"Cae——sar!"
"Cae——sar!"
"Cae——sar!"
Đứng trước sự cổ vũ cuồng nhiệt của hơn 40.000 cổ động viên. Ta hít một hơi thật sâu. Cố gắng trấn áp sự khẩn trương và áp lực trong lòng. Đặt quả bóng vào chấm phạt, chầm chậm lùi về phía sau năm bước. Cả sân đột nhiên ồ lên cổ vũ. Đúng vậy! Đây là chính là những động tác khúc dạo đầu của chiêu thức “Lạc diệp loan đao”.
Bắt đầu! Chỉ có năm bước, nhưng tốc độ gia tăng như sự bùng phát của ngọn núi lửa. Gió rít lên bên tai. Một cú sút má ngoài chân phải cực mạnh vào nửa phần dưới quả bóng. Bóng vụt đi tạo thành một quỹ đạo cong cong, với một tốc độ trời long đất lở. Trong giây lát trong ta bỗng cảm nhận được….
Có lẽ cuộc sống cũng giống như một trận bóng. Không ngừng lao đi để tìm kiếm những kết quả; Tồn tại, hay lùi bước. Hay ăn mừng những điểm khởi đầu mới với niềm hi vọng. Nhưng quyết không được mê mẩn với những thành công bước đầu. Như vậy sẽ không ngóc đầu lên được. Vì ta từ nhỏ đã quen tự do, ta chỉ muốn làm một cơn lốc tự do tự tại trên sân, ta muốn trở thành một trong những người mạnh nhất.
Bóng vào! Ta cũng không điên cuồng ăn mừng bàn thắng. Đứng giữa sân tay chỉ thẳng lên trời cao. Như một ông vua trong thời viễn cổ. Đang đón nhận hàng vạn người mê bóng quỳ bái!
Tiền vệ Piersen rất hài hước đã chạy tới. Quỳ một gối xuống. Nhấc chân phải của ta đặt lên đầu gối hắn. Hai tay đưa đi đưa lại như động tác đánh giày. Cả sân một lần nữa lại hò reo vui mừng. Không biết là ai đã hét lên đầu tiên.
"Cae——sar! Đại đế!"
"Cae——sar! Đại đế!"
"Cae——sar! Đại đế!"
Huấn luyện viên trưởng đội Inter Simonsen, ánh mắt chăm chú nhìn theo bóng dáng ta. Bỗng nhiên quay lại hỏi người trợ lý: “Quỷ thật! Tại sao ta lại không có tư liệu gì trước về tên thiếu niên người Hoa này. Các ngươi chuẩn bị thế nào thế?”
Tên trợ lý sợ hãi đáp: “Thưa ngài, ta đều đã đem cho ngài băng ghi hình của ba trận giải La Liga của đối phương cho ngài rồi.”
“Đấy cũng gọi là tư liệu sao? Fogues là cầu thủ có tốc độ nhanh nhất trong đội. Vì sao, Fogues lại không đuổi kịp hắn. Tốc độ của hắn đạt bao nhiêu? Ngươi xem đến động tác qua người của hắn chưa? Ba trận đấu này có những kỹ thuật qua người hoàn mỹ như thế sao?”
Tên trợ lý xấu hổ cúi đầu. Rất dễ nhận ra, hắn và phần đông người dân Châu Âu đều có một suy nghĩ rất kỳ thị người Châu Á. Hắn chưa từng coi một cầu thủ châu Á 16 tuổi để trong lòng. Cái gì gọi là thần đồng bóng đá. Đơn giản nhìn vào nền bóng đá Tây Ban Nha thì Trung Quốc chỉ mới chập chững và chẳng có giá trị gì. Không ngờ hôm nay hắn mới hiểu, mình đã sai hoàn toàn.
Sai lầm phải trả giá, thật sự là đau khổ. Một bàn san bằng tỉ số. Thêm vào đó còn dính một thẻ vàng. Mặc dù tất cả mới chỉ là bắt đầu, nhưng nó đã khiến cho Simonsen trở nên vô cùng phiền não.
Nhưng, cơn ác mộng của Simonsen mới chỉ là bắt đầu. Nửa hiệp đấu sau, màn trình diễn của ta mới thật sự đến!
Trong thời gian nghỉ giữa hai hiệp. Trên khán đài, hai gã trung niên châu đầu vào bàn tán. Màn trình diễn của gã thiếu niên người Hoa làm bọn họ bất ngờ.
“Sao hắn có thể bỏ xa Fogues đơn giản thế. Còn có một cú sút ghi bàn mạnh như thế, chân sút này ko đơn giản a!”
“Nếu ta nhớ không lầm, hắn mới chỉ 16 tuổi!” Một gã trung niên, người hơi mập mập, cười ha hả nói.
“Laursen, ta cảm thấy thích cậu bé người Hoa này!”
“Helman, ngươi biết chúng ta không có khả năng này a! Tài chính của chúng ta năm nay rất khó khăn. Trừ khi chúng ta bán Djoff. Lần trước Inter cũng đã đặt mua hắn với giá 30 triệu E cộng với một cầu thủ trẻ. Họ có vẻ rất quyết tâm với Djoff.”
“Đúng vậy! Xem ra rất khó có thể giữ hắn lại được. Nhưng cup UEFA năm nay, có lẽ cứ giữ hắn lại để có người đá chứ.”
Laursen mỉm cười: “Cứ xem trận đấu này đã. Hi vọng tên tiểu tử này không làm chúng ta thất vọng!”
Thời gian nghỉ giữa trận đã hết, hiệp hai bắt đầu.
Lúc này, ta đã tiếp nhận nhiệm vụ của huấn luyện viên Pilato giao cho. Dẫn dắt toàn bộ đội triển khai tấn công. Không thể để Inter tiếp tục gây sức ép lên chúng ta. Đây là sự sắp xếp của Pilato. Đầu tiên cố gắng giữ vững đội hình trong 15 phút. Bảo vệ kết quả tốt trong 15 phút đầu, sẽ có hi vọng nắm giữ được điểm yếu của Inter hùng mạnh.
Tấn công là cách phòng thủ tốt nhất. Trận này ta thật sự rất hưng phấn muốn thể hiện nhất kể từ khi bước chân vào giải chuyên nghiệp. Những cú khống chế bóng gọn gàng đẹp mắt. Những đường chuyền chính xác. Những ý tưởng phối hợp chiến thuật tuyệt vời và một tình cảm mãnh liệt. Những pha cản phá gọn gàng đẹp mắt. Một cá nhân đã hồi sinh cho cả một tập thể. Đúng vậy! Ta đã làm được điều này. Từ khi bước chân vào đấu trường này, cup UEFA đã khiến ta trở thành một thần đồng bóng đá thực thụ.
Fogues và một gã tiền vệ ngôi sao khác của Inter là Annerino đã bị ta kìm chế ở khu vực giữa sân, ko dám khinh địch dẫn bóng đột phá. Forgues gần như luôn đeo bám kèm chặt ta. Kể cả khi ta không có bóng, hắn vẫn bám sát không do dự. Không ai có thể hiểu rõ hơn hắn về sức bật và tốc độ của ta. Hiệp đấu trước, ta đã một lần bất ngờ tăng tốc, bỏ Fogues lại đằng sau không còn thấy dấu vết.
“Wa! Wa! Lại là Caesar Đại đế! Hắn hôm nay thật sự là dũng mãnh một cách khác thường. Không chỉ bứt phá bỏ rơi Forgues! Vừa rồi lại dễ dàng vượt qua cả Tiền vệ trụ người Brazil Denilson. Thật sự quá lợi hại….” Bình luận viên trên sân liên tục thốt lên kinh ngạc. Bên ngoài sân, sự cuồng nhiệt cũng không hề thua kém gì với tinh thần của các cổ động viên trong sân.
“Xem ra hôm nay Inter gặp phiền phức rồi!” Một bình luận viên khác phụ họa theo.
Trong sân, lúc này ta đã cắt được sự đeo bám của Fogues, vượt qua Denilson. Quay về phía Foni đưa ánh mắt ra hiệu. Foni. Foni hiểu ý lặng lẽ di chuyển. Ta đẩy nhẹ bóng cho hắn. Còn mình thì nhanh chóng di chuyển xuống cánh phải. Foni đón bóng lập tức chọc khe xuống khoảng trống cánh phải, rồi nhanh chóng di chuyển vào khu trung lộ.
Ta nhận được đường chọc khe bên cánh phải của Foni, nhanh chóng dẫn bóng áp sát bên phải khu vực cấm địa. Vị trí này đã có thể gây nguy hiểm đến khung thành của Inter. Một gã hậu vệ biên lao ra ngăn cản sự đột phá của ta. Vị trí này không thể phạm lỗi một cách đơn giản. Gã trung vệ giữa cũng không dám lao ra tiếp ứng. Khu vực trung lộ dù sao vẫn còn có tiền đạo Foni đang rình rập chờ đợi, bên trái còn có Orian tiếp ứng. Tình huống ba đánh bốn.
Phải đột phá vào vòng cấm địa, đó là lựa chọn duy nhất của ta, hoặc là đối phương sẽ phạm lỗi, hoặc ta sẽ lọt được vào vòng cấm địa. Chỉ cần đột phá vào, tất cả sẽ nằm trong tay ta, dù là ta sút, hay chuyền vào giữa cho Foni, hay Orian đều có thể ghi được bàn.
Đôi chân biến hóa một cách linh hoạt gọn gàng, một khe hở khoảng một thước lộ ra. Vậy là đủ rồi! Đột phá!
Hậu vệ biên của Inter không còn cách nào khác, lao người xoài bóng. Đáng tiếc là động tác phòng ngự miễn cưỡng này ta đã đề phòng từ trước. Ta nhẹ nhàng nhảy lên. Tiến sát vào khu vực 5m50. Thủ môn lao ra rất nhanh. Được! Muốn thử sức bật và tốc độ của ta sao? Xin lỗi Foni và Orian. Cú sút này phải để chính ta sút. Đột nhiên ta tăng tốc rướn thêm hai bước, chọn góc rộng nhất bên sườn thủ môn, khẽ vẩy nhẹ cổ chân.
“Bấm bóng! Đây là một cú bấm bóng cực nhanh, bóng bay là là vào khung thành Inter! Vào rồi! 2:1! Thật vậy, ông hoàng bóng đá của thành Rome phương nam, đã sử dụng một pha bấm bóng đẹp như trong mơ, nhẹ nhàng đưa bóng vào cầu môn của đội Inter, mai nở hai mùa a! Bây giờ đang là phút thứ 17 của hiệp hai. Chúng ta hãy nhớ kỹ thời khắc này. Hắn đã tạo ra lịch sử của thành phố Sevilla tại giải cup UEFA. Lần đầu tiên tham dự, lần đầu tiên thể hiện, lần đầu tiên chiến thắng đội đương kim vô địch UEFA. Ôi lạy chúa, đoàn quân như thủy triều không thể ngăn trở. Đúng vậy! Bởi vì chúng ta có Caesar! Đại đế! Chúng ta cảm ơn đại đế, cảm ơn đêm nay, đã mang lại cho chúng ta niềm vui vô bờ này….”
Bình luận viên hét lên như điên, âm thanh vang dội khắp sân lan cả ra bên ngoài. Cổ động viên trên sân vui mừng nhảy nhót, tiếng ca, tiếng hò hét vang lên không ngớt!
Hai gã trung niên trên khán đài càng hăng hái sôi nổi. Vì trên khán đài quá ầm ĩ, Helman và Laursen nói chuyện gần như phải gào lên:
“Laursen, ngươi xem hắn có giống ông vua bóng đá của AC Milan không? Từng động tác đều nằm ngoài dự đoán của mọi người. Luôn luôn có thể điều khiển đối phương phải biến hóa theo nhịp độ của mình!”
“Đúng vậy, Helman, đó là lí do mà Fogues và Denilson đều bị hắn hạ gục. Với cái phong thái của một ông vua bóng đá này là cực kỳ hiếm thấy a!”
“Laursen! Ta muốn nhất định phải có được tên tiểu tử này!”
“….Để ta thử xem, hãy cho ta thời gian một năm.”
Một phóng viên nhanh mắt phát hiện bóng dáng hai người đàn ông trung niên. Vội vàng giơ camera trong tay lên: “Hai người này không phải Tổng giám đốc Laursen và chủ tịch Helman của đội Roma sao? Bọn họ sao lại đến đây?”