Ba ngưá»i lÃnh ngá»± lâm - Alexandre Dumas
Dịch giả: Nguyễn Bản
Tiểu sỠtác giả
Äôi nét vá» Alexandre Dumas và Ba ngưá»i lÃnh ngá»± lâm
Má»™t ngà y năm 1842, má»™t con ngưá»i to lá»›n trà n trá» sức lá»±c hể hả bước và o phòng Ä‘á»c thư viện Mác-xây và tá»± giá»›i thiệu: Alexandre Dumas.
Ngưá»i thá»§ thư bối rối vì trá»ng vá»ng. Danh tiếng cá»§a Dumas lúc nà y đã vang dá»™i. Ông mượn "Những hồi ký cá»§a ông D Artagnan" xuất bản năm 1704 và mượn luôn cả má»™t bá»™ sách có tên: "Richelieu, Conbe và Majaranh(1). A. Dumas đã quên phắt không Ä‘em trả bá»™ sách đó. Má»™t chi tiết rất nhá» nhặt không đáng để ý nếu không có chuyện từ mấy cuốn sách ấy sinh ra cuốn truyện tuyệt vá»i "Ba ngưá»i lÃnh ngá»± lâm".
Năm 1842 A. Dumas tròn bốn mươi tuổi, tức ông sinh năm 1802, cùng năm sinh với Victo Hugo, mà Hugo đã viết: "Thế kỷ ấy đã được hai năm" (Ce siècle a deux ans).
Ngà y 24 tháng bảy năm 1802, viên tướng cá»§a phái cá»™ng hòa thá»i quốc ước, Thomas Alexandre Dumas gá»i cho tướng Bruyle bức thư ngắn ná»™i dung như sau: "Bruyle thân mến, tôi vui mừng báo tin cho anh, vợ tôi sáng hôm qua đã sinh má»™t bé trai to lá»›n, nặng khoảng 4 kg rưỡi và dà i 48 cm. Rồi anh sẽ thấy nó tiếp tục lá»›n lên ở ngoà i như nó đã lá»›n lên như thế ở bên trong". Tướng Dumas yêu cầu bạn đồng nghiệp là m cha đỡ đầu cho nó. Ông viết thêm ở phần tái bút: "Tôi lại bóc thư ra để nói vá»›i anh là thằng nhóc vừa đái phá»t qua đầu nó. Má»™t sá»± khÆ¡i đầu tốt, phải không anh!"
Sáu trăm tác phẩm của "thằng nhóc" được xuất bản quả đã chứng tỠsự khởi đầu tốt đẹp.
Là con trai nhà quý tá»™c, Hầu tước de la PayÆ¡rÆ¡ri, nhưng ngưá»i mẹ lại là má»™t nô tỳ da Ä‘en, tướng Thomas là má»™t ngưá»i tư tưởng cá»™ng hòa rõ rệt. Ông đã có lần cãi nhau vá»›i Napoléon:
"Tôi nghÄ© phải đặt lợi Ãch nước Pháp lên trên lợi Ãch má»™t con ngưá»i, dù ngưá»i ấy có vÄ© đại đến đâu chăng nữa... Tôi sẵn sà ng rá»i bá» ngà i, nếu ngà i tách rá»i khá»i nước Pháp",
Vì váºy sau khi lên ngôi, Napoléon đã bạc đãi ông, ông xin vá» nghỉ hưu rồi qua Ä‘á»i trong cảnh túng quẫn khi "thằng nhóc má»›i được bốn tuổi". A. Dumas được mẹ vốn là con gái má»™t chá»§ quán nuôi dưỡng trong cảnh túng bấn ở Vilê CốttÆ¡rê, không được há»c hà nh, ngoại trừ mấy bà i há»c vỡ lòng cá»§a má»™t con ngưá»i tốt bụng là ông mục sư. Nhưng lại há»c ở Ä‘á»i rất nhiá»u, đấy là vô táºn những chuyến Ä‘i rừng, những buổi Ä‘i săn kể cả săn trá»™m vô cùng hà o hứng và đá»c rất nhiá»u. Kho sách nhà Dumas chứa đủ má»i loại sách mà A. Dumas ngốn ngấu má»™t cách say mê. Mưá»i lăm tuổi cáºu theo há»c thầy Mênétxông, công chứng viên ở Vilê để là m thư ký hạng ba.
Thư ký công chứng viên hà ng ngà y viết kÃn trang nà y đến trang khác có dán tem bằng nét chữ rất đẹp và luôn thở dà i nhá»› rừng thân yêu. Äồng thá»i chà ng cảm thấy nảy sinh trong mình sở thÃch mạnh mẽ đối vá»›i thi ca và sân khấu, rồi liá»n đó cố viết những vần thÆ¡ ngắn gá»i và i cô gái ở Vilê CôttÆ¡rê hoặc Crêpyăng Valoa. Má»™t hôm ở lâu đà i Vilê Hêlông, chà ng là m quen vá»›i chà ng trai trẻ mưá»i bảy tuổi hÆ¡n mình mấy tháng tên là AÄ‘onphô de Lêvăng tá»± xưng là thi sÄ©.
Má»™t thi sÄ© ư? Alexandre cÅ©ng reo thầm trong bụng: "Ta cÅ©ng váºy, ta cÅ©ng là thi sÄ©". Khi chà ng biết AÄ‘onphô thưá»ng lui tá»›i các nhà hát ở Paris và quen biết Talma, diá»…n viên bi kịch nổi tiếng, nhiệt tình cá»§a chà ng vá»›i thi ca và sân khấu trở thà nh vô bá» bến. Tất cả Ä‘á»u cùng tồn tại: Paris, sân khấu, Talma và chà ng, má»™t thi sÄ© và hiện thá»i quyết định Ä‘i theo AÄ‘onphô đến Paris và sẽ tá»± giá»›i thiệu vá»›i Talma. Nhưng còn tiá»n? Mặc kệ, chà ng vừa Ä‘i vừa săn. Má»™t con muông bị giết ở dá»c đưá»ng đủ để trả tiá»n ăn đưá»ng.
Talma tiếp chà ng và há»i chuyện:
- Anh là m gì ở tỉnh nh�
- Tôi không dám nói đâu - Alexandre thở dà i - Tôi là thư ký công chứng quèn.
- Vở vẩn - Talma nói - Không vì thế mà thất vá»ng. Coócnây(2) cÅ©ng vốn là thư ký biện lý.
Và quay lại các bạn, Talma nói thêm:
- Thưa các vị, tôi xin giới thiệu với các vị một Coócnây tương lai.
Sau đó, nhá» tướng Foay, má»™t đại biểu Quốc há»™i thuá»™c phái tá»± do chà ng được và o là m thư ký phụ động ngạch rất thấp cho má»™t văn phòng cá»§a Äại Quáºn công Oóclêlăng (sau nà y là vua Louis Philippe). Không sao, miá»…n Ä‘iá»u đó có nghÄ©a là được ở Paris. Từ đó hà ng ngà y, từ 10 giá» sáng đến 5 giá» chiá»u chà ng biên chép. Những báo cáo. Rồi lại vẫn nhùng báo cáo, sau đó chà ng trở vá» căn nhà nhá» cá»§a mình ở khu phố ngưá»i Italia, đối diện vá»›i nhà hát Hà i kịch. Không lấy gì là m vui lắm. May sao cùng tầng gác lại có má»™t cô gái xinh đẹp tóc và ng hung, không giữ gìn lắm. Ngưá»i ta lân la là m quen hà ng xóm láng giá»ng. Dumas vốn có óc hà i hước là m cho cô CatÆ¡rin LÆ¡bay cưá»i thÃch thú. Thế rồi ngà y 27 tháng 7 năm 1824, má»™t kẻ quyến rÅ© đà n bà thứ ba ra Ä‘á»i là m ầm Ä© khu phố ngưá»i Italia. Ngưá»i ta gá»i nó là Alexandre. Ngưá»i ta có nhẽ đã bắt quả tang khát vá»ng là m cha cá»§a chà ng nếu cho chà ng biết cái thằng bé Alexandre đó má»™t ngà y kia cÅ©ng nổi tiếng như chà ng vá»›i tác phẩm Trà hoa nữ.
Dumas có ngưá»i bạn là m việc cùng phòng tên là LátxanhÆ¡ luôn miệng nhắc:
- Nước Pháp Ä‘ang mong chá» má»™t cuốn tiểu thuyết lịch sá».
Và nhá» có LátxanhÆ¡, Dumas bắt đầu Ä‘á»c, đúng hÆ¡n là ngốn ngấu rất nhiá»u tác giả. Äá»c thì Ä‘á»c rồi. Nhưng còn viết? Cá»™ng tác vá»›i AÄ‘onphÆ¡ và Rútxô, má»™t ông già say. Alexandre viết má»™t vở hà i kịch dân phổ thông. Cuá»™c Ä‘i săn và tình yêu. Vở kịch được diá»…n, chỉ còn hai câu là đáng nhá»›:
Bởi muốn hạ bệ một chú thỠrừng.
Ta phải là thỠnhà ưu tú.
Tuy váºy, nó cÅ©ng Ä‘em lại cho Dumas ba trăm Frăng. Và chà ng mang ngay đến má»™t nhà in để bằng tiá»n túi cá»§a mình xuất bản má»™t táºp truyện. Táºp truyện chỉ bán được đúng bốn bản in. Lúc đó là và o buổi bình minh cá»§a chá»§ nghÄ©a lãng mạn. Dumas thá»: "Chiến thắng hoặc rã há»ng ra". Rõ rà ng chà ng vừa Ä‘á»c má»™t mẩu chuyện khá bi thảm vá» hoà ng háºu CrÃtxtin cá»§a Thụy Äiển trong tạp chà Tiểu sá» phổ thông. Má»™t chuyện khá rắc rối éo le giữa má»™t hoà ng háºu và má»™t cáºn thần, sá»± phản bá»™i, sá»± trả thù và sá»± hèn hạ. Thế là trong đầu Dumas sôi lên má»™t vở kịch. Má»™t kịch thÆ¡? á»’ không, không có chuyện kịch thÆ¡ cổ Ä‘iển được Dumas muốn những vần thÆ¡ "run rẩy, đánh mạnh và o lòng ngưá»i, khá»§ng khiếp" cÆ¡. Má»™t cái gì đó thoát ra khá»i sá»± tù túng cá»§a luáºt tam duy nhất vẫn còn được tôn thá». Ô mặc xác mấy cái luáºt khô cứng đó.
Vở bi kịch Hoà ng háºu CrÃtxtin đã được ra Ä‘á»i như thế trong má»™t căn phòng nhá» thuê má»™t trăm Francs má»™t năm, vá»›i ngòi bút cá»§a viên thư ký quèn cá»§a công tước Oóclêăng. Dumas không quen ai ngoà i Sácnôđiê. Nhá» Sác giá»›i thiệu, má»™t buổi sáng chà ng được Nam tước Taylo, cố vấn cá»§a nhà Vua phụ trách hà trưá»ng nước Pháp tiếp Taylo nằm nghe Dumas Ä‘á»c Hoà ng háºu CrÃtxtin. Tác giả vừa Ä‘á»c xong Taylo đã nhảy choà ng xuống đất bảo chà ng:
- Anh đến ngay nhà hát Pháp đi.
- Lạy Chúa, để là m gì ạ?
- Äể Ä‘á»c qua má»™t lượt, cà ng nhanh cà ng tốt.
- Có đúng là tôi sẽ Ä‘á»c cho há»™i đồng nghe không?
- Không được cháºm hÆ¡n thứ bảy tá»›i.
Thứ bảy tá»›i, vở kịch được hoan hô nhiệt liệt. Dumas ra khá»i nhà hát sung sướng phát Ä‘iên. Chà ng má»›i hai sáu tuổi. "Tôi trở vá» ngoại ô Thánh Denis, không trông thấy xe, đâm cả và o ngá»±a, nhảy qua khe suối, vì ước lượng sai hụt chân rÆ¡i xuống giữa dòng, vỠđến nÆ¡i má»›i biết đánh rÆ¡i mất bản thảo, nhưng không há» gì. Tôi đã thuá»™c lòng.
Vở Hoà ng háºu CrÃtxtin, bị cháºm công diá»…n do kiểm duyệt không phải là tác phẩm đầu tiên cá»§a Dumas được trình Ä‘iá»…n. Trong khi chỠđợi, chà ng đã viết Henri III và triá»u đình, vở kịch được diá»…n Ä‘i diá»…n lại. Äã đến lúc phải lá»±a chá»n giữa nghá» thư ký và nhà hát, chà ng quyết định giã từ văn phòng cá»§a Äại Quáºn công. Nhưng lần công diá»…n đầu tiên chà ng đã má»i "chá»§ mình", tức vua Louis Philippe tương lai đến dá»±.
Lần công diá»…n ấy đã đạt tá»›i trên mức thà nh công má»™t cuá»™c khải hoà n. Nó không những chỉ tạo nên những tiếng hoan hô mà còn là má»™t sá»± mê cuồng. Vở kịch kết thúc, khi nghệ sÄ© Fiếcmanh lại ra sân khấu giá»›i thiệu tên tác giả, sá»± phấn khÃch đã trở thà nh cá»§a toà n thể khán giả, đến ná»—i Công tước Oóclêăng "đứng ngây ra" nghe tên ngưá»i là m thư ký cho mình trong vòng ba tiếng đồng hồ đã trở thà nh má»™t trong những con ngưá»i danh tiếng nhất thá»i đại.
Nói đó là má»™t cuá»™c khải hoà n là nói đến cuá»™c khải hoà n cá»§a văn há»c lãng mạn nói chung. "Henri III và triá»u đình" còn ra Ä‘á»i trước "Hécnani" cá»§a Hugo, đánh dấu sá»± cáo chung cá»§a chá»§ nghÄ©a cổ Ä‘iển, Dumas đã mở đưá»ng cho Hugo và Vinhy.
Cuá»™c cách mạng 1830 nổ ra đúng lúc và trở thà nh cuá»™c cách mạng cá»§a chÃnh bản thân Alexandre Dumas. Mang sẵn dòng máu cá»™ng hòa cá»§a ngưá»i cha, A. Dumas gắn bó cả tâm hồn và thể xác vá»›i cách mạng. Ông tá»± mình cầm súng ra chia lá»a vá»›i quân khởi nghÄ©a, tổ chức vệ quốc quân chống Bảo hoà ng. Ông viết trong hồi ký: "Äó là những ngưá»i cá»§a nhân dân mà ngưá»i ta đã gạt bá» sau khi sá»± nghiệp đã thà nh công. Sau khi canh gác ở cá»a kho bạc, sắp chết đói đến nÆ¡i, hỠđứng ở ngoà i đưá»ng kiá»…ng chân đất ngó và o đám thá»±c khách ăn bám cá»§a chÃnh quyá»n trèo trên lưng hỠđể leo lên, Ä‘ang chia nhau chức vụ địa vị và danh vá»ng".
Thái độ chÃnh trị ấy cá»§a A. Dumas luôn được bá»™c lá»™c trong các tác phẩm cá»§a ông, tất nhiên cả ở Ba ngưá»i lÃnh ngá»± lâm. Ba ngưá»i lÃnh ngá»± lâm là táºp đầu trong tiểu thuyết bá»™ ba hÆ¡n bốn nghìn trang viết, tiếp theo là hai táºp Hai mươi năm sau và Tá» tước BragiÆ¡lon (còn gá»i là Mưá»i năm sau nữa) miêu tả xã há»™i Pháp trong vòng năm mươi năm qua hai triá»u đại Louis XIII và Louis XIV, vá»›i hai Giáo chá»§ kiêm Thá»§ tướng Richelieu và Mazaranh và Conbe, Tổng thanh tra tà i chÃnh và hoà ng háºu AnnÆ¡ ÔtrÃtsÆ¡ sau là m nhiếp chÃnh dưới thá»i Louis XIV.
Mặc dầu giá trị lá»›n lao cá»§a tác phẩm nhưng vì là tiểu thuyết đăng tải, cho nên không tránh khá»i những chá»— lầm lẫn trước sau, tÃnh cách có phần đơn giản sÆ¡ lược và lối văn đã gần hai thế ká»· có phần dà i dòng bao biện.
Sáu trăm tác phẩm, má»™t tác giả khổng lồ, má»™t sức viết khổng lồ, má»™t con ngưá»i khổng lồ cá»§a thá»i đại. Sở thÃch lá»›n nhất cá»§a ông là là m việc. Ông viết liá»n ba tháng không nghỉ. Viết xong, ông dừng lại, Ä‘i du lịch. Nhưng từ Italia hoặc từ Tây Ban Nha trở vá», ông luôn mang theo mấy cuốn má»›i viết xong. Khi viết, ông Ä‘em hết tâm hồn, tình cảm và o trong trang viết. Trong Tá» tước BragiÆ¡lon, ông để cho Porthos chết rồi ôm mặt khóc nức nở. Äêm nghe cha khóc, Dumas con tưởng có chuyện gì sang há»i bố. Ông trả lá»i: "Porthos chết rồi và chết thê thảm quá!"
Nhưng con ngưá»i khổng lồ ấy chẳng những có trái tim nhạy cảm mà còn là má»™t ngưá»i hết sức khiêm tốn. Ông thÃch phi ngá»±a đến quỵ ngá»±a và yêu đà n bà .
Dumas đã từng cưới má»™t nữ diá»…n viên hà i kịch trẻ hÆ¡n mình rất nhiá»u, nà ng Ida Feriê, Satôbriăng là ngưá»i là m chứng cho cuá»™c hôn nhân nà y. Ông từ Praha vá», nÆ¡i ông đã từng cầu chúc cho chế độ quân chá»§ bị trục xuất. Dumas yêu cầu ông cầu chúc cho vợ mình. Satôbriăng nháºn lá»i, tuy không tránh khá»i liếc nhìn cái nịt ngá»±c cá»§a ngưá»i đà n bà nà y, và lẩm bẩm:
- Nhất định tôi cầu chúc cho má»i cái Ä‘ang rÆ¡i.
Bị công khai lừa dối, nhất là bởi bạn mình, Roger de Beauvoa, Dumas "bá» vợ", trái hẳn vá»›i những nhân váºt cá»§a mình, ông là m việc nà y không ầm Ä©, thân máºt và tốt bụng vô bá».
Khi vá» già , ông có được má»™t hạnh phúc không ngá»: Äứa con trai mà nà ng Trà Hoa nữ đã Ä‘em đến cho ông. Alexandre đệ nhất đã đầu hà ng trước bước Ä‘i ban đầu cá»§a Alexandre đệ nhị. Ông đến dá»± lá»… tặng hoa và ngồi ở hà ng đầu, chÃnh giữa, trà n trá» hạnh phúc trước cả khi ngưá»i ta gõ lên ba tiếng. Ông bao giá» cÅ©ng mang má»™t bó hoa khổng lồ. Äi dá»c theo chiá»u dà i cá»§a căn phòng, ông hoan hô, ông cưá»i vang vui vẻ nhìn xung quanh mình. Khi ngưá»i ta vừa nêu tên tác giả, ông liá»n đứng lên, lòng đầy kiêu hãnh chà o má»i ngưá»i như muốn nói: "Các vị thấy không, chÃnh con trai tôi đã là m nên chuyện đó!".
Còn Dumas con thì nói:- Cha tôi đó là đứa trẻ vĩ đại mà tôi đã có khi tôi còn rất bé.
Tháºt xứng đáng khi Dumas bố nói: Tác phẩm lá»›n nhất cá»§a tôi là Dumas con!
Tuy nhiên Dumas cha là m việc yếu dần. Cuộc chiến năm 1870 đã giáng một đòn dữ dội lên ông. Cuối tháng tám năm ấy, Dumas con thấy ông trở vỠDiep, kiệt sức. Ông nói:
- Ta vỠđể chết ở chỗ con đây.
Alexandre đệ nhị kêu khóc. Nhưng má»i sinh lá»±c hình như đã rá»i bá» Alexandre đệ nhất. Ngưá»i ta đặt ông lên má»™t chiếc ghế bà nh trông ra biển. Má»™t ngưá»i đã từng ham thÃch là m việc như ông, rốt cuá»™c đã khám phá ra niá»m vui là chẳng là m gì cả. Sáu trăm tác phẩm xuất bản, ông đã kiếm được cÆ¡ man nà o là tiá»n, nhưng lúc nà y ông chỉ còn hai đồng Louis và ng. Ông nói vá»›i con trai:
- Ngưá»i ra cứ bảo cha rất hoang phÃ. Nhưng đâu phải thế. Cha đến Paris vá»›i hai đồng Louis trong túi. Con hãy xem trong áo gilê cá»§a ta, con sẽ thấy vẫn còn nguyên hai đồng Louis đấy chứ!
Sáng ngà y 4 tháng 12 năm 1870 con trai ông thấy ông đăm chiêu hÆ¡n thưá»ng lệ liá»n há»i ông. Ông há»i lại má»™t câu xé lòng.
- Con có tin có cái gì còn lại của cha không?
- Có chứ, là cha đấy, con xin thá» như váºy.
Hôm sau sáu giá» tối, A. Dumas qua Ä‘á»i. Victo Hugo viết:
"Ở thế ká»· nà y không ai được dân chúng mến yêu hÆ¡n A. Dumas. Cái ông gieo mầm, đó là tư tưởng Pháp. A. Dumas quyến rÅ©, mê hoặc, là m lợi, là m vui và dạy dá»— má»i ngưá»i. Từ tất cả những tác phẩm cá»§a ông, rất phong phú, rất Ä‘a dạng, rất sinh động, rất duyên dáng, rất mạnh mẽ, toát ra má»™t thứ ánh sáng riêng cá»§a nước Pháp!".
Trở thà nh bạn của độc giả, đó là mong ước của nhà văn vĩ đại.
Và ông đã là m được Ä‘iá»u đó.
Chú thÃch:
(1) Ba nhà chÃnh trị lá»›n thá»i Louis XIII Louis XIV.
(2) Kịch tác giả cổ điển Pháp thế kỷ 17
BA NGƯỜI LÃNH NGá»° LÂM
Tác giả: Alexandre Dumas
Dịch giả: Nguyễn Bản
Dịch từ nguyên bản tiếng Pháp
|