Theo tiềm thức hạ tay sờ xuống súng, vì chuyện bị khơi mào lên, nên Lâm Thanh Hàn rốt cuộc cũng không có nói gì.
Sau một hồi hỏi han Nhược Lâm, Lâm Thanh Hàn đã hiểu rõ đại khái tình huống của thế giới này. Phần lớn đều giống với những gì Kiệt Khắc nói với mình. Đáng giá nhất chính là thế giới này cũng có thần. Đương nhiên, đối với điểm ấy Lâm Thanh Hàn chỉ cười nhạt, ít nhất thì đối với hắn mấy vị thần này toàn bộ đều không có gì để kính ngưỡng lẫn sợ hãi.
Mặt khác, để Khải Đức chạy thoát mới là phiền toái lớn.
Tên kia không ngờ là nhị hoàng tử của Khải Sắt đế quốc. Hơn nữa dường như là hoàng tử rất được sủng ái, đó cũng chính là lý do tại sao hắn có được quyển trục cửu cấp ma pháp phòng ngự.
Về phần Kiệt Khắc bị mình xử đẹp, thì chính là con trai duy nhất của tài chính đại thần……
Ngược lại Nhược Lâm này thì không có thân phận gì hiển hách, chỉ là nữ nhi của một hầu tước không hề có thực quyền.
Được rồi, mặc kệ nói như thế nào, thì cục diện rối rắm này cũng đã định. Càng không xong nhất chính là, từ chỗ ma thú sâm lâm này đi ra ngoài là Khải Sắt đế quốc. Nếu muốn đi sang đế quốc khác thì trước hết phải xuyên qua Khải Sắt đế quốc trước.
Đương nhiên, ngươi cũng có thể lựa chọn phương hướng đi ngược lại, xuyên qua ma thú sâm lâm, trực tiếp tới Đông Phương đế quốc.
Bất quá, ngươi nhất định cần phải nhắm đủ khả năng ứng phó với bát cấp cửu cấp ma thú, thậm chí là thánh vực ma thú.
Giống hệt như tiểu thuyết huyền huyễn đã nói, ma thú sâm lâm quả nhiên không phải địa phương gì tốt……
Lúc đầu Lâm Thanh Hàn chỉ là đột nhiên rơi ngay ven bờ sâm lâm. Nếu mà đem hắn ném vào sâu bên trong sâm lâm mà nói, cho dù có súng thì bây giờ cũng đã biến thành một thi thể rồi.
"Ngươi thật sự không biết gì hết ư?" Nhược Lâm có chút rung động hỏi, "Ngươi rốt cuộc là ai?"
"Ta sao?" Lâm Thanh Hàn bĩu môi nói, "Chỉ là một người lạc đường mà thôi."
"Ngươi định sẽ làm gì với ta?" Nhược Lâm mở miệng hỏi lần nữa. (DG: Thì đè xuống abcxyz chứ gì nữa ^^!)
"Ngươi cảm thấy ta muốn làm gì?" Lâm Thanh Hàn có chút buồn cười nhìn nàng hỏi ngược lại.
Trầm mặt trong chốc lát, Nhược Lâm đột nhiên nở nụ cười lạnh, "Vậy thì đến đây đi, chẳng phải trong mắt các ngươi thì ta chỉ là nữ nhân để cho các ngươi mặc sức đùa bỡn thôi sao."
"Tự cổ hồng nhan bạc mệnh…… Lời này quả thực rất có đạo lý a." Lâm Thanh Hàn cười khổ một chút nói.
Dung nhan khuynh thành khuynh quốc, cơ hồ là giấc mộng của mỗi nữ nhân. Song, chỉ có nữ nhân chính thức có được dung nhan này mới có thể cảm nhận nỗi đau dung nhan đó mang lại.
"Ngươi đi đi." Lâm Thanh Hàng không chút hứng thú phất phất tay, "Ta thừa nhận ngươi rất đẹp. Bất quá ta mặc dù không phải thứ gì tốt, nhưng cũng khinh thường việc cưỡng bức nữ nhấn…… Đi đi, đừng để ta lại hối hận."
Nói thẳng ra đối với một mỹ nữ như vậy mà không động tâm là thúi lắm. Nhưng mà, nếu nói như vậy liền cưỡng bức chiếm lấy nàng, coi như là ở thế giới khác, cũng không phải Lâm Thanh Hàn có khả năng làm được.
"Ngươi nói cái gì?" Lần này đến phiên Nhược Lâm run sợ. Đối với tướng mạo của mình Nhược Lâm có tự tin rất lớn. Dưới tình huống này, còn có thể buông tha cho mình, quả thực là khiến cho người ta rất khó có thể tin rồi.
Cúi người xuống, ở trên thân Kiệt Khắc tìm kiếm một ít đồ vật hữu dụng nào đó, Lâm Thanh Hàn có chút không nhịn được nói, "Còn chưa chịu đi? Hay là ngươi nghĩ rằng ta thật sự không đổi ý?"
"…………" Nhược Lâm lúc này mới phản ứng lại, cắn răng quay đầu chạy đi.
"Mày thật đúng là sang a!" Nhìn Nhược Lâm rời đi, Lâm Thanh Hàn không khỏi tự tát mình một cái, có chút bực bội nhỏ giọng mắng, "Loại mỹ nữ này không ngờ cũng có thể bỏ qua……Vui vẻ tình một đêm cũng tốt a, còn bày đặt giả bộ thuần khiết! Kháo!"
Lửa này xem ra đã dây vào nhầm chỗ. Vì thế mọi thứ trên ngươi Kiệt Khắc đều bị Lâm Thanh Hàn bóc lột đến đáng thương, rồi sau đó còn bị sút thêm hai cước vào thi thể.
"Di, đây là cái gì vậy?" Một quyển sách màu đen gợi lên hứng thú của Lâm Thanh Hàn.
Quyển sách màu đen ước chừng không khác biệt lắm so với từ điển, mơ hồ tản ra quang mang màu đen. Mặt trước ghi rõ bốn chữ to đùng đùng - - Ma Pháp Áo Nghĩa!
Chứng kiến thứ này, Lâm Thanh Hàn trong lòng không khỏi bất thình lình giật mình, tâm trạng trở nên vui mừng như điên.
Tâm tình ảo não do trót thả Nhược Lâm đi mới vừa rồi lập tức bị hắn quăng lên tới chín tầng mây, lập tức ôm lấy sách mở ra xem.
Thời gian bất giác vội vã trôi qua, cho đến khi Lâm Thanh Hàn ngẩng đầu lên lần nữa thì mặt trời đã lặn sau núi.
Ý vị dư thừa vẫn còn sau khi đọc quyển sách, Lâm Thanh Hàn không khỏi thở dài một hơi.
Trên thực tế, quyển sách này cũmg không phải dùng để học tập ma pháp, mà nó chỉ kể rõ lại chi tiết cùng giải thích cái gì gọi là ma pháp, và cả nguyên lý ma pháp cơ bản nhất.
Vật như vậy đương nhiên không có khả năng khiến cho Lâm Thanh Hàn lập tức học được ma pháp. Thậm chí ngay cả phương pháp học tập cũng không có, nói gì thì nói dù sao phương pháp học tập đối với Lâm Thanh Hàn cũng trọng yếu hơn.
Nếu như nói, trước kia ma pháp luôn khiến cho người ta có một loại cảm giác như bị một chiếc khăn che dấu đi sự thần bí, thì bây giờ, nó không khác gì là đem chiếc khăn thần bí này kéo xuống.
Đối với con người mà nói, không biết gì thì đó mới là điều đáng sợ nhất. Mà một khi đã rõ ràng rồi, cho dù nhất thời không tìm ra biện pháp giải quyết, nhưng cũng sẽ không còn sợ hãi nữa.
Thứ mà họ gọi là ma pháp đơn giản chỉ là sử dụng một loại nguyên tố ma pháp hữu ích chung quanh trong không khí thôi.
Ngươi có thể điều động càng nhiều nguyên tố ma pháp, cấp bậc ma pháp theo đó cũng càng cao, ngược lại cũng vậy.
Nếu như ngươi ngay cả nguyên tố ma pháp cũng cảm thụ không được, tự nhiên sẽ không thể có cơ hội trở thành ma pháp sư.
Trên thực tế, ở thế giới này, có được thiên phú trở thành ma pháp sư cũng gần như là một số rất ít thôi.
Về phần Lâm Thanh Hàn…… Đến bây giờ hắn còn chưa có chuẩn bị hay hiểu rõ được làm như thế nào để cảm thụ nguyên tố ma pháp.
Bất quá, Lâm Thanh Hàn cũng không nghĩ muốn làm ma pháp sư, tự nhiên cũng sẽ không quan tâm đến điều đó.
Đối với Lâm Thanh Hàn mà nói, chỉ cần hiểu rõ ma pháp là thứ đồ chơi gì, nhược điểm ở đâu, làm như thế nào để ứng phó với ma pháp sư, như vậy là đủ. Những điều này thì từ trong quyển sách cũng có thể tìm thấy.
Không thể không nói, vận khí của Lâm Thanh Hàn thật sự không tồi, quyển sách này nguyên vốn là bảo bối cực hiếm được giấu kỹ. Kiệt Khắc cũng chỉ là ngẫu nhiên có được, định cầm đi đem đổi lấy thưởng, bởi vì đột nhiên gặp Khải Đức cùng Nhược Lâm, nên chưa kịp bỏ nó ra mà thôi.
Đương nhiên, đây chỉ là một cách lý luận để hiểu rõ mà thôi, chứ còn ứng đối cụ thể như thế nào, còn phải dựa vào bản thân Lâm Thanh Hàn chậm rãi tìm tòi.
Lý luận cùng thực tế dù sao chênh lệch cũng không nhỏ.
Cái kiểu bí tịch vừa xem là có thể lập tức thông suốt rồi trực tiếp trở thành thiên hạ vô địch thì theo tình hình cho thấy, xem ra chỉ có thể xuất hiện trong mấy quyển tiểu thuyết YY mà thôi!