Siêu cấp chiến đả - VONGNGU được và mất?
Sau một hồi luẩn vòng vo để HL chính thức tham đả Linh giới, VN đã tiến hành cho HL thực hiện ít ra là hai lần siêu đại vượt cấp chiến đả... mà gây ấn tượng nhất là chiến đả Mộc tinh Hợp thể kỳ. Hệ quả là một loạt độc giả lên tiếng phản đối ầm ĩ khiến VN không thể không đưa ra lời phân trần. Theo đó, đối với VN thì tuy HL chỉ có tu vi hoá thần trung kỳ, nhưng do có công pháp pháp thể song tu + nhiều bảo vật nên thực lực tương đương với LH hậu kỳ = gián cách 1 đại cảnh giới + ít ra là 3 tiểu cảnh giới. Đến cuộc chiến chống Mộc tinh thì đã trở thành cuộc chiến giữa hai đối thủ có gián cách là 2 đại cảnh giới + ít ra là 3 tiểu cảnh giới. Đây là cuộc chiến giữa con kiến và con voi. Nếu như theo truyện ngụ ngôn kia, con kiến quật ngã con voi thì VN sẽ ghi danh mình vào danh sách của những tác gia ngụ ngôn hiện đại... Ha ha... Đáng tiếc hay đáng mừng (?) là vì có khá nhiều độc giả phản đối nên VN đã không tiếp tục câu chuyện ngụ ngôn của mình, mà dùng PKT thay cho con kiến, một đám kiến phệ kim trùng cắn cụt tay (?) Mộc tinh... Hắc hắc...
Cũng không biết là VN được gì khi bố trí cho HL siêu đại vượt cấp chiến đả (điều này thực ra cũng không khó đoán - đây có lẽ là VN chiều ý đa số đọc giả có thiên hướng khoái tỉ mấy dạng yy Đông Á Bệnh Phu...). Nhưng theo mỗ thì VN lại mất khá nhiều.
1- Đánh mất tính nghiêm ngặt của thiết định phân cấp tầng thứ vốn được xây dựng khá nghiêm ngặt đối với các sách tu tiên và đối với ngay chính những phần truyện đã viết của chính PPTT truyện. Đối với sự phân tầng LKK, TC, KĐ, NA... cứ mỗi lần vượt lên một cảnh giới, các tu sĩ phải đối mặt với chồng chất khó khăn, mà đối với tuyệt đại đa số tu sĩ phải nói là giống như là một bước thăng thiên vậy. (Có thế mới lý giải được cô nàng gì đó trong thất hữu sẵn sàng phản bội lại lục hữu còn lại để cố gắng giành được hội Trúc cơ v.v... Cũng như Nghiêm Lệ, Nguyên Dao... sẵn sàng hy sinh sắc tướng và thất vọng khôn cùng khi tiền bối Khúc Hồn - chắc hình mạo cực sửu... hắc hắc - không biết phong tình là cái chi chi... (Hô hô...))...
Khó khăn lớn thì đền bù càng lớn. Vì thế khi HL đột nhiên kết đan thì suýt nữa thất thố (đại ô long)... và sau khi kết đan xong thì ý vị phong phát, long hành hổ bộ... và tự xem mình đã trở thành tiền bối cao nhân!
Chính bản thân sự khó khăn, quá trình gian khổ tìm cách vượt qua và được đền bù xứng đáng khi vượt qua khó khăn... là một trong những cái tạo nên sự hấp dẫn của PNTT truyện nói riêng và các sách tu tiên nói chung. Cũng chính vì thế mà rất nhiều đọc giả hồi hộp chờ đợi và cảm thấy như chính mình cũng tiến giai khi nhân vật chính trong truyện tiến giai vậy...
Thế nhưng khi viết những cảnh siêu đại vượt cấp chiến đả nói riêng cũng như phần đầu linh giới nói chung, VN đã phá bỏ tất cả những sự hấp dẫn đó. Không còn sự khó khăn, không còn sự lo lắng về những chướng ngại như lên trời của quá trình tiến giai... Sự phân cấp nghiêm ngặt của lv trước đây bị phá bỏ, những tu sĩ có tu vi cao hơn 1, 2 đại cảnh giới lại dễ dàng bị HL hung hăng khi dễ... Ha ha...
2- Mặt khác, nên nhớ là tu vi mỗi lần qua một đại cảnh giới là tu sĩ có sự biến chuyển cực đại về lượng và siêu đại về chất. LKK lên TC linh khí hóa thành chất lỏng, TC lên KĐ chất lỏng hóa thành thể rắn, KĐ lên NA thì đan hoàn biến thành nhân hình, có siêu việt nhân hình về một số công năng đặc dụng (đoạt xá, thuấn di,...). NA lên HT thì từ điều động linh lực bản thân chyển sang có thể điều động linh lực thiên địa, HT lên luyện hư thì từ thiểu (1, 2, 3,...) linh căn chuyển thành ngũ hành linh căn (> điều động ngũ hành linh lưc (?))... (Mấy cảnh giới sau VN chưa viết nên không biết là sẽ có quá trình chuyển biến như thế nào). Tuy nhiên khi thực hiện siêu đai vượt cấp chiến đả thì sự gián cách cả về lượng và chất này trở thành vô nghĩa... Đại khoảng cách về cảnh giới, thần thông, lượng và chất v.v... đều trở nên vô nghĩa. (HL trợn mắt quát lớn: "Tao là kim đan trung kỳ song tu pháp thể, mày là hóa thần kỳ điều động thiên địa linh lực, không bỏ chạy thì bị tao đánh chết!"... hắc hắc cười gian)...
Quả nhiên là khi đọc những lần đại vượt cấp chiến đả, nếu như đọc giả có chút đầu óc tỉnh táo, chắc không khỏi băn khoăn tự hỏi: Tu thể có thể làm cho cơ thể cứng rắn hơn, nhưng như thế liệu có thể bù đắp lại sự cách xa của cảnh giới hay không? Cảnh giới a... Cảnh giới ở đây không chỉ là "ngộ" đạo, mà là sự thay đổi thiên địa chi biệt về thần thông a?... Phải chăng tu thể có thể biến HL thành "tiểu cường", pháp bảo ghè không sứt, thiên hỏa đốt không cháy?... Thành ra bánh ô tô tuy to nhưng không mạt sát đinh ghim a?... Chẳng lẽ tu tiên cao siêu như vậy lại trở thành loại lý luận trần tục thấp tè tè như vậy? Hắc hắc...
3- Như đã nói, một trong những cái làm nên sự hấp dẫn của PNTT là sự khó khăn khi tiến giai của một HL có linh căn hỗn loạn không chịu nổi. Đó dường như là sức hấp dẫn của câu chuyện một anh chàng con nhà nghèo, tư chất tầm thường... vượt khó vươn lên trong cuộc sống đầy máu và nước mắt... Nhưng nay anh nhà nghèo đã trở nên giàu có, tư chất lại tốt lên rất nhiều, lại liên tục gặp may mắn... có được công pháp song tu pháp thể nghịch thiên có thể khiến anh ta tuy vốn liến vài trăm ngàn đô có thể quật ngã mấy chú chàng triệu và tỷ phú trên thương trường/thị trường chứng khoán... và anh chàng nhà nghèo này đang có ý vị phong phát của kẻ cờ đến tay nên phất loạn cả Linh giới. Câu chuyện vượt khó thành câu chuyện yy...
> PNTT của VN dần mất đi cái cốt lõi "phàm nhân tu tiên" trở thành "tiên nhân chuyển thế/trọng sinh tu tiên"... thật tiếc lắm thay!
|