
24-09-2010, 10:55 AM
|
 |
Trai Không Dê Gái Không Yêu
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 1,146
Thời gian online: 2552074
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
|
|
Chương 5:Hỏa Phượng Hoàng
Sáng tạo giả:Ngạo Thiên
Nguồn: Tu Chan Gioi
“Xú hổn đãn, còn muốn chạy sao".Mỹ nữ tức đến độ cả thân thể run lẩy bẩy lập tức phi thân đuổi theo.
-Võ công mình không phải là kém ấy vậy mà có người nhìn từ đầu đến cuối cũng không phát giác ra thật là tức chết mà.Chẳng lẽ lại là mấy lão nhân biến thái trên giang hồ nổi sắc tâm sao?Mới nghĩ đến đó nàng không khỏi rùng mình ớn lanh.
Diệp Phi hàn nhanh chóng phi thân trở lại rừng ,hắn muốn lợi dụng từng tán cây lớn để che dấu cơ thể.Không phải hắn sợ võ công mình không bằng nàng mà hắn nghĩ đến dù sao bản thân cũng là nhi tử của chưởng môn nhân phái Hoa Sơn lại đi rình nữ nhân mộc dục nếu việc này truyền ra giang hồ e là sẽ bị phụ thân đánh chết mất.
"Ôi chao! Ngọc thể nàng mới đẹp làm sao chỉ tiếc là ta không có cơ hội thưởng thức.Nếu sau này gặp lại nàng nhất định phải thu nạp làm nương tử mới được."Diệp Phi hàn thầm nghĩ.
Đột nhiên một cảnh tượng vụt qua trong tiềm thức,hắn nhớ đến lúc mình rình coi mỹ nữ đó mộc dục có phát hiện sau lưng nàng xuất hiện một hình xăm Phượng Hoàng Lửa tung cánh.
Diệp Phi hàn giật thót mình ,hắn nhớ tới sư tỷ thường nhắc tới đệ nhất mỹ nhân trong giang hồ hiện tại chình là Hỏa Phượng Hoàng -cung chủ của Phượng Nam Cung.Bất chi bất giác Diệp Phi hàn lẩm bẩm:"Trời ơi! không lẽ chính là nàng."
Nghĩ tới đây, Diệp Phi hàn không khỏi hoảng sợ ,sau lưng chảy từng dòng mồ hôi lạnh.Mặc dù nàng niên kỷ còn nhỏ nhưng Phượng Nam Cung quả nhiên không dễ trêu vào,nghe nói tất cả nữ nhân trong đó đều tu luyện một loại công pháp Thái Dương Bổ Âm,hễ thấy nam nhân bất kể thế nào đều thu hết vào hậu cung làm nam sủng.
"Chốn này chỉ có thể chốn tam thời không thể che dấu mãi được ,tốt nhất lên quay lại bản môn thôi."Diệp Phi hàn vội vã đứng lên chực muốn phi thân về phía trước.
Đột nhiên một thân ảnh chập chờn hiện lên trước mắt cản đường hắn,không sai thân ảnh đó không phải ai khác chính là cung chủ Phượng Nam Cung Hỏa Phượng Hoàng.
Diệp Phi hàn cố gắng che dấu nội tâm sợ hãi cất tiếng hỏi:
-"Đại tỷ thế này là có ý gì sai lại cản đường ta?"
Hỏa Phượng Hoàng trừng mắt chăm chú đánh giá toàn thân Diệp Phi hàn rồi phát ra thanh âm băng lãnh:
"Ngươi là ai tại sao đêm hôm khuya khắt lại chốn ở chỗ này?"
Diệp Phi Hàn khẽ rùng mình nhưng ánh mắt lại dán chặt trên bộ ngực của nàng,hắn đã sớm đem hai ngọc nhũ căng tròn này khắc sâu vào ký ức.
Hỏa Phượng Hoàng khuôn mặt lạnh băng bắt gặp ánh mắt nóng bỏng của hắn đang chăm chú quan sát thân thể mình thì không khỏi gương mặt đỏ bừng con tim nhảy loạn khẽ thốt lên:"Á"
Một lúc sau nàng mới lấy lại được tinh thần,sát khí nổi lên quát lớn:
"Sắc lang, ngươi muốn chết .”
Hỏa Phượng Hoàng bắt ngọc thủ vận dụng 3 thành công lực nhanh chóng bổ ra một chưởng.Quả không hổ với cái tên Phượng Hoàng chưởng lực nàng rực đỏ như lửa,chưởng chưa đến mà khí nóng đã qua tựa hồ muốn đem Diệp Phi Hàn nung chảy thành than.
Diệp Phi Hàn xuất thủ chống đỡ , Tử Hà Thần Công tự động vận chuyển khắp cơ thể tao thành một lớp khí chắn trước mặt ngang nhiên đón đỡ thế đánh của nàng.
"Bùng Bùng Bùng"Một loat thanh âm vang lên đinh tai nhức óc ,sau lượt chưởng đầu tiên không ai chiếm được ưu thế,cả hai đều lùi về phía sau môt bước.
Hỏa Phượng Hoàng thầm kinh hãi :"Không ngờ tiểu tử này còn nhỏ mà đã có công phu thế này chỉ đáng tiếc lại quá háo sắc chỉ e thêm mấy năm nữa sẽ có không ít nữ tử bị hắn xâm phạm mà thôi."
Hỏa Phượng Hoàng hai mắt phát ra quang mang hét lớn:
"Hay lắm coi như ngươi có chút bản lĩnh,tiếp thêm một chưởng này của ta xem sao."
Trên tay nàng nhanh chóng hình thành một quả hỏa diễm đẩy thẳng về phía Diệp Phi Hàn ,chưởng thế nhanh chóng khuyếch đại một hóa thành hai,hai hóa thành bốn.bốn hỏa thành tám....cả trời đầy lửa đỏ lũ lượt trút xuống địa phương Diệp Phi Hàn đang đứng
Diệp Phi Hàn thâm tâm khẽ rung động,hắn không ngờ nữ tử trước mắt tâm địa lại ác độc đến vậy nhất tâm dồn hắn vào chỗ chết.Nộ hỏa bốc lên Tử Hà Thần Công và Ngự Nữ tâm Kinh đồng thời vận khởi lấy đan điền làm trung tâm dung hợp vào nhau truyền đến quyền đầu phất ra.
"Ầm Ầm Âm" Một loạt âm thanh lại vang lên cây cỗi xung quanh bị chấn đứt đoạn núi đã thi nhau sụp đổ.
Hỏa Phượng Hoàng càng đánh càng kinh hãi,nàng không ngờ hắn có thể đỡ được một chưởng phát ra với 8 thành công lực của mìn mà không hề xây xát dù chỉ là một vạt áo.Phải biết rằng trên giang hồ người có thể đón được một chưởng này của nàng trừ mấy lão nhân cao thủ thì không có mấy người.
Tâm tình nàng nhanh chóng hào hoãn trở lại cất giọng hỏi:
“Ngươi còn chưa trả lời câu hỏi của ta, ngươi là ai? Từ đâu tới ? vì sao xuất hiện ở đây ?”
"Đây là địa bàn của nàng sao? tại sao nàng có thể đến còn ta thì không?mà hình như ta không có nghĩa vụ phải hồi đáp lại câu hỏi của nàng thì phải"Diệp Phi Hàn ngang bướng trả lời.Trong thâm tâm hắn thầm nghĩ ta dù gì kiếp trước cũng vô cùng nổi tiếng ai ai nghe thấy tên cũng phải khiếp đảm chỉ dựa vào ngươi mà cũng dám chọc giận lão tử,cho dù hôm nay có bỏ mạng cũng phải lột hết quần áo của ngươi mới cam lòng .
|