
18-09-2010, 07:28 PM
|
 |
Trai Không Dê Gái Không Yêu
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 1,146
Thời gian online: 2552074
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
|
|
Cuồng Nộ
Quyển 1: Bangkok! Đàn bà, ma túy và máu.
Chương 1: Hành trình bắt đầu (Hạ)
Tác Giả: trouble
Nguồn: Tàng Thư Viện
Vào mùa hành hương thì Rome luôn tấp nập khách du lịch. Đủ mọi tầng lớp cũng như những thành phần mộ đạo đến từ khắp nơi trên thế giới.
Lúc này cả phi trường đều liếc nhìn họ. Hai linh mục quái đản nhất từ trước đến nay.
Judas và Mười Hai sớm đã đáp xuống phi trường Rome từ sáng. Sở dĩ mọi người đều chú ý đến họ phần lớn là nhờ ngoại hình.
Mười Hai chỉ đơn giản là mặc một chiếc quần tây đen và một cái áo thun trắng mỏng bên trong. Đầu tóc bồng bềnh lãng tử phối hợp cùng cặp kính đen và cái áo khoác măng-tô bên ngoài nên trông rất là có phong thái.
Judas thủy chung vẫn chỉ mặc bộ giáo phục củ kỹ cho dù là đi chơi gái hay đi ra ngoài. Nhưng thứ làm hắn nổi bật hơn cả chính là do cơ bắp. Gã này cao gần 1m9, vóc người to lớn lại thêm bộ giáo phục bó sát làm hằn lên những múi cơ khủng bố. Khi gã đi cạnh một người á đông có vóc dáng trung bình như Mười Hai thì trông có vẻ rất hơi khập khiễng.
Mỗi bước chân họ đi đều toát ra một khí chất khác thường nên rất dễ gây nên sự chú ý.
Bỗng có một chiếc BMW chạy thẳng vào phi trường trước ánh mắt ngỡ ngàng của bao người. Rồi lại có một lão linh mục từ trong xe bước ra, cẩn thận chỉnh lại cặp kính cận.
“Dám hỏi hai vị có phải là Mười Hai và Judas không?”
“Ta là…”
Mười Hai và Judas đồng thanh lên tiếng, bất thần cả hai nhìn nhau đầy vẻ tức giận.
“Ta là Mười Hai.”
“Mời theo tôi.”
Cả hai lên xe trong tình trạng bịt mắt, họ tự hiểu rằng nơi mình sắp đến chắc chắn phải là một nơi vô cùng cơ mật.
Trải qua một khoảng thời gian khá lâu, cuối cùng chiếc xe cũng đã dừng lại. Mở ra trước mắt họ là căn nhà gỗ to đùng được dựng ở một nơi hoang vắng, con đường lộ kéo dài chẳng thể thấy rõ hai đầu, ngay cả thị lực kinh hồn như Mười Hai cũng chỉ có thể miễn cưỡng nhìn ra thấp thoáng ở xa xa của một đầu là đồn nhập cảnh của quốc gia Rome.
“Mời hai vị vào trong.”
“Trò gì nữa đây? Bọn The Church thật biết cách trêu người nha. Dắt nhau đi cả trăm cây số rồi chẳng lẽ vào đây uống nước?”
Mười Hai thầm rủa, nhưng xem ra gã cũng chỉ dám để trong lòng.
Vừa đẩy cửa bước vào thì Mười Hai và Judas đã sớm nhận ra sát khí nồng đậm. Bỗng có 4 thân ảnh lao về phía họ mà ra đòn, tất cả đều là trọng kích, thậm chí 2 trong số họ còn dùng cả trủy thủ quân dụng.
Mười Hai thoáng có chút ngạc nhiên nhưng đã sớm trấn tĩnh. Judas thì trên mặt lộ rõ vẻ phấn khích. Tức thì cả hai liền xoay lưng tựa vào nhau mà thủ thế. Dù là ban ngày nhưng trong nhà không để đèn nên nhất thời chẳng thể trông rõ mặt nhau.
Mười Hai khẽ nhún người thì đã lao đến trước mặt gã địch nhân dùng dao, nhanh chóng một tay tung quyền vào cằm một tay áp chế vũ khí. Gã đứng cạnh thấy đồng bọn lâm nguy thì cũng lao vào tung ra một quyền trọng kích mang theo sát mang vô cùng mãnh liệt. Mười Hai thuận chân tống ngay ra một cước đầy uy lực, nhất thời quyền đầu và cước chưởng va chạm tạo ra một âm thanh vô cùng quái dị. Nhưng suy cho cùng thì tay và chân sao có thể trực diện giao phong, kẻ chiếm phần tiện nghi hiển nhiên sẽ là Mười Hai.
Lúc này Judas đã sớm hạ gục kẻ địch. Nguyên lai là gã từ đâu lôi ra một cặp tonfa bằng thép, xoay chúng liên tục trong tay tạo ra lực phong dọa người. Hai gã địch nhân tuyệt nhiên là trúng một đòn thì sẽ tự động bất tỉnh, trừ phi đầu của chúng làm bằng chất liệu gì đó ngoài cơ nhục và canxi thì có thể miễn cưỡng tiếp chiêu.
“Bộp bộp…”
Tiếng vỗ tay vang lên kèm theo một ánh đèn lửa le lóm.
“Quả nhiên là lợi hại, ta không nghĩ là con có thể tiến bộ đến vậy.”
Mười Hai miệt thị: “Ra là lão gia hỏa chủ mưu, ta đã sớm đoán ra là ông muốn thử bọn này.”
Người đàn ông già nua mang theo chút khắc khổ nhưng nhãn quang thì không thua bất kỳ gã thanh niên nào. Ánh mắt đấy ngay cả một người từng trải cũng khó có thể dễ dàng tiếp nhận một cách trực diện. Ông ta ngồi trên một chiến ghế đẩu, thần sắc thoải mái ung dung nhấp từng ngụm trà.
“Judas huấn luyện ngươi tốt chứ?”
“Nếu có thể, tôi muốn một gã khác.”
Giáo Hoàng cười cợt: “3 năm qua chắc các ngươi cũng đã chịu khổ không ít.”
“Jean đang ở đâu?”
“Jean? Là con bé mang bí số 16 trong nhóm Thừa Hành Giả đó sao?”
“Lão đầu tuổi tác đã cao nhưng xem ra còn nhớ dai hơn cả hậu bối. Phải a! Đích thị là nàng. Ta cũng bởi vì nàng mà bán mạng cho các người.”
Giáo Hoàng chỉ nở một nụ cười mãn nguyện. Ông buông chén trà, đứng lên và tiến lại gần Mười Hai trịnh trọng tuyên bố bằng cái chất giọng hùng hồn của người lãnh đạo.
“Ryan Nguyễn, từ đây con phải vứt bỏ cái tên đó. Con cũng sẽ chẳng bao giờ tồn tại trên cõi đời này nữa. Mãi mãi làm một anh hùng trong bóng tối, gánh vác trọng trách của cả nhân loại trên vai. Con chỉ có duy nhất một cái tên Mười Hai xứng với vị trí Tầm Thủ thứ 12. The Church là gia đình duy nhất của con, ta sẽ là người cha duy nhất của con, Vatican là ngôi nhà duy nhất của con và bọn chúng sẽ là kẻ địch duy nhất của con. Có thể con không tin vào Thiên Chúa, nhưng người vẫn sẽ luôn tin vào con.”
“Nghe cho rõ đây lão già, tôi chẳng cần biết ông an bài cái gì. Tôi cũng chẳng phải nghe theo ông. Chúng ta chỉ là song phương giao dịch. Tôi giết sạch bọn dị giáo gì đấy, ông thả tự do cho Jean và tôi. Vậy thôi. Bọn tôi sau này cũng sẽ chẳng can hệ gì đến mấy cái thứ quái đản hay tôn giáo gì cả đâu.”
Giáo Hoàng cũng chẳng nói gì, thủy chung vẫn chỉ mỉm cười với hắn.
“Vậy là từ giờ, Mười Hai. Con chính thức được công nhận là Tầm Thủ thứ 12 của The Church. Con chỉ sẽ làm việc dưới quyền của ta và các Hồng Y Giáo Chủ. Tất cả mọi người trừ bọn ta ra đều sẽ nghe theo sự an bài của con.”
Mười Hai vẻ mặt đầy nghi hoặc, hắn liếc trộm xung quanh thì đã chẳng thấy 4 gã kia đâu. Judas thì ngáp ngắn ngáp dài.
“Nhiều lời làm gì? Lần này có nhiệm vụ cơ mật thì mới gọi bọn tôi về. Mau nói ra đi.”
“Lần này con và Judas sẽ đi cùng một người đồng hành nữa. Hắn là Chín. Cả 3 sẽ đáp chuyến bay nhanh nhất trong ngày để đến… Bangkok.”
“Bangkok?”
Judas nghe vậy mắt sáng rực, Mười Hai thì thoáng có chút hưng phấn nhưng cũng đã nhanh chóng trấn tĩnh. Thật là chuyến này không phí công, kinh đô sex của thế giới mà không đi thì quả uổng một đời đàn ông.
“Lần này ta đã đặc biệt chiếu cố cho con một món quà nhỏ.”
Giáo Hoàng khẽ búng tay thì đã có một linh mục mang ra một chiếc va li trực tiếp giao cho Mười Hai.
…
Chuyến bay đi Bangkok, thủ đô của Thái Lan.
Đàn bà, ma túy và máu đang chờ họ phía trước.
|