Xích Lỏa Thiên Sử một đường đi thẳng hướng bắc, nhiệt độ bốn phía càng ngày càng lạnh , trên mặt biển đã xuất hiện băng trôi. Mảnh băng cùng chiến hạm Xích Lỏa Thiên Sử bọc thép đụng vào nhau, phát ra tiếng vang nặng nề.
Lướt qua đảo Greenland , tiến thẳng vào vòng cực Bắc, trong tầm mắt xuất hiện một mảnh băng tuyết ngập trời bao phủ ở dưới cực đêm trắng xoá, trong khoang thuyền vang lên âm thanh thuyền trưởng Do An triệu tập.
- Uy! Các anh hùng hảo hán của ta, hành trình Xích Lỏa Thiên Sử lúc này đã kết thúc, lữ trình của các ngươi cũng chỉ vừa mới bắt đầu! Mời tất cả mọi người chuẩn bị tốt vật phẩm tùy thân đi đến boong tàu tập hợp, nếu như các ngươi có vật phẩm tùy thân! Cho các ngươi mười phút đi đến boong tàu, khởi điểm để bọn ác ôn các ngươi thăng tiến vùn vụt đã tới!"
Cổ Tà Trần từ sau khi lên thuyền lần đầu tiên ra khỏi khoang, lần đầu tiên bước lên boong tàu.
Cuồng phong âm hàn rét thấu xương của Vòng cực Bắc dùng nhiệt thành lớn nhất của nó hoan nghênh Cổ Tà Trần, cổ gió rét đầu tiên thổi tới trên mặt Cổ Tà Trần khiến hắn quả thực cảm thấy trên mặt mình như bị người ta bổ một đao thật nặng?" Ít nhất là -30 độ!" Vừa rời khỏi khoang thuyền ấm áp còn chưa thể thích ứng nhiệt độ thấp bên ngoài Cổ Tà Trần lạnh run cả người, hắn vội vàng vận chuyển chân khí, sắc mặt hắn lúc này mới dễ nhìn một ít. Nhưng những 'Anh hùng hảo hán' theo sát ở bên cạnh hắn khi ra khỏi khoang thuyền lại run rẩy cứ như chim cút rụng lông, mặt của bọn họ bị rét lạnh làm cho trắng bệch.
Còn chưa đi đến trước boong tàu Xích Lỏa Thiên Sử, bầu trời đã truyền đến tiếng oanh minh nặng nề.
Tối thiểu năm mươi chiếc trực thăng 2 cánh như đại điểu trong truyền thuyết từ trên cao hạ thấp xuống, tất cả cửa khoang trực thăng đều mở rộng ra, trên bàn đạp ngoài cửa khoang có nguyên một đám người đô con mặc chế phục màu đen đứng đó, tất cả mọi người đằng đằng sát khí dùng những ánh mắt đồ tể hung ác rộng lượng với các chú dê con nhìn đám tân binh phía dưới dần dần tụ tập.
Trước bong thuyền một trực thăng trực tiếp đáp xuống Xích Lỏa Thiên Sử, một đại hán đầu bóng lưỡng trên mặt tối thiểu có ba mươi mấy vết sẹo bị chém lung tung dữ tợn hướng Cổ Tà Trần vẫy vẫy tay: "Đi lên, bọn đàn bà chúng mày, tiến lên cho Lão Tử! Con mẹ nó chúng tao không có thời gian chơi cùng đám nhóc các ngươi, biết rõ chưa? Mau cút lên đây, ai dám lãng phí thời gian, ông nội mày sẽ dùng tên lửa bắn nát lỗ đít của nó!" Thô tục, vô lễ, đây là Dong Binh của Địa Ngục Thiên Sứ dong binh đoàn.
Cổ Tà Trần quay đầu lại nhìn thoáng qua phương hướng bị cực đêm bao trùm, hắn dứt khoát xoay đầu đi vào cabin trực thăng. Một phi cơ trực thăng chở sáu mươi người đã bay lên trời, trực tiếp hướng vào vùng sâu trong dải băng Bắc Cực bay đi. Trong khoang hành khách ngoại trừ vài đèn tín hiệu chớp động cũng không có chút xíu ánh sáng nào, mà ngay cả người ngồi bên cạnh cũng không thể thấy rõ hình dạng của nhau.
Cổ Tà Trần xuyên thấu qua cửa sổ nhìn ra bên ngoài, nhưng cũng chẳng thể nhìn được gì. Lúc này Bắc Cực đang bị cực đêm thống trị, tầng mây dày đặc che lấp tinh quang. Dùng thị lực của Cổ Tà Trần chỉ có thể miễn cưỡng thấy băng tuyết trắng xoá phía dưới trực thăng xẹt qua nhanh chóng.
Bốn phía ngoại trừ âm thanh gió tuyết cuồng bạo cũng chỉ có tiếng vang của động cơ trực thăng, một cỗ hương khí xì gà mê người đột nhiên tràn ngập trong khoang thuyền. Phía trước cửa khoang có một chút hồng quang lập loè, kẻ vừa rồi rống lớn kêu to muốn Cổ Tà Trần đi nhanh lên đại hán đầu bóng lưỡng đang ngồi trong khoang thuyền đốt một điếu xi gà, từ nhỏ ăn ngon mặc đẹp Cổ Tà Trần đã phân biệt điếu xì gà này đến từ Havana, là mặt hàng thượng phẩm được cuốn bằng tay.
Trong Khoang hành khách các tân binh đồng thời nuốt một ngụm nước miếng, những tên côn đồ này tại Xích Lỏa Thiên Sử một đường khó chịu mục quang tức tối chằm chằm nhìn thẳng tàn thuốc lập loè trong bóng tối.
-Đám đàn bà các ngươi cũng muốn hút xì gà? Hắc, xì gà thủ công chính hiệu Havana, hàng thượng đẳng! Lũ đàn bà tụi bây từng chạm qua chưa?
Trong khoang hành khách tiếng hít thở ồ ồ dần dần vang lên, đầu bóng lưỡng đại hán như có ý như vô ý dụ dỗ đem lí trí vôn không nhiều của những tân binh này bốc hơi hầu như không còn.
Cổ Tà Trần nhếch môi cười, hắn im hơi lặng thu rụt thân thể về phía sau, tận lực đem thân thể núp vào trong góc.
Thanh âm khàn khàn của đại hán Đầu bóng lưỡng lại vang lên.:
- Hắc, ta biết rõ ở trên thuyền các ngươi đã bắt đầu sắp xếp chỗ ngồi, giữa đám đàn bà các ngươi có kẻ nào có thực lực trước 100 hay không? Đợi lát nữa đánh thắng ta, 12 điếu xì gà! Nếu không, thì 3 con ả nóng bỏng! Hắc, các ngươi đã bao lâu không có chơi gái?"
Tất cả tân binh đều hướng về phương hướng Cổ Tà Trần nhìn thoáng qua, đại hán đầu bóng lưỡng lập tức nhạy cảm nhìn về phía Cổ Tà Trần núp ở ở chỗ tối nhất cabin. Hương khí xì gà càng thêm nồng đậm trong khoang thuyền tỏa ra xa hơn, đại hán đầu bóng lưỡng trầm mặc sau một lúc đột nhiên nở nụ cười: "Hắc, tiểu tử rất thông minh! Người thông minh, luôn sống lâu hơn một chút."
Cổ Tà Trần mở miệng hề hề cười lạnh: "Ngươi thì không đủ thông minh!"
Đại hán đầu bóng lưỡng' Hắc hắc' cười vài tiếng, trên đường đi hắn đã không mở miệng 1 lần
Phía trước xuất hiện một dãy núi tuyết cao lớn, gió lạnh thổi tới trước mặt phất tới trên núi tuyết bắn tóe ra mảnh tuyết đầy trời. Động cơ trực thăng phát ra phù phù ồ ồ thô kệch, nó gian nan cố gắng chống chọi với cuồng phong từ ngọn núi tuyết, phía trước đột nhiên hiện ra một mảng đèn đuốc sáng rực.
Từ cửa sổ cabin nhìn ra ngoài, trong thung lũng xa mấy cây số phía trước, một tòa quân doanh rất lớn bất ngờ xuất hiện trong tầm mắt.
Doanh địa hình vuông dài rộng đều đã ngoài ba cây số, bao chung quanh doanh địa là một vòng tường kim loại cao mười mét.Trên tường cách mỗi trăm mét lại có một tòa tháp canh cao gần năm mươi mét, trên tháp canh từng ngọn đèn pha từ rất xa đã soi tới, ngọn đèn sáng như tuyết xuyên thấu qua cửa sổ hắc vào cabin, chiếu lên khuôn mặt tất cả mọi người khối đen khối trắng.
Phi cơ trực thăng chậm rãi bay đến trên không trung doanh trại, hai ngọn đèn pha cùng theo sát tới. Trong ánh sáng trắng chói mắt Cổ Tà Trần chứng kiến ở giữa doanh địa một cột cờ cao trăm mét, một mặt cờ xí là màu máu tươi đang đón gió phấp phới. Gió lạnh cuồng bạo thỉnh thoảng kéo bay cờ xí, một khô lâu màu đen sau lưng mọc lên sáu cánh lập tức hiện rõ trước mặt Cổ Tà Trần.
Huyết Sắc Khô Lâu Kỳ, đó là đoàn kỳ của Địa Ngục Thiên Sứ dong binh đoàn, nơi này chính là tổng bộ Địa Ngục Thiên Sứ dong binh đoàn bài danh thứ hai Liên Bang!
Từng chiếc trực thăng đáp xuống trên mảnh đất trống giữa doanh trại, ba nghìn tân binh bị xua ra khỏi cabin xếp thành phương trận chỉnh tề trên đất trống, cánh quạt xoay tròn nhanh cuốn theo tuyết đọng trên mặt đất lên cao mấy chục thước. Trong cuồng phong những chiếc trưc thăng này lần nữa bay lên không trung , dần chui vào trong tầng mây đen như mực.
Ba nghìn tân binh chịu gió lạnh rét thấu xương đứng ở trong mưa tuyết, bốn phía mấy trăm đạo đèn pha từ rất xa chiếu vào bọn họ, trừ Cổ Tà Trần ra, thân thể tất cả mọi người đều lạnh run. Bốn phía doanh trại đều biến mất trong bóng đêm, tựa hồ trong đêm tối ở nơi đất tuyết vô biên vô hạn chỉ có những tân binh này dựa vào nhau mới có cảm nhận được hơi ấm.
Bị phơi trên vùng tuyết lạnh ít nhất là -30 độ, đèn pha bốn phía đột nhiên tắt ngấm. Trước mắt mọi người chỉ còn 1 màu đen, tân binh đã sớm không kềm nổi hỏa khí phẫn nộ chửi mắng.
Một tiếng kêu thảm thiết thê lương đột nhiên xuất hiện áp đảo thanh âm gió tuyết chung quanh, từ đàng xa trên tháp canh đột nhiên một ngọn đèn pha chiếu tới.
Trong chùm sáng, một nam tử cao lớn nửa thân loã lồ, hạ thân mặc một cái quần huấn luyện và đôi sandan tác chiến mang theo một tráng hán đầu bóng lưỡng không ngừng giãy dụa đi ra. Đại hán đầu bóng lưỡng bị xách trong tay chiều cao tối thiểu cũng gần 2 thước, cơ thể cường tráng chứng tỏ hắn cũng có được lực lượng không kém. Nhưng đại hán uy mãnh như thế lại bị người ta lấy tay xách cổ, quả giống như một con thỏ nhỏ trong tay người thợ săn.
Cổ Tà Trần kinh ngạc nhìn về phía nam tử cao lớn dùng tư thái cao như thế xuất hiện.
Người này thân cao ít nhất đã vượt qua 2,2m, một đầu tóc vàng sáng lạn ở dưới đèn pha chiếu xuống giống như ánh sáng liệt diễm bùng cháy, da thịt so với tuyết đọng trên mặt đất còn trắng hơn, cùng với một đường vân màu vàng kim nhạt như ẩn như hiện trên làn da trọn vẹn biểu lộ thân phận của hắn.
Đó là một hỗn huyết Roam.
Giữa đám tân binh ít nhất có ngàn người huýt sáo châm biếm, không ít người lớn tiếng kêu to: "Thằng con lai chó đẻ Roam, chạy về Hỏa Tinh lão gia của chúng mày đê!"
Hỗn huyết đại hán lạnh lùng nhìn lướt qua đám tân binh điên cuồng kêu gào, hắn dùng lực đem đại hán đang giãy dụa la thét thảm thiết trên tay ném lên mặt đất, sau đó một cước giẫm xuống. Đầu của đại hán nổ tung như một trái dưa hấu nát, máu tươi, óc phun ra xa mấy mét, gió lạnh thổi qua vùng địa cực rất nhanh đem huyết nhục vẫn còn nóng hổi đông thành băng. Các tân binh đang kêu gào chửi loạn đồng thời ngậm miệng lại, bọn họ hoảng sợ nhìn về phía đại hán hỗn huyết trên giày đầy óc và máu tươi.
- Ha ha, tự giới thiệu một chút! tao gọi là Ma Ha, tương lai trong một năm tao sẽ là huấn luyện viên của tụi bây, tao sẽ cố biến bọn đàn bà do kỹ nữ nuôi tụi mày thành một anh hùng hảo hán chân chính!
- Nhưng mà, nếu tụi mày ai không chịu nổi khổ, bây giờ nên nói ra, tao liền đem tụi mày nhét trở về cái ngục giam Liên Bang tối thui, thúi như cưt' kia!
Khóe miệng Ma Ha kéo dãn, đại khái tỏ vẻ hắn cười.
Vẫy bàn tay phải, Ma Ha lạnh lùng nói ra:
- Nhưng nếu tụi bây lựa chọn lưu lại, rồi lại chịu không nổi đặc huấn đau khổ, muốn học phế vật trên mặt đất này đào tẩu, như vậy.... Tụi mày đã thấy được kết quả rồi đó.
Dựng thẳng ngón trỏ tay phải, Ma Ha cười lạnh nói:
- Thứ nhất, phục tùng mệnh lệnh, người không phục tùng mệnh lệnh sẽ bị xử tử.
Dựng thẳng ngón giữa tay phải lên, Ma Ha tiếp tục cười lạnh nói:
- Thứ hai, hoàn thành tất cả các môn huấn luyện, không cách nào hoàn thành sẽ bị xử tử.
Dựng thẳng ngón áp út tay phải lên, Ma Ha lắc đầu nói:
- Thứ ba, vĩnh viễn đừng nghĩ đến chạy trốn, nơi đây cách điểm Cực Bắc chỉ không đến 100 km. Kẻ đào tẩu, xử tử!
Ba quy tắc lạnh lùng vô tình dọa khiếp toàn bộ đám tân binh, chỉ có thần sắc Cổ Tà Trần thoải mái nhìn Ma Ha. Loại trò giết gà dọa khỉ, Cổ Tà Trần thấy đã quá nhiều.
Tựa hồ cảm nhận được mục quang của Cổ Tà Trần, Ma Ha nhìn phía Cổ Tà Trần đứng ở trong phương trận cười lạnh nói:
- Tụi mày còn một cơ hội tránh đặc huấn trong một năm. Đánh bại tao, hoặc là dưới công kích của tao duy trì nửa giờ không ngã, tụi mày hiện tại có thể chính thức trở thành Dong Binh của Địa ngục dong binh đoàn chúng ta! Rất nhiều tiền, rượu ngon, còn có nữ nhân xinh đẹp đến từ các nơi trên thế giới, thậm chí kể cả nữ nhân Roam thuần huyết thống cũng có thể mặc cho bọn bây hưởng thụ!
- Đàn bà, mày dám sao?
Ma Ha duỗi tay phải ra hướng về phía Cổ Tà Trần ngoắc ngoắc.
Hai chân hung hăng đạp mạnh, Cổ Tà Trần bắn người nhảy lên cao hơn mười thước, hắn đầu dưới chân trên cứ như một viên đạn pháo bay ra khỏi nòng súng bắn về phía Ma Ha.
Cương khí mịt mờ quấn quanh trên hai trảo, tay trái Cổ Tà Trần hướng vào đầu Ma Ha, tay phải thì không lưu tình chút nào dò xét về phía ngực Ma Ha.
Ma Ha khinh thường cười cười, hắn tùy tiện hướng Cổ Tà Trần chém ra một quyền.
Cổ Tà Trần cười cười tà dị, trên hai trảo của hắn bắn ra cương khí, trong không khí đột nhiên vang lên một tiếng xé gió quái dị. Mắt thường có thể thấy được dấu tích mười đạo bạch sắc vạch phá không khí, hai trảo Cổ Tà Trần như gió trong một giây đồng hồ ngắn ngủn đánh ra mười tám quyền, ba mươi sáu trảo hướng về Ma Ha.
Quyền phong, trảo kính nổ mạnh trên nắm tay Ma Ha , Ma Ha kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể hắn từ phần eo trở xuống đã toàn bộ chui vào lớp tuyết. Theo mu bàn tay đến khuỷa tay của hắn, làn da trên cánh tay phải bị cương khí cuồng bạo xé nát bấy, máu tươi như nước mưa, tí tách rơi trên mặt tuyết, cùng óc của tên Dong Binh mới vừa rồi bị giết chết trộn lẫn vào nhau.
Hai trảo Cổ Tà Trần mang theo sợi sợi hàn khí đặt trên con mắt của Ma Ha, hắn nhẹ giọng cười nói:
- Chỉ cần 1 trảo nhẹ nhàng của ta, mắt của ngươi sẽ không còn.
Ma Ha khiếp sợ nhìn Cổ Tà Trần, hắn nghiến răng nghiến lợi thấp giọng mắng:
- Tiên thiên cương khí?
Cổ Tà Trần chậm rãi gật đầu:
- Tiên thiên cương khí.
- Con mẹ nó!
Ma Ha mạnh mẽ xoay người qua, hắn chỉ vào một bức tường tuyết xa xa sau doanh trại rít gào nói:
- Các ngươi đâu rồi?
Cổ Tà Trần cũng loáng thoáng cảm nhận được ở hướng kia có người quan sát hắn, hắn ngẩng đầu nhìn hướng về phía bức tường tuyết bề ngoài không có một chút dị thường.
Bức tường tuyết chiều cao hơn ba trăm mét chính giữa là một đại sảnh hình tròn chiếm diện tích hơn hai ngàn thước vuông, trong đại sảnh rất nhiều các loại thiết bị, ít nhất có một trăm danh nam nữ Dong Binh thân mặc đồng phục đang làm việc trước những thiết bị này. Ở trên màn ảnh lớn theo dõi Cổ Tà Trần bỗng nhiên ra tay chế phục Ma Ha.
Hơn mười người lãnh đạo cao tầng của Địa Ngục Thiên Sứ dong binh đoàn mặc chế phục màu đen vây quanh một đại hán râu quai nón uy mãnh đứng trung tâm đại sảnh, đại hán râu quai nón híp mắt ở trên màn ảnh nhìn cương khí từ hai trảo của Cổ Tà Trần bắn ra, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười khi nhặt được bảo.
- Cao thủ cấp Tiên Thiên? Hắc, người đối đầu với chúng ta, phải chăng có tiên thiên cao thủ còn trẻ như vậy?
Đại hán râu quai nón vuốt mép cười mỉm hỏi thuộc hạ sau lưng.
- Không có khả năng, lão đối đầu với chúng ta có con át chủ bài nào chúng ta đều tường tận, tiên thiên cao thủ còn trẻ như vậy, bọn họ làm sao có thể bồi dưỡng ra được?
Một trung niên nữ tử thần sắc cứng đờ lạnh lùng trả lời.
Lại một trung niên nam tử mang theo kính mắt gọng vàng, da mặt trắng nõn bổ sung nói::
- Dựa theo lẽ thường, sẽ không người nào cam lòng phái ra cao thủ cấp Tiên Thiên còn trẻ như vậy làm gian tế. đổi lại bằng chúng ta, chúng ta cũng không đồng ý.
-Ha ha, đó quả là vận khí tốt của chúng ta! Hắc, mặc kệ tiểu tử này có lai lịch gì, hắc hắc, cho dù là hắn cường bạo cháu ngoại của chủ tịch Liên Bang? Dựa theo quy tắc Dong Binh, hắn bây giờ chính là người của Lão Tử Địa Ngục Thiên Sứ! Làm giả cho hắn một phần lý lịch sơ lược, à, tạm định cho hắn hưởng thụ đãi ngộ thiếu úy!
Đại hán râu quai nón dùng sức vỗ đùi một cái, tại chỗ đánh nhịp quyết định đối với Cổ Tà Trần.
Cổ Tà Trần đã đứng vững ở Địa Ngục Thiên Sứ dong binh đoàn.