Trong thời đại khoa học kỹ thuật sớm phát triển như hiện nay, việc giao thông giữa các nước đã dần trở nên dễ dàng. Thế nhưng chuyện một chiếc chuyên cơ nội trong ngày có thể bay từ Bắc Kinh đến Bangkok chỉ trong vòng 15 phút thì quả là một chuyện khó tin. Mười Hai biết là đối với The Church thì không gì là không thể nhưng đến mức này thì quả thật là biến thái, một tổ chức biến thái sở hữu cả những phương tiện giao thông cũng quá sức là biến thái.
Mười Hai không phải đợi lâu, sau khi liên lạc với The Church thì Jean đã lặp tức lên đường. Nhiệm vụ lần này tuyệt nhiên không thể chậm trễ.
3 năm ngắn ngủi, đối với Mười Hai thì nó vụt qua như 3 thế kỷ.
…
Mười Hai đứng đó, bên ngoài phi trường. Jean đang từ từ bước ra, nàng chỉ mặc vỏn vẹn một cái áo sơ mi dài tay được xắn lên đến khủy và một chiếc váy len phủ đến gối cùng đôi giầy bốt cao che chắn phần còn lại của cặp chân dài. Mái tóc bồng bềnh cùng cặp mắt biếc xanh như ngọc càng tôn vinh thêm vẻ đẹp rạng ngời của gương mặt thanh tú. Một vẻ đẹp thoát tục đúng nghĩa.
“Jean…”
Nàng không đáp lại, chỉ lẳng lặng nghiên mình cúi chào. Đối với nàng, Mười Hai hiện đang ở một địa vị cao hơn. Dù cho tình cảm của họ có thế nào đi chăng nữa thì chuyện này vẫn không thể thay đổi, phép tắc là phép tắc. Trong công việc không duy trì tình cảm riêng tư.
Nhưng cũng nhờ vậy mà Mười Hai có dịp mãn nhãn, đôi gò bồng đảo ẩn hiện sau lớp vải mỏng manh của cái áo sơ mi dần lộ ra trước mắt làm Mười Hai quá sức hưng phấn. Máu trên não chạy rần rần làm da đầu tê dại.
Mười Hai lắp bắp: “Em… dạo này… khỏe không?”
Nàng vẫn không đáp lại, chỉ nở một nụ cười triều mến.
…
Chiếc xe taxi lao đi trên đường, Mười Hai và Jean cố ý dùng tiếng Latin để trao đổi nhằm tránh tay tài xế biết chút tiếng anh mà sinh ra để ý.
“Có lẽ bây giờ em nên gọi anh là Mười Hai đại nhân.”
“Chậc! Khách khí làm gì, cứ gọi anh là Mười Hai được rồi.”
“Nhưng…”
“Nghe anh một lần được không?”
Nàng đỏ mặt thẹn thùng, so với trước kia thì Mười Hai bây giờ quả thật rất là phong độ. Cơ bắp rắn chắc, ngay cả kiểu tóc cũng thay đổi làm nên một vẻ đẹp trai mà khó người con gái nào có thể cưỡng lại được.
“Trông em có vẻ đã trưởng thành hơn rất nhiều.”
Quả thực là thời gian có thể thay đổi con người, 3 năm trước Jean chỉ mới 17 tuổi, nét đẹp ngây thơ trong sáng giờ đã được thay thế bằng một vẻ đẹp của tuổi trưởng thành.
“Còn anh thì vẫn vậy, em chỉ cảm thấy ở anh một luồng khí tức ấm áp và sức mạnh vô cùng.”
“Em không thấy gương mặt anh tàn tạ thế này sao? Bị người ta đánh cho ra nông nỗi này mà còn bảo là mạnh cho được. Đừng cố an ủi anh chứ.”
Jean vẫn nhẹ nhàng nhưng trong ánh mắt đã sớm lộ ra một tia sát ý: “Là ai vậy?”
“Ở đây nói không tiện, Chín sẽ phổ biến cho chúng ta sau.”
“Cả Chín đại nhân và Judas cùng tham gia sao? Sự việc lần này có vẻ khá nghiêm trọng đây.”
“Nghiêm trọng gì thì cũng về đó rồi tính, giờ em theo anh đến chỗ này được không?”
Jean làm ra vẻ mặt ngây ngốc khó hiểu, Mười Hai thấy được cử chỉ dễ thương đó cùng gương mặt siêu cấp xinh đẹp mà trong lòng có quỷ. Hắn chỉ khẽ thì thầm vào tai liền khiến nàng đỏ mặt thẹn thùng.
“Anh… thực sự muốn sao?
Mười Hai lúc này chẳng còn tâm trí đâu mà nghe cô nàng bẽn lẽn, hắn đã sớm bảo taxi tấp vào một khách sạn nào ở gần đó. Jean đỏ mặt bừng bừng nhưng vẫn không dám phản kháng lấy nửa lời.
…
“Em vào tắm trước đi.”
Quả nhiên là Mười Hai đã nhịn hết nổi, hắn đã cố kìm nén hỏa khí trong lòng mấy năm nay. Jean hiểu rõ điều đó nên cũng thuận ý mà động sắc xuân.
Mười Hai ngã người trên giường, lấy điện thoại ra gọi cho Judas.
“Tối nay ta và Jean về trễ. Ngươi tự kiếm cái gì ăn đi. Nói với Chín là sáng mai chúng ta bàn bạc kỹ lưỡng hơn.”
“Con mẹ ngươi! Chín cũng bảo là tối nay về trễ, các ngươi hẹn nhau đi quậy phá ở đâu mà tránh mặt ta đúng không?”
“Mẹ ngươi thì có. Ta thèm vào, Chín đi đâu không biết nhưng ta chỉ dẫn Jean đi ăn tối rồi dạo quanh thành phố thôi.”
“Kệ mẹ mấy người. Ta đi ăn lẩu đây.”
Thoát được cái thằng khùng đó, Mười Hai mừng còn hơn là trúng số. Hắn thầm nghĩ: “Lão tử đi vui vẻ với người đẹp đâu có điên mà rủ cái thằng dâm đãng như mày đi chung.”
Lúc này Jean từ phòng tắm bước ra, quấn trên mình chỉ duy nhất một cái khăn tắm. Vẻ đẹp ngời ngợi khiến Mười Hai chịu không nổi liền lặp tức cởi ngay quần áo ra.
Hắn toàn thân xích lõa xấn tới bên nàng, khẽ dùng tay nâng cằm lên mà trao một nụ hôn nồng cháy. Bất thần hai lưỡi quấn vào nhau làm huyết dịch trong thân thể song phương rạo rực không thôi. Jean nhắm mắt lại không dám phản kháng còn Mười Hai thì liên tục dùng lưỡi làm thành những động tác chuyên nghiệp đi từ môi xuống đến rốn nhằm tận hưởng cho bằng hết thân thể của người đẹp.
Thình lình hắn vật nàng xuống giường, động tác quá mạnh làm chiếc khăn tắm sớm đã bay đi đâu. Hai thân thể xích lõa đè lên nhau, sắc xuân tràn ngập nơi nơi.
Mười Hai châm chọc bằng vẻ mặt dâm đãng: “Em là ‘con gái’ đúng không?”
Jean vẫn thủy chung nhắm mắt, gương mặt đỏ bừng, thân thể hơi run run. Thế nên Mười Hai mới biết đây là lần đầu của cô nàng.
Mười Hai khẽ hôn lên cổ rồi lại xấn ra đằng sau *** tai. Song thủ miên man bất tận cứ liên tục xoa bóp cặp ngực to tròn. Tiểu đệ của hắn lúc này đã thập phần cương phẫn, như một thiết côn hung hãn và hết sức nguy hiểm.
Mười Hai chầm chậm đưa tiểu đệ tiến vào nơi ấm áp hoang lạc, nhất cử nhất động đều khiến vạn vật như bị đứng lại. Thanh âm rên rỉ khẽ vang lên làm Mười Hai càng thêm thập phần thú tính, hắn dùng toàn bộ sức lực nhấp mạnh rồi lại trở nên nhẹ nhàng lãng mạn hơn bao giờ hết, gương mặt Jean cũng đã trở nên nhăn nhó vì đau đớn nhưng sau đó liền ôn nhu trở lại.
Những thanh âm hoang đãng dần vang lên khắp phòng, vẻ mặt của Jean cũng đã dần trở nên vô cùng xinh đẹp, xinh đẹp một cách lạ lùng. Mười Hai thở hồng hộc, hắn liên tục ra sức nhấp mạnh thiết côn, song thủ cũng không vì thế mà dừng lại. Bất thần hắn dùng lực ôm sát người tình vào trong lòng mà ngã ra đằng sau tạo nên một tư thế khác lạ, nữ tử ngồi bên trên nam nhân mà hưởng thụ.
Trải qua một quãng thời gian khá lâu hắn mới chịu dốc ra toàn bộ vốn liếng mà nghỉ mệt. Cả hai nằm dài ra giường thỏa mãn vô cùng.
“Jean! Anh yêu em.”
Nàng thẹn thùng vẫn chẳng hé lấy nửa lời đáp lại mà chỉ bẽn lẽn gục đầu vào lòng hắn. Mười Hai không biết có phải là do kìm nén quá lâu hay là do bản thân dương khí quá mạnh mà tiểu đệ đã sớm hồi phục uy phong. Hắn bắt Jean xoay người lại, chống tay lên giường mà giao hoan theo kiểu của loài thú.
Bỏ mặc ngoài tai những răn giới của tôn giáo, ném ra khỏi đầu những luân lý của xã hội phong kiến khi xưa. Hai con người thuộc về nhau chỉ biết làm theo bản năng, dòng thời gian cứ miên man bất tận nhưng nó sẽ phải dừng lại khi tình yêu thăng hoa.
…
Judas ăn lẩu xong thì cũng chẳng biết đi đâu nên quay về phòng, hắn mướn những đĩa film con heo về mở lên giải trí. Đương trong lúc hứng thú thì tiếng gõ cửa phòng vang lên.
“Con mẹ mấy người, đi giờ này mới về, ta đang chán lắm đây có biết không hả?”
Judas miệng thì chửi nhưng cũng đã nhanh chóng chạy ra mở cửa. Đập vào mắt hắn lúc này là thân ảnh của Chín, quần áo rách bươm, toàn thâm còn có nhiều chỗ bị thương chảy máu không dứt. Đặc biệt là lúc này hắn đã mất đi cánh tay trái.
Một đêm đẫm máu, máu của tình yêu và máu của một cuộc thương vong không đáng có.