Thời gian trôi qua lẳng lặng cũng chẳng biết đã qua bao lâu, Tất Duy Tư hơi tính toán, đại khái là hắn mười hai lần chuyển động cái cổ cứng ngắc, hai đạo bạch quang bắt đầu chậm lại, sau khi cổ chuyển động lần thứ hai mươi mốt, hắn rốt cục thấy rõ thứ hắn muốn xem, hai đầu Tuyết Ly cắn cổ họng đối phương đang ở trên mặt đất vật lộn.
- Cơm trưa không có, may mắn còn có trà chiều, để cho tao ăn đại đầu kia nha!
Nhìn xem hai đầu ma thú Mộng Ảo cấp tự giết lẫn nhau, Tất Duy Tư đã liếm láp đầu lưỡi bắt đầu chia của.
Nhưng bạn tốt của hắn thì không yên lòng, ánh mắt của hắn đại đa số chằm chằm vào vị trí hỏa điểu hồi nãy biến mất, môi khẽ run rẩy, nơi đó còn một quả trứng màu đỏ rực lớn bằng ba nắm tay, hắn lẩm bẩm nói:
- Cho mày ăn, cái trứng kia thì cho tao!
Tất Duy Tư sớm phát hiện ra quả trứng đó có thể là ngang với ma thú cao giai hiếm có, nhưng trong đầu càng nhớ về thất bại quá khứ, hắn rất rộng rãi khoát khoát tay, nói:
- Không sao cả, tao lại phân mày một cái chân trước hồ ly thế nào? Mày với tao, ai với ai chứ! Bất quá năm món hàng mỹ nghệ, những thứ kia mày phải giúp tao làm xong.
"....."
Động tác của Tuyết Ly đã càng ngày càng chậm, xem ra đồng quy vu tận là chuyện sớm hay muộn, nhưng năm phút đồng hồ trước chúng nó là cắn xé vặn vẹo như thế, năm phút đồng hồ sau vẫn cắn xé vặn vẹo, Tư Tạp Lỗ không khỏi cả giận nói:
- Chúng nó có chết hay không, hồ ly to con nếu đã đánh lén, cắn chết đối phương thì nhanh chóng rời đi, còn dẹo tới dẹo lui thêm nhiều chuyện!
Tất Duy Tư mỉm cười nói:
- Là đầu hồ ly nhỏ kia đặc biệt dụ đầu lớn ra, ngươi không thấy mấy vòng tiến công trước, bạch quang trượt giống đường cong tròn sao? Đến hai đợt sau cùng, bạch quang chỉ trượt nửa đường cong, nói rõ tiểu hồ ly sớm phát hiện đối thủ, vẫn luôn dụ dỗ đối thủ mắc câu, còn cố ý lộ ra sơ hở.... Ta thậm chí dám đánh cuộc, chúng nó vừa tiếp xúc là tiểu hồ ly cắn lên đại hồ ly, đáng tiếc là thể lực và lực lượng không bằng đối phương, bằng không tiểu hồ ly hiện tại đã bắt đầu ăn thịt, ai, đầu đại hồ ly kia quá yêu quý bản thân, nửa điểm thương thế cũng không chịu nhận, kết quả làm cho đồng quy vu tận, bi ai!
Tư Tạp Lỗ trừng to mắt nhìn chằm chằm Tất Duy Tư một hồi, mới tức giận nói:
- Mày lại bắt đầu dọa người, nói cứ y như thật.
Tất Duy Tư vẫn y nguyên bật cười, không giải thích. Mà trên thực tế, suy đoán hồi nãy của hắn hoàn toàn chính xác, ở trong mắt tuyết ly cái, đồng loại chính là thuốc bổ tốt nhất, đặc biệt là đồng loại đồng dạng đang trong thời gian hoài thai, chúng nó truy đuổi lẫn nhau mấy tháng, quỷ kế đầy rẫy, mà nơi này đã trở thành sân khấu cuối cùng.
Lại qua một hồi lâu, Tất Duy Tư tự hỏi quan sát không lầm, cười nói:
- Bọn nó đã không ngừng, chúng ta đi giúp chúng đi!
Hắn đi vào phạm vi đàn tế, trên kệ góc binh khí cổ xưa lấy xuống một mộc côn, lại đi nhanh đến tế đàn, Tư Tạp Lỗ run rẩy đi theo phía sau hắn, nhớ tới lúc trước tốc độ tia chớp của hai đầu ma thú, quan tâm nhắc nhở:
- Ê, Tất Duy Tư, hay chúng ta chờ một chút, vạn nhất chúng nó này đột nhiên bạo tẩu......
- Đói là động lực lớn nhất để tiến lên, cũng là bằng hữu tốt nhất để thành công!
Trong lúc Tất Duy Tư nói chuyện, mộc côn đã hung hăng ẩu đả trên ót hai đầu Tuyết Ly, cũng không cần mấy côn thì tứ chi hai đầu Tuyết ly đã hoàn toàn cứng đờ.
Tư Tạp Lỗ đang định cúi thân xuống quan sát, Tất Duy Tư lại đẩy hắn ra, tiếp tục hung hăng ấu đả, hai đầu Tuyết ly lập tức sống lại, hướng về phía Tất Duy Tư giương nanh múa vuốt vặn vẹo vài cái, mới chính thức tử vong, nhưng Tất Duy Tư vẫn lo lắng, tiếp tục đánh vài phút, mới quay đầu lại cười nói:
- Mau chuyển giá gỗ tới, chuẩn bị nướng trui!
Nhìn hai đầu Tuyết Ly hàm răng sắc bén lấp lóe hàn quang, Tư Tạp Lỗ lòng còn sợ hãi vỗ vỗ bộ ngực, hướng Tất Duy Tư gật đầu nói:
- Tất Duy Tư, tao lại thiếu nợ mày lần nữa! Tao vừa rồi nếu khom người xuống, chỉ sợ cái mũi sẽ bị cắn mất.
- Không khách khí, Hmm, thiếu nợ đủ ta mười món hàng mỹ nghệ là được rồi..... Di!
Tất Duy Tư kinh ngạc nửa quỳ xuống, hai quả trứng nhỏ màu bạc lớn nhỏ ngang trứng cút , phân biệt từ trong hạ thể hai đầu Tuyết Ly trượt xuống.
Dù là hao hết tất cả tính mạng và tiềm năng, cũng muốn đem hậu đại sinh hạ, đó là bản năng của tất cả sinh vật.
Con mắt Tư Tạp Lỗ lập tức sang lên, hào quang của hắn quả thực có thể làm tan chảy thế giới này, hắn thoáng cái đã vọt tới trước, cả người cũng nằm sấp xuống, cái mũi thiếu chút nữa lại đụng phải ngân sắc tiểu đản, điên cuồng reo lên:
- Ông trời của ta a, trời ạ, ca ngợi Sâm Lâm Nữ Thần, cao giai ma thú không biết tên này trước khi chết lạiđẻ trứng!"
- Ai chà , thật sự trúng số sao?
Tất Duy Tư cũng hơi thất thần, ngơ ngác nhìn hai ngân sắc tiểu đản.
Nhưng hắn rất nhanh lại khôi phục bình thường, bình tĩnh nói:
- Nhỏ như vậy thiệt không đủ nhét kẻ răng!"
- Mày bớt nói nhảm đi, đây, một người một quả cầm nhỏ máu thử xem! Vận Mệnh Chi Thần nhất định đã mở to mắt trên bầu trời, mắt thấy hai vị cường giả tương lai đỉnh thiên lập địa ra đời!
Tư Tạp Lỗ phấn khởi kêu lên, thậm chí không cần mượn đạo cụ, thoáng cái đã cắn ngón tay, làm cho máu của mình nhỏ giọt lên một quả ngân sắc tiểu đản.
Hai người đều mở to hai mắt, nhưng hết thảy như chờ mong đều không phát sinh, dựa theo kinh nghiệm bình thường, những trứng ma thú đê cấp sau khi nhỏ máu, ma thú sẽ sinh ra rồi nhận chủ từ đó.
Tư Tạp Lỗ buồn bực hừ một tiếng, thất vọng cơ hồ rên rỉ, hắn ngẩng đầu nhìn mắt Tất Duy Tư, Tất Duy Tư nhún vai, đem một ngân sắc tiểu đản khác cũng đưa lên trước mặt hắn, nhưng máu Tư Tạp Lỗ nhỏ vào vẫn không có bất kỳ hiệu quả!
Lúc này Tư Tạp Lỗ trực tiếp đã rên rỉ ra, môi rung động, cái gì cũng không nói nên lời, tiếp đó hắn như nhớ ra gì đó, ngẩng đầu chằm chằm vào Tất Duy Tư reo lên:
- Ma sủng đã ngoài Hoàng Kim cấp, biết tự chọn chủ, huyết mạch của tao không thích hợp, nói không chừng mày thích hợp đó? Tất Duy Tư, nhanh lên thử xem!
Tất Duy Tư phát giác nhịp tim của mình cũng hơi tăng tốc, nếu như có được cao giai ma thú, có thể lấy xuống danh xưng kẻ xuyên việt xui xẻo nhất lịch sử, cho dù chỉ có một chút hy vọng....
Bất quá hắn thiếu quyết đoán như Tư Tạp Lỗ, cắn cắn vài cái cũng không nhẫn tâm cắn rách ngón tay của mình, chỉ đành lấy mộc đao, gọt qua đầu ngón tay, máu giọt giọt rơi vào phía trên hai quả ngân sắc tiểu đản, sau đó.... Cái gì cũng không có phát sinh.
Tất Duy Tư tự giễu cười, nói:
- Xem đó, hại tao còn uổng phí kích động một hồi, trở về không ngại để cho bọn Tạp Vân thử xem, nói không chừng có người thích hợp, từ nay về sau bám quần bọn họ kiếm cơm ăn....
Nhưng lời của hắn còn chưa nói xong, hai quả ngân sắc tiểu đản cơ hồ là đồng thời có phản ứng, một quả là thuận kim đồng hồ, một quả khác là ngược kim đồng hồ xoay tròn, đầu tiên là thong thả, dần dần tăng tốc nhanh, cuối cùng phảng phất chỉ còn lại có hai quang điểm ngân sắc, chói đến cơ hồ làm cho hai người khong thể mở mắt, mới hai tiếng vang "Ông, ông ", hai đầu ngân sắc hồ ly chỉ lớn cỡ ngón tay, phá vỏ đi ra, như huyễn như hư, xoay quanh nhảy múa, tại trước khuôn mặt Tất Duy Tư biến ảo nhiều tư thái sau, rồi mới đinh đinh hai tiếng, hóa thành hai giới chỉ ngân sắc, phân biệt đeo tại ngón giữa và ngón vô danh tay trái hắn.
Tất Duy Tư trừng mắt nhìn tay trái của mình, hai giới chỉ ngân quang chói mắt, trong lúc nhất thời há to miệng, nói không nên lời, xui xẻo ba nghìn ngày, đột nhiên đổi vận sao?
Lần này là Tư Tạp Lỗ đầu tiên phản ứng, lôi kéo tay trái Tất Duy Tư reo lên:
- Cứu mạng, Sâm Lâm Nữ Thần hôm nay hoàn toàn chiếu cố mày, không, nàng đã yêu mày, dùng quái ngữ của mày chính là trúng độc đắc, trúng số, lại sau khi nhận chủ hóa thành đồ trang sức tùy thân, chỉ có ma sủng trên Phỉ Thúy cấp mới có thể nha! À, không, chúng nó còn tự lựa chọn huyết mạch, chọn lựa chủ nhân, đó là ma sủng đã ngoài Hoàng Kim cấp....
Nói một hồi, hắn đột nhiên trầm mặc, cùng Tất Duy Tư liếc mắt nhìn nhau, đều có thể từ trong mắt đối phương thấy được vẻ hưng phấn trào dâng, trong Sâm Lâm thế giới, vô luận vật phẩm, loại cây, hay là ma thú, đều phân cấp như thế này: Thanh Đồng, Xích Thiết, Bạch Ngân, Phỉ Thúy, Hoàng Kim, Phi Toản.
Một chiến sĩ có được ma sủng Bạch Ngân cấp, có thể ở trong dong binh đoàn loại nhỏ đảm nhiệm vương bài, như vậy đồng thời có được hai đầu ma sủng đã ngoài Hoàng Kim cấp, đó là khái niệm gì?
Tất Duy Tư dùng sức lắc đầu, làm cho mình thanh tỉnh một chút, sau đó hắn lập tức nhớ ra chuyện gì, đẩy Tư Tạp Lỗ, chỉ vào vị trí hỏa điểu, một quả trứng lớn màu hoàng kim đang yên tĩnh nằm tại đó, Tất Duy Tư cười nói:
- Nếu như mày không muốn thử, ăn tươi cũng không sao!
- Cút đi - -
Tư Tạp Lỗ đã từ trên mặt đất bò lên, chạy vội đến.
Tất Duy Tư lần nữa cúi đầu tiếp tục kinh ngạc nhìn hai giới chỉ ngân quang lóng lánh, hắn ngoại trừ cuồng nhiệt hưng phấn, cũng không thiếu sự mịt mờ, ôn thần đi theo không sai biệt lắm cũng mười năm, chợt nữ thần may mắn tiến đến gõ cửa, cao hứng rất nhiều còn phải lo lắng có phải chăng đã đổi vận, hay là trò đùa dai của ôn thần thông đồng với nữ thần may mắn đến cửa.