Chuông đồng hồ điểm năm giờ chiều, Đường Dật liền nhận được điện thoại của Trần Đạt Hòa từ thị trấn gọi về, nghe thấy tiếng cười sang sảng của Trần Đạt Hòa trong điện thoại, Đường Dật trong lòng buông lỏng, xem ra không có vấn đề gì.
“Đường bí thư, Tề Quân, chính là đệ đệ của Tề Khiết căn bản không có việc gì, chẳng qua chỉ là đánh nhau, bị tạm giam vài ngày, là do tiểu tử Trương Tự Cường cố ý phóng đại chuyện này lên, nghe tôi nhắc tới Tề Khiết tên này sợ tới mức không dám nói gì, thế nào ? Làm sao để xử lý thằng nhóc này? Có muốn xử hắn theo luật không?”
Đường Dật biết Trần Đạt Hòa nói nghe thì dễ dàng, nhưng có thể đem chuyện Trương Tự Cường nói thẳng ra, không chừng Trần Đạt Hòa mất không ít công phu, hơn nữa Trần Đạt Hòa còn chưa được thăng chức, chuyện trong cục chưa rõ ràng thì được giải quyết bởi thành viên trong cục, ảnh hưởng không tốt, cân nhắc một chút rồi nói: “Quên đi, đừng làm chuyện ầm ĩ thêm, đối với tiền đồ của anh cũng không tốt.”
Trần Đạt Hòa cười ha hả, tán gẫu vài câu, trước khi cúp điện thoại đột nhiên nói: “Đường bí thư, nghe nói Tề Khiết chính là bà chủ của quán ăn trưa hôm qua, hắc hắc, Đường bí thư có phải là có ý gì hay không? Tôi điều tra qua! Nàng vừa mới kết hôn được vài ngày thì chồng gặp phải tai nạn, bối cảnh cũng không có vấn đề gì, Đường bí thư…”
“Đi đi! Đừng nói bậy.” Đường Dật cắt ngang Trần Đạt Hòa đang lải nhải, cúp điện thoại. Cán bộ Đảng kiêng kị nhất chính là tác phong có vấn đề, chỉ là Đường Dật chưa kết hôn, cho nên Trần Đạt Hòa nói nói đùa vài câu cũng không sao, nhưng nếu Đường Dật đã kết hôn, Trần Đạt Hòa bất kể như thế nào cũng không dám mang chuyện này ra đùa.
Ngày hôm sau, quận ủy gọi điện thoại tới, mời Liễu bí thư và Đường trưởng trấn đi trao đổi về vấn đề bố trí công tác mới, lần này là do cục trưởng bộ phận cục nói chuyện với Đường Dật và Liễu Đại Trung, chủ yếu nói rằng Liễu Đại Trung đã lớn tuổi, phải giảm chút gánh nặng, phần lớn công việc giao cho Đường Dật, hiển nhiên vụ án Lý Văn Hòa lần này ầm ĩ lớn như vậy, cuối cùng nhà nước cũng chịu thiệt, tuy rằng sự việc đã được làm sáng tỏ, nhưng ảnh hương đã có, mấy người ở quận ủy rõ ràng bất mãn với Liễu Đại Trung, cho rằng hắn có xu thế bí mật thực hiện những tin đồn.
Ra khỏi trụ sở quận ủy, Đường Dật mời Liễu Đại Trung đi ăn, Liễu Đại Trung hừ một tiếng, quay đầu bỏ đi, Đường Dật có chút dở khóc dở cười, mặc dù ai đó nói rằng hắn và mình đấu đá với nhau thực ra không quan trọng gì, đối với người sắp về hưu như hắn, cho dù có lật đổ mình cũng không mang lại cho hắn lợi ích nào, nhưng hắn quả thật nhìn mình không thuận mắt, cảm thấy mình còn ít tuổi, hắn chịu đựng cả đời mới làm trấn bí thư được vài năm, mình một tên mao đầu tiểu tử lại là một bước lên trời.
Thở dài bất đắc dĩ, chân bước lại không tự chủ hướng phía nam đi tới, đi ngang qua đường cái, đi qua dòng người nhộn nhịp huyên náo, lại đi tới bên cạnh câu lạc bộ công nhân.
Khách trong quán không nhiều lắm, Đường Dật ngồi ở vị trí cũ, muốn một cân bánh sủi cảo, chưa ăn được vài cái, hương thơm quen thuộc bay tới bên người, Tề Khiết vẻ mặt vui vẻ ngồi đối diện với hắn, cười xa xả nói: “Hôm nay ăn gì, chị mời!”
Đường Dật nuốt xuống cái sủi cảo nóng hổi ở trong miệng, cười nói: “Tâm tình tốt như vậy? Có phải có việc gì vui không?”
Dáng vẻ tươi cười của Tề Khiết làm mọi thứ sáng lên, điều này phát ra từ sự vui sướng từ đáy lòng. “Đúng vậy, đệ đệ của chị đã không có việc gì! Nhóc a! Đến cũng không chào chị, cho tới bây giờ cũng không gọi một tiếng chị!”
Đường Dật được Trần Đạt Hòa từ nơi nào đó đã biết được tuổi của nàng, mới hai mươi ba tuổi, cùng tuổi với mình, chẳng qua khó khăn đã trải qua nhiều hơn, khiến cho nàng toàn thân trên dưới tràn ngập ý vị của nữ nhân thành thục.
Đường Dật bị dáng vẻ tươi cười thanh thoát của nàng cuốn hút, tâm tình cũng thoải mái, mỉm cười nói: “Có bà chị nào trong lòng đệ đệ lại khóc nức nở chảy cả nước mắt, muốn tôi nói, cô làm muội muội của tôi tôi còn ngại bé.”
“Hứ… Không biết lớn nhỏ, thầy giáo ở trường dạy cậu như thế nào?” Tề Khiết vươn cánh tay nhỏ bé nắm lấy cánh tay Đường Dật bấm một cái, tuy rằng cách một lớp áo bông, trên cánh tay nhỏ nhắn trắng như tuyết, móng tay dài tô đo đỏ không ngờ bấm Đường một cái nhe cả răng.
“Cậu nói không sai, chị thật sự là đã gặp được quý nhân, nghe nói có một đại nhân vậy nào đó hạ chỉ thị, muốn điều tra vụ án của đệ đệ tôi, không tới một ngày, liền tìm ra manh mối, ai, ngay cả tôi cũng không biết quý nhân là ai, muốn cám ơn hắn mà không có cơ hội.” Tề Khiết nói xong sâu kín thở dài.
Đường Dật thở dài theo, trong lòng lại cảm thấy buồn cười, lại có đại nhân vật nào đó can thiệp, chuyện trong chính phủ từ miệng dân chúng vĩnh viễn là nghe nhầm nói bậy.
“Tề Khiết, chuyện làm ăn trong quán của cô không tốt a? Lần trước tôi đến đây thì hết chỗ mà.” Đường Dật không có thói quen giả bộ, chuyển sang đề tài khác.
Nói đến chuyện làm ăn của quán Tề Khiết thở dài. “Đúng vậy, là như thế đó lúc được lúc không…” Đột nhiên trừng mắt hạnh.” Này, tôi hỏi cậu sao lại trực tiếp gọi tên tôi!”
Đường Dật cũng không để ý tới sự “đe dọa” của nàng, suy nghĩ một chút nói: “Tôi muốn nói là cô không hiểu cách buôn bán, chỉ dựa vào những người ăn ủng hộ, quán ăn nhỏ của cô chỉ cách một con phố, sao lại không nghĩ ra biện pháp buôn bán với bọn họ?”
Tề Khiết liếc mắt nhìn Đường Dật một cái nói: “Cậu biết cái gì? Một đứa trẻ có bao nhiêu tiền? Đã nói cậu a, lần đầu tiên là cậu thân thiết mời khách à? Vài lần đến chưa lần nào không ăn sủi cảo, cậu tính một đĩa sủi cảo, nguyên liệu điện nước, mỗi lần phải nộp thuế! Tôi còn lỗ một ít tiền nữa đó!”
Đường Dật vẻ mặt không biết làm sao: “Cảm tình tôi giúp cô một bát sủi cảo cô còn thiệt thòi lớn! Được, lần sau không ăn thịt cá thì tôi không tới nữa!”
Tề Khiết cười khúc khích, hướng về phía quầy gọi: “Cho đệ đệ tôi một đĩa tôm bóc vỏ! Nhớ ghi sổ cho tôi!” Tại quán ăn nhỏ này, đây là đồ ăn đắt nhất, hơn hai mươi đồng tại nơi này không phải con số nhỏ.
Tề Khiết lại móc ra một trăm đồng đặt ở trên bàn, bĩu môi nói: “Đây là tiền cơm lần trước, nhanh lấy lại đi, mấy ngày nay tâm tình loạn cả lên nên đã quên mất, nói tôi mời khách, cậu lại bỏ tiền túi ra, ở nhà chu cấp cho cậu đi học dễ dàng lắm sao? Nào có sinh viên nào tiêu tiền như nước giống cậu!”
Đường Dật cười khổ lắc đầu, nàng thật sự coi mình là sinh viên, lúc nào mình cũng không thể nói ra tuổi thật của mình, ngược lại giống như mình tâm thuật bất chính, bắt đầu trêu đùa nàng.
“Tề Khiết, cô mời tôi thịt cá, lại đưa tiền cho tôi, truy ra chính là hối lộ đó biết không…” Đường Dật cầm tiền trên bàn đưa trả lại, còn chưa nói hết, thì cảm thấy tai đau đớn, thì ra là bị bàn tay nhỏ bé mềm mại của Tề Khiết kéo tai, Tề Khiết cười mắng: “Thằng nhóc này khẩu khí cũng không nhỏ! Có phải chưa biết tỷ tỷ lợi hại lắm không!”
Đường Dật nén giận a, mình mấy ngày nay đã sớm quen với vị trí mới, một trưởng trấn, chính đàn tân duệ, tại trấn trên mọi người thấy mình là khúm na khúm núm, thì tại quận ủy, các phong ban rõ ràng thấy mình là khách khách khí khí, không ngờ bị cô nàng này đối xử như một thằng nhóc, thực sự cực kỳ buồn bực, nhưng trong lòng, lại mơ hồ có một loại vui thích không thể nói rõ.
“Được rồi được rồi! Tôi lấy lại!” Đường Dật bất đắc dĩ cầm lấy tiền ở trên bàn, Tề Khiết lúc này mới buông tha cái lỗ tai của hắn.
“Tề Khiết, tôi lấy lại tiền của cô, bán cho cô một phương pháp a, cô đó, có thể làm cơm hộp sinh viên, mỗi hộp hai đồng, rau nhiều một chút, nhưng thành phẩm khống chế tốt, có thể một ít trứng thịt, trong thức ăn rất khô khan, chỉ cần hình thức đồ ăn của cô trang chí thêm chút, đảm bảo sẽ hấp dẫn sinh viên, cũng đừng quan tâm tới lợi nhuận nho nhỏ từ mỗi hộp, bán nhiều, ngươi tính xem lãi nhiều hay ít?”
Tề Khiết ném cho hắn cái nhìn bằng nửa con mắt. “Cậu bịp bợm, tuổi còn nhỏ thì biết gì về buôn bán!” Lúc này khách ở một bàn khác gọi nàng, Tề Khiết cười với Đường Dật, vỗ yêu lên đầu Đường Dật, đứng dậy bước giày cao gót cộp cộp qua đó, để lại Đường Dật trong lòng tràn đầy phiền muộn mắt trợn trừng.