Bệnh thư sinh nói: "Ta nhớ kỹ, có ba trung niên nhân có sắc mặt tái nhợt đấu với ta, sau khi ta giết xong ba tên đó, nội lực tiêu hao hoàn toàn, người ngã xuống đất, nhìn quanh thì thấy có ba cặp đang đấu nhau, một người sử dụng công phu rất kỳ quái, song thủ của hắn có thể coi như là binh khí, lúc thì là kiếm, lúc thì là đao, có khi lại là phán quan bút, hoặc thương, rồi côn... "
Nghe thế tất cả mọi người đều cười, Túy đạo nhân kêu lên: "Hắn không phải là 'Độc Long Tôn Giả' sao? Võ công của hắn vốn là thế, vô cùng hỗn tạp, nghe nói hắn tinh thông rất nhiều loại binh khí, khi động thủ thì khiến đối phương khó lòng phòng bị!"
Bệnh thư sinh nói: "Còn có một người, võ công rất đặc sắc và cũng không đồng nhất, ta nhìn vài lần, thì thấy người đó liên tiếp sử dụng tám loại võ công khác nhau, Kim Cương Chỉ, Long Trảo Thủ, Niêm Hoa Chỉ, La Hán Quyền, còn bốn môn còn lại thì ta chưa từng thấy, nhưng ta phỏng đoán là nó cũng ứng với võ công của Thiếu Lâm. Người này lại có thân pháp kinh người, mềm mại như bông, nhẹ nhàng như gió, còn hơn cả ta, trong khi đấu, đột nhiên hắn lắc đầu, hai tay hợp lại thành chữ thập, cả người phiêu phiêu, ta thấy hoa cả mắt, cả bầu trời đều là chưởng thủ, ba người đối chiến với hắn đều 'oa' một tiếng, ngã xuống, hồn về địa phủ, còn hắn thì chỉ kêu lên một tiếng đau đớn mà thôi, sau đó khoanh chân ngồi xuống điều tức, lúc này ta mới biết là hắn có lòng từ bi, khi đấu với ba người, là để kiểm chứng võ học mà thôi, nếu không thì ta làm sao có thể nhận ra chiêu thức của hắn!"
Thiên Đô Thánh Nhân cười nói: "Vị này chính là chưởng môn tiền nhiệm của Thiếu Lâm Tự Vô Không đại sư, ta từng nghe Cô Diệp tiên sinh nói đến Vô Không đại sư, theo như Võ Lâm Vạn Sự Thông thì người này chính là kỳ tài võ học kỳ tài của Thiếu Lâm Tự, võ công cao thâm khó lường, hôm nay nghe ngươi nói ta mới tin tưởng. Chỉ là chúng ta vô duyên tương kiến, thật là đáng tiếc!"
Túy đạo nhân nói: "Còn cặp đấu còn lại? Sao ngươi không nói!"
Bệnh thư sinh nói: "Còn cần phải nói sao, ta không nói ngươi cũng biết!"
Túy đạo nhân trong lúc nhất thời không rõ ràng, nên nói: "Làm sao ta biết được, lúc ta dừng tay, mười người chúng ta, người chết, người bị thương, ta thấy... Ây da, ngươi không phải đang nói ta sao?"
Bệnh thư sinh nói: "Biết là tốt rồi!"
Túy đạo nhân bực tức nói: "Thì ra võ công của ta là thấp nhất trong mười người!"
Thiên Đô Thánh Nhân nói: "Không, không phải, chúng ta không thể phân định cao thấp dựa vào việc người nào thắng trước được, trong nhóm của ta, sau khi ta giải quyết xong bảy cao thủ thì cũng cảm thấy kiệt sức, ngay cả một tiểu hài ba tuổi muốn lấy mạng ta cũng được, ta đưa mắt nhìn, dưới ánh hoàng hôn, Độc Cô Động Thiên vẫn còn huyết chiến với bảy người, võ công của ta tuyệt không cao hơn hắn, điều này chỉ có thể dựa vào đặc điểm võ công của từng người, có người nhất kích tất thắng có người phải đấu một thời gian dài!"
Bạch Mi Thần Quân vẫn ngồi một bên nghe, lúc này mới cười nói: "Ta nghĩ một chút thì cuối cùng cũng nhớ đến một đầu mối. Ta, Oánh Oánh, lão thiên, Độc Cô Động Thiên, lão Khương, Thiên Trúc tăng, Tào Khánh Thương là một nhóm, còn ba người kia, mặc dù không biết là ai nhưng ta nghĩ rằng nhất định cũng là người trong Thiên Bảng và Địa Bảng, còn trong nhóm của Võ Lâm Vạn Sự Thông, có Túy lão ca, Bệnh đại ca, Vô Không đại sư, Đổ Thần Phiên Phiên Thượng Quan Vô Thác, Độc Long Tôn Giả, bốn người còn lại thì tạm thời chưa biết được, còn ở nhóm của Cô Diệp tiên sinh thì ta cũng đoán được một ít!"
Tiếu lão đầu hỏi: "Ngươi chưa từng thấy được người nào thì làm sao phỏng đoán?"
Bạch Mi Thần Quân nói: "Theo như ta suy đoán, trong nhóm của Cô Diệp tiên sinh, ít nhất cũng có Đao Thần đại ca, chắc mọi người cũng biết đến thanh đại khảm đao của Đao đại ca, cho dù không cần thấy mặt cũng nhận ra được, nếu chúng ta không phát hiện ra thì nhất định Đao đại ca ở trong nhóm của Cô Diệp tiên sinh, người thứ hai chính là Phi Long Tử, hỏa diễm thủ đao của Phi Long Tử cũng có đặc thù riêng, hắn cũng có thể ở trong nhóm của Cô Diệp tiên sinh, về phần còn lại Chung Tử Đan, Chu Tiếu Bạch, Cừu Thiên Nhẫn, Văn đại ca, Trường Bạch Hùng Sư Vệ Thiên Quốc, Như Vân Thần Long Phương Bạch Vũ, chắc hẳn là họ phân tán trong ba nhóm! Ta và lão Thiên cũng nhận thức Văn đại ca, nhưng hắn không có ở trong nhóm của chúng ta, còn những người khác thì ta không rõ lắm, dù sao lúc đó ta cũng còn trẻ, có vài nhân vật không nhận ra!"
Thiên Đô Thánh Nhân buồn bả nói: "Năm đó đi ba mươi mốt người, chết chín người, ngoại trừ Cô Diệp tiên sinh và Võ Lâm Vạn Sự Thông, vừa vặn còn lại hai mươi người. Điều này cũng nói rõ ra, Thiên Bảng và Địa Bảng vì sao xuất hiện!"
Túy đạo nhân chợt hiểu ra kêu lên: "Thì ra là như thế, thảo nào, ba năm sau trận chiến trên đại tuyết sơn, thì danh sách Thiên Bảng và Địa Bảng xuất hiện, thì ra là Võ Lâm Vạn Sự Thông giở trò, hèn gì năm đó hắn lại không muốn gặp ai!"
Thiên Đô Thánh Nhân nói: "Thật ra, việc này cũng coi như là một loại bồi thường với chúng ta, chỉ đáng tiếc là chín cao thủ đã khuất kia, chỉ có thể yên lặng ở lại nơi đó!"
Tiếu lão đầu cười nói: "Với võ công hiện nay của các ngươi thì đương nhiên là cũng được xếp trên Thiên Địa nhị bảng mà thôi, nhưng cũng có vài cao thủ, võ công của họ cũng thế, ví dụ như 'Huyễn Âm Sư Thái' của phái Nga Mi, 'Thiên Diệp Chân Nhân' của phái Võ Đang. Hai người kia so với chúng ta thì tuổi tác không cách biệt nhiều, võ công lại cao cường, sao lại không được tìm đến?"
Thiên Đô Thánh Nhân nói: "Lúc đầu ta cũng đề nghị Cô Diệp tiên sinh đi tìm hai người kia, nhưng Cô Diệp tiên sinh nói, hai người kia lại đang bế quan tu luyện, ít nhất một năm mới xuất quan, cho nên mới không có đi tìm. Lúc đó tình huống khẩn cấp, chỉ có nửa năm thời gian đề tìm người, ý của diệp tiên sinh khi muốn tìm người thì không chỉ có võ công cao cường mà tuổi cũng chỉ từ ba mươi lăm đến bảy mươi, bởi vì người đã lớn tuổi, mặc dù có nội công thâm hậu nhưng lại không thể chiến đấu trong thời gian dài, những người còn trẻ, lại là một nhân vật kiệt xuất trong võ lâm, võ lâm còn cần đến bọn họ, mặc dù lúc đó cũng có nhiều người có võ công cao cường, nhưng hầu như đều vui thú an nhàn, không màn chuyện võ lâm nữa, nên mới không tìm đến họ, thật ra trong nửa năm mà tìm được nhiều cao thủ như thế thì đã tổn hao rất nhiều tâm sức của Cô Diệp tiên sinh!"
Bệnh thư sinh gật đầu, nói: "Không sai, ta còn nhớ khi Cô Diệp tiên sinh tìm ta thì đã từng nói là đã phải cưỡi chết ba con tuấn mã, ba ngày không chớp mắt! Vì chuyện này mà Cô Diệp tiên sinh bỏ rất nhiều tâm tư!"
Tây Môn tiên sinh nói: "Việc này nếu đã xử lý, thì vì sao cách nhiều năm rồi đột nhiên lại xuất hiện một Huyết Thủ Môn?"
Thiên Đô Thánh Nhân cau mày nói: "Đây cũng là việc ta cảm thấy khó hiểu. Môn chủ của Huyết Thủ Môn bị chặt đứt hai chân, nhốt trong mật thất do Cô Diệp tiên sinh trông coi, nên hắn muốn chạy trốn thì còn khó hơn lên trời. Sau khi phát hiện ra người của Huyết Thủ Môn thì ta liền dựa theo hướng dẫn trước kia của Cô Diệp tiên sinh mà tìm đến nhưng không biết là Cô Diệp tiên sinh đã đi đâu, cũng không thấy môn chủ của Huyết Thủ Môn, ta ở lại nơi đó đợi một ngày, nhưng không thấy Cô Diệp tiên sinh nên đành phải quay về tìm thắng y thương lượng việc này. Ngươi nói xem có lạ không?"
Tây Môn tiên sinh nói: "Chẳng lẽ có người đến cứu môn chủ của Huyết Thủ Môn, Cô Diệp tiên sinh đuổi theo cho nên mới không có ở đó!"
Thiên Đô Thánh Nhân lắc đầu, nói: "Võ công của Cô Diệp tiên sinh cao hơn ta, hơn nhiều năm trước đã tiến nhập vào cảnh giới vô thượng, nếu có người muốn cứu môn chủ của Huyết Thủ Môn thì trừ khi võ công của người này phải đạt đến cảnh giới như của Trương Hướng Phong, Trương đại hiệp vậy, nếu không thì khó mà làm được!"
Tiếu lão đầu nói: "Trương đại hiệp? Có phải là Trương đại hiệp của phái Võ Đang?"
Thiên Đô Thánh Nhân nói: "Đúng vậy, bình sinh người ta bội phục nhất chính là người này!"
Tiếu lão đầu nói: "Sự tích của Trương đại hiệp thì lúc còn trẻ ta cũng có nghe nói qua, nếu vẫn còn tại thế thì tính ra cũng một trăm năm mươi tuổi rồi!"
Thiên Đô Thánh Nhân ừ một tiếng, Bệnh thư sinh nghe nhắc đến trương hướng phong thì không biết có chuyện gì mà ánh mắt trở nên buồn bả, trên mặt hiện lên vẻ thương cảm.
Thiên Đô Thánh Nhân thấy thế nói: "Chuyện năm xưa chúng ta không nên nói nữa, giờ nên tính đến chuyện của Huyết Thủ Môn!"
Túy đạo nhân nói: "Cái này còn có gì mà phải nghĩ, chúng ta cũng không cần phải nghĩ tại sao Huyết Thủ Môn lại có thể khôi phục lại từ đống tro tàn, mấy chốt của vấn đề này chính là làm sao để đối phó với chúng, chỉ cần chúng vừa giương cờ là chúng ta lập tức trở lại giang hồ, tiến cử ngươi làm minh chủ võ lâm, sau đó ngươi hiệu triệu võ lâm, cho dù Huyết Thủ Môn có lợi hại cũng không dám giết chóc lung tung!"
Tây Môn tiên sinh nói: "Đây cũng không phải là biện pháp tốt nhất, địch bất động, ta bất động, địch mà động thì ta cũng động!"
Thiên Đô Thánh Nhân nói: "Việc này ta cũng có nghĩ đến, nhưng ta sợ là bọn chúng tạm thời không giương cờ hiệu, mà âm thầm triển khai hành động trả thù. Các ngươi tới vừa đúng lúc, đỡ tốn công ta phải đi tìm, chỉ cần mọi người đồng tâm hiệp lực là có thể tra rõ chi tiết của bọn chúng!"
Tiếu lão đầu nói: "Được rồi, việc này đợi đêm nay chúng ta tính tiếp, có gấp gáp cũng vô dụng, chỉ cần được uống thập lý hương, bảo ta làm cái gì cũng được!"
Thiên Đô Thánh Nhân cười nói: "Đúng vậy, khó có dịp các ngươi đến một lần, chuyện này chúng ta hãy bàn sau, nhưng ta cũng phải đề tỉnh. Chúng ta nói về chuyện khác, bọn tiểu tử kia cũng sắp về rồi!"
Bạch Mi Thần Quân về ghế ngồi xuống, cười nói: "Nói đến Thiên Địa nhị bảng, không biết các người đã từng gặp qua Trường Bạch Hùng Sư Vệ Thiên Quốc và Như Vân Thần Long Phương Bạch Vũ chưa?"
Túy đạo nhân hét lớn: "Vệ Thiên Quốc à, ta đã từng thấy hắn. Đó là sau khi Thiên Địa nhị bảng xuất hiện. Ta đến trường bạch sơn du ngoạn, tiểu tử này đầu như sư tử, vóc người rất vạm vỡ, hắn là một võ lâm cao thủ mà lại ngồi uống trà với một số lão tiên sinh, ta thấy tướng mạo của hắn kỳ dị, liền nhận ra hắn là ai, hắn thấy hồ lô lớn trên lưng ta thì cũng đoán ra được ta là ai, hai chúng ta không có nói ra thân phận của đối phương, nói chuyện một buổi sáng, sau đó ta rời đi, ta cũng chỉ gặp qua hắn lần đó mà thôi chứ cũng không có giao tình gì!"
Bạch Mi Thần Quân cười nói: "Như vậy Phương Bạch Vũ thì sao?"
Nói đến người này, thì tất cả mọi người cũng chỉ nghe nói qua mà thôi, chứ chưa từng gặp mặt, Bạch Mi Thần Quân nói: "Người này hình như xuất đạo rất trễ, mấy năm nay lại gần như biệt tích, ta chỉ biết một chuyện là hắn từng một mình tiêu diệt Thanh Phong Đường, giết chết bang chủ của Bách Tà Bang, người này họ Phương, cùng họ với Oánh Oánh, lúc trước ta còn tưởng hai người có quan hệ gì, hỏi qua Oánh Oánh thì nàng nói là không có và cũng không nhận ra người này!"
Thiên Đô Thánh Nhân thánh nhân cười nói: "Trong thiên hạ có không ít người họ phương, hơn nữa võ công lại không có tương quan gì với Oánh Oánh, vậy theo như phỏng đoán của ngươi thì hiền chất cũng có quan hệ với Oánh Oánh à!"
Bạch Mi Thần Quân nói: "Y, đúng rồi! Sao ta lại quên hắn. Hiền chất cũng họ phương, chờ hắn trở về, ta hỏi hắn một chút về phụ mẫu, nói không chừng là có quan hệ!"