa lạ.
- Triệu đại ca, huynh mau và o, cẩn tháºn kẻo cảm lạnh.
Nghe được thanh âm dá»… thương kia, Triệu Tá» Văn quay đầu lại nhìn nà ng cưá»i
- Hiện tại thân thể ta tốt hÆ¡n nhiá»u, không sao cả.
- Bảo Nhi, muá»™i đừng để ý tá»›i hắn, cứ để thùng cÆ¡m nà y lạnh chết, sau nà y chúng ta có thể tiết kiệm thêm nhiá»u lương thá»±c.
Nam tỠcầm sách trong phòng nói
Bảo Nhi cưá»i khúc khÃch, rồi trừng mắt nhìn nam tá»:
- Ca ca, sau nà y huynh mà nói chuyện không tốt, muội sẽ không để ý tới huynh.
Triệu Tá» Văn đảo cặp mắt, đây là cái loại ngưá»i gì, không phải ta chỉ ăn nhiá»u hÆ¡n ngươi má»™t chút thôi sao, còn muốn trù ta chết.
Lý Thiên ChÃnh đã sá»›m không vừa mắt vá»›i ngưá»i nà y. Từ khi cứu hắn từ Tây Hồ, Lý Thiên ChÃnh ngay láºp tức hối háºn. Ngưá»i nà y tá»±a như má»™t ngưá»i chết, nằm trên giưá»ng liá»n 10 ngà y, má»—i ngà y còn khiến muá»™i muá»™i hắn phải hầu hạ, nếu muá»™i muá»™i không ngăn cản, hắn đã sá»›m đá ngưá»i nà y ra khá»i cá»a. Cà ng vá» sau, Lý Thiên ChÃnh cà ng hối háºn, bởi ngưá»i nà y rất….có năng khiếu ăn, quả là má»™t thùng cÆ¡m.
Triệu Tá» Văn thở dà i, không nghÄ© mình bị rÆ¡i xuống nước lại bị cuốn tá»›i nÆ¡i nà y, nếu không sẽ không chịu á»§y khuất như váºy. Nếu không phải Bảo Nhi tại đây, chỉ sợ tên Lý Thiên ChÃnh kia đã sá»›m Ä‘uổi mình Ä‘i rồi. ChÃnh mình má»—i ngà y đã táºn lá»±c khống chế cÆ¡n thèm ăn, thưá»ng xuyên chỉ ăn lá»ng dạ, nhưng không nghÄ© hắn lại coi mình là thùng cÆ¡m. Con mẹ nó, ta còn oan khuất hÆ¡n cả Thị KÃnh. (Nguyên tác: oan hÆ¡n Äáºu Nga) (1)
Lý Thiên ChÃnh oán háºn trừng mắt nhìn hắn và i lần rồi lại tiếp tục Ä‘á»c sách.
Triệu Tá» Văn thì khác. Căn bản là không thèm nhìn ánh mắt cá»§a Lý Thiên ChÃnh, hắn quay sang nhìn Bảo Nhi Ä‘ang thêu già y, thở dà i. Nà ng giống cô gái 17 tuổi, má»™t nữ sinh lá»›p 11, mà Triệu Tá» Văn thÃch ở thế giá»›i kia, nhưng trên mình lại gánh trách nhiệm nuôi dưỡng gia đình. Bởi vì Lý Thiên ChÃnh là tú tà i, sang năm sẽ và o kinh dá»± thi, Bảo Nhi má»—i ngà y không chỉ cÆ¡m nước, giặt quần áo, còn phải là m hà i nuôi hắn Ä‘á»c sách. Mà Lý Thiên ChÃnh má»—i ngà y chỉ ôm sách Ä‘á»c không ngừng, hiện tại lại thêm má»™t ngưá»i bệnh là Triệu Tá» Văn khiến nà ng báºn đến mức uống nước cÅ©ng không có thá»i gian. Tuy nhiên cÅ©ng may, mấy ngà y nay Triệu Tá» Văn đã hết bệnh, trá»ng trách trên ngưá»i nà ng cÅ©ng giảm nhẹ.
Lý Bảo Nhi ngẩng mặt lên cưá»i, thấy Triệu Tá» Văn Ä‘ang nhìn mình, khuôn mặt á»ng Ä‘á», lại cúi đầu là m hà i.
Bá»™ dáng xinh đẹp cá»§a Bảo Nhi khiến Triệu Tá» Văn ngẩn ngÆ¡, khuôn mặt Bảo Nhi mặc dù còn non ná»›t má»™t chút, tuy nhiên cÅ©ng là má»™t mỹ nữ khó gặp, đôi mi cong vút, cái mÅ©i yêu kiá»u, ánh mắt trong như trăng sáng, cái miệng đầy đặn, nhá» nhắn, eo thon thả. Nhá»› tá»›i nà ng đã dốc lòng chiếu cố mình 10 ngà y, ná»™i tâm Triệu Tá» Văn tháºt cảm động, hắn âm thầm thá» vá»›i bản thân sẽ hoà n lại phần ân tình nà y.
Bảo Nhi thấy hắn lại nhìn mình, trừng mắt liếc hắn một cái
Triệu Tá» Văn cưá»i ha ha, rồi lại nhìn mặt nước trong như gương cá»§a Tây Hồ, nhìn những hạt mưa sa, rÆ¡i xuống mặt hồ phẳng lặng khiến mặt hồ gợn sóng, nhìn trá»i xanh mây trắng ở phương đông, nhìn bầu trá»i cao vút, cảnh quan hà i hòa. Có lẽ đã thá»±c sá»± bị nÆ¡i nà y cuốn hút, Triệu Tá» Văn bá»—ng nổi hứng thì thầm:
- Äông biên nháºt xuất tây biên vÅ©, đạo thị vô tình khước hữu tình.
(Dịch: PhÃa Äông trá»i má»c phÃa Tây mưa, đã nói vô tình lại hữu tình) (2)
Tuy rằng thanh âm rất nhá», nhưng Lý Thiên ChÃnh cùng Bảo Nhi Ä‘á»u nghe được, Lý Thiên ChÃnh đầu tiên là cả kinh, sau đó tròng mắt vừa chuyển, suy nghÄ© má»™t chút rồi vá»— tay cưá»i nói:
- Không nghÄ© tá»›i Triệu huynh là chân nhân không lá»™ mặt, không ngá» có tà i há»c như thế, tháºt sá»± bá»™i phục, bá»™i phục.
Triệu TỠVăn nghe hắn nói ngẩn ra, cái nà y không phải hắn uống sai thuốc chứ ? Không phải hắn rất khó chịu với mình sao, như thế nà o đột nhiên lại khen mình, khẳng định là có ý đồ.
Bảo Nhi cÅ©ng đã há»c và i năm tư thục, tá»± nhiên biết, cÅ©ng khen từ đáy lòng:
- Câu nói vô tình đã có tình tháºt sá»± cá»±c kỳ diệu, chỉ dá»±a và o câu nà y, muá»™i xem đương kim văn đà n không có ai có khả năng sánh ngang Triệu Äại ca.
Trên mặt đầy vẻ kÃnh nể
Triệu Tá» Văn bị huynh muá»™i nà y tâng bốc, trong lòng có chút lâng lâng, tùy tiện Ä‘á»c và i câu thÆ¡ nổi tiếng cÅ©ng lừa được bá»n há», nếu Ä‘á»c thêm bảy, tám câu nữa xem bá»n há» có muốn gá»i hắn là cha luôn không…
Bảo Nhi dưá»ng như cÅ©ng hiểu biết má»™t chút vá» thÆ¡, quay sang Triệu Tá» Văn nói nhá»:
-Triệu đại ca, câu kia là vế dưới, có thể cho chúng ta thưởng thức cả vế trên không ?
- Ta chỉ là nhất thá»i hưng phấn tùy tiện nói ra má»™t câu, còn không nghÄ© tá»›i vế trên, nếu nghÄ© ra, ta sẽ nói cho muá»™i.
Kỳ tháºt Triệu Tá» Văn không chỉ nhá»› rõ má»™t câu nà y mà còn nhá»› rõ cả vế trên, nhưng hắn cảm thấy rất thÃch tư vị được ngưá»i ta khÃch lệ, không muốn nói mình không phải tác giả cho nên phải nói má»™t câu trái lương tâm.
-Má»™t khi đã như váºy, chá» Triệu đại ca nghÄ© được thì nói cho muá»™i biết
Bảo Nhi thở dà i
- Nếu Triệu đại ca có tà i há»c như thế, hẳn là cÅ©ng có công danh
Triệu Tá» Văn cưá»i khổ:
- Ngay cả tư thục ta cÅ©ng chưa từng há»c qua, là m gì có công danh.
-A…
Lý Thiên ChÃnh cùng Bảo Nhi kinh dị kêu lên má»™t tiếng. Trong mắt Lý Thiên ChÃnh hiện lên má»™t tia hoảng hốt:
-Nếu Triệu huynh ngay cả tư thục cÅ©ng chưa há»c qua, váºy thì không phải là huynh... Chẳng lẽ câu thÆ¡ kia là Triệu huynh Ä‘á»c từ quyển sách nà o sao ?
Bảo Nhi lắc lắc đầu nói:
- Muá»™i tin tưởng Triệu đại ca không phải ngưá»i như váºy. Huynh ấy có thể tức cảnh sinh tình, thÆ¡ phát ra từ cảm xúc, nhất định không phải là mượn ở đâu tá»›i, khẳng định là do dụng công Ä‘á»c sách trong nhà mà có.
Triệu Tá» Văn mỉm cưá»i, xem như thừa nháºn.
- Rốt cục cũng là m xong
Bảo Nhi đứng dáºy, duá»—i thân hình xinh đẹp
- Ca ca, muội muốn đi giao hà i cho chưởng quầy
Lý Thiên ChÃnh gáºt gáºt đầu:
- Ừ, đi nhanh vỠnhanh
Triệu Tá» Văn nhìn giá» giầy thêu há»i:
- Má»™t đôi già y nà y có thể bán được bao nhiêu tiá»n ?
Bảo Nhi liếc nhìn hắn má»™t cái, cÅ©ng không hiểu hắn há»i cái nà y để là m gì ?
- Má»™t đôi già y thêu nà y có thể bán được ba trăm văn tiá»n
- Ba trăm văn ?
Triệu TỠVăn biết thế giới nà y một ngà n văn tương đương với hai lượng bạc trắng, cũng không biết Bảo Nhi dịu dà ng nà y có bị chưởng quầy lừa hay không
- Äôi già y nà y chưởng quầy bán bao nhiêu tiá»n ?
- Một lượng hai
Bảo Nhi nói, giá»ng nói có chút thương cảm
- Mỗi đôi già y thực ra chỉ có thể kiếm được một trăm văn
Thanh âm Bảo Nhi lá»™ ra má»™t chút ưu thương, khiến Triệu Tá» Văn có chút Ä‘au lòng….khốn kiếp, tên chưởng quầy nà y khi dá»… Bảo Nhi vì tuổi còn nhá», tÃnh cách dịu dà ng. Triệu Tá» Văn cả giáºn nói:
-Muá»™i là m già y không chỉ là m kỹ cà ng, hình thức lại nổi báºt, chưởng quầy kiếm được bảy trăm văn, nà ng lại chỉ được má»™t trăm văn. Tên chưởng quầy kia quả là thái quá
Triệu Tá» Văn cÅ©ng có chút bá»™i phục Bảo Nhi, nà ng là m già y thêu không chỉ thiết kế độc đáo, má»›i mẻ, hÆ¡n nữa rất khéo tay, hoa thêu rất sống động, nhìn như hoa tháºt.
Bảo Nhi lo lắng nói:
- Nếu không bán cho Lưu chưởng quầy, muội cùng với ca ca sẽ không thể duy trì cuộc sống
-----------------------------------------------
Phụ chú:
1. Ná»—i oan nà ng Äáºu Nga :
Con gái cá»§a má»™t nhà Nho nghèo Äáºu Thiên Chương tên là Äáºu Nga. Từ nhỠđã được bán và o nhà Thái lão bà là m con dâu, sau khi kết hôn thì phu quân qua Ä‘á»i, từ đó sống cùng phụng dưỡng mẹ chồng, sá»›m tối có nhau. Trong vùng có tên lưu manh Trương Lư Nhi muốn chiếm Ä‘oạt Äáºu Nga bèn nghÄ© cách vu oan Äáºu Nga bá» thuốc độc giết chết mẹ chồng để uy hiếp nà ng, chẳng may giết nhầm cha hắn. Trương Lư Nhi vu cáo do Äáºu Nga giết hại. Quan phá»§ dùng hình phạt lấy cung Thái lão bà , Äáºu Nga vì bảo vệ mẹ chồng đà nh phải nháºn tá»™i và bị xá» trảm. Trước khi bị hà nh hình tại pháp trưá»ng, giữa tiết hè tháng sáu nà ng đã chỉ lên trá»i thá» rằng: “Ngay khi máu đổ đầu rÆ¡i , xin cho có tuyết, hạn hán ba năm, nếu đúng có oan, láºp tức linh nghiệmâ€. Ba năm sau, cha nà ng Äáºu Thiên Chương Ä‘i sứ ngang qua Sở Châu, láºt lại án cÅ©, là m rõ trắng Ä‘en.
2. “Trúc chi từ†cá»§a Lưu VÅ© TÃch
Dương liễu thanh thanh giang thủy bình
Văn lang giang thượng xướng ca thanh
Äông biên nháºt xuất tây biên vÅ©
Äạo thị vô tình hoà n hữu tình.
--Dịch Nghĩa--
Cây dương liễu xanh xanh,nước sông phẳng lặng
Nghe tiếng chà ng hát hò trên sông
PhÃa đông mặt trá»i má»c,phÃa tây thì trá»i mưa
Bảo rằng không tạnh mà lại tạnh.
--Bản dịch cá»§a Nguyá»…n phước Háºu--
Xanh dương liễu, nước sông phẳng lặng
Tiếng chà ng hò, nghe vẳng trên sông
Mưa đà ng tây, nắng đà ng đông
Bảo mưa cÅ©ng đúng, trá»i trong cÅ©ng là .
-- Bản dịch của SongNguyễn Hà nTú --
Nước sông lặng
Bá» xanh xanh liá»…u rá»§
Tiếng bổng trầm giá»ng lÆ¡i lả trên sông
Phương tây mưa
Trá»i lại nắng phương đông
Lá»i trong sáng…ý lồng Ä‘iá»u cợt nhả
--Bản dịch của Anh Nguyên--
Khúc ca Trúc-chi
Liễu xanh, dòng nước yên là nh,
Trên sông, giá»ng hát cá»§a anh ngá»t ngà o.
Tây mưa, đông mặt trá»i cao,
Nói vô tình, lại biết bao nhiêu tình...
Last edited by Cá Cảnh!; 16-07-2010 at 06:16 PM.
|