Ngay lúc giọt máu từ lỗ mũi của Long văng trúng mi tâm nàng tiên nữ kia, thì chợt mái tóc dài óng ả của nàng tung lên. Từ chính giữa giọt máu đó phát ra một luồng ánh sáng hào quang màu hồng nhạt. Dưới sự chiếu rọi của ánh sáng đó, Long cảm giác thật ấm áp vào thoải mái làm sao. Lúc bấy giờ hắn mới chợt tỉnh lại nhìn xuống cô gái đó. Nàng hiện tại đang nằm gọn trong đôi bàn tay rắn chắc của Long, hiển nhiên, vị trí được lựa chọn cũng rất chuẩn xác là ngay tại hai cái đồi núi hùng vĩ ấy…
Mới đầu, Long vẫn còn đang trong cơn bàng hoàng, chưa để ý, sau mới có chút cảm giác không ổn. “Ủa, cái gì mềm mềm vậy nhỉ, bóp đã quá, thật là mềm mại làm sao” Long bóp bóp vài cái, cảm thấy hình như có gì đó không ổn, hơn nữa là phi thường không ổn, cúi đầu nhìn xuống thì…
“AAAA!!! Cái… cái này… mình… mình không phải cố ý, mình……” Hắn lắp bắp không nói nên lời, khuôn mặt trong nháy mắt trở nên đỏ bừng. Bất quá, hắn rất nhanh phát hiện, hình như cô nàng đã hôn mê, vốn không biết gì cả.
Hắn chợt nổi lên một ý nghĩ tà ác, khửa khửa, khi không lại có một cô nàng xinh xắn lao tới như vậy, hay là mình nhân cơ hội này…
Này này, không được, Long ơi là Long, mày coi mày là ai, đường đường là đại thiếu gia con nhà giàu mà đi làm ba cái chuyện tồi bại bán đứng lương tâm như vậy ư. Một giọng nói tràn đầy chính nghĩa vang lên trong lòng Long.
Mịa mày, đồ ngu, hàng ngon vậy mà không chơi, phí của trời àh. Lại một giọng nói khác nữa nảy lên trong đầu hắn.
Hừ, đừng có nghe tên xấu xa đó nói, Long, mi phải bình tĩnh, cưỡng hiếp là tội lớn đó, không được đâu.
Này này oắt con, đừng có ở đó phá chuyện của ông mày nữa, đi đi. Mẹ, hàng ngon thế mà bỏ cái gì. Long ngoan, lúc nãy bộ không thấy sờ đã lắm sao, nghĩ thử xem, bộ ngực của nàng thật là to, lại vô cùng mềm mại. Tao biết, mày thèm thuồng nó lắm. Làm đi nào, đè nó xuống, hiếp nó đi. Giữ gìn trinh tiết cũng hết 15 năm rồi còn gì, mau lên, Long…
Không được, Long, đừng nghe hắn nói, cậu phải thật thanh tỉnh, chính nhân quân tử tuyệt đối không làm những chuyện vô đạo đức như thế. Nghe lời tớ đi, đừng làm gì cả.
Những ý nghĩ xấu xa cùng chính nghĩa liên tục bay qua bay lại trong đầu Long, khiến hắn thật sự muốn điên lên. Hắn hít một hơi thật sâu, cuối cùng thú tính chiến thắng chính nghĩa, hắn vừa mới định đưa tay vươn tới trước ngực cô nàng thì thật vô cùng xui xẻo, ánh sáng màu hồng nọ chợt sáng mạnh lên một cái. Sau đó kết thành 4 chữ không hiểu là chữ gì, không giống tiếng anh, không phải tiếng việt, đương nhiên càng không phải tiếng trung. Bốn chữ này đột nhiên lao thẳng vào mi tâm của hắn. Đồng thời hắn cũng chợt hiểu ý nghĩa của 4 chữ này, “Ký kết thành công.”
Quái, ký kết thành công cái gì vậy. Bỗng nhiên hắn giật mình, kỳ lạ, hình như mình cảm thấy có một cảm giác gì đó. Là cảm giác gì nhỉ, hình như trong đầu mình vừa mới bắt được liên lạc với một thứ gì đó. Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì…
“Ư……ư……” Chợt có tiếng rên khe khẽ vang lên, nghe vào tai của Long thì tựa như tiếng chim khẽ hót, thánh thót êm dịu vô cùng. Hắn nhìn xuống, thấy cô gái đã mở mắt ra…
Cô gái nhìn Long một chút, sau đó bảo: “Chủ Nhân!”
Rung động! Cực kỳ rung động! Cô bé vừa gọi mình là chủ nhân. Oh my God, what the f.uck, man!
“Bạn… Bạn là… sao… sao lại bảo tao… ủa không… tui… à không phải… mình là… c…chủ nhân…” Long hồi hộp đến nỗi nói cà lăm loạn cả lên.
Cô gái bỗng nhiên quỳ xuống, Loli than khiến chủ nhân.
“Này này… cái này… bạn… bạn có nhầm không? Tui sao lại là chủ nhân của bạn được!” Long cảm giác đầu mình có chút nóng lên, một cô nàng xinh như tiên nữ giáng trần, vóc người cực chuẩn, tuy rằng chưa đạt được cái phong vị tuyệt vời mà người ta gọi đối với phái nữ là “thành thục”, nhưng chỉ nhìn cái dáng tuổi teen đó thôi cũng đủ chết mê chết mệt rồi.
“Dạ không, chủ nhân, vừa rồi ngài đã ký kết khế ước cùng Loli, Loli đương nhiên phải gọi người là chủ nhân rồi.” Ặc, vãi lúa, như vừa rồi gọi là ký kết khế ước ư, dính mấy giọt máu mũi của mình là thành nô tỳ của mình, sướng dữ vậy.
Loli có lẽ do đã ký kết khế ước nên tâm linh tương thông, tựa hồ như nhìn ra nghi vấn của Long, liền nói: “Chủ nhân, vừa rồi, là do ngài hôn Loli, sau đó lại nhỏ máu lên mi tâm của Loli, cho nên khế ước mới tự thành lập, đây là pháp tắc định ra của tộc tinh linh.”
Long chợt hiểu, thì ra là vậy, con mẹ nó chó táp phải ruồi mà, ăn hên dữ. “Được rồi, mình gọi là Trần Long, bạn là… uhm, Loli phải không, sau này gọi mình là Long đi, đừng gọi là chủ nhân nữa, mình nghe không quen.”
“Loli không dám...”
“Không dám với chả dám cái gì, đây là mệnh lệnh.”
“Dạ vâng! Chủ nhân!”
“Còn chủ nhân nữa sao?”
“Chủ… àh… Long…”
“Cứ việc xưng hô như bạn bè là được.”
“Uhm…” Loli đỏ mặt cúi đầu nói. Long giờ mới để ý, cô bé này cũng dễ thẹn thùng dữ.
“Được rồi, bạn từ đâu tới, tại sao lại… hix, khoan đã, lấy khăn quấn người lại đi. Mình là con trai, không tiện như vầy đâu…” (Tác giả: Ta nói thật, thèng Long nó rất rất không muốn đưa khăn @_@)
“Không sao đâu, thân thể của Loli cũng là của chủ nhân… àh không của Long, thấy thì đã sao nào.” Oh my god, thân thể là của ta, là của ta… hahaha. Long trong lòng điền cuồng thét lên một tiếng.
Thế nhưng cuối cùng vẫn ra dáng quân tử, “Khụ khụ, được rồi, chuyện đó sau này tính, giờ kiếm gì che lại đã.”
“Ok, Loli không cần khăn đâu, Loli có quần áo mà. Úm ba la!!!” Ngay lập tức xuất hiện một bộ quần áo trắng như tuyết hiện ra trên người Loli, là váy ngắn, áo hở bụng, không tồi, cute phết. nhìn trông cứ như một thiên sứ vậy.
“Được rồi, nói đi Loli, tại sao bạn lại xuất hiện trong phòng tắm của mình, tại sao bạn biết nói tiếng việt, còn nữa tộc tinh linh có phải là giống như trong truyện tiểu thuyết nói không?”
Loli lúc này đỏ mặt, cúi đầu xuống ủy khuất nói: “Loli cũng không biết, Loli sống trong tinh linh sâm lâm ở Ngọc Lan đại lục. Hôm nay Loli đang đi dạo dọc bờ sông ngoài rìa sâm lâm, đột nhiên xung quanh nổi lên ba động của không gian pháp tắc, kế đó quần áo của Loli biến mất, rồi Loli cũng biến mất theo. Mới vừa nãy thoát ra trường không gian bị mệt mỏi quá nên ngã xuống, ai ngờ… ai ngờ lại… Huhuhu”
“Ặc, này này, đừng khóc, mình xin lỗi, tại mình vô ý, mình mình……” Long lúng túng không biết nói gì.
“Hức, không sao, cũng đã lỡ rồi, Loli biết làm sao đây nữa, chỉ sợ mẫu vương thấy Loli biến mất thì sẽ thương tâm lắm, huhu…” Nói xong, Loli lại khóc nức nở một trận nữa.
“Này này… Thôi mà, đừng khóc, chuyện từ từ rồi tính, còn nữa, sao Loli biết tiếng việt vậy, bộ tộc tinh linh nói tiếng việt à” Long thắc mắc hỏi.
“Không phải, tại Loli ký kết khế ước với Long, cho nên tự hiểu và biết ngôn ngữ của Long thôi.”
Lúc này đột nhiên vang lên tiếng nói: “Long, xuống ăn cơm, tắm gì mà lâu quá vậy con”
“Dạ con xuống liền, mẹ đợi chút…”
Nói rồi Long quay sang nhìn Loli, “Chậc, thế này biết nói với mẹ sao đây?”
“Không sao đâu Long, vì Loli ký kết khế ước chủ tớ, nên từ giờ trở đi, chỉ có Long mới có thể nhìn thấy Loli, chạm vào Loli, người khác căn bản không thấy, cũng không chạm được.”
“Uh, vậy à, tạm thời mình xuống ăn cơm đã, Loli ăn gì không, để mình kiếm cho Loli luôn?”
“Không cần, Loli là tinh linh, chủ yếu hấp thu tinh hoa nhật nguyệt của thiên địa. Loli không cần ăn cũng được.”
Dắt Loli ra khỏi phòng tắm, Long bảo: “Vậy Loli nằm đọc sách hoặc chơi games chút nhé, xíu mình lên rồi tụi mình nói chuyện sau!” (Tác giả: Ộp, ku Long này tệ quá, con người ta có biết computer đâu mà kêu chơi games @_@)
“Games là gì vậy?” Loli ngây thơ chớp chớp đôi mắt hỏi.
“Sặc, cái này… thôi để từ từ xíu mình giải thích, Loli chờ ở đây nhé.”
“Uhm.”
……………………
Ăn cơm xong, lúc Long bước vô phòng thì mém xíu xịt máu mũi. Một thân hình tuyệt mỹ nằm sấp trên giường không mặc gì cả. Chao ôi, bé Loli này thật muốn người ta chết mất mà.
“Khụ khụ!” Long ho nhẹ vài tiếng.
“A, Long về rồi!” Loli quay lại mỉm cười nói.
“Ặc, trước hết mặc áo vô đã được không?”
Loli ừ nhẹ một cái rồi mặc áo vô. Lúc này Long hỏi: “Lúc nãy Loli bảo mẫu vương gì ấy, là mẹ của Loli à”
“Uhm, là mẫu thân của Loli.”
“Nói vậy… mẫu vương… chẳng lẽ Loli là công chúa?”
“Phải rồi, Loli là công chúa mà, đáng tiếc giờ thì không phải.” Loli đỏ mặt cúi đầu.
“Này…” Long hết biết nói gì luôn.
“Hihi, Loli đùa Long thôi, không sao đâu, số phận trời định mà, Loli sẽ đi theo hầu hạ Long suốt đời” Loli mỉm cười nói.
Trong đầu Long “ong” lên một tiếng, trời, oh my god, có gái đẹp làm nô tỳ, đã vậy còn là tinh linh công chúa. Oh my god, sướng chết mất thôi. Long trong lòng hưng phấn.
“Thế Loli có biết nô tỳ hầu hạ là như thế nào không?” Long gian xảo hỏi.
“Loli… biết…” Chữ “biết” phía sau nói nhỏ đến mức không thể nào nhỏ hơn được nữa, Loli thẹn thùng cúi đầu xuống, mặt trở nên đỏ bừng.
Long thấy thế mừng rỡ, biết trúng ngay hàng độc rồi, bèn nhẹ nhàng ôm lấy Loli. Sau đó bắt đầu hôn lấy nàng, đôi môi ướt át thơm tho vô cùng khiến hắn rất thích thú. Hắn bắt đầu khẽ đưa đầu lưỡi đi qua khe hở, nhẹ nhàng cuốn lấy lưỡi Loli. Loli cũng lần đầu hôn, nàng lại chưa xem phim nhiều như Long, chỉ biết từ từ phối hợp theo hắn thôi.
Long thích lắm, cởi áo của Loli ra, lộ ra đồi núi hùng vĩ cùng hai điểm nhỏ xíu. Hắn cắn nhẹ lỗ tai nàng, rồi hôn xuống cổ, xuống phía trên, rồi lấy tay xoa bóp.
“Đừng mà… nhột… ah…” Loli rên rỉ, nàng có một cảm giác khoan khoái kỳ lạ, lại rất là nhột.
Long cúi xuống ngậm lấy cái điểm hồng hồng nhỏ nhỏ ấy mà mút. Bởi vì tóc của Long khá dựng, cụ thể là bắt chước kiểu đầu của Songoku ấy, cho nên có mấy sợi chỉa chỉa trúng mũi của Loli lúc Long đang cúi xuống mút.
Cũng bởi vì nguyên nhân xui xẻo đó, mà chuyện tốt của Long đã bị phá hỏng, lúc này dị biến phát sinh…
“Hơ hơ hơ… Ắt xì…” Loli bị mấy cọng tóc chọt chọt làm ngứa mũi quá ắt xì một cái.
Chợt Long cảm thấy có gì đó không ổn, không đúng, có điểm gì đó không ổn, tại sao lại im ắng như thế nhỉ.
Không khí chung quanh bỗng dưng yên tĩnh đến đáng sợ, một cổ áp lực mạnh mẽ đè xuống khiến cho Long dường như thở không nổi nữa.
Long ngẩng đầu lên, chợt thấy khuôn mặt của Loli cực kỳ tức giận, đôi mắt lạnh lùng như ẩn tàng một tia sát khí!
“Con mẹ nó, cả lão nương mà ngươi cũng dám dê xồm nữa hả?” Một tiếng rống giận vang tận trời xanh. (Tác giả: Thực ra là buổi tối, có xanh gì đâu T_T!)
Kế đến là…
Eo ôi thật không dám nhìn…
Binh Binh!!!
BỐP BỐP!!!
Rầm…
Ầm! Phanh! Bụp!
Hự hự! Rốp Rốp!
AAAAAAA!!!!!
RÚÚÚÚÚÚÚ!!!!
GRÀOOOO!!!!
Từng đợt âm thanh va chạm của nhục thể vang lên, không những thế còn kèm theo những tiếng gào rú của một con dã thú bị hành hạ.
“Chết đi! Chết mẹ mày đi! Dám dê xồm lão nương này! Chết này!” Vừa chửi, Loli vừa đấm, vừa đá, còn cầm cái ghế phang thẳng từ trên xuống. Tiếp đó là một cú bổ gót chân từ đầu xuống bụng, rồi lên gối, xuống trỏ, tát, cáu, đạp, bụp… đủ loại động tác, đủ tư thế đánh khiến cho bé Long nhà ta tơi tả không thôi.
………………
Nửa tiếng sau, Loli đứng đó mặc áo lại, phủi phủi tay, khinh thường liếc mắt nhìn Long một cái.
Vậy còn Long của chúng ta thì sao? Mặt mũi máu me tùm lum, khắp sàn đầy vết tích bị đập, nằm xơ xác tại một góc……
________________________________
Phụ lục:
-Lão Ninh: Ta cũng không muốn bé Long bị vậy đâu, tại bé Long thix chịu ngược mà;
-Long: Ta thề là ta không có, lão Ninh chết bằm, dám hành hạ ta như vậy, coi chừng ta @$&%# lão đấy
-Lão Ninh: Được lắm, ta biết mi thix chịu ngược. Ngoan, tới chương 3 anh sẽ cho cưng được sung sướng hơn nữa.
-Long: Đừng, đại ca, em lỡ lời, nãy giờ em phê lắm rồi T_T
-Lão Ninh: Phê àh, tốt, vậy để anh giúp em phê hơn nữa…
-Long: Oh NOOOO!