Phong Lưu Kỵ Sĩ
Tác giả: Lãnh Thạch
Chương 250: Hoa đào tinh hồn. (Thượng)
Dịch: langrisser
Biên: langrisser
Nguồn: 4vn.eu
Vốn chương này là của bạn Cầm Đế làm. Nhưng chờ mãi không thấy bạn ấy đâu. Vì vậy mình đành chữa cháy hộ bạn ấy.
Chương này dài gấp đôi chương bình thường. Mình post tạm phần đầu đã. Tí xong phần sau sẽ post luôn cho anh em.
Đàn hồ ly tinh khiêng Tư Mã U Lan đang hôn mê, quả nhiên là đi tới cấm địa Đào hoa tiên cảnh.
Len lén đi theo sát đàn hồ ly tinh, dọc theo hoa đào tiểu lộ đi tới hơn hai mươi phút, liền thấy từng mảnh tửng mảnh hồng sắc dịch thể không ngừng lưu động trên không trung, dưới ánh dương chiếu rọi làm nổi lên từng gợn sóng mỹ lệ, giống như một con sông màu hồng bay múa ở trên không vậy.
Đây chính là “Hoa đào vân chướng” khiến cho thần thú phải lùi bước, cho dù là kháng độc và kháng hiệu ứng xấu đạt tới 90% thì tiến vào trong đó cũng phải chịu thương tổn, mà hồ tộc cấm địa Hoa đào tiên cảnh chính là được bao bọc ở trong đó.
Bởi vì “Hoa đào vân chướng” là hình dạng hồng sắc dịch thể, bởi vậy không thể nhìn được tình huống bên trong. (DG: hồng sắc dịch thể: chất lỏng màu đỏ.)
Một con bát vĩ hồ ly tinh đã làm cho ta lo lắng hãi hùng, đằng này lại có thêm ba con bát vĩ hồ ly tinh nữa, ta càng phải thật cẩn thận.
Cũng may hồ ly tinh không có xem xét bốn phía nên không phát hiện ra đóa bạch vân do ta hóa thành, nhưng mà “Hoa đào vân chướng” trước mắt lại làm cho ta đau đầu không thôi, ta căn bản là không thể tiến vào trong đó.
Không thể tiến vào trong đó, ta làm sao nghĩ cách cứu viện Tư Mã U Lan đây!
Thời điểm ta đang rầu rĩ thì đàn hồ ly tinh đã đi tới bên cạnh “Hoa đào vân chướng”.
Từ từ, có cái gì đó, trong lòng ta đột nhiên “Bang bang” nổi lên.
Ta đột nhiên phát hiện một vấn đề, đàn hồ ly tinh này khẳng định là muốn đem theo Tư Mã U Lan đang hôn mê đi qua “Hoa đào vân chướng”, vậy thì các nàng phải làm thế nào mới có thể để Tư Mã U Lan bình yên đi qua “Hoa đào vân chướng” đây?
Ta đột nhiên tràn đầy hy vọng, chăm chú nhìn chằm chằm vào đàn hồ ly tinh bên dưới.
Quả nhiên, trước mắt ta, một cơ hội xuất hiện làm cho ta không thể thừa nhận.
“Hoa đào vân chướng” vây quanh hồ tộc cấm địa này là từ hơn một vạn cây hoa đào ngàn năm, ở trong bách huyễn đào lâm thấm vào, từ các đóa hoa đào, hương hoa, hoa tinh, lá rụng, cùng với năng lượng kỳ lạ tạo thành một cái “Hoa đào vân chướng” như vậy. Ít nhất cũng đã hơn vạn năm lịch sử, uy lực tất nhiên lớn không cần bàn.
(DG: lão tác giả nói cái j tối nghĩa quá. Đại khái ở đây có thể hiểu: “Hoa đào vân chướng” là do hơn một vạn cây đào ở trong bách huyễn đào lâm tỏa hương hoa, hòa quyện cùng với hoa tinh, lá rụng, thêm một cái năng lượng kỳ lạ nào đó mà tạo thành )
Hồ tộc thể chất phủ mị, chỉ cần có thể tu luyện đến bát vĩ hồ ly tinh, vận khởi hồ tộc đặc biệt “Hồ mị ngọc kinh”. Phát ra chân khí hộ thân là có thể thông qua “Hoa đào vân chướng”, nhưng mà tám con tam vĩ hồ ly tinh không có năng lực này. Càng khỏi bàn đến nhân loại như là Tư Mã U Lan đi.
Vì vậy!
Bốn con bát vĩ hồ ly tinh đi trước, tạo thành hình cái quạt, hồng sắc lăng đoạn trong tay phát ra một mảnh hồng sắc quang mang, đem "Hoa đào vân chướng" gạt bỏ ra ngoài thân thể các nàng.
Tức thì, bốn con bát vĩ hồ ly phát ra hồng sắc quang mang, đồng thời tạo ra một cái không gian trong “Hoa đào vân chướng” đang không ngừng lưu động, đem “Hoa đào vân chướng” ngăn ở bên ngoài cơ thể, làm cho tám con tam vĩ hồ ly tình đang khiêng Tư Mã U Lan hôn mê ở trong cái không gian này mà đi vào “Hoa đào vân chướng”, hơn nữa còn ở trong đó mà đi qua.
Cơ hội!
Cơ hội duy nhất!
Ta đương nhiên biết làm như vậy là mạo hiểm hơn nữa là phi thường nguy hiểm, nhưng mà ta không còn cách nào khác.
Thùa dịp bốn con bát vĩ hồ ly phát công đối phó “Hoa đào vân chướng”. Ta đẩy nhanh tốc độ phi hành, hướng tái tám con tam vĩ hồ ly tinh đang tiến vào “Hoa đào vân chướng” phía trước, bay tới bên cạnh bọn nàng, đi theo các nàng từ từ đi qua trong “Hoa đào vân chướng”.
Vận khí thật tốt!
Không bị bát vĩ hồ ly tinh phát hiện!
Tuy rằng ta cao hứng thiếu chút nữa mà cất tiếng cười to, chính là trong lòng vô cùng khẩn trương, tim đập không ngừng, tiếp cận gần đám bát vĩ hồ ly tinh như thế này, nếu mà bị các nàng phát hiện ra, ta chỉ còn đường chết, cấp bậc suy giảm. Không khẩn trương mới là lạ.
Chính là tim đập liên hồi như vậy!
Có lẽ bởi vì nơi đây là hồ tộc lãnh địa, phạm vi của bách huyễn đào lâm nên bát vĩ hồ ly tinh khó tránh khỏi lơ là, hơn nữa các nàng hiện tại đang phải phát công đối phó với “Hoa đào vân chướng”, bởi vậy mà không có phát hiện ra ta.
Nhân cơ hội ngàn năm có một này, ta vì vậy mà không có việc gì mà đi qua được “Hoa đào vân chướng” trong truyền thuyết, nơi vô cùng khủng bố mà ngay cả “PRO” như Đông Phương Hành cũng không thể đi qua, nếu mà nói cho người khác nghe, chỉ sợ đánh chết cũng không ai tin.
Liền đơn giản như vậy!
Vận khí tốt, không phục không được!
Trước mắt thiên nhiên sáng ngời, đã tiến vào trong hồ tộc cấm địa Hoa đào tiên cảnh, thừa dịp bát vĩ hồ ly tinh còn không có phát hiện ra, ta nhanh chóng bay lên trên trời, quan sát hành động tiếp theo của đàn hồ ly tinh.
“Hoa đào vân chướng” bên trong một mảnh trời riêng biệt, hơn nữa còn rất rộng lớn, ta bay lên cao tầm hơn năm mươi thước vậy mà vẫn không nhìn thấy phần cuối của Hoa đào tiên cảnh.
Không hổ là Hoa đào tiên cảnh!
Nhìn cảnh sắc trước mắt, ta không khỏi cảm khái.
Cây đào xinh đẹp, nước chảy nhẹ nhàng, bãi cỏ xanh non, còn có cả các mộc chế phòng ốc, hơn nữa còn có hoa đào vân vụ nhàn nhạt, thật giống như tiên cảnh, trong đó còn có cả các loại động vật đáng yêu cùng các loài chim nhỏ hiếm có, thật sự là một mảnh tiên cảnh tràn ngập sinh cơ.
Chính là lúc tiến vào Hoa đào tiên cảnh, ta đột nhiên phát hiện một vấn đề lớn.
Hoa đào tiên cảnh bị “Hoa đào vân chướng” vây quanh, ta tuy rằng đã tiến nhập Hoa đào tiên cảnh, nhưng mà ta làm sao đi ra ngoài đây, nếu ta thật sự cứu Tư Mã U Lan rồi, đối mặt với sự đuổi giết của hồ ly tinh thì ta làm thế nào mà đi ra ngoài?
Một trận đau đầu!
Quên đi, không nghĩ nữa, xe đến trước núi ắt có đường, đi từng bước tính từng bước!
Đàn hồ ly tinh mang theo Tư Mã U Lan đi vào trung tâm Đào hoa tiên cảnh, tại địa phương có dày đặc cây đào, có chín cây đặc biệt bắt mắt.
Chín cây đào này chẳng những dài như nhau, hơn nữa mỗi cây đều có kích thước ba người ôm, cành to lá nhiều, nở đầy hoa tươi, ít nhất cũng là mấy nghìn năm tuổi rồi. Dưới chín cây đào to lớn này, có một cái tiểu thủy trì khoảng chừng ba thước, trong ao tràn đầy đóa hoa đào phấn hồng sắc, tỏa ra phấn hồng sắc thủy vụ dày đặc. (DG: tiểu thủy trì: ao nước nhỏ.)
Hai bên tiểu thủy trì rất cao, ở bên trong thủy vụ, một đóa hoa đào bằng nắm tay xoay nhanh, chính là nhờ phấn hồng sắc hoa đào này mà tạo ra phấn hồng sắc vân vụ tụ tập lại mà thành đào hoa vân vụ bình thường kia.
Hoa đào vân vụ tụ tập tạo quang mang lóng lánh chói mắt. Đồng thời, vân vụ trong Đào hoa tiên cảnh và tiểu thủy trì phát ra hơi nước, không ngừng bị hoa đào này hấp thu, thậm chí là cả đóa hoa đào đang bay trên không cũng có thể bị nó hấp thu.
Phấn hồng sắc hoa đào do vân vụ tụ tập tạo thành vậy mà lại có thể hấp thu đào hoa vân vụ xung quanh. Đáng tiếc ta cách nó quá xa, không thể sử dụng [Động Sát Thuật] để xem thuộc tính của nó được.
Đàn hồ ly tinh đi đến trước tiểu thủy trì, đem Tư Mã U Lan hôn mê đặt ở trên giường trúc phủ đầy hoa đào hé ra bên cạnh đó, xuất ra một mảnh đóa hoa đào. Ở trên mũi ngọc của Tư Mã U Lan khẽ quơ quơ, Tư Mã U Lan từ trong hôn mê liền chậm rãi tỉnh lại, mở mắt.
Tư Mã U Lan ôn nhu mở một đôi mắt trong suốt, nhìn nhìn cảnh sắc xung quanh cùng hồ ly tinh trước mắt. Nàng thông minh lập tức nhận ra tình huống hiện tại, nàng đã bị hồ ly tinh bắt đem vào bách huyễn đào lâm, cho dù hiện tại gia gia nàng đuổi theo đến đây, cũng vô pháp cứu nàng từ trong tay đàn hồ ly tinh này.
Hồ tộc lãnh địa cũng không phải là địa phương muốn tới là tới, muốn đi là đi!
Tư Mã U Lan biết hôm nay chạy trời không khỏi nắng, cũng biết đàn hồ ly tinh này sẽ không bỏ qua cho nàng. Chẳng muốn nói chuyện, nàng yếu ớt nhìn cảnh sắc xinh đẹp bốn phía, hy vọng trước khi chết lưu lại được một đoạn ký ức tốt đẹp.
Đáng tiếc nàng bị hồng sắc lăng đoạn của hồ ly tinh cột lấy, tuy rằng nàng tỉnh lại rồi nhưng không cách nào hành động được.
Thật là một cô gái thanh tú, xinh đẹp!
Hay cho tiểu cô nương nhà ngươi, có phải biết ta tới cứu ngươi hay không mà câu dẫn ta?
Tư Mã U Lan lại không biết rằng, biểu tình yếu ớt, vẻ mặt bất đắc dĩ cùng bộ dáng điềm đạm đáng yêu của nàng, ở dung mạo tuyệt mỹ cùng khí chất thanh tú động lòng người của nàng đã làm cho ta cực kỳ rung động.
Không cần câu dẫn, hôm nay không cứu được ngươi, ta cấp bậc sẽ bị xóa bỏ, mặc kệ khó khăn đến đâu ta đều phải hành động.
|