Một con cá hải diêu thật lớn trôi nổi trên mặt biển, Cổ Tà Trần ngũ tâm triều thiên khoanh chân ngồi trên thi thể con hải diêu bị hắn đánh gục.
Trên thân thể gầy nhỏ từng khối bắp thịt rắn chắc như thép phập phồng lên xuống, nhịp tim Cổ Tà Trần không đổi tốc độ đập 210 mỗi phút, từng đạo năng lượng cường đại không ngừng theo trái tim hắn tuôn khắp mọi chổ trong cơ thể. Chân khí trong kinh mạch nhanh chóng đi ngang qua, sau khi năng lượng trong trái tim tuôn ra lưu chuyển chín chu thiên toàn thân liền sáp nhập vào chân khí, hóa thành một bộ phận tu vi của Cổ Tà Trần.
Không phá thì không xây được, những lời này quả nhiên chính xác.
Tuy nhiên đêm qua gặp phải nguy hiểm lớn nhất từ lúc chào đời tới nay thân thể chịu tổn thương rất lớn, nhưng chỗ tốt Cổ Tà Trần lấy được cũng không ít. Hắn cưỡng chế thúc dục đạo lực lượng ẩn tàng trong trái tim, năng lượng cường đại lúc hô hấp tuôn khắp toàn thân, dĩ nhiên đã đem kinh mạch của hắn đập đến rối tinh rối mù, nhưng trải qua một đêm điều tức tu dưỡng, kinh mạch bị hao tổn đã được chữa trị. Nguyên bản kinh mạch chỉ xem ngang với hai làn đường lớn đã biến thành đường cao tốc rộng rãi tám đường xe chạy, khi chân khí Cổ Tà Trần vận chuyển thì thuần thục như ý, cảm giác dễ dàng điều khiển thật sự rất tốt.
Chân khí vận chuyển 81 chu thiên, cảm giác tu vi của mình lại tăng lên một bước nhỏ Cổ Tà Trần thu công đứng lên.
Tại trên lưng cá hải diêu đập vài cái, Cổ Tà Trần khoét trên lưng nó một khối thịt lớn. Mùi tanh tưởi của thịt cá không phải mỹ vị gì ,Cổ Tà Trần bắt buộc chính mình đem một kg thịt cá nuốt hết xuống dưới. Năm tháng sinh tồn của Cá hải diêu cực lâu, trong thịt cá chứa rất nhiều máu huyết, một khối thịt cá xuống bụng thì một cổ noãn khí nóng hừng hực từ trong bụng vọt thẳng lên, Cổ Tà Trần cảm thấy mỹ mãn nấc cục một cái. Cơ năng thân thể Cổ Tà Trần cực kỳ cường hãn, thịt cá rất nhanh đã bị hắn tiêu hóa phân giải, thân thể của hắn rất cấp tôc đã tràn đầy sức sống.
Nhìn bốn phía xa xa, trải qua một đêm trôi nổi Cổ Tà Trần đã không rõ chính mình đang ở phương nào. Đồng hồ vốn có thể dùng định vị thì vào đêm kịch chiến hôm qua đã bị phá hủy, Cổ Tà Trần chỉ có thể xác định bản thân cách New York sẽ không quá xa, nhưng phương vị cụ thể hắn lại không có bản lĩnh biết rõ.
Việc quan trọng nhất mà Cổ Tà Trần phải làm hiện tại là rời khỏi phạm vi thế lực của tập đoàn Cổ Thị. Không chỉ nói mổi phụ cận New York, mà ngay cả khu vực châu Mỹ đối với hắn đều là nguy hiểm. Quyền thế của tập đoàn Cổ Thị tại khu vực châu Mỹ rất kinh người, chỉ cần Cổ Tà Trần dám ở Nam Bắc châu Mỹ lộ diện, hắn nhất định sẽ bị người khác phát hiện trước tiên. Cổ Tuyệt Trần vì tranh đoạt đại quyền Cổ gia hạ độc thủ với Cổ Tà Trần, chỉ cần hắn phát hiện Cổ Tà Trần không chết, sát thủ nhất định sẽ nối tiếp không ngừng mà đến.
Lúc này đây bởi vì Cổ Tuyệt Trần đối với phán đoán thực lực bản thân của Cổ Tà Trần phỏng chừng có sai lầm, càng bởi có rất nhiều gia tộc tử sĩ trung thành với Cổ Tà Trần liều chết vi Cổ Tà Trần mở đường máu, Cổ Tà Trần mới may mắn đào thoát. Tiếp theo Cổ Tuyệt Trần nhất định sẽ vận dụng lực lượng càng mạnh càng nhiều giết chết Cổ Tà Trần.
Đêm qua chạy trốn, thực lực cá nhân mà Cổ Tà Trần trải qua thời gian dài che dấu đã lộ rõ, lực lượng trung thành với Cổ Tà Trần cũng bị Cổ Tuyệt Trần triệt để diệt trừ, nếu như Cổ Tuyệt Trần lại hạ sát thủ, lực lượng một người Cổ Tà Trần tuyệt đối không cách nào đối kháng cả Cổ gia. Chứ đừng nói chi là đám người đêm qua tập kích Cổ Tà Trần, còn có một vài nhân vật quỷ dị không rõ lai lịch, Cổ Tuyệt Trần hiển nhiên đã cấu kết với thế lực khác.
- Phải đi đâu?
Cổ Tà Trần nhíu mày.
Từ khi ra đời Cổ Tà Trần vẫn chưa từng rời khỏi New York vẫn luôn dưới sự bảo hộ chu toàn của gia tộc, khuyết thiếu kinh nghiệm thế sự gấp rút làm ra một kế hoạch cũng không phải một điều dễ dàng.
Một chiếc tàu thủy ở phía trước 1000 thước đã quyết định thay cho Cổ Tà Trần, chiếc tàu thủy này hiển nhiên là ra từ bến cảng NewYork, nếu là tàu thủy rời cảng, mục đích của nó ít nhất cũng không phải là New York. Cổ Tà Trần cau mày ngẫm nghĩ một hồi , hắn nhún người đã nhảy xuống khỏi cá hải diêu.
Bằng vào một ngụm tiên thiên chân khí Cổ Tà Trần giống như cá lội ở dưới nước bơi lội rất nhanh, tay chân của hắn mỗi một lần huy động đều sinh ra lực đẩy rất mạnh, hắn quả thực giống như ngư lôi ở dưới đáy nước sâu 3 thước bơi như tên bắn. Chỉ Bất quá ba phút đồng hồ Cổ Tà Trần đã bơi ra hơn một ngàn thước dán chặc ở bong thuyền con tàu, Cổ Tà Trần thi triển công phu bích hổ du tường chậm rãi bò lên thuyền.
Vừa mới bò lên boong tàu, mấy nòng súng đen ngòm đã nhắm ngay Cổ Tà Trần.
Một trung niên nhân người mặc đồng phục phó thuyền trưởng cầm một chai rượu đứng ở trên bong thuyền, khuôn mặt tươi cười hướng về phía Cổ Tà Trần giơ chai rượu lên..
- Sách Sách, nhìn coi vị khách nhân nửa đường không mời mà tới kìa! Thật kỳ lạ! Vị khách nhân tôn quý này là bị đánh cướp hay sao? tại sao một bộ quần áo cũng không có?
Vài tên thủy thủ cầm súng ống trong tay cười lớn, bọn họ nhìn Cổ Tà Trần nhẵn nhụi chỉ chỉ một chút đánh giá vóc người của hắn. Không thể không nói vóc người Cổ Tà Trần rất đẹp, mặc dù thon gầy, nhưng da thịt trên người hắn như một khối do đạo bổ rìu chém hình dáng đường nét rõ ràng rất có sức hút, tràn ngập lực lượng không gì so sánh nổi.
Sờ sờ đỉnh đầu bóng loáng, Cổ Tà Trần ngẩng đầu nhìn trung niên nhân kia cười nói:
- Ta ở trên đường đụng phải hải tặc, hiện giờ muốn ngồi con thuyền này của các người tùy tiện đi đâu đó.
-Hải tặc?
Trung niên nhân nở nụ cười khoa trương, những thủy thủ càng cười đau cả bụng. Trung niên nhân lắc đầu nói:
- Người trẻ tuổi, ở ngoài khơi cảng New York đụng phải hải tặc? Ngươi coi hạm đội liên bang đám khốn nạn kia đều là ăn no rồi ngủ à?
Giơ tay ném chai rượu cho Cổ Tà Trần, trung niên nhân lắc đầu nói:
- Mặc kệ ngươi làm gì, tóm lại đối với chúng ta mà nói đều không sao cả, một điểm cũng không sao . Ngươi là côn đồ giết người phóng hỏa? Như vậy tốt nhất đừng làm nữa ! Uống một ngụm rượu cho ấm thân, ngươi có thời gian một phút đồng hồ suy nghĩ là gia nhập đoàn dong binh chúng ta kiếm tiền mua vé tàu, hay là nhảy xuống biển."
Uống một hớp liệt tửu mùi vị nặng hắc trong chai rượu, Cổ Tà Trần kinh ngạc nhìn trung niên nhân hỏi:
- Dong binh đoàn? Đây là thuyền dong binh đoàn của ngươi ?
Trung niên nhân tựa vào lan can trên bong tàu, hắn đầy hứng thú nhìn Cổ Tà Trần từ trên xuống dưới cười nói:
- Chúng ta là thuyền vận tải tân binh của Địa Ngục Thiên Sứ dong binh đoàn, chiếc tàu này có ba ngàn tên tân binh chúng ta mới thu mua, tất cả đều là anh hùng hảo hán từ trong ngục giam liên bang tốn một lượng tiền lớn mới lấy được! Trải qua một năm huấn luyện của chúng ta, bọn họ sẽ đi kiếm tiền!"
Nuốt một ngụm nước bọt, trung niên nhân nước miếng vặng tung tóe thổi phồng nói:
- Sau thời gian một năm huấn luyện, hảo hán huấn luyện đạt tiêu chuẩn sẽ ký hợp đồng thuê mướn thời hạn hai mươi năm. Hai mươi năm sau nếu như bọn họ may mắn không chết, hoặc là lập được đầy đủ công lao cho dong binh đoàn chúng ta, tất cả tội danh của bọn họ ở bên trong liên bang tư pháp đều sẽ được tẩy sạch, các hảo hán có thể mang theo một số tiền hưu lớn đi về nơi hắn muốn an cư lạc nghiệp.
- Còn mười lăm giây, người trẻ tuổi, ngươi cảm thấy thế nào?
Trung niên nhân nhìn Cổ Tà Trần như có điều suy nghĩ cười nói:
- Ngươi là một anh hùng hảo hán phải không? Ngươi nguyện ý đi huấn luyện doanh của chúng ta chứ, hay bây giờ nhảy trở lại biển khơi? Ách, chúng ta là dong binh đoàn, không phải cơ quan từ thiện, muốn miễn phí ngồi thuyền vốn là không thể nào.
Rất hiển nhiên, người trung niên kia cũng không tin tưởng lí do thoái thác của Cổ Tà Trần cái lí do gọi là bị hải tặc đánh cướp, ở trong mắt của hắn đã đem Cổ Tà Trần thành kẻ côn đồ cùng ba ngàn tên tân binh trên thuyền giống nhau, Một công dân liên bang tuân thủ pháp luật lại thân thể trần truồng xuất hiện ở ngoài khơi? Một công dân liên bang tuân thủ pháp luật có năng lực tay không đeo găng bò lên bong thuyền cao mấy chục thước như thế? Có người nào thân thủ như thế mà lai lịch lại không rõ ràng, chỉ có cái loại ' anh hùng hảo hán' trong miệng hắn!
Dùng sức đem chai rượu ném xuống sàn bong thuyền, Cổ Tà Trần ngẩng đầu cười lớn :
- Ta gia nhập! Nhưng mà, ta không có giấy tờ chứng minh!
Tất cả giấy tờ chứng minh đều hóa thành hư không trong trận kịch chiến đêm qua, Cổ Tà Trần thân thể trần truồng cũng đủ nói lên tất cả.
- Nga, chúng ta không cần giấy chứng minh!
Trung niên nhân và tất cả thủy thủ lần nữa cất tiếng cười lớn, trung niên nhân cười ngã nghiêng ' khanh khách' nói:
- Thân thể trần truồng của ngươi chính là giấy căn cước tốt nhất, chúng ta muốn chính là hảo hán, mà ngươi thì không phải đàn bà! Ha ha ha ha!"
- Con mẹ nó!
Mặt Cổ Tà Trần không khỏi đỏ lên, hắn bước đến trước mặt một gã thủy thủ cầm súng trường, gã thủy thủ còn chưa kịp phản ứng đã bị một quyền của hắn đánh ngất xỉu.Trong ánh mắt tán thưởng của trung niên nhân cùng những thủy thủ khác, Cổ Tà Trần lấy hết y phục trừ quần lót của tên thủy thủ xui xẻo. Ba mươi giây sau, Cổ Tà Trần ăn mặc chỉnh tề đã thành một hảo hán có 'tiền đồ lớn ' được nghênh tiến vào khoang thuyền.
Con tàu lớn hiệu ' Xích Lỏa Thiên Sứ' dài đến 320 thước chịu sự quản lý của Địa Ngục Thiên Sứ dong binh đoàn, bên trong khoang thuyền là một cái sân hình chữ nhật thật lớn, ở bốn phía sân giống như các khoang tổ ong phân bố rậm rạp. Cổ Tà Trần đi vào khoang thuyền, bên trong khoang giờ đầy âm thanh la hét đinh tai nhức óc.
Mấy ngàn tráng hán dung mạo xấu xí, hung ác, dã man, thô bạo đang khua tay múa chân đứng ở trên cầu thương thất, bọn họ hưng phấn la thét điên cuồng. Bên trong cái sân to lớn đó có một lôi đài dài rộng 20 thước, hai hán tử tráng kiện thân thể trần truồng đang trên lôi đài điên cuồng đấu đá. Hai gã hán tử da ngăm đen thân cao phải gần hai thước, cao lớn giống nhau, tráng kiện giống nhau, hung ác tàn nhẫn giống nhau. Quả đấm của bọn họ rẽ phá không khí phát ra tiếng nổ thanh thúy, từng đạo quyền phong như có như không xao động ở trước những quyền của bọn họ.
Cổ Tà Trần mới vừa bước khỏi hành lang đi đến sân, hai tên tráng hán đang đấm đá đã phân thắng bại. Một người trong đó cánh tay bị một người khác vặn gảy, người thắng cuộc đem kẻ thất bại thê thảm nhấc cao lên, hắn diệu võ dương oai ở trên lôi đài đi hai vòng, rồi nặng nề ném kẻ thất bại ấy xuống lôi đài.
Không biết cố ý hay vô tình, thân thể cao lớn của kẻ thất bại bị ném về hướng Cổ Tà Trần vừa đi vào.
Phó thuyền trưởng trung niên đưa Cổ Tà Trần vào khoang thuyền tự xưng là John - Lorene lui về phía sau mấy bước , mắt thấy Cổ Tà Trần sẽ bị đập trúng, hắn mới hét to một tiếng:
- Cẩn thận!
Cổ Tà Trần một cước đá lên trên người kẻ thua cuộc, khiến gã ấy vốn đang đau đớn bị một cước đá bay hai mươi mấy thước. Một ngụm máu tươi từ kẻ xúi quẩy phun ra, một cước bạo lực của Cổ Tà Trần sạch sẻ lưu loát đã đá ngất hắn. Cổ Tà Trần vẻ mặt âm trầm nhìn chằm chằm người thắng cuộc trên lôi đài cười lạnh nói:
- Mày cố ý?
Mấy ngàn đại hán đứng bốn phía trên cầu sửng sốt một chút, rồi đều kêu to lên:
- Giết chết tiểu tử này! Giết chết con khỉ ốm yếu này!
Còn có rất nhiều đại hán kích động nhảy lên lan can, bọn họ khua tay múa chân : - Nga da, lại có thằng đến chịu chết!
Vớ bít tất thối trút xuống như mây, John · Laurence nhanh nhẹn quay về hành lang rồi quay đầu hét lớn:
- Tiểu tử kia, cái tên chó đẻ trên lôi đài! Hắc hắc, bọn họ đang tranh đoạt bảo tọa người mạnh nhất trong ba ngàn tân binh! Hắc hắc, chiến sĩ cường đại nhất mới có đãi ngộ tốt nhất!
Cổ Tà Trần chật vật tránh được vô số vớ ủng thối tập kích, hắn bực tức trợn mắt nhìn John Lorence một cái, sau đó sải bước nhảy lên lôi đài.
Đám hán tử trên cầu đồng thời vỗ tay khen hay, một số người kêu to muốn đại hán da đen kia xé nát Cổ Tà Trần, một số người còn lại khiêu khích ly gián yêu cầu Cổ Tà Trần fuck cái thằng hắc quỷ trước mặt.
Hắc nhân đại hán trên lôi đài khinh miệt hướng Cổ Tà Trần thân cao chỉ có một thước tám lắc đầu, hai tay của hắn khoanh ở trước ngực kiêu ngạo ngẩng đầu.
Cổ Tà Trần không nói tiếng nào đoạt bước lên trước, một chưởng của hắn đánh ở trên ngực đại hán da đen, trực tiếp đem hắn đánh bay ra ngoài lôi đài. Cánh tay đại hán da đen kể cả mấy xương sườn trước ngực đều bị chấn thành phấn , vừa mới còn là người chiến thắng nghênh ngang đắc ý thậm chí không phát ra một tiếng rên rỉ thì đã hôn mê bất tỉnh.
Bên trong khoang thuyền lớn hoàn toàn yên lặng, mấy ngàn đại hán đều cùng nhau không ai lên tiếng. Tráng hán bị Cổ Tà Trần một chưởng đánh bay trong mấy ngày đã đánh bại hơn một trăm người hướng hắn khiêu chiến, tất cả mọi người đều chấp nhận địa vị mạnh nhất trong ba ngàn người của hắn, kẻ thất bại mới vừa rồi bị hắn ném khỏi lôi đài là người cuối cùng có can đảm khiêu chiến hắn.
Cường giả như vậy bị Cổ Tà Trần một chưởng đánh bay, những ' anh hùng hảo hán' này vừa mới từ trong ngục giam liên bang thả ra đồng thời ngậm caí mồm chó lại.
- Ta mới là mạnh nhất!
Cổ Tà Trần nhếch môi cười. Hắn hướng tráng hán bốn phía trên cầu giơ ngón giữa lớn tiếng quát:
- Ai có ý kiến?
Không ai có ý kiến, Cổ Tà Trần vừa mới đi lên Xích Lỏa Thiên Sứ đã thành người mạnh nhất được công nhận trong ba ngàn tân binh.
Bên trong buồng điều khiển Thuyền trưởng Xích Lỏa Thiên Sứ, cầm tẩu thuốc trong tay vẻ mặt tươi cười nhìn vào màn hình camera Cổ Tà Trần hung hăng ngang ngược trên lôi đài.
- Ước Hàn! Ngươi tựa hồ tìm được một tiểu tử rất thú vị! Hắn thật không có dựa vào công cụ nào đi lên thuyền?
Ước Hàn · Laurence một mực cung kính đứng bên cạnh cách thuyền trưởng năm bước, hắn cười nói:
- Ta tận mắt nhìn thấy, Do An tiên sinh tôn kính, nếu không phải chúng ta giả trang camera trên thuyền, hắn tuyệt đối có thể qua mặt mọi người lẻn vảo.
- Rất tốt, đưa hắn liệt vào đối tượng trọng điểm bồi dưỡng.
Do An hăng hái đem cái tẩu thuốc gõ lên trên đế giày.