Tu Chân Thế Giới – Tác giả: Phương Tưởng
Tiết 19: Vi Thắng sư huynh
Dịch: keny
Hiện tại hắn minh bạch vì cái gì tại trước mặt Bồ yêu hắn luôn dễ dàng tức giận như vậy. Bồ yêu có thể dễ dàng xé nát ngụy trang của người ta, hắn sẽ hoặc sáng hoặc tối dẫn dắt đối phương khiến một phần bản tính vốn được đối phương chôn chặt bạo lộ ra. Mà từ lúc biết đối với loại người thâm sâu như biển như Bồ yêu giận mắng tịnh không bao giờ có thể chân chính chọc giận hắn, Tả Mạc liền không khắc chế tâm tình của mình nữa.
Nếu như không phát tiết, hắn cảm giác chính mình rất nhanh sẽ bị tên nhân yêu chết giẫm này giày vò cho thân tàn ma dại!
Gió mát phơ phất, Tả Mạc một lần lại một lần luyện tập chỉ pháp, ngón tay chuyển động càng lúc càng nhanh. Ba, bỗng một tiếng giòn vang, ngón tay hơi đình trệ liền đã lỡ mất một nhịp.
Lần này đã là lần thứ bảy.
Hôm nay hắn luyện tập chỉ pháp, không thành công lấy một lần.
Thổ ra một ngụm khí dài, cường ép phiền não trong lòng. Chỉ pháp phức tạp trong 《 Thảo Mộc quyết 》 nếu như trong lòng không thanh tĩnh rất dễ thi triển sai lầm. Nhưng Tả Mạc làm sao có thể tĩnh tâm được? Hai tháng qua, hắn vẫn không có cách nào hoàn thành một lần thai tức hoàn chỉnh. Đó cũng không phải nguyên nhân khiến hắn cảm thấy nản lòng, chân chính khiến hắn cảm thấy nản lòng chính là hắn thậm chí không cách nào tìm được điểm mấu chốt đến cùng là nằm ở đâu. Trước kia, vô luận hắn nghiên cứu 《 Tiểu Vân Vũ quyết 》, hay là ngọc giản chứa bốn loại pháp quyết mà hắn mua sau này, nào sợ tạm thời không cách nào lĩnh ngộ, hắn ít nhất còn biết phương hướng để nỗ lực.
Nhưng 《 Thai Tức Luyện Thần 》 quỷ quái này từ sau khi hắn đem thần thức tu phục, đến nay vẫn tìm không được phương hướng cụ thể. Hắn vốn tưởng chịu khó mất thời gian một chút nhưng 《 Thai Tức Luyện Thần 》 mỗi ngày tuyệt đối không được tu luyện nhiều hơn hai canh giờ. Trong ngọc giản không nói rõ vì cái gì không thể vượt quá hai canh giờ, nhưng Tả Mạc hoài nghi có thể là sẽ tạo thành phương hại gì đó. Hắn cũng không dám dễ dàng đem cái mạng nhỏ của mình ra chơi đùa.
Án chiếu thuyết pháp trong ngọc giản, hắn cần phải đình chỉ hô hấp miệng mũi mới có thể chuyển vào thai tức.
Chính là bất luận hắn nén khí ra làm sao, bản năng sinh tồn lúc nào cũng khiến hắn không tự chủ mở miệng ra. Hắn căn bản không cách nào tìm được cảm giác thai tức.
Liên tục hai tháng, trừ thần thức khôi phục như cũ, hắn vẫn giậm chân tại chỗ không có bất kỳ đột phá nào.
Thời gian còn lại, hắn chỉ còn cách luyện tập pháp quyết khác. Khiến hắn ngoài ý chính là, đoạn thời gian này, linh lực cùng pháp quyết của hắn đều tiến bộ thần tốc. Đặc biệt là pháp quyết, trừ 《 Tiểu Vân Vũ quyết 》 cùng 《 Canh Kim quyết 》, ba loại pháp quyết còn lại chỉ trong thời gian hai tháng ngắn ngủi tất cả đều đột phá tầng thứ hai.
Loại tốc độ khủng bố này, ngay cả bản thân hắn là người trong cuộc cũng bất khả tư nghị.
Hoan hỉ thì hoan hỉ nhưng trong lòng càng thêm lo lắng. 《 Thai Tức Luyện Thần 》 chậm chạp không có tiến triển, cách ba tháng chỉ thừa lại còn một tháng, nghịch máu xung mạch đến cùng có khủng bố như lời Bồ yêu nói hay không hắn không rõ ràng, nhưng chỉ cần bốn chữ này đã cho hắn một loại phán đoán tuyệt đối không tốt đẹp cho lắm. Hắn cũng thử hướng Bồ yêu thỉnh giáo, nhưng khuôn mặt Bồ yêu cười nhạo khiến hắn giận đến sôi gan.
Không biết vì cái gì, trước mặt Bồ yêu hắn rất dễ dàng phẫn nộ bạo phát.
Linh cốc cũng giành được phong thu, cùng với các sư huynh khác so sánh sản lượng linh cốc của hắn rõ ràng cao hơn một đoạn. Trong tai họa lần trước, linh cốc của hắn cũng chịu ảnh hưởng, nhưng so với bọn lão Đầu Đen thì tình huống tốt hơn nhiều. Giai đoạn sau hắn cũng không thèm che đậy nữa, 《 Thảo Mộc quyết 》 《 Địa Khí quyết 》 《 Canh Kim quyết 》 tất cả đều được hắn dùng tới. Chỉ có 《 Xích Viêm quyết 》 bởi vì tương phản cùng âm thuộc tính của linh cốc nên không có được sử dụng.
Thêm vào sản lượng năm mẫu linh điền trong viện xa xa siêu quá dự đoán của hắn.
Khấu trừ thuê phí của sơn môn, một bộ phận linh cốc lưu lại cho chính mình ăn, linh cốc còn lại thì bán sạch, thu được sáu mươi hai viên nhị phẩm tinh thạch, thêm vào mười lăm viên nhị phẩm tinh thạch lần trước Lý Anh Phượng đưa cho, hiện tại tổng tư sản của hắn đã đạt bảy mươi bảy viên nhị phẩm tinh thạch. Sở dĩ có thể hoạch lợi nhiều như thế là bởi vì giá cả linh cốc toàn diện tăng vọt.
Ngay cả lão Đầu Đen, gặp tai hoạ nghiêm trọng như thế vẫn có thể giao nộp đầy đủ thuê phí, có thể thấy giá cả linh cốc đã tăng đến mức nào.
Còn một việc khác khiến Tả Mạc ẩn ẩn có chút lo lắng chính là Hách Mẫn sư tỷ cùng La Ly sư huynh, hai người đến bây giờ vẫn chưa trở về sơn môn. Những ngày này, hắn đã phát hiện một ít linh dược trong dược viện ở Lãnh Vụ cốc đã bắt đầu xuất hiện trạng thái không tốt. Chiếu cố linh dược là một việc thập phần tinh tế, vượt xa đối với chiếu cố linh cốc. 《 Tiểu Vân Vũ quyết 》 của bản thân chỉ có thể bảo đảm thủy lượng cho chúng nó đầy đủ, từ góc độ trồng trọt mà nói thì đây chỉ là nhu cầu cơ bản.
Trong thời gian ngắn thì hẳn chưa xảy ra chuyện gì, nhưng nếu là lâu thêm chút nữa thì rất dễ dàng xảy ra chuyện.
Tả Mạc hiện nay sứt đầu mẻ trán mới không dễ dàng cảm nhận được cảm giác làm tiểu tài chủ, nhưng mà hắn lại không có nửa phần vui sướng.
《 Thai Tức Luyện Thần 》 đáng chết!
Hách Mẫn sư tỷ cùng La Ly sư huynh chết tiệt!
Còn có Bồ yêu tội chết vạn lần!
Vì cái gì người lương thiện như ta luôn phải đối mặt với tà ác ni? Hắn khóc không ra nước mắt.
Đoạn thời gian trước, trừ 《 Thai Tức Luyện Thần 》, thời gian còn lại hắn đều dành cho 《 Canh Kim quyết 》 . Linh Thực phu cần phải thành thạo cả năm loại pháp quyết trong đó có ba loại đạt tới tầng thứ ba. 《 Tiểu Vân Vũ quyết 》của Tả Mạc đã đạt tới tầng thứ tư, mà trong bốn loại pháp quyết còn lại có hy vọng đột phá tầng thứ ba nhất chính là 《 Canh Kim quyết 》.
Hôm nay hắn hoàn toàn không có tâm tình để luyện tập 《 Canh Kim quyết 》, mắt hắn trợn trừng, não hải liều mạng mặc niệm từng chữ trong 《 Thai Tức Luyện Thần 》. Nếu như trên mặt hắn có thể có biểu tình thì hiện tại mặt hắn đang nhăn tít như cái bao rách.
Một tháng!
Chỉ thừa lại một tháng!
Cắn chặt răng hắn cẩn thận nghiền ngẫm từng chữ một. Cái mặt chế nhạo câng câng của Bồ yêu hiện lên trong đầu triệt để kích phát huyết tính trong cốt tử của Tả Mạc.
Cái tên hỗn đản đáng chết này!
Hiện tại hắn minh bạch vì cái gì tại trước mặt Bồ yêu hắn luôn dễ dàng tức giận như vậy. Bồ yêu có thể dễ dàng xé nát ngụy trang của người ta, hắn sẽ hoặc sáng hoặc tối dẫn dắt đối phương khiến một phần bản tính vốn được đối phương chôn chặt bạo lộ ra. Mà từ lúc biết đối với loại người thâm sâu như biển như Bồ yêu giận mắng tịnh không bao giờ có thể chân chính chọc giận hắn, Tả Mạc liền không khắc chế tâm tình của mình nữa.
Nếu như không phát tiết, hắn cảm giác chính mình rất nhanh sẽ bị tên nhân yêu chết giẫm này giày vò cho thân tàn ma dại!
Còn về chuyện phải ăn chút tiểu đau khổ, hắn hoàn toàn không để ý. Cho dù hắn có thành thành thật thật nói gì nghe nấy đi chăng nữa thì Bồ yêu sẽ đối với mình đại phát thiện tâm sao? Dùng đầu ngón chân cũng nghĩ được rõ ràng. Đã thế không bằng ngoài miệng chiếm chút tiện nghi, chính mình cũng cảm thấy sảng một ít.
Ta là một cây cỏ nho nhỏ, nhưng bão có thổi tới cũng thổi không ngã!
Thùng thùng thùng!
Bỗng có tiếng đập cửa vang lên.
"Tiểu Mạc ca tiểu Mạc ca!"
Là lão Đầu Đen, hắn tới làm cái gì?
Tả Mạc kềm nén nôn nóng trong lòng, đi ra mở cửa.
Mở cửa, quả nhiên là mặt đầy phong sương của lão Đầu Đen nhưng bên cạnh hắn còn có một vị nam tử xa lạ.
Nhìn thấy Tả Mạc, lão Đầu Đen thở dài một hơi: "Hoàn hảo ngươi ở đây a!"
Nói xong, hắn giới thiệu nam tử bên cạnh: "Đây là Vi Thắng sư huynh."
Vi Thắng, Tả Mạc trong lòng cả kinh, nam nhân xa lạ trước mắt này chính là đệ nhất nhân trong đám ngoại môn đệ tử Vi Thắng. Hắn không kìm được nhìn chằm chằm. Cái đầu không cao, bả vai khoan hậu, mặt vuông mày thô, xem có vẻ khá là đôn hậu, chỉ là hai mắt ngẫu nhiên để lộ ra mấy phần tinh mang khiến người ta không dám xem nhẹ.
"Vi Thắng sư huynh!" Tả Mạc hành lễ một cái. Vi Thắng sư huynh tuy ít khi lộ diện, nhưng ở trong ngoại môn đệ tử uy tín cực cao, cùng dạng nhân vật như thế này có quan hệ tốt, trăm lợi vô hại.
Vi Thắng quan sát Tả Mạc một hồi, hoàn lễ cười nói: "Tả Mạc sư đệ quả nhiên là thâm tàng bất lộ a."
Tả Mạc trong lòng vi kinh, song cũng không có quá ngoài ý, tu vi Vi Thắng sư huynh vốn cao hơn hắn, trong miệng khiêm tốn nói: "Sư huynh quá khen. Tới tới tới, tiến vào nói chuyện."
Ba người đi vào tiểu viện.
Vi Thắng nhìn quanh bốn phía, tán thán: "Viện tử thật to!"
Mà lão Đầu Đen hai mắt nhấp nháy nhìn nhìn linh điền trong tiểu viện, qua nửa buổi mới ảo não nói: "Ta tại sao lại không nghĩ tới phương pháp như thế này nhỉ! Thế này không mất phí thuê?"
Tả Mạc cười nói: "Ta đây cũng là chiếm tiện nghi. Trước kia cũng không biết đây là tòa nhà của vị sư huynh nào, cư nhiên lại có năm mẫu linh điền. Chỉ đáng tiếc, hoang phế quá lâu nên phẩm giai rơi một cấp thành nhất phẩm linh điền."
Lão Đầu Đen lộ ra biểu tình thương tiếc: "Thật là đáng tiếc, linh điền tốt như vậy."
Tả Mạc không nói chuyện, hắn cũng biết do thời gian trồng trọt đã lâu nên đối với linh điền lão Đầu Đen luôn có một phần cảm tình mãnh liệt.
"Ngay cả trong viện cũng có linh điền, Tả sư đệ quả nhiên không hổ là trồng trọt cuồng nhân a, xem ra lần này ta tìm đúng người." Vi Thắng cười nói.
Ba người dưới cây cổ thụ phân chủ khách ngồi xuống, Tả Mạc tiện tay pha ấm trà. 《 Xích Viêm quyết 》 của hắn chỉ có tầng thứ nhất, chỉ có thể ngưng ra một đoàn hỏa diễm nho nhỏ, không có tác dụng gì lớn, nhưng dùng để châm lửa lại rất là tiện lợi.
"Sư huynh tìm ta?" Tả Mạc cũng không chối từ, đi thẳng vào chủ đề: "Sư huynh gặp phải sự tình gì? Sư đệ tuy tu vi có hạn, nhưng nếu có thể xuất lực cũng không chối từ."
Vi Thắng cũng không khách sáo: "Lần này tới, đích xác là có chỗ làm phiền sư đệ." Chỉ thấy hắn từ trong lòng cẩn thận dực dực lấy ra một hộp ngọc, mở hộp ngọc ra thì linh khí nồng nặc tỏa khắp, chỉ thấy bên trong là một gốc linh thảo. Gốc linh thảo này ước chừng dài ba mươi phân, phiến lá hỏa hồng, một sợi dây xỏ xuyên trong đó.
Nếu như cơ thịt trên mặt không chết cứng, biểu tình Tả Mạc lúc này nhất định rất phong phú. Gốc linh thảo trước mắt này hắn không biết tên, nhưng linh khí nồng nặc rất kinh người, cẩn thận cầm trên tay đưa lại trước mắt tỉ mỉ quan sát. Linh thảo giống như do một khối hồng sắc hỏa ngọc hoàn chỉnh điêu khắc mà thành, óng ánh trơn bóng.
Tuyệt đối phải là tam phẩm trở lên!
Đoạn thời gian này, trợ giúp Hách Mẫn sư tỷ quản lý dược điền trong Lãnh Vụ cốc, phương diện kiến thức linh dược tăng lên nhiều. Gốc linh dược trên tay này hắn tuy không biết rõ nhưng từ phẩm chất cùng linh khí mà nó phát tán ra thì thậm chí còn hơn hẳn đại đa số linh dược trong Lãnh Vụ cốc.
"Gốc Hỏa Long thảo này phẩm giai đã đạt tới tam phẩm, rất hiếm khi tìm được." Vi Thắng thần sắc trầm ổn: "Ta cách Trúc Cơ còn có một đoạn thời gian, trong đoạn thời gian này thỉnh mong sư đệ giúp ta trông nom gốc Hỏa Long thảo."
"Trông nom?" Tả Mạc hơi kinh ngạc, hắn phản ứng cực nhanh: "Chẳng lẽ sư huynh lúc Trúc Cơ muốn phục dùng gốc Hỏa Long thảo này?"
Quả nếu như Vi Thắng không nói đây là Hỏa Long thảo, Tả Mạc tuyệt đối là không thể nhận ra. Chẳng lẽ là vì nguyên nhân tam phẩm? Gốc Hỏa Long thảo này cùng Hỏa Long thảo trong ấn tượng Tả Mạc tuyệt nhiên bất đồng.
"Không sai." Vi Thắng gật gật đầu, thần sắc như thường.
Một bên, Tả Mạc cùng lão Đầu Đen đều không nhịn được lộ ra vẻ khâm phục. Trúc Cơ cần không ít linh dược, nhưng có mấy vị chủ dược mới là then chốt, Hỏa Long thảo chính là một trong số đó, nhưng cũng không phải là lựa chọn tối ưu. Bởi vì nó cần phải sinh thực, mà nó lại có dược tính quá mãnh liệt, người ý chí hơi yếu thậm chí nhiều khả năng không thừa nhận được dược tính mãnh liệt mà linh lực toàn thân bạo vỡ. Mấy năm nay, có rất ít người dùng nó để hoàn thành Trúc Cơ.
Có điều, Hỏa Long thảo tuy lợi bất cập hại song nếu có thể gượng chống chọi được thì đối với tu vi rất có ích, so với phổ thông linh thảo hiệu quả tốt hơn rất nhiều.
Song tam phẩm Hỏa Long thảo, dược tính sẽ mãnh liệt đến mức độ nào đây!
Chỉ nói mấy câu, Tả Mạc đối với vị sư huynh lần đầu tiên gặp mặt này đã tâm sinh kính ý. Một ít truyền văn của Vi Thắng sư huynh hắn cũng từng nghe nói qua, truyền ngôn sư huynh từ nhỏ là cô nhi, sau đó được đưa vào môn phái, si mê luyện kiếm, vì có thể học kiếm quyết hắn thậm chí còn chịu làm kiếm bộc cho La Ly sư huynh.
Hôm nay gặp mặt, Tả Mạc mới biết được Vi Thắng sư huynh quả nhiên danh bất hư truyền.
Last edited by Lang Thang; 13-11-2010 at 12:25 AM.
|